Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1798: Bôn lôi thiên hổ (1)




Sưu Sưu.

Cùng lúc đó, mọi người phái sau cũng đã đi tới cửa đá, nhìn sân rộng trước mặt, cả đám cực kỳ chấn động.

- Lão đại, đó là cái gì thế?

Tiểu Long nhìn vào trên sân rộng, lúc này phía trước mặt của hai người có một gò núi lớn giống như một ngọn núi nhỏ. Vừa vặn đứng ở phía trước chín cánh cửa đá kia. Ngọn núi nhỏ này xanh ngắt một màu, chỉ là lúc này Tiểu Long cũng cảm nhận một cỗ khí tức kinh người từ trên gò núi này.

- Ồ?

Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nhìn lại, thế nhưng hắn cũng chỉ cảm giác được một cỗ khí tức như ẩn như hiện, những cái khác cũng không cảm nhận được gì.

- Trong cánh cửa đá phía trước nhất định có bảo vật, mau đi xem một chút.

Trong đoàn người có thanh âm vội vã mang theo hưng phấn truyền ra. Trong cánh cửa đá vừa rồi không có nguy hiểm khiến cho mọi người mất đi cảnh giác, lập tức có từng đạo thân ảnh mang theo sự do dự nhằm về phía chín cánh cửa đá kia.

Sưu Sưu.

Từng đạo thân ảnh giống như thiểm điện bắn về phía trước, giống như là sợ bảo vật bị người khác nhanh chân tới trước chiếm được.

Cạch Cạch.

Ngay khi mọi người chen chúc phóng tới, trên sân rộng kia đột nhiên vang lên thanh âm cạch cạch quái dị, giống như là tiếng xương cốt vậy.

Cạch Cạch.

Tiếng cạch cạch lần nữa vang lên, dưới thanh âm quỷ dị này, những cường giả đang phóng về phía trước tức thì biến sắc, lập tức lui về phía sau rồi nhìn chung quanh, không dám phóng tới nữa.

- Mau nhìn, nhìn ngọn núi kia.

- Đó không phải là núi, mà là yêu thú.

Trong tiếng kinh ngạc của mọi người, ngọn núi nhỏ trên sân rộng đang rung lên liên tục khiến cho toàn bộ không gian chung quanh run lên.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ngọn núi nhỏ bắt đầu run rẩy, một hình thể yêu thú xuất hiện rõ ràng trong mắt mọi người. Cái đầu lớn ngẩng lên, tứ chi duỗi ra, cuồi cùng thân thể to lớn ầm ầm đứng lên, một cỗ khí tức cổ xưa, thê lương hungf hậu tràn ra. Yêu thú này đã thức tỉnh.

Rống.

Một tiếng hổ gầm lớn vang lên, thanh âm quanh quẩn ở phía chân trời, dưới tiếng hổ gầm này khiến cho lỗ tai mọi người rung động, người thực lực thấp sắc mặt trực tiếp trắng bệch.

Sưu Sưu.

Trên bầu trời, tiếng hổ gầm vang vọng, lôi điện ngập trời trong nháy mắt giống như bị dẫn dắt, bắt đầu điên cuồng chuyển động, đột nhiên hội tụ trên bầu trời sân rộng.

Sưu Sưu.

Lôi điện ngập trời hội tụ trên bầu trời sân rộng, dưới uy thế kinh người này, không gian giống như bị sụp đổ. Điện mang ở trên bầu trời sân rộng chồng chất lên nhau tạo thành một cái hắc động. Chỉ cần liếc mắt nhìn hắc động này cũng khiến cho cường giả Vũ Tôn cảm thấy tim đập nhanh hơn.

- Đây rốt cuộc là yêu vật gì, dường như điện mang này càng lúc càng kinh khủng.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mặt, miệng lẩm bẩm nói.

Rống.

Lần nữa lại có tiếng rít gào vang lên, đồng thời đầu yêu thú khổng lồ dữ tợn kia ngẩng đầu nhìn về phía lôi điện bàng bạc ngập trời, cái miệng lớn mở ra, dường như trong miệng có một cỗ hấp lực bạo phát.

Sưu Sưu.

Điện mang kinh khủng ngập trời lập tức hóa thành một cơn lốc mang theo khí thế kinh người ầm ầm tiến vào trong miệng đầu cự thú dữ tợn kia.

Oanh Oanh.

Trong điện mang bàng bạc, từng đạo điện mang hội tụ thành sấm sét bàng bạc, giống như một đầu cự mãng, vô số điện mang không ngừng từ trên không trung khuếch tán sau đó ầm ầm đánh vào trong cơ thể đầu yêu thú dư tợn kia. Trong miệng đầu cự thú dữ tợn này cũng đột nhiên phát ra một cỗ hấp lực kỳ dị, không ngờ lại đem vô số đạo sấm sét kia hít vào trong thân thể.

