- Vậy các ngươi muốn như thế nào?
Hạ Ngôn hỏi với giọng điệu hờ hững.
Bản Thân là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, sức chiến đấu gần chạm tới cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ, lại bị mấy tên tiểu tử mao đầu này tra hỏi bốp chát như vậy, nếu không phải mới tới thế giới này còn cần tìm hiểu nhiều hơn, Hạ Ngôn sao lại tổn nhiều võ mồm với bọn chúng?
- Chúng ta muốn như thế nào à? Tiểu tử này quả nhiên cuồng ngạo nha!
Lý Cương mắt lộ hung quang, ỉàm ra một bộ dáng giật mình cả kinh:
- Ba vị trưởng lão! Thân phận người này khả nghi, không bằng để ta tỷ thí cùng với hắn một hồi, nhìn xem nội tình của hắn.
Lý Cương quay mặt về hướng ba vị trưởng lão, nói.
- À?
Ba vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau. Kỳ thật bọn họ đối với thân phận của Hạ Ngôn, cũng không hoài nghi gì lắm. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Ngôn là từ tứ vục thông qua thông đạo Phong Sào đến đây, họ nghĩ rằng thông đạo Phong Sào hung hiểm dữ dội như vậy, tu luyện giả bình thường như thế nào có khả năng đi qua thông đạo Phong Sào?
Hơn nữa cho dù có cường giả tuyệt thế của tứ vực băng qua thông đạo Phong Sào, thì cũng không có khả năng trẻ tuổi như thế.
- Ha ha.
Hạ Ngôn khẽ cười ra tiếng.
- Tiểu tử! Ngươi cười cái gì?
Lý Cương trầm giọng hỏi
- Chi bằng ngươi tỷ thí cùng ta?
Hạ Ngôn lắc lắc đầu khinh thường:
- Với thực lực của ngươi, cho dù tu luyện thêm một ức năm, cũng không có khả năng là đối thủ của ta!
- Cái gì?
Nghe vậy, Lý Cương lập tức nồi trận lôi đình, thiếu chút nữa lập tức động thủ với Hạ Ngôn ngay trong phòng.
Người nồi bật của một thế hệ trẻ tuổi Ngân Tuyết Thành, không ngờ bị người ta khinh miệt như thế đương nhiên hắn không cách nào chịu nổi. Bình thường tu luyện giả trẻ tuổi nhìn thấy hắn, không phải tâng bốc lấy lòng thì cũng đi đường vòng né tránh, đằng này.
- Hạ Ngôn! Ngươi.
Trên gương mặt xinh đẹp của Thái Anh đầy vẻ lo lắng muốn ngăn cản Hạ Ngôn, nàng biết thực lực của Lý Cương rất mạnh, lo sợ Hạ Ngôn sẽ chịu thiệt Nhưng nói còn chưa dứt câu, lại bị Hạ Ngôn xua tay ngăn lại.
- Tiểu tử thật là không biết trời cao đất rộng, Lý Cương đại ca chỉ dùng một ngón tay là có thể bóp chết ngươi!
- Lý Cương đại ca! Dạy cho hẳn một bài học đi!
Mấy tên kia xúm lại bên cạnh Lý Cương, liên tục kêu gào trông thật hung dữ.
- Tiểu tử! Có gan thì chúng ta ra ngoài múa máy chân tay một chút đi! Đề xem thửngươi dựa vào cái gì mà cuồng ngạo như vậy!
Lý Cương hít vào một hơi, cố áp chế lửa giận xuống.
"Tiểu tử này lại dám lôi kéo quan hệ cùng Thái Anh của ta! Một lát nữa ta ra tay nhất định phải đánh cho hắn răng rơi đầy đất quỳ xuống cầu xin tha thứ, về sau cũng không dám nói chuyện cùng Thái Anh" Hai mắt Lý Cương chứa đầy vẻ oán độc nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, thầm nghĩ trong lòng.
- Được rồi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội!
Hạ Ngôn cười khẽ nói.
- Đi đi đi!
Mấy tên con cháu trẻ tuổi kia, liên tục thúc giụcỄ
- Ha ha! Chúng ta cũng đi xem sao?
VI trưởng lão bên trái cười nói với hai người kia:
- Người trẻ tuổi áo trắng này thân phận không minh bạch, cũng không thể tùy ý đề Lý Cương lỡ tay đánh chết hắn. Vừa lúc chúng ta cũng nhìn thỏ xem, Lý Cương trải qua tu luyện Tiên cảnh lần này, thực lực tăng lên đến mức nào.
