- Đều ở đây sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du quét qua, có chút ngoài ý muốn khi phát hiện ra đám người Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông, Nhật Sát các đều ở cách đó không xa. Còn có đám người Công Tôn Hóa Nhai, Doãn Ngạc, Lạc Kiến Hồng.
Trong đám người, Lục Thiếu Du lần nữa nhìn thấy Lam Linh, vẫn vũ mị khiến cho người ta sôi trào. Thân hình linh lung khiến cho người ta xịt máu mũi, khiến cho vô số ánh mắt mang theo lửa nóng vụng trộm nhìn sang, cũng không dám nhìn thẳng.
- Thanh Long Huyền Đẳng.
Lục Thiếu Du rõ ràng nghe nói tới Thanh Lôi Huyền Đằng trong miệng Gia Cát Tây Phong, hai mắt hắn lập tức tỏa sáng. Huyết Linh mẫu đơn thì Lục Thiếu Du không biết. Thế nhưng hắn lại biết rõ một chút về Thanh Lôi Huyền Đằng này. Trên Thiên Linh lục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn có ghi chép, đồn rằng Thanh Lôi Huyền Đằng chính là tài liệu cực phẩm luyện khí.
- Là Thanh Lôi Huyền Đằng.
- Thanh Lôi Huyền Đằng thượng cổ, còn có linh trí, đây chính là trọng bảo a.
Gia Cát Tây Phong vừa dứt lời, mọi người chung quanh sôi trào. Cả đám ghé đầu lại, đại bộ phận người cũng biết rõ Thanh Lôi Huyền Đằng này là vật thế nào. Thế nhưng cũng còn có một ít người vẻ mặt mờ mịt, không phải ai cũng biết Thanh Lôi Huyền Đằng này.
- Là Thanh Lôi Huyền Đằng, Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí. Lục chưởng môn, nhất định phải đạt được vật này.
Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du, âm thanh có chút kích động.
- Tử Yên cô nương, Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí là sao?
Lục Thiếu Du truyền âm hỏi, đối với Thanh Lôi Huyền Đằng Lục Thiếu Du cũng biết rõ một chút. Thế nhưng Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí, Lục Thiếu Du cũng không biết rõ khái niệm này.
- Thanh Lôi Huyền Đằng chính là tài liệu cực phẩm luyện chế linh khí. Bình thường đều dùng luyện chế Hồn linh khí. Đồn rằng Thanh Lôi Huyền Đằng này ở trên đại lục đều không phải là vật có linh trí. Bản thân mang theo linh lực bàng bạc, đồng thời có thể khống chế linh hồn. Là do năng lượng thiên địa ôn dưỡng, sinh trưởng thành. Chỉ có tại địa phương vô cùng đặc biệt mới có thể có được Thanh Lôi Huyền Đằng. Vạn vật đều có linh hồn của mình, coi như không phải là vật có linh trí thì cũng có khả năng dựng dục linh trí. Ví dụ như Huyết Linh mẫu đơn mà chúng ta gặp chính là một loại trong đó. Mà Thanh Lôi Huyền Đằng này nếu như mở ra linh trí thì lập tức có thể luyện chế thành thần khí. Thanh Lôi Huyền Đằng luyện chế thần khí, có thể khắc chế linh hồn, tuyệt đối là trọng bảo.
Tử Yên một hơi truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nghe vậy trong lòng cũng có chút động tâm. Tuy rằng hắn có hai kiện thần khí trên người, thế nhưng không ngờ Thanh Lôi Huyền Đằng lại là loại bảo vật như vậy, đương nhiên đã gặp thì không thể buông tha.
Dừng lại một lát, trong lúc mọi người thấp giọng nghị luận, Gia Cát Tây Phong nhìn mọi người, ánh mắt lóe lên, thu quạt trong tay nói:
- Chư vị, Thanh Lôi Huyền Đằng phía trước đã có linh trí, uy lực rất mạnh, khó đối phó. Một mình đi tới đó sợ rằng có đi mà không có về. bất quá ta tin rằng nhiều người như chúng ta liên thủ lại đến lúc đó nhất định có thể đoạt được Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Nghe thấy Gia Cát Tây Phong nói vậy tiếng nghị luận chung quanh lại càng lớn hơn. Ánh mắt Lục Thiếu Du chớp động, đám người Lan Lăng sơn trang này lôi kéo mọi người cùng nhau đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi có chút nghi hoặc. Loại bảo vật như vậy dưới tình huống bình thường sợ rằng Lan Lăng sơn trang tuyệt đối sẽ không để cho người khác biết. Càng không kêu gọi mọi người liên thủ.