Sưu sưu.

Sấm sét tiến vào trong cơ thể, bên ngoài thân thể đầu cự thú dữ tợn này tức thì có một mảnh lân phiến màu xanh giống như lưỡi dao sắc bén dựng lên. Rồi một vòng quang mang xuất hiện bao phủ thân hình đầu yêu thú này. Trên quang mang không ngừng có lôi điện lóe lên. Thanh âm kỳ dị không ngừng vang vọng trong không gian, có vẻ vô cùng quỷ dị.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Lục Thiếu Du dưa mắt nhìn đầu cự thú dữ tợn toàn thân được điện mang bao phủ. Hắn có thể cảm giác được, lực lượng lôi điện cuồng bạo này sau khi tàn sát bừa bãi, điên cuồng trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn này thì từ từ dung nhập vào trong cơ thể nó. Năng lượng cuồng bạo không ngừng tiến vào trong cơ thể, xương cốt nó. Đầu cự thú dữ tợn kia vốn dường như không có sự sống, lúc này không ngờ lại bắt đầu khôi phục sinh cơ, một cỗ khí tức lặng lẽ tràn ra.

Sưu Sưu.

Đột nhiên, lôi điện kinh người trong bầu trời bắn xuống. Từng đạo lôi điện lớn giống như cự long vờn quanh cơn lốc bằng điện mang rồi ầm ầm nện vào trong người đầu cự thú dữ tợn kia.

Ầm ầm.

Trên sân rộng, thanh âm trầm thấp không ngừng vang lên, từng đạo sấm sét màu trắng giống như một đầu cự mãng không ngừng dũng mãnh đánh về phía đầu cự thú dữ tợn. Điện mang kinh khủng sau khi tiến vào trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn lập tức biến mất không thấy. Điện mang ngập trời hiện tại giống như bị một cỗ hấp lực không thể chống cự đang dùng một tốc độ kinh người không ngừng tiến vào trong thân hình khổng lồ của đầu cự thú dữ tợn kia.

Sưu Sưu.

Điện mang tiến vào trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn, mặt ngoài thân thể đầu cự thú dữ tợn này không ngừng tràn ra quang mang màu trắng, lân phiến màu trắng giống như lưỡi đao không ngừng quanh quẩn tràn ra khí tức khiến cho tim đập nhanh.

Thời gian khi cự thú thức tỉnh cho tới khi điện mang biến mất trên thân thể đầu cự thú dữ tợn chỉ có hơn mười tức mà thôi. Không ngờ lại không có một ai lên tiếng, tất cả đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ.

Khi đầu cự thú dữ tợn kia hấp thu một tia điện mang cuối cùng, toàn bộ không gian lôi điện rộng lớn đột nhiên biến mất không thấy, điện mang kinh khủng toàn bộ đều biến mất, tất cả đều đã bị đầu cự thú dữ tợn kia thôn phệ.

- Trời ạ, đây là yêu thú gì?

Điện mang ngập trời kia khiến cho ngay cả cường giả Vũ Tôn cũng phải thận trọng, thế nhưng không ngờ không gian điện mang này lại trực tiếp bị cự thú dữ tợn kia thôn phệ, điều này khiến cho mọi người không khỏi sợ hãi than.

Độ nhiên, hai mắt vẫn luôn nhắm chặt của cự thú kia trong nháy mắt mở ra, hai mắt giống như đèn lồng. Trong mắt cũng có lôi quang nhàn nhạt lóe ra. Cái miệng khé mở, không ngờ lại có thanh âm trầm thấp giống như tiếng sấm vang vọng. Uy áp kinh người lamn tràn khiến cho mọi người, bao gồm cả cường giả Tôn cấp hết hồn.

Đầu cự thú dữ tợn này kỳ thực thân hình còn chưa lớn bằng Thiên Sí Tuyết Sư, cũng chỉ có hai trăm thước mà thôi. Thế nhưng đối với nhân loại mà nói, tuyệt đối được coi là khổng lồ. Mà đầu cự thú dữ tợn này cả thân thể chỉ một màu xanh, toàn thân, thậm chí là tứ chi đều được lân phiến màu xanh giống như đao mang bao phủ. Mà trên lân phiến màu xanh này còn có bí văn lưu chuyển, bí văn rậm rạp. Dưới miệng đầu yêu thú này có chòm râu dài, trong cái miệng lớn giống như bồn máu có răng nanh không ngừng bắn ra hàn mang.