- Gần đây Phi Linh môn liên tục phát sinh sự tình, vốn là Lục đường chủ, Lưu phó đường chủ, Hoàng trưởng lão bị tập kích, hiện tại có một vị thành chủ bị giết, trong chuyện này chỉ sợ không đơn giản, ta cảm giác có người cố ý bức chúng ta ra tay!
Bạch Oánh nhìn qua Đông Vô Mệnh nói.
Đông Vô Mệnh nhíu mày, nhìn Diệp Phi hỏi:
- Gần đây Ám đường có nhận được tin tức gì về ba đại sơn môn hay không?
- Không có tin tức gì đặc biệt, hết thảy cực kỳ bình thường!
Diệp Phi nói.
Sắc mặt Đông Vô Mệnh trầm xuống, thoáng do dự, nói:
- Án binh bất động, bây giờ còn không phải lúc, chưởng môn rời khỏi bổn môn thời gian không ngắn, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ trở về, tới lúc đó báo thù cũng chưa muộn!
- Thật sự quá uất ức, để cho ta đi giết vài người, làm cho bọn hắn biết thực lực của chúng ta!
Thiên Độc Yêu Long tức giận nói.
- Độc Long huynh, nhịn một chút đi, hết thảy chờ chưởng môn về nói sau!
Đông Vô Mệnh nói.
- Đông cung phụng, còn phải nhẫn sao, đám người kia ngày càng quá mức!
- Vậy còn biện pháp nào, ai bảo thực lực Phi Linh môn còn chưa bằng bọn hắn đâu, thực lực không bằng thì chỉ có thể nhẫn, chỉ sợ lúc này bọn hắn đang hi vọng chúng ta hết nhẫn nhịn nổi, các ngươi tức giận thì tận tâm tu luyện đi, chờ chưởng môn trở về sẽ tới lúc các ngươi ra sức!
Đông Vô Mệnh nói.
Nghe lời của Đông Vô Mệnh, Hoàng Phủ Kỳ Tùng không nói gì nữa, nhưng trong lòng vô cùng uất ức, hắn cũng rõ ràng nếu thật sự động thủ, thực lực bổn môn tuyệt đối còn chưa đủ, huống chi ba đại sơn môn kia như hổ rình mồi, Phi Linh môn muốn một mình đối kháng tuyệt đối không thắng lợi, mặc dù có Linh Thiên môn kiềm chế, nhưng cũng không thể đối phó ba đại sơn môn liên thủ.
- Mặc dù bây giờ chúng ta chưa thể gây chiến với bọn hắn, nhưng cũng không thể nuốt khẩu ác khí này, Hoàng Phủ đường chủ, hiện tại trong Vũ đường có bao nhiêu người có thể tùy thời điều động?
Khấu Phi Yến hỏi.
- Ở mặt ngoài có hai vạn, trên thực tế có ba vạn!
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói:
- Người của Vũ đường đều là tinh anh, tuyệt đối làm tốt, gặp phải ba đại sơn môn, cam đoan không nếm thiệt thòi!
- Tốt lắm, Vũ đường phái ra hai vạn người, làm cho sơn môn bọn hắn cũng không chịu nổi!
Khấu Phi Yến nhìn Đông Vô Mệnh, nói:
- Đông cung phụng, biện pháp luyện chế độc đan của ngươi có thể giao cho Linh đường hay không, nếu Linh đường có thể đại quy mô luyện chế, ta tin tưởng nhất định làm cho bọn hắn nếm khổ sở!
Khấu Phi Yến nói.
- Ta lại quên mất chuyện này, một mình ta luyện chế luôn có hạn, giao cho Linh đường luyện chế đủ làm bọn hắn biết khổ sở!
Đông Vô Mệnh nói:
- Mặc dù dược liệu không quý, nhưng lại không dễ tìm!
- Đông cung phụng yên tâm, chuyện dược liệu giao cho ta là được!
Lục Tiểu Bạch nói.
- Vậy thì không còn vấn đề, chờ sau khi luyện ra nhiều độc đan, đệ tử Vũ đường có thể xuất phát!
Khấu Phi Yến nói.
Trên hải vực mở mang, Lục Thiếu Du ngồi trên Thiên Sí Tuyết Sư, thủ ấn không ngừng biến hóa, Huyết Lục lướt qua, mang theo đao mang sáng ngời, đao mang phảng phất như có thể cắt vỡ không gian.
Lục Thiếu Du từng nghe Đoan Mộc Y Y nói qua, nghe nói Vạn Đảo nhai là một lục địa trong biển, diện tích rộng lớn, không kém hơn Tứ Các Tứ Đảo bao nhiêu, lục địa còn có vô số hòn đảo nối liền nhau, từ thật lâu trước kia đã được người xưng là Vạn Đảo nhai.
