Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1966: Đại khai sát giới (2)




- Thu!

Trong khi mọi người lo lắng thì Lục Thiếu Du thu về phân thân linh hồn, Bôn Lôi Thiên Hổ thú hồn viễn cổ, Huyết Lục trong tay Đại Hồn Anh cũng bị thu vào người hắn. Chỉ còn Đại Hồn Anh và bản thể đứng trên cao, mặt hắn hơi tái. Loại tiêu hao này rất kinh khủng, Lục Thiếu Du không thể chống đỡ lâu được.

Thấy hành động của Lục Thiếu Du khiến các cặp mắt theo dõi hắn trở nên kinh sợ. Hồn anh Vũ Tôn tứ trọng công kích nhưng không hề ảnh hưởng được Lục Thiếu Du, điều này làm mọi người rất ngạc nhiên.

Các cường giả Tôn cấp trên bầu trời nuốt nước bọt khan:

- Lão già Kỳ Hồ chắc chết thật rồi!

- Lục Thiếu Du nghịch thiên!

Giải quyết xong một Vũ Tôn tứ trọng, cơ thể to lớn của Lục Thiếu Du đứng thẳng nhìn xung quanh. Bên dưới là máu me sát khí ngập trời, máu chảy thành sông, tay chân cụt rải rác trong sơn mạch to lớn. Đệ tử ba sơn môn bị giết mảng lớn, hoàn toàn chờ bị tàn sát. Vô số đệ tử ba sơn môn bị giết.

Trong đẳng cấp Vương cấp, cường giả Vương cấp trong ba sơn môn cũng bị tàn sát tuyệt đối. Chênh lệch số người quá lớn, lại còn yêu thú thất giai, khôi lỗi thất giai khủng khiếp, cộng thêm Cửu Tinh Khốn Long trận phụ trợ, đây đúng là ác mộng ám ảnh ba sơn môn mãi mãi. Nguyên Thiên Môn cốc thành lò sát sinh máu me, tựa như địa ngục trần gian.

Lục Thiếu Du thu về tầm mắt, rống to:

- dưới Tôn cấp tứ trọng đều lui lại!

Lục Thiếu Du giao ngay Tử Lôi Huyền Đỉnh cho Đại Hồn Anh.

Đám Tôn cấp thuộc những sơn môn Linh Thiên môn, Phi Linh môn, Vân Dương tông, Nhật Sát các đang đứng trên cao nghe vậy tỏ ra khó hiểu. Bọn họ bị uy thế của Lục Thiếu Du ảnh hưởng, lục tục rút lui. Chỉ có Tôn cấp tứ trọng là tiếp tục vây công đối thủ của mình.

Tiếng rống của Lục Thiếu Du quanh quẩn trên bầu trời:

- Các đệ tử, chúng thú nghe lệnh, lui xuống cho ta!

Thanh âm vang vọng truyền ra. Đệ tử Phi Linh môn, Thánh Linh giáo, các thú lập tức rút ra sau.

đệ tử Vân Dương tông, Linh Thiên môn, các sơn môn sớm đã bị Lục Thiếu Du chấn nhiếp, lúc này không chút do dự nhanh chóng thụt lùi.

- Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, mọi người nghe kỹ cho ta! Muốn nhúng chàm Phi Linh môn của ta thì phải trả giá bằng máu!

Cơ thể cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du lơ lửng trên cao, lời nói xen lẫn lạnh lùng không gì sánh bằng. Mắt Lục Thiếu Du bắn ra sát ý, thanh âm lạnh băng vang vọng trong không trung rõ ràng chui vào tai mỗi người. Khí lạnh lan tràn, mọi người cảm giác lòng đóng băng, máu đông lại. Tất cả bị sát khí kinh thiên động địa chấn nhiếp.

Sau cuộc giết chóc kích thích sát ý vốn bị Lục Thiếu Du ức chế ra. Cho tới nay Lục Thiếu Du luôn nghe lời Nam thúc, giết chóc quá nhiều, sát khí nhập thể sẽ ảnh hưởng tu vi sau này. Vì vậy Lục Thiếu Du thường cố không đại khai sát giới, bản thân hắn thật tình không muốn giết chóc nhiều. Thiên đạo có quỹ tích của nó, giết nhiều sẽ chọc trời giận người oán.

Lúc này Lục Thiếu Du bất chấp tất cả, hắn quyết tâm đập đầu Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, để bọn họ mãi mãi ghi nhớ hậu quả này, về sau mới bị chấn nhiếp tuyệt đối. Không thì dù ba sơn môn bị tử thương nhiều người trong trận chiến này cũng chỉ khiến bọn họ tức giận, muốn báo thù, không chết không ngừng.

Phải trọng thương bọn họ tuyệt đối, để họ thấy sợ, qua đó không dám trả thù, không dám tùy tiện đụng vào Phi Linh môn nữa.

Trên người Đại Hồn Anh phát ra sát khí vô hình, không gian hoàn toàn tĩnh lặng, không khí như đông lại.

- Sát khí thật kinh khủng!