Suy nghĩ một lát, Lục Thiếu Du nhìn đội hình Lan Lăng sơn trang, hóa ra trong mười mấy người kia có ba vị trưởng lão tu vi Vương cấp đã biến mất. Nhíu mày, Lục Thiếu Du suy đoán nếu như hắn đoán không sai, sợ rằng uy lực của Thanh Lôi Huyền Đằng kia cũng không yếu, tuyệt đối cường hãn.
- Lục chưởng môn, Lan Lăng sơn trang lôi kéo nhiều người như vậy để đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng, chuyện này có chút kỳ quái.
Tử Yên truyền âm nói, trong mắt có chút nghi hoặc.
- Không có gì là kỳ quái cả. Nếu ta đoán không sai thì Lan Lăng sơn trang đã bị hao binh tổn tướng, căn bản không thể một mình nuốt trọn Thanh Lôi Huyền Đằng.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Ánh mắt Tử Yên nhảy lên, truyền âm nói:
- Ta đã quên, Thanh Lôi Huyền Đằng có linh trí, thực lực đã tới tình trạng khủng ố. Thực lực của Lan Lăng sơn trang căn bản không thể làm gì được nói.
- Gia Cát trang chủ, nếu như mọi người cùng liên thủ, cuối cùng đạt đượcThanh Lôi Huyền Đằng thì nên phân phối như thế nào?
Trong đám người, một lão giả mặc hoàng bào hỏi. Trước mặt bảo vật, đầu tiên là nghĩ tới phân phối, không có ai nghĩ tới tại sao Lan Lăng sơn trang lại lôi kéo bọn họ.
- Thanh Lôi Huyền Đẳng chỉ có một, cho dù ai cũng không thể một mình nuốt trọn. Đến lúc đó sau khi đạt được chúng ta dựa theo việc xuất lực ra sao mà tính điểm. Thanh Lôi Huyền Đằng này cũng phân thành nhiều phần, giá trị mỗi một phần đều liên thành. Sau Thanh Lôi Huyền Đằng này nói không chừng còn có không ít bảo vật. Lúc đó cũng chia đều ra. Thế nào? Trong thời gian chúng ta liên thủ, không được ra tay với người khác. Người vi phạm sẽ bị tất cả mọi người liên thủ đối phó. Mọi người cảm thấy thế nào?
Gia Cát Tây Phong hỏi mọi người.
Đám người kia nghe vậy trong lòng tuy rằng có chút lo lắng, thế nhưng bảo vật trước mắt khiến cho mọi người không còn cố kỵ quá nhiều.
- Vạn Thú Tông ta không phản đối.
Doãn Ngạc nhìn mọi người rồi nói.
Công Tôn Hóa Nhai cũng gật đầu nói:
- Hóa Vũ tông ta cũng không có ý kiến.
Có hai sơn môn lớn Vạn Thú Tông và Hóa Vũ tông không có ý kiến, những tán tu có mặt sau khi chần chừ một thoáng rồi cũng gật đầu đồng ý.
Đương nhiên, tuy rằng những tán tu này gật đầu. Thế nhưng người ngu cũng không có mấy. Có thể tu luyện tới tu vi cùng thực lực như hiện tại, kẻ ngu ngốc đã không còn bao nhiêu. Tuy rằng Gia Cát Tây Phong nói êm tai, thế nhưng ở thời điểm này, nếu như tin lời Lan Lăng sơn trang nói thì quả thực vô cùng ngu ngốc. Chỉ sợ phải tính cho riêng cho bản thân mình.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, Lan Lăng sơn trang và đám người Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông tụ tập nhiều người tới như vậy, cũng là một cỗ thực lực không nhỏ. Không biết đối phó với Thanh Lôi Huyền Đằng kia có bao nhiêu phần nắm chắc.
- Không biết Nhật Sát các có muốn tham dự hay không?
Mọi người đồng ý, Gia Cát Tây Phong khẽ thở phào một hơi, ánh mắt lập tức nhìn về phía đám người Nhật Sát các phía xa.
- Nhật Sát các ta không có hứng thú.
Ánh mắt Lạc Kiến hồng khẽ đổi, trực tiếp từ chối. Nhật Sát các và đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông đã kết thành thù hận trong Thiên Môn cốc. Lúc này liên thủ với đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, coi như là có lợi Lạc Kiến Hồng cũng không thể không để phòng hai sơn môn này. Huống chi tâm tư của Lan Lăng sơn trang sao Lạc Kiến Hồng lại không biết cơ chứ.
Nhìn thấy Lạc Kiến Hồng trực tiếp từ chối, ánh mắt Gia Cát Tây Phong khẽ biến đổi.