Lục Tiểu Bạch cung kính đi tới, đối với hắn mà nói, Nam thúc cũng là ân sư của hắn, không có Nam thúc sẽ không có hắn ngày hôm nay, cho dù là có công tử bảo hộ, không có Nam thúc, hắn cũng không có tu vi như ngày hôm nay, thực sự trở thành một người phong vân một phương trong Cổ Vực.
- Đi sắp xếp một chút, để cho Phi Linh môn tiếp nhận toàn bộ địa bàn của Vạn Thú Tông.
Nhìn Linh Hạo Đại Đế đang trò chuyện với Vân Thủy Đế Tiên, ánh mắt biến ảo.
- Con hiểu rồi, con sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ.
Lục Tiểu Bạch gật đầu, lập tức hiểu ra, Nam thúc sợ Vân Dương Tông tới chiếm tiện nghi. Hắn lập tức đi xuống dưới sắp xếp. Chiếm tiện nghi là độc quyền của hắn. Hiện tại mọi người trong Cổ Vực đều biết, Lục Tiểu Bạch cùng với Lưu Nhất Thủ đều là người nổi danh, Lục Tiểu Bạch được người ta gọi là Lục lột da, đụng tới bất kỳ thứ đồ vật nào đều có thể lột ra một lớp da. Lưu Nhất Thủ được gọi là Lưu gà trống, bất kỳ đồ vật nào rơi vào trong tay hắn đều có vào mà không có ra.
- Dường như lại có người tới.
Hàn Băng Đại Đế nhìn không trung trước mắt, ánh mắt biến ảo, có chút mập mờ, nhìn về phía Nam thúc nói:
- Lão quái vật, sao ta lại có cảm giác nàng đang tức giận a.
Nam thúc nhìn về phía xa, khuôn mặt có chút biến ảo.
Trong Vạn Thú Tông, máu chảy thành sông, mùi máu tươi phóng lên trời, lan tràn ra trên không trung.
Sưu.
Trên không trung lần nữa chấn động, bốn đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện.
Vạn Thú Tông bao la, to lớn như vậy lúc này đã hoàn toàn bị san bằng thành bình địa. Cơ nghiệp trên vạn năm của Vạn Thú Tông ngày hôm nay lại bị hủy hoại trong chốc lát. Sau khi Lục Thiếu Du bố trí một đạo cấm chế trong thạch thất, lập tức đưa Lam Linh vào trong Thiên Trụ giới chữa thương. Bốn Đế giả vừa ở Đông Hải chạy tới nhìn thấy cảnh này lập tức nghẹn họng, nhìn trân trối.
Bốn Đế giả ở Đông Hải, một lão phụ nhân của Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo và Tinh Ngục các là hai lão giả già nua, Thiên Vân đảo là nữ tử xinh đẹp đeo khăn che mặt màu hồng.
Bốn người xuất hiện, nhìn thấy cảnh này vẻ mặt đại biến, có lẽ trước khi tới đây bốn người này cũng không ngờ tới Vạn Thú Tông lại trở thành như hiện tại. Trong một khoảng thời gian ngắn, Vạn Thú Tông này lập tức bị san bằng thành bình địa.
Cảnh tượng tàn sát trong Vạn Thú Tông cũng không kéo dài bao lâu, có Huyết Mị và yêu thú, linh thú của Phi Linh môn, Thánh Linh giáo, tăng thêm khôi lỗi, chuyện này cũng không cần thời gian quá dài, đệ tử Vạn Thú Tông tuy rằng có nhiều, thế nhưng cũng không chịu nổi bị tàn sát như vậy.
Trong thời gian ngắn ngủi, tất cả dần dần đi tới hồi kết, đệ tử Vạn Thú Tông đã sớm chạy tứ tán, nhưng cũng không có bao nhiêu người có thể chạy thoát, một là bị cường giả Phi Linh môn, Thánh Linh giáo hoặc là bị yêu thú, linh thú cùng khôi lỗi dùng thủ đoạn sấm sét đánh chết.
Cũng có người tự bạo hồn anh, thế nhưng chỉ có người có tu vi đạt tới Vương cấp mới có thể tự bạo hồn anh, Vương cấp và Tôn cấp đã sớm bị cường giả Phi Linh môn đề phòng, vây công thu thập. Cả đám đều là người tu luyện đương nhiên cũng biết làm sao có thể đề phòng đối phương chó cùng giứt dậu, tự bạo hồn anh.
Giống như đám người Nam thúc, Hàn Băng Đại Đế vậy. Ngay từ đầu năm người vây công Thiên Ải Thú Đế, nguyên do trong lúc nhất thời khó có thể đánh chết người này là do sợ ép Thiên Ải Thú Đế quá dẫn tới tình trạng tự bạo hồn anh. Chuyện này cũng không bình thường, nếu không phải cuối cùng có Lục Tâm Đồng và Dương Quá, hậu quả sợ rằng có chút phiền phức.