Vạn Đảo nhai rốt cục lớn bao nhiêu, phỏng chừng người bình thường không thể biết được, bởi vì người thường không dám đi vào, nghe nói bên trong nguy hiểm trùng điệp, bởi vì vậy mặc dù diện tích thật lớn, trong Tứ Các Tứ Đảo, Thần Kim các, Nguyệt Long các, Viêm đảo, Khôn Dương đảo đều nằm cạnh Vạn đảo nhai, nhưng không dám đi vào bên trong, hai các hai đảo cũng không phải chưa từng đánh chủ ý với Vạn Đảo nhai, nhưng nghe nói ở thật lâu trước kia từng nếm thiệt thòi không nhỏ, mãi tới nay dù tiến vào nơi đó cũng chưa từng chiếm được tiện nghi.
Bởi vậy hai các hai đảo chỉ đem Vạn Đảo nhai biến thành địa phương tôi luyện cho đệ tử, nhưng không ai dám đi vào sâu bên trong, thậm chí cường giả trong hai các hai đảo cũng không dám dễ dàng đi vào.
Bởi vì thời gian lâu dài, trên Vạn Đảo nhai yêu thú Linh thú đông đảo, Linh dược khắp nơi, mặc dù nguy hiểm nhưng vẫn hấp dẫn không ít dong binh đoàn đi mạo hiểm, nghe nói vận khí không tốt sẽ mất mạng, nhưng vận khí tốt đi vào một lần đủ ăn chơi ba năm, hấp dẫn lớn như thế dù biết rõ có nguy hiểm nhưng vẫn có dong binh đoàn tiến vào, điều này không có gì lạ.
Đương nhiên, mặc dù có dong binh đoàn mạo hiểm, nhưng tuyệt đối không có người dám vào sâu bên trong, đó chính là cấm địa tử vong, chưa từng có người nào đi vào còn có thể bước ra ngoài.
Hô!
Lục Thiếu Du thở ra một hơi trọc khí, dừng việc tu luyện, sau một đêm tia nắng ban mai chiếu xuống, quần đảo trước mắt như ẩn như hiện.
Lúc này trước mắt Lục Thiếu Du xuất hiện điểm đen thật lớn, khi Thiên Sí Tuyết Sư tới gần, mới có thể nhìn thấy rõ ràng đó là một lục địa nhìn không thấy cuối.
Lục địa vô biên vô hạn, giống như kéo dài qua cả Đông Hải, xa xa như có ngọn núi sừng sững, cây cối xum xuê, vách núi hiểm trở, tựa hồ còn có sông ngòi chảy qua, rộng lớn mênh mông.
Lục Thiếu Du nhíu mày, nhìn địa hình, liền nói:
- Chúng ta đã tới, đây chính là Vạn Đảo nhai!
Hô hô!
Nghe vậy mọi người dừng tu luyện, nhìn lục địa mở mang trước mắt, Lục Tâm Đồng nói:
- Ca ca, đó là Vạn Đảo nhai sao?
- Có lẽ không sai!
Lục Thiếu Du nhìn lục địa ngày càng tới gần, lục địa lại như dựng thẳng dọc theo mặt biển, liên miên uốn lượn dài tới khôn cùng.
Lục Thiếu Du đánh giá, nơi này có địa hình giống như loại đá vôi, bên trên tầng nham thạch có đồ án cùng những lỗ nhỏ quái lạ, mây mù lượn lờ trên mặt biển, thoạt nhìn uốn lượn khúc chiết, như một dải lụa kéo dài qua biển, theo sóng biển dao động chậm rãi di chuyển về phía trước.
Oanh oanh!
Còn chưa tiến lên lục địa, Lục Thiếu Du chợt nghe được phía trước truyền tới thanh âm nổ bạo, tựa hồ có người đang giao thủ, dựa theo lực công kích mà xem, hẳn không mạnh mẽ.
Thiên Sí Tuyết Sư hạ cánh, hóa thành hình người, có vẻ cực kỳ uy vũ, toàn thân tản ra khí tức Vương giả.
Nơi này là một ngọn núi màu đen cao vút trong mây, có lẽ bởi vì là sáng sớm, ánh sáng còn mờ ảo, lúc này đã tới mùa đông, nhiệt độ vẫn không thay đổi, cây cối che phủ khắp núi đồi, hình thành một bức tranh sơn thủy như tiên cảnh.
Thanh âm tiếng nổ liên tục truyền tới, mọi người nhìn nhau, liền bay nhanh về phía trước.
Phanh phanh!
Ngao!
Lúc này ở trước một sơn cốc, có sáu thanh niên nam nữ đang giao thủ với hơn mười đầu yêu thú, những người này chừng hai mươi hai hai mươi mốt tuổi, thực lực Vũ sư, theo vũ kỹ cùng Linh kỹ mà xem, hẳn là đệ tử chung một sơn môn, trên mặt đất đã có năm thi thể.
Thân hình mười đầu yêu thú cực kỳ khổng lồ, lớn vài chục thước, toàn thân quanh quẩn thổ hoàng sắc lưu quang, chỉ là Đại Địa Khiếu Lang thông thường, cấp độ tam giai, hơn mười đầu yêu thú vây công nên sáu thanh niên nam nữ vết thương chồng chất, ngày càng cố hết sức.