Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1901: Luyện chế khôi lỗi (2)




Sưu Sư.

Thi thể này bị quăng vào trong Hỏa Long đỉnh, dưới sự bao vây của linh hỏa, y phục trên người nhất thời hóa thành tro tàn, lộ ra thân thể xích lõa.

Làn da trên người dưới hỏa diễm nóng bỏng lập tức phát ra tiếng xèo xèo, từng tia huyết tương không ngừng chảy ra, cuối cùng bị nhiệt độ cao hóa thành sương trắng tiêu tán trên Hỏa Long đỉnh.

Lục Thiếu Du vô cùng chăm chú khống chế linh hỏa, lúc này hắn không dám có chút sơ ý nào. Linh hỏa quá lớn, đủ để đốt cháy thi thể thành tro tàn, linh hỏa quá yếu thì không thể luyện chế ra tạp chất bên trong thân thể, không đạt được điều kiện mà khôi lỗi cần. Tất cả chuyện này cần một kinh nghiệm luyện chế phong phú, còn sự khống chế đối với linh hồn lực phải tinh diệu.

Lúc này linh hồn lực của Lục Thiếu Du bao phủ toàn bộ bên trong Hỏa Long đỉnh, bất luận một biến hóa nhỏ nào đều nằm trong dò xét của Lục Thiếu Du.

Trên Linh Thiên môn, núi non trùng trùng điệp điệp, mơ hồ có thể thấy được không ít kiến trúc bên trên. Sắc trời vừa sáng, cơn gió thổi qua, trong không khí mang theo sự mát mẻ, khoan khoái.

Lữ Chính Cường chắp tay mà đứng trong tiểu viện. Đã tròn một đêm, đặc biệt từ tin tức mới nhận được tối hôm qua khiến hắn càng không thể yên tâm. Tối hôm qua hắn mới biết được phân đà Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đều bị Phi Linh phá hủy, tử thương thảm trọng. Phi Linh môn lớn mật như vậy khiến cho Lữ Chính Cường không thể giải thích được.

Ba sơn môn này hiện tại đang nổi giận, Linh Thiên môn cũng đã nhận được tin tức, ba sơn môn này dường như đang thương nghị việc liên thủ tiêu diệt Phi Linh môn. Lần này ba sơn môn kia tuyệt đối sẽ động thủ thật, nếu như không có kỳ tích mà nói, Phi Linh môn sẽ trở thành Huyền THiên môn thứ hai khi trước.

Mà thực lực của Huyền Thiên môn khi trước, hiện tại Phi Linh môn còn khó bằng được bóng lưng của nó, thực lực của Phi Linh môn, coi như có Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân, tuyệt đối không thể chống đỡ được Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông còn có Hắc Sát giáo công kích.

Động tĩnh của ba sơn môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo này gần đây khiến cho Lữ Chính Cường không thể yên tâm. Mục tiêu chân chính của ba sơn môn này sợ rằng chính là Linh Thiên môn. Hắn muốn đồng thời chống lại ba sơn môn này tuyệt đối là điều không thể.

- Ài, tiểu tử con rốt cuộc có trở về hay không? Nếu như đã trở về cũng nên tới chỗ ta chứ. Tiểu tử hỗn đản này, rốt cuộc trong hồ lô của con bán thuốc gì.

Lữ Chính Cường thì thào thở dài, lúc này hắn đã bó tay, chỉ có thể trông chờ vào tiểu tử kia. Phi Linh môn chuyển mình thì Linh Thiên môn của hắn mới có cơ hội.

- Chưởng môn, tin tức mới nhất.

Lưu trưởng lão Lưu Dịch hoành vội vã đi tới bên người Lữ Chính Cường, một khối ngọc giản tin tức nhanh chóng xuất hiện trong tay Lữ Chính Cường.

Tâm thần được rót vào, quang mang trên ngọc giản chợt lóe rồi dần mờ nhạt. Lúc này Lữ Chính Cường không ngờ lại mỉm cười nói:

- Tiểu tử này quả thực đã trở về.

- Chưởng môn, thám tử báo lại, một tháng trước Lục Thiếu Du đã về tới Phi Linh môn. Mấy cường giả kia chính là Tôn sứ hộ môn của Phi Linh môn. Sau khi trở về Lục Thiếu Du chưa từng rời khỏi Phi Linh môn. Nhưng đã có hơn mười vạn nhân mã của Phi Linh môn hiện tại đang ở trên đường. Mục tiêu theo như suy đoán của ta chính là Thiên Môn cốc, căn cứ vào thám tử Linh Thiên môn gần đó của chúng ta báo lại. Tất cả yêu thú và đệ tử của Phi Linh môn đang công kích mấy tòa đại thành gần đó đều đang rút lui. Mục tiêu dường như cũng là Thiên Môn cốc.

