Thành chủ và các trưởng lão, dường như cũng không có hoài nghi lời nói của Hạ Ngôn, kỳ thật cũng không phải họ tin tưởng Hạ Ngôn, mà căn bản là không cần thiết phải hoải nghi.
Có được vương tộc linh lực màu vàng, ở bất cứ một thành thị nào, đều có thể đạt được địa vị rất cao. Một vị vương tộc linh lực màu vàng, căn bản là không cần phải đến Ngân Tuyết Thành nho nhỏ này, lại càng không thể mưu đồ thứ gì ở Ngân Tuyết Thành.
Cho nên, Thành chủ và các trưởng lão quả thực là không thể nào hoài nghi dụng tâm của Hạ Ngôn.
- Thành chủ đại nhân! Vị vương tộc Hạ Ngôn này nếu chịu ở lại Ngân Tuyết Thành chúng ta, vậy danh vọng của Ngân Tuyết Thành chúng ta thực có thể tăng lên rất cao.
Thái Đức ngầm truyền âm nói với Thành chủ.
ở Thần Châu, vương tộc linh lực màu vàng số lượng tổng thể tuy rằng không ít, nhưng nhiều thành thị như vậy, căn bản không có khả năng mỗi một thành thị đều có vương tộc linh lực màu vàng. Nên biết rằng, chi riêng ở một khu vực phía nam đã có hơn một vạn thành thị lớn nhỏ. Mà thành thị có vương tộc linh lực màu vàng, danh vọng đều sẽ tăng cao. Hơn nữa, nhận được tài nguyên từ núi Thủ Vọng cũng sẽ nhiều hơn một số.
- Ta hiểu được!
Thành chủ cũng truyền âm nói:
- Tiên Kiều còn không tới mười năm sẽ mở ra, vị vương tộc Hạ Ngôn này nếu có thể đại biểu cho Ngân Tuyết Thành chúng ta tiến vào Tiên Kiều, thi danh vọng của Ngân Tuyết Thành chúng ta được trợ giúp còn tăng cao thêm nữa.
- Lời nói của Thành chủ đại Nhân rất ch inh xác.
Thái Đức Liền hưng phấn nói.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Nếu như vậy, ngài không ngại trước cứ ở lại Thành chủ phủ của ta như thế nào?
Thành chủ Tần Vũ cười nói với Hạ Ngôn.
- Cũng được! Vậy đa tạ Thành chủ đại nhân!
Hạ Ngôn cố ý dừng một chút, mới nói lời cảm tạ.
- Thái Đức trưởng lão! Phiền ngài bố trí chỗ ở cho Hạ Ngôn tiên sinh.
Tần Vũ lại phân phó cho trưởng lão Thái Đức.
- Không đám! Ta lập tức đi sắp xếp!
Thái Đức gật đầu lia lịa, cười nhìn về phía Hạ Ngôn:
- Thái Anh! Con bồi tiếp Hạ Ngôn tiên sinh, để Hạ Ngôn tiên sinh có hiểu biết nhiều hơn về thành thị chúng ta.
- Dạ! Phụ thân!
Thái Anh gật đầu đáp, sắc mặt hơi ửng đỏ lên.
Một biệt viện rộng rãi trong Thành chủ phủ, ở dưới thu xếp của Thái Đức, Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào cư ngụ. Toàn bộ tòa biệt viện, Chỉ có một mình Hạ Ngôn ở lại, cảnh vật tao nhã. Thái Anh thình thoảng lại tới đây, nói chuyện cùng Hạ Ngôn về một ít sự tình ở Thần Châu.
Hạ Ngôn hiểu biết thêm nhiều tin tức về Thần Châu. Trung tâm của toàn bộ Thần Châu chính là núi Thủ Vọng, núi Thủ Vọng là do Thương Nguyệt Đại Đế đứng đầu Thần Châu khai sáng ra Theo như lời Thái Anh nói, Thương Nguyệt Đại Đế không gì làm không được, tuy nhiên từ vô số năm trước, cũng đã quy ần không hỏi tới chuyện thế sự.
