- A...
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, cả Ma Tâm cốc sụp đổ, đây chính là triệt để tàn sát, làm thế lực nhất lưu như Ma Tâm cốc trở tay không kịp, chỉ còn rơi vào hỗn loạn, nơi nơi máu chảy thành sông.
Bên trong không gian, ba thân ảnh ngăn chặn một đầu hắc hùng lớn chừng bảy trăm thước, hắc quang quanh quẩn, chân khí hung hãn lan tràn, nhưng ánh mắt hắc hùng có chút sợ hãi nhìn chằm chằm ba người lơ lửng trên không.
- Hắc Hùng Vương, ngươi trốn không thoát đâu, cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu không thần phục chủ nhân của ta, chết!
Trong mắt Huyết Mị hiện lên lãnh ý.
- Ta chính là yêu vương, sao có thể tùy tiện thần phục!
Hắc hùng quát to, nhưng ánh mắt vẫn luôn cảnh giác.
- Còn nói là yêu vương, vậy cho ngươi thử xem ngươi có thực lực gì làm yêu vương đi!
Lục Thiếu Du khẽ cười, thân ảnh bay ra, không gian vặn vẹo, chân khí bạo tuôn, một quyền đập thẳng xuống hắc hùng, tốc độ làm cho hắn không thể né tránh.
- Hống!
Hắc hùng rít gào một tiếng, một đạo hùng chưởng như mây đen bao phủ không gian, mang theo lực lượng cực kỳ trầm trọng, không gian vặn vẹo, ầm ầm nghênh hướng Lục Thiếu Du.
- Hừ!
Lục Thiếu Du quát lạnh một tiếng, chân khí run lên, hoàng mang bao quanh quyền ấn, ngọn lửa nóng cháy lan tràn, cả không gian đột nhiên nóng rực đáng sợ, tiếng xé gió chói tai vang lên.
- Liệt Viêm quyền!
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, quyền ấn hóa thành quang ảnh mơ hồ đỏ đậm, uyển như tia chớp đánh thẳng lên hùng chưởng của hắc hùng.
Phanh phanh!
Quyền chưởng va chạm, thanh âm nổ bạo trầm thấp truyền ra, giống như sấm rền vang vọng chân trời, kình khí hùng hồn khuếch tán, một cỗ năng lượng phong bạo cực kỳ khủng bố nháy mắt thổi quét, giữa không trung giống như sơn băng địa liệt, cả không gian gần như phá nát.
Một thú ảnh khổng lồ bị đánh bay, hung hăng đập lên một đỉnh núi, đỉnh núi không thể thừa nhận lực lượng quá lớn lại trực tiếp nghiêng ngả xuống.
Thân hình Lục Thiếu Du khẽ chao đảo, thu liễm chân khí, khoanh tay đứng thẳng, khẽ mỉm cười hài lòng, hiện tại uy lực Liệt Viêm quyền thật không kém, Hắc Nham Yêu Hùng đã tới thất giai sơ kỳ, mà phòng ngự của loại yêu thú này rất khủng bố, dù đối kháng Vũ vương tam trọng cũng không có vấn đề, nhưng mình có thể đánh bay được nó thật sự không tệ.
Huyết Mị kinh ngạc nhìn chủ nhân của mình, thật không ngờ thực lực chủ nhân đã khủng bố tới như thế, một quyền có thể đánh bay hắc hùng, chỉ sợ Vũ vương tam trọng cũng không có lực lượng mạnh như Hắc Nham Yêu Hùng kia.
- Uy, hắc hùng ngươi có cần động thủ nữa không, hay là ta so chiêu với ngươi thế nào, vừa lúc tay ta thấy ngứa ngáy!
Thân hình nho nhỏ nhảy tới trước mặt hắc hùng mỉm cười vung lên nắm tay.
- Trên người ngươi có yêu hoàng khí, ngươi là yêu hoàng?
Hắc hùng nhìn chằm chằm tiểu Long, một kích của Lục Thiếu Du làm khóe môi hắn chảy máu, cảm giác được khí tức của tiểu Long, sắc mặt đại biến.
- Đừng nói nhảm, hỏi lại ngươi một lần, có thần phục hay không, nếu không ta sẽ lột da của ngươi ra, đem hùng chưởng của ngươi đưa cho Sát Phá Quân lão gia hỏa nhắm rượu uống!
Tiểu Long trừng mắt nói.
Hắc hùng nhìn tiểu Long, lại nhìn qua Lục Thiếu Du, còn có Huyết Mị, cuối cùng nói:
- Được rồi, ta thần phục, nhưng các ngươi phải dẫn ta ra ngoài!
Lục Thiếu Du mỉm cười, nếu hắn không phơi bày một ít thực lực, Hắc Nham Yêu Hùng cũng không dễ dàng thần phục như vậy đi, xem như thực lực của Yêu đường lại trướng lớn.
