- Thực lực của Hóa Vũ tông yếu nhất, trong Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang từ trước tới nay đều ở thế yếu. Muốn lôi kéo Vạn Thú Tông, cho nên tình nguyện xuất ra danh ngạch vào Thiên Địa tháp. Thế nhưng không ngờ tất cả mọi chuyện lại biến đổi theo chiều hướng khác.
Đại hộ pháp mỉm cười nói.
- Tuy rằng Hóa Vũ tông bị diệt, thế nhưng những người chạy thoát che dấu cực tốt. Ngay cả chúng ta cũng không tìm thấy.
Trong mắt Vân Khiếu Thiên hiện lên sự ngưng trọng, nói:
- Đại bộ phận nội tình của Hóa Vũ tông đều bị mang đi. Nhất định đã có người mật báo sớm cho bọn họ, bằng không dùng tốc độ của chúng ta lúc trước, người Hóa Vũ tông căn bản không kịp trốn.
- Người chạy thoát cũng không nhiều. Thế nhưng nếu như có thể đạt được đại bộ phận nội tình của Hóa Vũ tông, quả thực cũng kinh người.
Đại hộ pháp nói.
- Chậm rãi điều tra. Ta tin rằng tất cả các sơn môn lớn đều đang tra. Ai cũng mơ tưởng tới, cũng không biết hiện tại rơi vào trong tay ai.
Vân Khiếu Thiên đứng dậy, đứng chắp tay, nói tiếp:
- Phái người đi Độc Cô gia chưa? Thời gian không còn nhiều lắm. Đợi Hồng Lăng trở về, nên tiến vào trong Thiên Địa tháp rồi.
- Đã phái người đi, không biết có tới kịp hay không.
Đại hộ pháp nói.
Rống.
Ngao.
Trong Vạn Thú Tông, trong sơn mạch liên miên thi thoảng có thanh âm yêu thú truyền tới.
Trong sơn mạch, trong một đình viện ở vô số kiến trúc, trong phòng nhỏ lúc này có một đại hán mặc hoàng bào, thân thể tục tằn đang ngồi trên ghế. Thân thể đặc biệt tục tằn, hai mắt như chuông đồng. Mái tóc dài màu đen, nhìn bộ dáng này cũng chỉ có Doãn Ngạc mà thôi.
Lúc này Doãn Ngạc nhìn bảy khối ngọc giản trong tay, ánh mắt cực kỳ khó coi, mang theo sự tức giận nói:
- Đều tại tiện đồ kia. Mười hai danh ngạch a. Lúc này chỉ có bảy, có bảy mà thôi. Vốn Vạn Thú Tông ta có cơ hội đè đầu những sơn môn khác.
Hồng Vân chậm rãi đi vào phòng, trên người mặc bộ váy dài màu đỏ nhạt, khí chất bất phàm, trên bờ vai con có một đầu yêu thú giống như chim, toàn thân màu trắng, cực kỳ đáng yêu. Lúc này Hồng Vân cũng đã là tông chủ Vạn Thú Tông, nàng nhìn sư phụ Doãn Ngạc, nói:
- Sư phụ, chúng ta có bảy danh ngạch, so với bình thường đã hiều hơn bốn rồi.
- Ta biết rõ con muốn cầu tình cho tiện đồ kia.
Doãn Ngạc nhìn Hồng Vân, nghiêm mặt nói:
- Hồng Vân, con không được theo gót tiện đồ kia, con thân là tông chủ Vạn Thú Tông, nên biết vị trí của mình. Tiện đồ kia hiện tại cửa nát nhà tan, Lam gia cũng không có kết cục tốt. Đây chính là kết cục phản tông.
- Con biết rồi sư phụ.
Hồng Vân nói, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
- Tiện đồ, vốn là mười hai danh ngạch a.
Ánh mắt Doãn Ngạc trầm xuống, hung hăng đập tay xuống bàn, khiến cho cái bàn trước người bị đánh thafnhh mảnh vỡ.
Đêm tới, yên tĩnh, lặng lẽ, gió đêm khẽ thổi.
Trong Phi Linh môn, trước vạn nhân môn, có một mộ địa cực lớn. Trên tấm bia mộ có khắc mấy chữ Thôi Hồn Độc Tôn Đông Vô Mệnh rất to.
Lúc này có một đạo thân ảnh màu xanh đứng trước mộ, ánh mắt ước át, cung kính dập đầu ba cái.
- Sư phụ, con trở lại thăm người, không bao lâu nữa con có thể báo thù được cho người rồi.