Vương tộc linh lực màu vàng của Thần Châu, nhiều nhất là họ Thương, bởi vì người đứng đầu Thần Châu chính là họ Thương. Đương nhiên trải qua diễn biến vô số năm, dòng họ vương tộc hiện tại cũng khá nhiều, tuy nhiên họ Thương vẫn là địa vị cao nhất.
Nhất là một số con cháu gia tộc vương tộc có thể tiến vào núi Thủ Vọng, địa vị lại trác tuyệt Không gì sánh kịp.
Địa vực Thần Châu vô cùng rộng lớn, cho dù là tốc độ Phi hành của Hạ Ngôn như vậy, cũng phải Phi hành thời gian mấy năm mới có thể đi khắp toàn bộ Thần Châu đại lục. Mà muốn tới núi Thủ Vọng, nếu chì Phi hành ít nhất cũng cần thời gian một năm.
Thần Châu có rất nhiều không gian vị diện, những không gian vị diện này, cũng có nhân loại sinh sống. Có không gian vị diện nhân loại sinh sống cũng không có tu luyện; mà có không gian vị diện nhân loại sinh sống, thực lực thậm chí không dưới một số thành thị ở Thần Châu; còn có một số không gian vị diện đặc thù, thậm chí chỉ có dã thú không có nhân loại. Những không gian vị diện này, cũng đều ở dưới quyền kiểm soát của núi Thủ Vọng.
Hạ Ngôn nghe tới họ Thương liền nghĩ tới Thương Hà tiền bối. Thương Hà tiền bối tất nhiên là vương tộc họ Thương, chỉ là không biết vì sao lúc trước lại tới tứ vực, được Thần chủ Cung Minh gặp. Theo như lời Thần chủ Cung Minh nói, lúc ấy Thương Hà còn chỉ là một đứa trẻ, hiển nhiên là bị những người khác ở Thần Châu đưa tới tứ vực.
Trong chuyện này, khẳng định có một số sự tình không muốn người ta biết, về sau Thương Hà bước vào cảnh giới Thần chủ lại ngã xuống, cũng có thể có liên quan cùng vương tộc Thần Châu này.
Vào một ngày, Thái Anh lại tìm đến Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Kế tiếp một đoạn thời gian, ta có thể sẽ không tới tìm ngài nữa
Thái Anh nhìn Hạ Ngôn nói.
- Vì sao?
Hạ Ngôn hỏi.
- Ta sắp đi vào Tiên cảnh tu luyện, tranh thủ trước khi Tiên Kiều mở ra, bước vào cảnh giới Tạo Hóa, bởi vì chỉ có tu luyện giả trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa, mới có cơ hội tiến vào Tiên Kiều.
Thái Anh nói.
- Tiên Kiều?
Hạ Ngôn kinh ngạc hỏi lại.
- Đúng vậy, Tiên Kiều, là Thánh địa của Thần Châu, ngoài núi Thủ Vọng ra, chính là Tiên Kiều.
Thái Anh chậm rãi nói tiếp:
- Tu luyện giả trong lứa tuổi năm vạn năm, Chỉ cần có được thực lực cảnh giới Tạo Hóa, liền có cơ hội tiến vào Tiên Kiều. Tiến vào Tiên Kiều, tu luyện giả có thể rèn luyện thân thể, tầy linh hồn, cường đại thực lực.
- A? Tiên Kiều này kỳ diệu như thế sao?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng hỏi tới.
- Đứng vậy, Tiên Kiều là do Thương Nguyệt Đại Đê dựng nên. Vô số năm qua, đã giúp rất nhiều tu luyện giả thực lực đột nhiên tăng mạnh. Nghe nói một số cường giả cảnh giới Thần chủ, đều là nhờ có Tiên Kiều tồn tại mới có thể đột phá bước cuối cùng.
Thái Anh chậm rãi nói với vẻ mặt chờ mong.
- Cái gì?
- Cường giả cảnh giới Thần chủ?
Hạ Ngôn giật mình kinh ngạc, Thần chủ? Tiên Kiều?
