- Cấm kĩ:Tử Vong vĩnh hằng: Khi ở trạng thái cuồng bạo Quỷ vương Satan, triệu hồi hàng vạn khô lâu và cương thi,có thể triệu hồi toàn bộ ma thú,yêu thú hắc ám hệ để chiến đấu.( tuỳ vào mực độ thành thục: nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn)
- Hồn kỹ: Quang Minh thần chưởng: hấp thu ánh sáng và hồn lực của thiên địa, hoá thành một bàn tay khổng lồ rồi đập xuống, không có gì cản phá được.( Tu luyện đến đại thành có thể tạo ra một cái hố sâu vài nghìn mét, tu đến đỉnh phong đôi khi tạo ra cái vực)
- Cấm kĩ: Thập bát hắc ám liên hoa: Hoa vĩnh hằng, ám vĩnh cửu. Người ta nói địa ngục có 18 tầng, mỗi oán khí mỗi tầng trải qua trăm vạn năm tạo thành một đoá hắc ám liên hoa. Vì vậy mỗi đoá hắc ám liên hoa có thể phá huỷ hơn 1 vương quốc, 18 đoá hắc ám liên hoa có thể phá huỷ một cái tinh cầu.(còn tuỳ thuộc vào sức mạnh của người tu luyện)
Dương Tinh khiếp sợ, chỉ có 1 hồn kỹ, 2 cái còn lại là cấm kỹ. Cấm kỹ là những chiêu thức kinh khủng gây ảnh hưởng đến sự sống trên đại lục nên nó đã toàn bộ bị thiêu huỷ. Cấm kỹ hắc ám lại còn kinh khủng hơn nữa. Điều kì lạ là Dương Tinh không bài xích với công pháp hắc ám chút nào, ngược lại cậu rất phấn khích. Nhưng cấm kỹ hắc ám chỉ có thể tu luyện tốt ở nơi có hắc ám chi khí, còn ở đây không có một tí nào.
Dương Tinh không biết làm thế nào thì viên đá thần bí phát sáng, bay ra khỏi tay Dương Tinh rồi rơi xuống Tinh mạch chi tuyền. Không ngờ viên đá lại hút Tinh mạch chi tuyền, chỉ khoảng 1 phút sau, toàn bộ Tinh mạch chi tuyền đã bị hút hết vào viên đá.
Dương Tinh lấy viên đá rồi rời đi động phủ, cậu biết một nơi có hắc ám chi khí nồng đậm, còn việc tu luyện Quang minh hồn kỹ thì đợi ra ngoài lại tính.
(Thực ra cấm kỹ Tử vong vĩnh hằng rất đặc biệt về việc triệu hồi khô lâu. Có thể triệu hồi những xác chết xung quanh bán kính vài km rồi biến thành khô lâu, cương thi hoặc triệu hồi khô lâu, cương thi từ các thế giới khác. Bất quá, cách này phải có không gian chi lực và hồn lực mạnh mới được.)
Quảng trường Tam bảo kì môn chính là nơi tu luyện lí tưởng. Nơi đây tràn ngập khô lâu ( đáng tiếc là nhẫn trữ vật chẳng còn), hắc ám chi khí bao phủ cả một vùng, có thể thấy được dù qua vài nghìn năm nhưng oán khí của đệ tử, trưởng lão Tam bảo kì môn nặng như thế nào.
Nếu một người Hồn Tông vào đây cũng chết chắc vì sẽ bị nguyền rủa và ăn mòn nhưng cậu thì khác, cậu đã được nhận truyền thừa là Tinh mạch chi tuyền, có nó cậu không bị hắc ám chi khí quấn lấy.
Đến trung tâm, để viên đá phía trước, cậu bắt đầu tu luyện. Cậu vừa hấp thu hồn lực,vừa tu luyện cấm kỹ Thập bát hắc ám liên hoa. Âm Dương đối nghịch công vận chuyển,Hắc ám chi khí và hồn lực điên cuồng đi vào cơ thể cậu.Còn đối với Tử vong vĩnh hằng, trong nó có khẩu quyết điều khiển khô lâu ( khô lâu có tu vi bằng 2/3 tu vi thật khi còn sống).
…………….--------------------------…………………
Gần 2 năm qua, Dương Tinh vẫn điên cuồng hấp thu hồn lực và hắc ám chi khí với tu luyện hai cấm kỹ.
Nếu ai đi cùng Dương Tinh đến đây gần 2 năm trước thì phải khiếp sợ vì hắc ám chi khí dày đặc như mây giờ đây chỉ có thưa thớt vài tia, bầu trời đã trong xanh trở lại.