Trong khu vực của Vạn Thú Tông, không ít ánh mắt bên trong các đại thành nhìn về phía xa. Mùi máu tươi tràn ngập bầu trời, nhìn không rõ ràng, thế nhưng cũng không khó đoán ra được đã xảy ra chuyện gì. Vạn Thú Tông khổng lồ trong khoảng thời gian ngắn đã bị phá hủy.
- Đã lâu không gặp, những năm này ngươi thế nào?
Phía xa xa, trên một ngọn núi còn chưa bị ảnh hưởng bởi đại chiến, Nam thúc chắp tay đứngđó, mắt nhìn thân ảnh xinh đẹp đeo khăn che mặt màu hồng, có chút xấu hổ lên tiếng.
- Ta vẫn như vậy, không giống như ngươi, nhân sinh cực kỳ đặc sắc. Bị trọng thương một hồi, lại bị nhốt một hồi mà còn có thể sống, vận khí cũng không kém.
Nữ tử đeo khăn che mặt màu hồng lên tiếng, âm thanh già nua, trầm thấp.
- Hóa ra ngươi cũng biết.
Nam thúc ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử đeo khăn che mặt màu hồng, trong mắt có chút ngạc nhiên.
- Trên đại lục đã lan truyền chuyện này, ta có thể không biết sao?
Nữ tử có thân hình xinh đẹp này chậm rãi nói, ánh mắt trên khăn che mặt màu hồng nhìn về phía Nam thúc, nói tiếp:
- Nghĩa tử của ngươi ngày mai muốn tới Thiên Kiếm môn?
- Không sai.
Nam thúc khẽ gật đầu.
- Vậy thì các ngươi phải cẩn thận một chút, Thiên Kiếm môn không phải là Vạn Thú Tông, thực lực năm đó của Thiên Kiếm môn cơ hồ có thể áp đảo tất cả các thế lực. Tuy rằng các ngươi cũng không yếu, thế nhưng nên cẩn thận thì hơn.
Âm thanh già nua của nữ tử kia lại vang lên.
Trong sơn mạch liên miên, trong đình viện, trong đại sảnh lúc này có không ít thân ảnh đang ngồi đó, trên chủ vị chính là Đoạn Kiếm Đại Đế, và dưới hắn theo thứ tự là Tuyệt Mộc Quỷ Đế, Quân Lăng Đại Đế, Thiên Nguyên Đế Tôn, Yêu Hỏa Đại Đế, Hồn Diệt lão nhân, còn có Ảnh Long Đại Đế của Nguyệt Long các, Thiên Khôi Đại Đế của Thần Kim các, Diệu Nhật Đế Quân của Khôn Dương đảo, chúng Đế giả đều có mặt ở đó.
- Chư vị, Vạn Thú Tông bị diệt, Hung Hồn cũng bị giết, thực lực của Phi Linh môn lúc này không hề tầm thường, ta nghĩ mọi người cũng đã tận mắt nhìn thấy a.
Đoạn Kiếm Đại Đế nhìn mọi người chung quanh, trong mắt vẫn lan tràn ra hàn ý. Nhớ tới Lục Thiếu Du cuồng vọng ban ngày trong lòng hắn lập tức giận dữ. Mà thực lực của Lục Thiếu Du đã khiến cho hắn hãi hùng, khiếp vía.
- Hơn mười Đế giả, tất cảcác sơn môn lớn chúng ta không có bất kỳ một sơn môn nào có thể xuất ra ngần ấy Đế giả.
Trên khuôn mặt già nua của Hồn Diệt lão nhân vẫn còn có chút rung động, khi nàng vừa mới tới Vạn Thú Tông thiếu chút nữa đã xoay người rời đi.
- Một mình chống lại thì Thiên Địa minh chúng ta sẽ bị Lục Thiếu Du san bằng thành bình địa. Tiểu tử này trở thành Hoàng tộc, khống chế thuộc tính mới, cánh chim đã cứng cáp, hiện tại chúng ta rốt cuộc không có cách nào làm gì được hắn.
Yêu Hỏa Đại Đế của Địa Linh tông trầm giọng nói.
Đoạn Kiếm Đại Đế nhìn mọi người nói:
- Trong lòng mọi người có lẽ đều hiểu rõ, một mình đối đầu với Lục Thiếu Du kia, tất cả các sơn môn cơ hồ đều bị san bằng thành bình địa. Cho nên tới lúc này, mọi người không thể không đồng tâm hiệp lực, bằng không kết cục sẽ giống như Vạn Thú Tông và Hóa Vũ tông, chư vị thấy sao?
- Đồng tâm hiệp lực, chỉ tiếc Hắc Sát giáo không ngờ lại âm thầm thông đồng với Phi Linh môn.
Thiên Nguyên Đế Tôn tức giận nói.
- Tên khốn kiếp Phong Sát kia, ta đã sớm biết hắn không đáng tin cậy. Đáng tiếc chúng ta không ra tay sớm.
Tuyệt Mộc Quỷ Đế oán hận không thôi.