Lưu Dịch Hoành nói.

- Tiểu tử này, đồng thời chọc giận Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, dường như còn cố ý dùng Thiên Môn cốc ngăn cản Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, nó muốn tìm chết sao?

Lữ Chính Cường nhíu mày, hắn không thể hiểu được chuyện này, chỉ bằng một chút thực lực này của Phi Linh môn làm sao có thể chống lại ba quái vật lớn kia.

- Chưởng môn, chúng ta nên làm như thế nào cho phải?

Lưu Dịch Hoành trầm tư một lát rồi nói.

- Các đệ tử chuẩn bị cho tốt, tùy thời xuất phát.

Lữ Chính Cường do dự một lát rồi lập tức nói. Ánh mắt nhìn vào rặng mây đỏ ở phía đông, mặt trời lúc này đang chậm rãi mọc lên, quang mang vạn trượng chiếu xuống mặt đất.

- Tiểu tử, lẽ nào con đã có sắp xếp rồi sao? Hay là cường giả thần bí trong Phi Linh môn rốt cuộc cũng hiện thân?

Lữ Chính Cường nhìn mặt trời rồi lẩm bẩm nói, đôi mắt như bị nhuộm thành màu đỏ, giống như là máu tươi, không ngờ lại có một cỗ khí tức máu tanh lan tràn ra.

Vào ban đêm, trên vòm trời, vầng trăng sáng treo lơ lửng, trên Đông Hải vô biên, yên tĩnh không gì sánh được chỉ có sóng biển đi tới đi lui.

Trong Đông Hải, trên một quân sơn khổng lồ, trùng điệp, từng tảng đá kỳ dị xuất hện. Dưới bóng đêm này cả quần sơn bị sương mù nhàn nhạt bao phủ. Sương trắng liên miên bao phủ quần đảo vô biên, rộng lớn, giống như một giải phân cách giữa trời và đất, khiến cho người ta nhìn vào cực kỳ chấn động.

Quần đảo lớn xuất hiện trong hải vực khổng lồ này sợ rằng người Đông Hải không ai không biết tới nó, đây chính là chỗ của Tinh ngục các. Một trong Tứ các Tứ đảo, mức độ khổng lồ không cần nói cũng biết.

Lúc này Lục Thiếu Du xuất hiện trên hải vực, ánh trăng chiếu rọi xuống, xuyên qua sương trắng, giống như là vô số lợi trảo của quỷ xé rách trời cao trong đêm đen vắng vẻ.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lại, trên hải vực này những ngôi sao trên bầu trời dường như gần hơn lại, như giắt ở trên đỉnh những ngọn núi cao vút trong mây kia.

- Lục Thiếu Du Phi Linh môn tới đây bái phỏng.

Nhìn phía trước, thanh âm nhàn nhạt của Lục Thiếu Du truyền ra, thanh âm không lớn thế nhưng lại vang vọng truyền tới phía xa.

Trên đại lục Linh vũ, dưới một quần sơn hùng vĩ có một mảnh nún non nguy nga, vách đá rực rỡ, thấp thoáng không ít kiến trúc. Từng ngọn núi trùng điệp, xanh ngắt, cao và dốc, từ trên nhìn xuống dưới toàn bộ tầm nhìn đều bị mây mù che khuất.

Trong một đình viện tinh xảo, một đạo thân ảnh đang đứng đó, đôi mắt sáng sủa, ngũ quan góc cạnh phân minh mà anh tuấn, trên người mặc một trường bào màu xanh, mái tóc dài trên áo choàng, trên người tỏa ra khí phách uy chấn thiên hạ, đây chính là tông chủ Vân Dương Tông, Vân Khiếu Thiên.

Lúc này vẻ mặt Vân Khiếu Thiên vô cùng ngưng trọng, khi quang mang trên một khối ngọc giản tin tức yếu đi, vẻ mặt hắn lúc này mới giãn ra được một chút, thế nhưng lại có chút nghi hoặc.

- Cùng lúc phá hủy phân đà của Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, tiểu tử này không ngờ lại có nhiều cường giả xa lạ như vậy. Thiên Thủ Quỷ Tôn hẳn chính là Thiên Thủ Quỷ Vương khi trước, là sư phụ Thanh Hỏa lão quỷ, không ngờ người này đã đột phá Tôn cấp lại còn gia nhập Phi Linh môn. Mấy người còn lại đều là yêu thú hoặc linh thú, Hộ môn Tôn sứ, lẽ nào đều tới bát giai rồi sao?

Vân Khiếu Thiên thì thào nói.