- Lục Thiếu Du định làm gì?

Đám người trên bầu trời nhìn Lục Thiếu Du đứng lơ lưng giữa không trung. Sát Phá Quân, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Lư Khâu Mỹ Vi, Đạm Thai Tuyết Vi, Lạc Kiến Hồng cơ mặt co giật. Sát khí ngút trời, sát ý lạnh lẽo thấu xương, sát khí khiến tim người đập nhanh.

Hắc Vũ luôn nhìn chăm chú phía xa, dường như tinh thần nhìn ngó cái gì, tìm kiếm điều gì. Hắc Vũ hoàn toàn không nhìn xung quanh.

Trong các sơn môn, một số Tôn cấp thực lực thậm một chút rút lui, mười mấy cường giả Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo chỉ có tu vi Tôn cấp nhất trọng, nhị trọng, tam trọng khó hiểu nhìn Lục Thiếu Du.

Những cường giả Tôn cấp cảm nhận sát ý, sát khí từ người Lục Thiếu Du, lòng nổi lên trực giác, ánh mắt dao động.

Đại Hồn Anh Lục Thiếu Du đứng lơ lửng, sát khí quanh quẩn, Tử Lôi Huyền Đỉnh xoay tròn trong lòng bàn tay:

- Bây giờ là lúc ba sơn môn các ngươi phải trả giá đắt, nhận lấy bản vương đại khai sát giới!

Vù vù vù!

Tử Lôi Huyền Đỉnh là thứ hai xuất hiện, không gian run rẩy.

Khóe môi Lục Thiếu Du cong lên nụ cười lạnh băng, sát ý càng vô cùng đậm đặc. Sát khí ngút trời, nụ cười nhạt lóe qua, ánh sáng màu tím trong tay hắn ném về phía không trung.

Vù vù vù!

Ánh sáng màu tím ầm ầm xẹt qua không gian, Tử Lôi Huyền Đỉnh lần thứ hai xoay quanh trên trời cao, chớp mắt biến to. Bí văn lôi quang trên Tử Lôi Huyền Đỉnh lan tràn, lôi vân dày đặc kéo đến không gian. Lôi vân mênh mông tràn ngập chân trời, gió mây vần vũ.

Lục Thiếu Du để mặc Đại Hồn Anh khởi động Tử Lôi Huyền Đỉnh, uy lực tăng mạnh rất nhiều. Đại Hồn Anh không thể dung hợp Tử Lôi Huyền Đỉnh nhưng đủ quyền vận dụng nó. Cả hai vốn là linh hồn tương thông, tương đương một thể.

Đại Hồn Anh, Tiểu Hồn Anh tựa như hai tay, đều thuộc về Lục Thiếu Du, linh hồn tương thông nên vận dụng được thần khí này. Đại Hồn Anh thi triển Cửu Chuyển Thiên Linh bí pháp, đẳng cấp khí tức tu vi vẫn là Tôn cấp tam trọng, không thật sự là tam trọng nhưng uy lực cách biệt không xa. Tôn cấp tam trọng khởi động Tử Lôi Huyền Đỉnh, nó phát ra uy lực mạnh hơn bản thể Lục Thiếu Du thi triển rất nhiều.

Lôi vân lóe sắc tím bao phủ bầu trời Thiên Môn cốc, tia chớp tím ngang dọc trên cao như thác nước tím đổ lơ lửng trên bầu trời. Lôi điện dày đặc đều hướng về người của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo.

Cường giả ba sơn môn bị lôi điện bao trùm, lạnh lẽo dâng lên đáy lòng:

- Nguy rồi!

Trước lôi uy kinh người bọn họ chỉ có hể run rẩy, Lục Thiếu Du định dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh đại khai sát giới.

Cảm giác khí tức làm linh hồn run rẩy, ba sơn môn vừa kinh hoàng vừa nhanh chóng tản ra.

- Mọi người trốn nhanh lên, mau!

- Trốn!

Tất cả biến sắc mặt, từng đợt linh lực chân khí tràn ra quanh thân, bày thủ đoạn phòng ngự rồi cuống cuồng trốn.

Đại Hồn Anh lạnh lùng quát:

- Tử kim huyền lôi, chết hết đi!

Thanh âm truyền ra sát khí ngút trời, thủ ấn giáng xuống.

Cùng lúc đó, tử kim lôi vân trên bầu trời lóe lôi quang, giây lát biến thành từng đợt sấm sét bay ra khỏi lôi vân. Điện quang tím vàng chói mắt đổ ập xuống, vô số tia chớp rậm rạp bao phủ không gian Thiên Môn cốc.

Xoẹt xoẹt đùng đùng xoẹt xoẹt!

Cột điện màu tím phô thiên cái địa trên bầu trời tựa như cơn mưa to sấm sét. Nơi sét đi qua không gian nứt vỡ, sét thô cỡ cánh tay kèm theo lực lượng đáng sợ giáng xuống đệ tử ba sơn môn. Thanh thế khủng khiếp như hạo thiên môn.