Mặt mũi hung tợn ,cơ bắp vạm vỡ , da ngăm đen nhìn như đồng cổ , đúng là chỉnh thể của hình tượng hung quỷ .
Âm phủ từ đầu năm nay đã cố gắng thay đổi hình tượng xấu xí bên ngoài chính là địa phương này quá mức nghèo nàn , khoản tiền dành cho bộ dáng coi như để đó đi .
Xem a , quỷ sai này cố ý mặc một thâm D&G đỏ thẫm đi tuần tra nhân gian chính là đi lại giữa âm phủ và nhân gian mà thành màu đỏ sẫm không có tí sức sống nào ,trên tay còn cầm dây xích dài ngoằng một đầu nối với cổ chân Bá Nha .
Quỷ sai giật mạnh sợi xích , theo lí lực đạo như thế sẽ làm quỷ hồn phát run đến nửa cái hồn cũng tan vậy mà Bá Nha vẫn đứng yên bất động .
Bá Nha không chỉ đứng yên mà còn làm cho quỷ sai đó trực tiếp bị giật cho quỳ xuống luôn, mà nơi hắn quỳ xuống vừa vặn là dưới chân Khúc Y Nhiên, Y rất nhẹ nhàng “ Vị đại ca này không cần đa lễ như vậy ”
Tên người phàm này sao lại kiêu ngạo như thế , quỷ sai bực tức tròng mắt lồi ra định dọa người phàm này một chút “ Ngươi sao không biết lễ nghĩa niệm phàm nhân ngươi lần đầu ta tha cho , đứa trẻ vô , vô ..”
Nói một nửa quỷ sai sợ hãi im bặt vì hắn nhìn không thấy vận mệnh của phàm nhân này , trên đầu y chỉ có ánh sáng chói lọi , người này cũng không phải phàm nhân , không bị hắn dọa mà vừa rồi hắn tự nhiên quỳ xuống cũng có lí do .
Nhìn thấy quỷ sai có thể là người thường sao , hắn muốn bắt hồn mà hồ đồ rồi !
“ Ai , vị đại gia này , ngươi xem tiểu nhân cũng là làm theo lời cấp trên thôi , không đưa hắn về ta sẽ bị đánh roi a ” quỷ sai giả đáng thương nhưng ánh mắt lại không như vậy .
Khúc Y Nhiên đỡ trán có nên tư vấn cho đám này đi phẫu thuật chỉnh hình không ? Xấu quá đi !
“ Phạt roi , sao ta không biết hắc bạch vô thường có luật đó ?”
Quỷ sai nhỏ giọng “ Sao y biết cả chuyện này , a ,ngài xem có thể đưa tội nhân Bá Nha ra khỏi linh khí không ?”
Linh khí tuyệt đối là trở ngại lớn nhất , là vùng không thế lực nào cai trị được , đó cũng là lí do mà Khúc Y Nhiên muốn cho Lí Mật vào . ở trong linh khí là an toàn .
Nhưng Bá Nha đã chậm , xích đã khóa rồi , sớm hay muộn cũng phải về , Khúc Y Nhiên chỉ biết Bá Nha thăng cấp không được thì ra sớm bị khóa chân rồi . Y không để ý lời quỷ sai mà hỏi Bá Nha “ Đây là ý kiến của ngươi sao , nếu ngươi muốn thì khóa này không là gì cả ”
Bá Nha cười “ Chỉ sợ bao năm rồi ta cũng không đợi được Tử Kì thứ hai ”
“ Vậy thì xin ngươi đợi thêm 1 giờ nữa thôi ”
Bá Nha ôm chặt cây đàn , Lí Mật bịt miệng mình vì sợ hãi còn Đông Phương thì ngồi đếm kim ”
“Một giờ ‘
“ Đúng , một giờ thôi ”
Bá Nha nhìn Khúc Y Nhiên “ Hảo , ta tin ngươi ”
Khúc Y Nhiên nghe vậy nở nụ cười làm quỷ sai choáng váng , một đôi con ngươi lung linh , môi câu khởi , hắn giật mình chảy máu mũi , nhiều năm qua hắn không bị như vậy mà nay vừa quỳ còn chảy máu không thể là trùng hợp , quỷ sai an ủi mình .
Khúc Y Nhiên nhẹ nhàng mà nói “ Phiền quỷ sai đại ca đợi thêm một giờ ” làm hắn nhớ lại nhiệm vụ “ Này , chỉ sợ ”
“ Sợ gì ” ánh mắt con sóc đã nhíu lại “ Như vậy ngươi giỏi thì đưa đi ” ở trong ngọc mà ta sợ ngươi sao , hay còn muốn vòi tiền quản cái gì quy định âm phủ cơ chứ .
“ Mĩ nhân , khụ ,đại gia ta đáp ứng ngài đừng nói nửa tiếng mà nhày mai ta đến đưa Bá Nha đi cũng được ”
“ Thật sự” Khúc Y Nhiên dừng bước thanh âm thản nhiên .
“ Thật , không phải ta đã quỳ xuống lạy ngài luôn rồi sao ?”
Khúc Y Nhiên “ Vậy quỳ lại lân nữa xem ?”