Một thân ảnh xinh đẹp màu tím chậm rãi tiến lên, cung kính tiến lên, dùng ống tay áo lau sạch tro bụi trên bia mộ.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đến bên người Lục Tâm Đồng và Dương Quá, ánh mắt nhìn qua bia mộ, trong mắt hiện lên chút vui vẻ, miệng nói:
- Lão gia hỏa, có thấy không? Tâm Đồng đã là Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong, cách Đế giả chỉ một bước ngắn, ngươi đã nói hy vọng lớn nhất của ngươi chính là có thể nhìn thấy Tâm Đồng thành công đột phá thành Đế, ta thấy bước này sắp tới rồi.
- Sư mẫu.
Lục Tâm Đồng quay người, nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
- Nha đầu, yêu tâm đi, mấy năm này ta đã nghĩ thông suốt, sẽ không thương tâm nữa. Lão gia hỏa kia cũng không hy vọng mỗi ngày ta đều thương tâm, nhất định hắn hy vọng ta sẽ sống tốt.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn qua bia mộ rồi mỉm cười, lập tức nói với Lục Tâm Đồng và Dương Quá:
- Được rồi, hai người các người đều kịp trở về, ta cũng yên tâm rồi, chuẩn bị tới đại điện thương lượng danh sách đi vào Thiên Địa tháp đi.
- Vâng.
Lục Tâm Đồng khẽ gật đầu nói.
Trên một đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn, chúng cường giả Phi Linh môn ngồi đó, đều là những gương mặt quen thuộc kia.
- Một Vũ Tôn cửu trọng đỉnh phong, lĩnh ngộ vũ kỹ Thiên cấp, một Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong, linh hồn lực đại tăng, tốt lắm, tiền đồ vô lượng.
Trong đình viện, Bàn Băng Đại Đế nhìn hai người Lục Tâm Đồng và Dương Quá, ánh mắt kinh ngạc và hài lòng.
- Dương Quá, vũ kỹ Thiên cấp ngươi lĩnh ngộ là gì? Ta rất ngạc nhiên.
Thánh Thủ Linh Đế nhìn Dương Quá, trong mắt tràn ngập vẻ hiếu kỳ.
Dương Quá đứng lên, nhìn Lệ Quỷ nói:
- Lệ Quỷ, ngươi công kích ta thử xem.
- Không thành vấn đề, ta sẽ không khách khí.
Lệ Quỷ đương nhiên biết rõ tu vi thực lực của Đại thiếu gia, lúc này hắn cũng muốn biết rõ rốt cuộc Đại thiếu gia lĩnh ngộ vũ kỹ Thiên cấp gì. Hắn lập tức bước ra một bước, năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc hội tụ trong tay tạo thành một cột nước, lập tức bắn về phía Dương Quá. Trong sát na, những nơi cột nước đi qua, không gian hiện lên vết nứt đen kịt. Lệ Quỷ cũng không lưu tình chút nào.
- Lệ Quỷ, ngươi không sợ hủy nơi ở của sư huynh Sát Phá Quân sao?
Dương Quá cười nhạt một tiếng, dứt lời, thủ ấn đột nhiên biến hóa, phất tay một cái, một vết nứt đen kịt theo đường cong huyền ảo trong tay xuất hiện.
Vết nứt đen kịt xuất hiện trong không gian, đạo công kích của Lệ Quỷ lập tức bị cắn nuốt vào trong vết nứt không gian rồi biến mất không thấy. Vết nứt không gian xác nhập lại, tất cả khôi phục lại bình thường. Công kích của Lệ Quỷ ngay cả thân hình Dương Quá cũng không thể làm lay động mảy may. Thậm chí ngay cả chéo áo cũng không bị lay động.
- Lực lượng không gian, đây là lĩnh ngộ lực lượng không gian.
Lúc này Hắc Vũ nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Dương Quá.
- Đúng vậy, ở trong thánh địa của Chu Tước Hoàng tộc, trừ một ít chỗ tốt đạt được trên thân thể ra, thuận tiện ta lĩnh ngộ lực lượng không gian. Dưới sự ảnh hưởng của Lao Ngục Thời Không của nhị đệ, ta cũng đem không gian và thời gian dung hợp lại một chỗ. Không nghĩ tới lại là vũ kỹ Thiên cấp.
Dương Quá khẽ mỉm cười nói.
- Lực lượng thời gian, lực lượng không gian còn có thể dung hợp sao?
Thánh Thủ Linh Đế dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Quá nói:
- Xem ra lần trước bị trọng thương đối với ngươi mà nói vừa là đại họa vừa là kỳ ngộ. Lực lượng không gian của Chu Tước Hoàng tộc cũng bị ngươi lĩnh ngộ.
- Lực lượng thời gian, lực lượng không gian còn có thể dung hợp, quả thực có chút biến thái a. Ta đối với Thiếu Du không hiểu quá rõ, thế nhưng nhìn thấy hai huynh muội các ngươi ta đã mở rộng tầm mắt rồi.