- Đúng vậy, cha ta nói, hết chín phần Thần chủ ở Thần Châu chúng ta, đều là từng tiến vào Tiên Kiều. Đó chính là Thánh địa của Thần Châu chúng ta.
Nói đến Thánh địa, Thái Anh lộ ra dáng vẻ thành kính.
"Không nghĩ tới, ta vừa tới Thần Châu không lâu, liền nghe được tin tức như vậy, Tiên Kiều đó không ngờ thần kỳ như thế, ta cũng phải mau chân đến xem sao." Hạ Ngôn có hơi cảm khái, trong lòng hạ quyết định.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Thời gian còn không tới mười năm, Tiên Kiều sẽ mở ra, cho nên đoạn thời gian này, ta phải cố gắng bước vào cảnh giới Tạo Hóa
Thái Anh xoay chuyển đôi mắt đẹp, rồi chính sắc nói.
- Ừ! Ngươi nhất định có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa
Hạ Ngôn gật gật đầu trịnh trọng nói.
"Thời gian còn không tới mười năm."
"Trong quảng thời gian không đến mười năm này, ta trước hết tiếp tục tu luyện tăng lên thực lực, Tháp Thời Gian tầng thứ hai đã có thể sử đụng, thời gian bên ngoài một năm, ở tầng thứ hai Tháp Thời Gian, chính là một trăm năm. Gần mười năm thời gian, cũng chính là ta có thể tu luyện gần một ngàn năm."
Sau khi Thái Anh rời khỏi, Hạ Ngôn liền chuẩn bị bắt đầu bế quan.
"Vù!"
Thân ảnh nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn tiến vào Tháp Thời Gian đến tầng thứ hai. Tầug thứ hai này cùng tầng thứ nhất nhìn qua không có gì khác nhau, chỉ là tốc độ dòng chảy thời gian hơn kém gập mười lần.
Với cảnh giới của Hạ Ngôn hiện tại bế quan, nhắm mắt lại, mờ mắt ra có thể chính là trôi qua thời gian mấy chục năm hay trăm năm. Đối với lĩnh ngộ pháp tắc, đã đạt tới gần đại viên mãn, muốn hiểu thấu đáo một chút, thì đều cần hao phí thời gian rất lâu dài mới được, mặc dù là sử đụng các loại trân bảo, hiệu quả cũng không cao lắm.
Trong không gian nhẫn Linh La của Hạ Ngôn, còn có một số Long Hồn Quả, nhưng Long Hồn Quả này trên cơ bản cũng chỉ là tăng lên linh lực của Hạ Ngôn tới hạn mức cao nhất, đối với thông hiểu thấu đáo pháp tắc, cũng không có trợ giúp nhiều lắm.
Thời điểm còn ở Tây Vực, Hạ Ngôn là vô địch dưới cảnh giới Thần chủ, ngay cả các siêu cấp cường giả Cung Như Thủy, đều không thể chống lại Hạ Ngôn. Tiếp tục tăng lên linh lực tới hạn mức cao nhất, cũng không dậy lên được biến hóa căn bàn, nhiều lắm chỉ là trên
phương diện lượng có gia tăng một chút. Đối thủ nếu là dưới Thần chủ, Hạ Ngôn vốn đã có thể ứng phó; mà nếu đối thủ là cường giả cảnh giới Thần chủ, thi cho dù linh lực có mạnh mấy đi nữa, cũng đúng là vô dụng.
- Thành chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh không ngờ tự mình đi mất rồi!
Trong một gian phòng ở Thành chủ phủ, Thái Đức vội vã từbên ngoài đi vào, nôn nóng nói với Thành chủ Tần Vũ.
- Cái gì?
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Vũ cũng cả kinh, kinh ngạc hỏi.
Hạ Ngôn rời đi, không ngờ không có báo cho hắn một tiếng.
- Ta cũng không biết, ba tháng trước ta từng đi tìm gặp Hạ Ngôn, lại phát hiện hắn không có ở đó. Vốn tưởng rằng hắn là tạm thời đi đâu đó vắng nhà, cho nên cũng không để ý. Một thâng trước, ta lại đi tìm gặp hắn, hắn vẫn không có nhà. Hôm nay, ta lại tới, hắn vẫn không có. Cho nên ta nghĩ, chỉ sợ hắn đã tới Thành chủ phủ rồi.