Mấy ngày nay Lục Thiếu Du đã có hiểu biết với nơi này, trong Huyền Thiên bí cảnh cũng chính là nơi ở của Huyền Thiên môn, mà tọa kỵ cùng yêu thú của các cường giả Huyền Thiên môn năm xưa đều đi vào Huyền Thiên bí cảnh, đã chết không ít trong cuộc đại chiến, bảy ngàn năm qua những yêu thú linh thú còn lại đều phát triển hơn ngàn đầu, trong đó lục giai cũng hơn sáu mươi, ngũ giai không ít, toàn bộ linh thú đều bị Huyết Mị khống chế, mà yêu thú là do Hắc Nham Yêu Hùng cai quản.
Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ không bỏ qua số yêu thú linh thú này, nếu gia nhập Phi Linh môn, thực lực Yêu đường sẽ trướng lớn.
Nhớ tới Phi Linh môn, lúc này Lục Thiếu Du cảm thấy bất đắc dĩ, nghe Huyết Mị nói qua, mình bị nhốt đã gần hai năm thời gian, chỉ sợ mọi người đều cho rằng mình đã chết, có lẽ Phi Linh môn sẽ xuất hiện một ít biến cố, mấy ngày nay mình cũng đã đi tìm khắp nơi, nhưng không thể đi ra ngoài, điều này làm cho hắn cảm thấy đau đầu.
Trong Ma Tâm cốc máu chảy thành sông, mùi máu tanh ngập trời phóng lên cao, lan tràn giữa không trung, cả Ma Tâm cốc đã hoàn toàn bị san thành bình địa, mấy trăm năm cơ nghiệp đã bị hủy hoại trong chốc lát.
Đại chiến kéo dài không bao lâu, thậm chí còn chưa tới hai canh giờ đã gần kết thúc, những người vây xem xa xa chỉ thấy toàn bộ cường giả Ma Tâm cốc bắt đầu chạy trốn, nhưng không ai chạy thoát, linh suất Vũ suất bị thủ đoạn lôi đình đánh chết, thậm chí phó cốc chủ linh vương nhị trọng cũng bị Đông Vô Mệnh giết chết, hồn anh bị một đồ vật khủng bố cắn nuốt, rơi vào kết cục hồn phi phách tán, chỉ có Đảng Vạn Lâm may mắn chạy thoát.
- Tiểu thư, đã xong xuôi, cả Ma Tâm cốc đều bị phá hủy!
Thanh Hỏa lão quỷ đi tới trước người Lục Tâm Đồng, một trận giết chóc khiến sát khí trên người hắn càng tăng lên.
- Thanh Hỏa cung phụng, phân phó mọi người thu thập một chút lập tức rời đi, nói không chừng viện binh Ma Tâm cốc sắp tới.
Lục Tâm Đồng nhìn quanh toàn trường, khí tràng bộc phát làm mọi người cảm thấy áp lực.
- Dạ!
Thanh Hỏa lão quỷ nhìn chăm chú vào thiếu nữ trước mắt, hắn mơ hồ cảm giác một cỗ khí thế quen thuộc, không nghĩ tới lại có vài phần tương tự như chưởng môn, sát phạt quyết đoán, có lẽ không bao lâu sau nàng sẽ nổi danh Cổ Vực không kém gì chưởng môn, linh vương chưa đầy mười tám tuổi, chỉ sợ truyền ra ngoài đủ làm chấn động đại lục.
- Tâm Đồng, đã xong rồi, chỉ tiếc để cho Đảng Vạn Lâm bỏ chạy!
Đông Vô Mệnh đi tới bên người Lục Tâm Đồng, thu hồi Phệ Hồn Ác Anh, sát khí càng thêm nồng nặc, đã lâu không đại khai sát giới tùy tâm sở dục tới như vậy.
- Sư phụ, thực lực Đảng Vạn Lâm không kém, chỉ sợ sắp đột phá Vũ vương tứ trọng, hắn muốn trốn thật khó ngăn cản, nhưng lưu hắn sớm muộn gì thành tai họa, bây giờ chúng ta đi Cự Giang thành, không còn thời gian đối phó hắn, chỉ đành chờ sau cuộc thi đấu tới lúc đó nếu Song Đao môn cùng Bách Linh tông còn dám động, cùng nhau tiêu diệt đi!
Lục Tâm Đồng thản nhiên nói.
Nhìn đệ tử bảo bối mà mình bồi dưỡng trưởng thành, Đông Vô Mệnh thở dài, không biết nên cao hứng hay nên chua xót, sau khi Lục Thiếu Du xảy ra chuyện, gần hai năm qua làm nàng thành thục hơn không ít, làm thiếu nữ vốn ở tuổi hoa quý lại gánh vác trách nhiệm không thuộc về nàng, vì ca ca, nàng tự nguyện nhận lấy trách nhiệm của Phi Linh môn, có lẽ trong lòng nha đầu này đã nghĩ tới kết quả xấu nhất, biết Phi Linh môn là tâm huyết của ca ca, cho nên ca ca đi vắng nàng nhất định phải gìn giữ Phi Linh môn.