Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nữ tử tóc đỏ vẫn đối chọi gay gắt với Tiểu Long, tăng thêm Lục Tâm Đồng ở bên cạnh thi thoảng châm lửa thổi gió, không chiếm được một chút thượng phong nào khiến cho nữ tử tóc đỏ tức tối thở phì phò, thế nhưng cũng không có cách nào khác.
Sưu Sưu...
Một lát sau, ngay tại nơi mà nữ tử tóc đỏ giao thủ với Lục Tâm Đồng, trên không trung có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện. Hơn mười người này mang theo khí tức nóng bỏng. Dẫn đầu là một nữ tử mặc váy hồng, dáng người cao gầy, đôi mắt xinh đẹp quét qua không trung, nhìn về bốn phía.
- Nhị công chúa, nơi này có khí tức của Tam công chúa. Có lẽ Tam công chúa vừa mới động thủ ở chỗ này.
- Nha đầu này, thực sự khiến cho người khác lo lắng a.
Nữ tử mặc váy hồng nói nhỏ:
- Hẳn là đã đi về phía trước, chúng ta đuổi theo.
Tại một nơi khác, từng dãy núi nhấp nhô, cao ngất. Cây cối xanh biếc, mơ hồ có tiếng dã thú quanh quẩn. Sợ rằng người bình thường đi vào đây sẽ rung động, Thi thoảng nơi này còn có tiếng chim hót, cực kỳ thoải mái.
Trong một đình viện tinh xảo tràn ngập hương hoa. Một thân ảnh xinh đẹp đứng trong đình viện, thân ảnh xinh đẹp mềm mại, trên người mặc một bộ váy màu xanh biếc. Cho dù Nhưng mà một bóng lưng thế nhưng cũng hiện lên đường vòng cung mê người, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý.
Lúc này thân ảnh xinh đẹp kia đang tu bổ bồn hoa. Thân ảnh xinh đẹp động lòng người tựa như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
- Tỷ tỷ.
Một âm thanh dịu dàng giống như âm thanh của tự nhiên vang lên. Âm thanh vừa dứt, bên ngoài đình viện có một thân ảnh xinh đẹp bước tới, trong nháy mắt đi tới sau lưng thân ảnh xinh đẹp này. Cánh tay vươn tới phía trước hái một bông hoa, nhét vào trong miệng nói:
- Mùi vị của Bích Thủy linh hoa thật không tệ.
Thân ảnh xinh đẹp này mở miệng, trong miệng tản ra mùi thơm ngát, miệng nở nụ cười nhạt, tuyệt mỹ tới mức khiến cho thiên địa động dung. Trên người mặc một bộ y phục trắng như tuyết, khoác một chiếc áo choàng màu xanh, vô cùng vũ mị và cao quý vô song. Đôi mắt như nước khiến cho người khác không thể cự tuyệt.
- Long Yên, ta nói bao nhiêu lần rồi, muội không được ngắt Bích Thủy Linh hoa của ta. Ta tốn không ít thời gian mới dưỡng ra nó đó.
Thân ảnh xinh đẹp màu xanh quay đầu lại, dưới bộ váy dài màu xanh là cái eo nhỏ nhắn, tóc mai buộc thành búi. Làn da nhẵn nhụi như ngọc. Bên má có hai sợi tóc nhu hòa khẽ phiêu động tăng thêm vài phần mê người, phong tình, hoàn mỹ không chút tỳ vết, tựa như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian, không thua Long Yên một chút nào.
Long Yên mỉm cười, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo nói:
- Tỷ tỷ, mẫu thân nhờ muội tới hỏi tỷ, bao giờ tỷ mới rời khỏi Bách Hoa cốc.
- Ta nói rồi, từ lúc ta tới đây đã không có ý định đi ra.
Nữ tử này cười nhạt một tiếng, âm thanh tựa như thiên nhiên, giống như một đám mây phiêu đãng, mờ ảo.
- Chẳng lẽ ngay cả Tiểu Long tỷ cũng mặc kệ sao?
Long Yên hỏi.
Nghe vậy thân thể nữ tử này run lên, ánh mắt rung động, khẽ thở dài nói:
- Nó đang ở Phi Linh môn, có Thánh Thủ Linh Tôn kia bảo hộ, gần đây lại xuất hiện một Linh Vũ Đại đế, đoán chừng trong tộc lúc này cũng không có ai dám động vào Phi Linh môn kia.
- Lần trước bọn họ thất bại mà về, những người trong tộc cũng biết Tiểu Long có Linh Hoàng khí Thiên cấp, những người này đã có chút dao động, lời nói đã tốt hơn không ít. Lần trước Tam trưởng lão đã đề nghị đem Tiểu Long nhận tổ quy tông, tuy rằng có một ít người phản đối, thế nhưng cũng không quá kịch liệt.
Long Yên nói.