Giờ đây Dương Tinh đang ngồi trong một đống đen sì, đầy hôi thối. Quần áo rách nát, tóc tai bù xù, mồ hôi chảy như thác nhưng Dương Tinh dường như không quan tâm, vẫn điên cuồng hấp thu hồn lực và hắc ám chi khí ít ỏi còn lại.
Một lúc sau, ói ra một vũng máu, Dương Tinh đứng dậy. Gần hai năm qua, cậu điên cuồng tu luyện, hắc ám chi khí đã bị hấp thu hết nhưng cả hai cấm kỹ đều chỉ đạt nhập môn nhưng điều may mắn với cậu là cậu cũng đã kết tinh ra được 2 bông hoa, nhập môn trung giai. ( không phải bây giờ mỗi bông hoa của Dương Tinh có thể phá huỷ một vương quốc)
Việc điều khiển khô lâu hơi khó khăn nhưng cậu đã điều khiển được khô lâu có tu vị Hồn Tông trở xuống và quái thú ám hệ ngũ giai trở xuống. Điều khiến cậu vui mừng là cảnh giới đã đạt đến bát giai Hồn Tông- tăng hơn hai đại cảnh giới.
Chưa kịp la hét vì vui thì cậu cảm thấy linh hồn đang chấn động, một vòng xoáy không gian xuất hiện trước mặt cậu hút cậu vào.
- ----------------------------------------------------
Trong một cái ngôi nhà nào đó có một cậu bé tầm khoảng 8 tuổi, thân cao 1m6, thân hình cân đối, làn da trắng nõn như da em bé, gương mặt thanh tú,mỗi bộ phận trân khuôn mặt như được tạc ra từ tượng.Đôi mắt cậu đang nhắm chợt mở ra
- Đây là đâu vậy? – Dương Tinh ngó xung quanh nhưng không biết đây là đâu
Chợt cánh cửa mở ra, một ông lão đang gánh củi ở sau lưng, gương mặt nhân từ, hoà ái. Ông lão thấy Dương Tinh tỉnh lại thì tiến tới, hoà ái hỏi:
- Cháu bé, cháu tỉnh dậy rồi sao?
Thấy ông lão quan tâm, Dương Tinh cũng mỉm cười:
- Dạ, cháu mới tỉnh dậy ông ạ. Ông ơi, tại sao cháu lại ở đây và đây là đâu vậy ạ?
- Nơi đây là ngoài thành Lăng Thiên, ta thấy cháu hình như bị thương rất nặng, bị ngất bên bờ suối nên ta đã đưa cháu về đây, cháu không sao chứ?
- Dạ vâng ông, cháu không sao, chỉ bị xây xát nhẹ thôi. Tại cháu đang trên đường đến vương đô để học tập nhưng không bây đụng phải bầy sói..
- Thế à, thôi chàu nghỉ ngơi đi, ta đi nấu cháo.
Dương Tinh rất vui vì được chăm sóc, cậu nhớ lại những ngày ở cô nhi viện…Đúng lúc này,một tiếng hét vang lên:
- Lão già, ra nhanh cho ta. Nếu không ta sẽ vào giết lão.
Ông lão đang ăn, nghe xong liền sợ, kêu cậu chạy trốn nhưng cậu là ai cơ chứ, khuyên nhủ ông lão xong cậu bước ra ngoài. Bên ngoài là hai tên thổ phỉ đang cầm đao, một tên mặt dài như hươu cao cổ, một tên mặt mẹt như cái rổ. Dương Tinh chả thèm quan tâm hai tên Đấu sư này, tung một chưởng vào bọn chúng ngã lăn quay.
Có vẻ hai tên này cũng biết không phải là đối thủ của hắn liền đứng dậy, chạy đi nhưng không quên bỏ lại câu” thằng nhóc con và lão già đợi đó, chúng ta sẽ còn trả thù’’.
Dương Tinh chẳng thèm quan tâm, vào trong phòng thì thấy ông lão đang run sợ, cậu tiến lại hỏi:
- Ông ơi, sao bọn chúng lại đến tìm ông vậy?
Có vẻ ông lão cũng nhận ra sức mạnh của Dương Tinh nên cũng nói hết ra. Thì ra bọn chúng là người của Hắc sơn trại, hôm trước bọn chúng định lừa một lô hàng nào đó của một thương nhân nào đó thì ông lão phát hiện và báo cho tên thương nhân nên bọn chúng quay lại trả thù.Chưa hết, bọn chúng còn thường xuyên cướp giật, giết chết người vô tội.
Dương Tinh cười, bảo ông lão không cần lo, hắn sẽ giúp ông giải quyết chuyện này. Tạm biệt ông lão, Dương Tinh lên đường đến Hắc sơn trại.