Thái Đức lắc đầu nói.
- Ôi.
Tần Vũ trầm ngâm một lát, khẽ thở dài một tiếng:
- Thôi vậy! Chuyện này cũng không cưỡng ép, cứ coi như từ trước đến giờ chưa từng gặp qua vị vương tộc Hạ Ngôn này đi.
Sau tám trăm năm trong tầng thứ hai Tháp Thời Gian, Hạ Ngôn mở to mắt, từ trong Tháp Thời Gian đi ra, thời giab bên ngoài cũng chỉ mới qua hơn tám năm. Thời gian hơn tám năm đối với tu luyện giả mà nói kỳ thật rất ngắn, trên đường tu luyện nhất là sau khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa, thời gian hao phí để hiểu thấu đáo pháp tắc, sẽ không tính bằng đơn vị năm, mà là lấy cả vạn năm làm đơn vị.
Quái thai giống Hạ Ngôn này, chỉ sợ ở Thần Châu cũng đúng là có một không hai.
"Vèo!"
Không gian hơi vặn vẹo, Hạ Ngôn đứng ở giữa phòng.
"Ồ?"
"Sao lại thế này?" Hạ Ngôn đi tới cửa phòng, nhẹ nhàng kéo một chút, không ngờ phát hiện bên ngoài bị khóa lại, chính mình bị khóa ở trong phòng.
"Phòng này như thế nào bị khóa rồi?" Hạ Ngôn nhíu mày: "À? Chẳng lẽ bởi vì ta không có hiện thân mấy năm nay, bọn họ nghĩ rằng ta đã rời đi nơi này chăng?"
"Thật đúng là có ý tứ!" Hạ Ngôn lắc đầu: "Chính mình lúc trước trước khi bế quan, cũng không có để ý tới chuyện này, cho nên cũng không có cố ý nói với đám người Thành chủ minh phải bế quan. Cho nên. đám người Thành chủ vì thấy mình biến mất, có thể đã nghĩ rằng minh không cáo từ mà bỏ đi."
"Chỉ có thể phá vỡ cửa phòng, dù sao cũng không thể cứ ở trong phòng không đi ra ngoài." Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, tâm niệm vừa động, vận chuyển linh lực màu vàng bắn ra một tia nhỏ.
"Cạch" một tiếng.
Xích khóa cửa phòng liền bị Hạ Ngôn đánh văng ra, "kẻo kẹt" một tiếng cửa phòng mở bung ra. Bên trong sân hoa cỏ nở rộ, tỏa lan mùi tham dịu.
"ở lại Thần Châu, thật đúng là nhàn nhã thật sự, so với sát khí ở tứ vực phải nhẹ hơn nhiều lắm." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, đạp bước đi ra bên ngoài biệt viện.
"Hiện tại đã trải qua thời gian hơn tám năm, cách ngày Tiên Kiều mở ra, còn có hơn một năm. Bây giờ ta đi gặp Thành chủ, hỏi một chút chuyện về Tiên Kiều, với thân phận của ta, hắn là có thể tiến vào Tiền Kiều, nhưng không biết còn có điều kiện gì khác hay không." Hạ Ngôn đi ra ngoài liền tán phát thần thức ra thăm dò, toàn bộ Thành chủ phủ đều bao phủ dưới thần thức của Hạ Ngôn.
Trong Thành chủ phù chỉ có một mình Thành chủ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cho nên Chỉ cầnThành chủ ở bên trong phủ đệ, Hạ Ngôn sẽ không khó đề biết vị trí cụ thế của Thành chủ. Hơn nữa bởi vì linh hồn của Hạ Ngôn cường đại, dưới tình huống Thành chủ bình thường là không thể biết Hạ Ngôn dò xét.
"ồ! Ngay cách đây không xa." Rất nhanh Hạ Ngôn đã dò tra ra một cỗ khí tức cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, linh lực dưới chân vừa động, thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, nhanh chóng tiếp cận bên cạnh biệt viện kia