Quỷ sai “… …”
Con sóc đen tối thích bao che khuyết điểm nhìn tên quỷ sai chuẩn bị quỳ mà nói “ ta đùa thôi ”
Quỷ sai “… …” mình vẫn là vô dụng đi chỉ là tên tay sai âm phủ trừ cái mặt hung ác còn lại chẳng được gi , bọn họ chỉ dọa được hồn nhỏ còn oán linh vẫn là dựa vào linh môi sư.
Muốn ăn cơm âm phủ cũng không dễ , lần này may mà gặp mĩ nhân linh môi sư này mới có thể vác hồn về ,không thì lấy gì mà báo cáo , quỷ sai đi .
Lí Mật buông tay , chạy về phía Bá Nha thì bị Đông Phương túm cổ áo , hắn la hét “ Giữ ta làm gì , ta đi thịt tên quỷ sai kia , mang Bá Nha đi ta liều mạng với hắn ” làm cho Bá Nha và Khúc Y Nhiên buồn cười .
Lí Mật hừ nhẹ “ Sao các ngươi nữa , ta muốn ra ngoài , hắn không bắt nổi ta mà ”
Khúc Y Nhiên không nói gì Bá Nha mà không muốn đi y cũng sẽ tìm mọi cách giữ cả Đông Phương và Lí Mật nữa .
“ Ta sẽ bảo vệ các ngươi , nhất định ” thiếu niên gầy teo nói
“ Ta biết ” Lí Mật ngồi xuống mà ánh mắt vẫn lườm Đông Phương .sao không cho hắn ra .
Đông Phương trầm mặc không nói , tên nhóc này ra làm được gì ,có việc thì hắn là đủ rồi .
Một tiếng nói lâu không lâu, quỷ sai đi thì lễ khai giảng cũng bắt đầu .
Tiết mục đầu tiên luôn là lãnh đạo phát biểu nền cho học kì mới sau đó là các ca khúc mới lưu hành do hội văn nghệ chọn ra .
Tiết mục thứ ba chính là tân sinh biểu diễn , còn lại là xếp hạng tiết mục dù là vị trí top 3 hay vị trí cuối đều rất áp lực , Khúc Lăng Phong đứng sau đám người cũng thấy đệ đệ nhà mình rất khẩn trương .
Mà Khúc Y Nhiên sắp biểu diễn thì một điểm hồi hộp cũng không có .
Hội trưởng hội tuyên truyền đẩy kính “ học đệ có cần đệm đàn không ”
“ Ta tự làm được ” Đàn này của Bá Nha không phải ai cũng được đụng vào .
Đội trưởng thông báo “Đợi tiết mục kết thúc chúng ta sẽ trải khăn bàn cho đệ ”
“ Cảm ơn học trưởng ” Như vậy là được rồi
hội trưởng với cậu học sinh không thi này ấn tượng rất tốt , dù là trạng nguyên vẫn rất lễ phép “ hoan nghênh đệ tới chỗ ta làm khách nha ”
“Vâng ” Khúc Y Nhiên vui vẻ đồng ý .
Ngoài sân khấu vô hạn hào quang bên trong lo lắng rợn người , từ âm thanh , đạo cụ đến trang phục , chỉ có thiếu niên tóc đen vẫn yên lặng trong lòng ôm chặt huyền cầm đẹp như một bức tranh vậy .
Ca khúc “ super boy ” vừa dứt dưới đài đang nóng hừng hực mọi người đang mong chờ tiết mục sau như thế nào , đạo diễn chạy vào “ Tiết mục thứ ba , tân sinh chuẩn bị ”
Mọi người đanh đem thời gian giàng giật từng dây đều hướng mắt lên khán đài , họ không rõ mặt người nọ chỉ thấy bóng dáng thon dài ôm một thứ gì đó bước ra .
Hai tay Khúc đại ca ôm bó hoa hồng xanh tiên diễm vô cùng , bên cạnh là Lâm Phong đòi đi theo mà nhìn đông xem tây .
“ Ta nói Lăng Phong , ngươi vì vị mĩ nhân ấy mà đến sao , kể chút cho ta nghe đi ”
Hắn nhìn khuôn mặt non nớt trên đài nhận xét , thì ra tên này có khẩu vị như vậy , thảo nào mà mĩ nhân Âu Mĩ không làm hắn hứng thú .
Hoa hồng xanh – tình yêu vĩnh cửu .
11 bông hoa hồng xanh – mãi yêu mình em , toàn tâm toàn ý một đời không phai .
Khó được một lần nhìn thấy Khúc Lăng Phong chạy đến tỏ tình , thằng bạn thân băng sơn từ thuở cởi chuồng như vậy làm hắn tò mò .
Mà tiểu đệ M thì khóc lóc , mình chỉ kiếm được 11 bông hoa a , không bị trừ lương chứ .
Thói quên của Khúc Lăng Phong là rất tập trung vì thế mà bây giờ Lâm Phong cũng chỉ biết theo hắn nhìn lên đài .
Giờ khác này màn che mở ra đem theo ánh sáng huyền bí .
Ngụy Tấn rướn cổ “ Không phải là Y Nhiên biểu diễn sao , vậy mà tối thế ”
Phương Thiên Trác bưn khoăn hơn “ Hay là mất điện rồi ”.
Lâm Phong thấy Khúc Lăng Phong đổi sắc mặt thì hỏi “ Ngươi không định chủ động tỏ tình bây giờ đấy chứ ?”
Đúng lúc này đèn sáng dần lên , Lâm Phong cả kinh suýt cắn phải lưỡi “ Nam … Nam ”