- Ài, nếu như ta đoán không sai, hiện tại trong đám người trẻ tuổi dường như không có kẻ nào có thiên phú đặc biệt. Đoán chừng bọn họ muốn để cho Tiểu Long thay Thanh Long Hoàng tộc tham gia đại hội bốn tộc.Nữ tử này cười nhạt một tiếng, khóe miệng mang theo tiếu ý, nhìn Long Yên một lát rồi nói:
- Phụ thân có ý gì.
- Không biết, thế nhưng gần đây dường như đã không còn tức giận là bao, lần trước còn vụng trộm hỏi muội tỷ ở nơi này thế nào. Muội có thể nhìn ra, người không nỡ để tỷ ở nơi này, Nhưng mà ngại mặt mũi nên không nói mà thôi.
Long Yên nói.
- Là ta khiến phụ thân tức giận.
Nữ tử kia khẽ mở môi son, thở dài nói.
- Tỷ tỷ, tỷ hối hận sao?
Long Yên do dự một lát rồi hỏi nữ tử này.
Nữ tử kia cười nhạt một tiếng, lắc đầu nói:
- Không hối hận, chưa từng hối hận qua. Gặp Huyền Hạo, rồi có Tiểu Long, ta chưa từng hối hận. Tuy rằng hiện tại chúng ta không ở cùng một chỗ, thế nhưng ta biết rõ, bọn họ đang nghĩ tới ta, bọn họ cũng biết ta đang nghĩ tới bọn họ.
- Thật sao?
Long Yên thất thần, ánh mắt lóe lên, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
- Long Yên, sao vậy?
Nữ tử kia nhẹ nhàng cười nói:
- Không phải là trong lòng muội cũng có người ngưỡng mộ đó chứ? Không biết là người trong tộc hay là người ở đâu?
- Tỷ, muội không có.
Long Yên phục hồi tinh thần, nói:
- Tỷ, muội vừa mới nhận được tin tức, Lục Thiếu Du và Tiểu Long từng xuất hiện ở trong Tổ Yêu lâm. Muội sợ bọn họ đang đi tới Huyền Vũ nhất tộc.
- Đứa nhỏ này, sao lại không nghe lời ta như vậy.
Đôi mắt xinh đẹp của nữ tử kia biến đổi, trong mắt hiện lên sự lo lắng.
- Tỷ, lần trước Huyền Vũ đối với Tiểu Long cũng không có ác ý. Chẳng lẽ thái độ của Huyền Vũ nhất tộc đã biến đổi hay sao?
Long Yên suy đoán nói.
- Huyền Vũ nhất tộc chưa chắc đã thay đổi thái độ, có lẽ Tiểu Long sẽ gặp không ít phiền toái. Huyền Vũ có cảm tình vô cùng tốt với phụ thân của Tiểu Long. Hy vọng Tiểu Long không có chuyện gì.
Nữ tử lo lắng, nhìn Long Yên nói:
- Giúp ta thăm dò một chút, nếu như Tiểu Long ở trong Huyền Vũ nhất tộc có chuyện thì ta cũng chỉ có thể rời khỏi Bách Hoa cốc mà thôi.
Âm thanh vừa dứt, trong mắt nữ tử này hiện lên hàn ý. Trong khí chất cao quý lại mang theo vẻ lạnh lùng.
....
- Kỳ thực lực của ngươi cũng không tệ lắm, ngươi tên là gì?
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nữ tử tóc đỏ kia khó có thể đấu khẩu được với Tiểu Long và Lục Tâm Đồng. Tới cuối cùng chỉ có một mình Lục Tâm Đồng đấu khẩu với nàng, Tiểu Long đã lùi lại bên cạnh Lục Thiếu Du, hắn không muốn kẹt ở giữa hai nữ nhân.
Lục Thiếu Du ném cho Tiểu Long một ánh mắt tán thưởng, hai nữ nhân xinh đẹp cãi nhau. Tốt nhất nên nhượng bộ lui binh, bằng không sẽ bị liên lụy.
- Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng nhìn nữ tử tóc đỏ nói:
- Thực lực của ngươi cũng không tệ, còn có ngọn lửa kia nữa, rất đặc biệt.
- Đây là thứ mà chỉ có Chu Tước Hoàng tộc của ta có. Tuy rằng chúng ta là linh thú, thế nhưng trời sinh có thể khống chế năng lượng hỏa, tuy rằng có chút không giống với thuộc tính hỏa, thế nhưng so với thuộc tính hỏa còn lợi hại hơn.
Nghe Lục Tâm Đồng đang khoa trương tâng bốc mình, sắc mặt nữ tử tóc đỏ kia cũng dễ chịu hơn nhiều, nàng nói:
- Kỳ thật Độc công của ngươi cũng không tệ, thiếu chút nữa ta cũng không chịu đựng nổi. Nếu không phải trời sinh ta có thể khống chế năng lượng hỏa thì cũng không thể làm gì được ngươi. Nhân loại bình thường đều sợ Linh Hoàng khí của ta, người có thể chống lại như ngươi quả thực rất hiếm thấy.