Dương Tinh nhàn nhạt cười: ‘’ Ngươi Thanh Thạch Thâm một hai ở đây hù doạ người khác, ta ngược lại là muốn biết, đến cùng Thâm công tử đây có tài cán gì mà không dễ chọc người, không bằng bây giờ thi triển ra a, để cho ta mở mang kiến thức.’’
Những lời này nói ra khiến tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, tên này quá to gan a. Tất nhiên, khỏi phải nói, tên Thạch Thâm kia phẫn nộ bừng bừng ‘’ Hảo, hảo, ranh con không biết sợ trời cao đất dày’’
Nộ khí bừng bừng, một chưởng muốn tiến tới Dương Tinh. Tuy nhiên chưa tới nơi đã bị tên chưởng quỹ ngăn lại
‘’ Thanh thiếu gia, đừng xúc động, đừng xúc động,..không nên nháo tại thạch phường gây mất trật tự a, hôm nay…’’
Tên chưởng quỹ chưa nói xong thì từ trên lầu đi xuống phát ra một âm thanh nhẹ nhàng nhưng có đủ độ lớn để tất cả mọi người đều đi xuống
‘’ Không biết có chuyện gì mà thạch phường hôm nay lại náo nhiệt như vậy’’
Từ trên lầu xuống là một vị tiểu thư mang lục sa thể hiện sự năng động, giọng nói thánh thót, thân hình nóng bỏng, khuôn mặt trái xoan, thanh tú, làn mi vút cong nhẹ, đôi môi hoa anh đào chúm chím, đôi mắt tinh anh như chứa tất cả ánh sao trời, người con gái ấy bước xuống khiến Dương Tinh xao động
‘’ Thu, nhất định phải thu cô ấy vào hậu cung của mình’’ Dương Tinh tự nhủ
Mọi người tất cả đều hướng mắt nhìn về phía thiếu nữ kia, mắt ai cũng toả sáng. Người này chính là Dương Gia thập tứ tiểu thư Dương Tử, năm nay 16 tuổi, nổi tiếng tài sắc vẹn toàn, nàng có tu vi Hồn Tông thất giai.
Thực ra cái này Dương Tử tiểu thư là người của Tụ bảo các. Cái này Tụ bảo các ở Thiên Hồn đế quốc chỉ là một phấn nhánh. Nghe nói ở mỗi đế quốc đều có một Tụ bảo các, cả mấy đại lục đều có, vì thế có thể thấy được thế lực Dương gia là như thế nào lớn, mà Dương gia tiểu thư cũng nhiều, mỗi người quản lí một nhóm đế quốc.
Cái nay Đổ thạch phường ở Thiên Hồn đế quốc phụ thuộc Tụ bảo các nên tất nhiên Dương Tử tiểu thư cũng là người có nắm quyền lớn.
Nàng vừa xuất hiện, không khí trở nên trầm xuỗng hơn hẳn, Dương Tử tiến lại về phía tên lão nhị
‘’ Chưởng quỹ, chuyện gì xảy ra vậy?’’
Tên chưởng quỹ mồ hôi chạy ròng, không ngờ tiểu tổ tông này lại xuất hiện, lão cũng không thể không che giấu
‘’ Dương Tử tiểu thư, chỉ là việc tranh chấp nguyên thạch mà thôi’’
Dương Tử long mày hơi nhíu một tí, nàng chưa kịp nói thì tên Thanh Thạch Thâm đã tiến tới, cúi chào tạo một điệu dáng thân sĩ
‘’ Không ngờ hôm nay Thạch Thâm ta may mắn gặp được Dương tiểu thư, không biết có gây phiền hà gì đến tiểu thư hay không, cái này ta tự xử lí được’’
Tên Thâm Thâm này thay đổi 180 độ, giả vờ lắm nhưng ai chả biết con người thật của hắn, thấy Dương tiểu thư đến, hắn quay sang nói với Dương Tinh bằng một giọng kiêu ngạo
‘’ Hôm nay bổn thiếu gia tâm tình tốt nên tha cho ngươi, lần sau không có cơ hội này nữa đâu’’
Nói xong thì lại quay ngoắt muốn trò chuyện với Dương Tử nhưng nàng chả thèm để ý. Dương Tinh cũng chả thèm quan tâm tới mấy thứ này, cậu chỉ muốn chọn xong mấy khối nguyên thạch cho xong rồi về thôi.
Nhưng đối với Dương Tử thì khác. nàng nhìn thấy Dương Tinh mặc dù niên kỷ nhỏ nhưng vô cũng tuấn tú, vóc dáng siêu đẹp, hơi thở trầm ổn, khi nhìn nàng chỉ khẽ đánh giá chứ không nhìn nàng bằng cặp mắt háo sắc nên độ thiện cảm cũng tăng lên vài phần.
Bỏ qua tên liếm cẩu Thanh Thạch Thâm, nàng rảo bước về phía Dương Tinh.
‘’ Không hay cho biết tiểu đệ đệ tên là gì’’ Dương Tử sắc mặt hơi ửng đỏ vì đây là lần đầu tiên nàng hỏi tên một người con trai xa lại a
Dương Tinh thấy nàng như vậy vô cùng vui vẻ ‘’ Đệ tên Dương Tinh ‘’
Dương Tử gật đầu mỉm cười ‘’ Chuyện lúc nãy ta đã nắm sơ qua vấn đề, không ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra, cho ta gửi tới lời xin lỗi’’
Nói xong, Dương Tử lấy từ trong túi ra một chiếc thẻ màu bạch kim ‘’ Đây là thẻ bạch kim, tất cả các món đồ mua từ Tụ bảo các đều được giảm giá 30%, không biết đệ đệ có hài lòng hay không?’’
Đồ tốt như vậy, tất nhiên Dương Tinh mặt dày nhận rồi, không nhận mới lạ đó. Khi Dương Tử định quay đi, nàng chợt quay đầu nói với Dương Tinh ‘’ Đúng rồi, tối hôm nay có hội đấu giá, đệ cũng tham gia chứ?’’
Dương Tinh gật đầu, Dương Tử cúi chào rồi quay lưng bước đi.
Những hành động khi nãy tới giờ của hai người khiến tất cả mọi người giật mình, đơ tại chỗ còn tên Thanh Thạch Thâm thì giận tím mặt, giận đùng đùng phất tay áo bỏ đi.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Dương Tinh, không thể ngờ tên nhóc này ngưu bức như vậy nhưng cũng thầm cảm thán không biết tên nhóc này có thoát khỏi sự trả thù của tên Thanh Thạch Thâm không.
Dương Tinh thì không quan tâm đến chuyện này lắm, cậu chỉ chăm chăm vào những khối đá còn lại. Không cần suy nghĩ, Dương Tinh chắc chắn sẽ đi mua tất cả các khối đá kia, trả tiền cho nhanh, Dương Tinh mua bằng 2 khối linh thạch sơ cấp.
Thực ra ở mỗi tầng đều có chỗ cắt đá nên Dương Tinh cũng chưa cắt đá vội mà lên tầng thứ ba xem xét.
Tầng thứ ba dành cho người giàu là đúng vì phòng ở tầng ba được trang trí một cách sang trọng và trang nhã hơn. Nguyên thạch ở đây cũng không nhiều như ở tầng hai, khoảng 200-300 khối.
Ở đây cũng ít người hơn nhiều nhưng người nào người đấy đều toát lên khí thế quý tộc, vương giả, đúng là khác hẳn dưới kia. Tầng ba còn có một số Giám bảo sư, có thể gợi ý một số đá tốt, tất nhiên là phải thuê rồi.
Mở ra Thiên Ma thần nhãn về sau, trên từng viên nguyên thạch đều xuất hiện một dòng khí, trải nhìn toàn bộ căn phòng, Dương Tinh bất ngờ vị ở đây có 1 khối nguyên thạch có năng lượng màu đỏ. Phải biết Thiên Ma thẫn nhãn lựa chọn bảo vật rất khắt khe, đến màu đỏ phải gọi là đồ siêu tốt.
Ngoài ra ở đây còn có 7 năng lượng màu trắng, 3 năng lượng màu vàng và 1 năng lượng xanh dương. Dương Tinh không thể ngờ chỉ ở một Đổ thạch phường ở một đế quốc nhỏ mà đã có đồ tốt như vậy thì ở các đế quốc khác không phải đều có đồ tốt hơn.
Lần này mua không có tên nào chen vào, nếu không cậu sẽ cho một phát luôn, ngày hôm nay tâm tình đã đủ rồi.
Trả tiền xong, Dương Tinh đi cắt nguyên thạch a, vì không muốn gây động tĩnh quá lớn nên cậu chỉ cắt 12 khối nguyên thạch có năng lượng màu trắng, mấy thứ còn lại để sau hẵng lại tính. Giờ cậu chưa đủ mạnh để đối đầu với các thế lực ở đây.
- ------------…………….Hết Chương……………-----------------