- Cũng tốt. chúng ta cũng đi theo xem sao! Thời khắc mấu chốt cũng có thể nắm giữ được cục diện.
Thái Đức gật gật đầu.
Thái Anh thấy phụ thân và các vị trưởng lão cũng cùng đi ra, trong lòng hơi buông lỏng một ít. Nàng biết phụ thân mình khẳng định sẽ không để Lý Cương đánh chết Hạ Ngôn.
Mọi người ra bên ngoài tới một chỗ trống trải, vì phòng ngừa hai người giao đấu làm hư hỏng Thành chủ phủ, trưởng lão Thái Đức phất tay một cái bố trí một vòng năng lượng phòng ngự ở bốn phía.
Nếu lão biết Hạ Ngôn tùy tiện vung một ngón tay, cũng có thể đánh tan vòng năng lượng phòng ngự này, Chỉ sợ lão cũng sẽ không lộ vẻ mặt thoải mái thích ý như thế.
- Tiểu tử! Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận.
Lý Cương cười lạnh nói.
- Phải không?
Hạ Ngôn cười nói:
- Vậy xin mời!
Hai tay chắp sau lưng, Hạ Ngôn hoàn toàn không có chuẩn bị chút gì. Bộ dáng này không khác gì đồ thêm dầu vào ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng Lý Cương, khiến lửa giận trong hắn càng sâu đậm.
- Đi chết đi!
Lý Cương vận chuyển toàn thân linh lực, linh lực màu đen mãnh liệt mà ra, linh lực mênh mông nảy hoàn toàn tràn ngập không gian vòng năng lượng phòng ngự kia.
- Chỉ là Tạo Hóa bình thường mà cũng dám khoa trương như thế!
Hạ Ngôn quát lạnh một tiếng, ngón taỵ nhẹ nhàng điểm một cái, toàn bộ không gian đều lập tức ngưng đọng lại. Lý Cương kia bị cố định trong không gian, dao động linh lực tới cũng nhanh đi còn nhanh hơn, chỉ chốc lát liền biến mất sạch.
- Cái. cái gì?
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Tuy rằng thân hình bị cố định, Lý Cương không thể nhúc nhích, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cho Lý Cương nói chuyện, Lý Cương vận hết toàn Thần Khí lực cũng không thể nhúc nhích mảy may nào, sắc mặt chợt trắng bệch, vẻ hung ác trong ánh mắt biến thành hoảng sợ.
- Lý Cương đại ca! Huynh làm sao vậy?
Mấy tên con cháu trẻ tuổi, còn không biết bên trong vòng năng lượng đã xảy ra chuyện gì, ở bên ngoài cứ thế kêu gào.
Thái Đức và hai vị trưởng lão thì lại biến sắc.
Lúc này. Hạ Ngôn nhẹ vung cánh tay lên, một đoàn linh lực màu vàng bao bọc lấy Lý Cương. Thân thể Lý Cương ở bên trong linh lực màu vàng chậm rãi bay lên cao.
- Ngươi. ngươi muốn làm gì?
Lúc này Lý Cương mới giựt mình kinh sợ la lớn. Giờ này hắn đã biết rõ người trước mặt thật đáng sợ. Bản thân hắn ở trong tay đối phương, căn bản là không có chút sức phản kháng nào.
- Hừ! Cho ngươi một bài học nhớ đời! về sau biết hạ thấp mình một chút!
Hạ Ngôn cười lạnh nói.
Bàn tay hắn khẽ lật một cái, thân mình Lý Cương liền từ trên không trung rơi thẳng xuống mặt đất, làm cho mặt đất bị chấn thành trăm ngàn vết nứt Rồi sau đó, ở trong linh lực màu vàng Lý Cương lại chậm rãi bay lên, rồi lại rơi xuống, bụi đất bay tung lên mù mịt
- Đó là. linh lực màu vàng!
Thái Đức nhìn thấy linh lực màu vàng, mật đột nhiên biến sắc. Mà hai vị trưởng lão ở bên cạnh, cũng giật mình cả kinh như nhau.
- Là vương tộc linh lực màu vàng.
VI trưởng lão bên trái Thái Đức ra tiếng nói.
- Vương tộc linh lực màu vàng, không ngờ xuất hiện tại Ngân Tuyết Thanh chúng ta.
Thái Đức thấp giọng nói.
- Mau mau báo tin này cho Thành chủ! Vương tộc linh lực màu vàng thực lực cường đại như thế xuất hiện ở Ngân Tuyết Thành chúng ta, không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa trẻ tuổi như thế!
Thái Đức lập tức bắt đầu ngầm liên hệ với Thành chủ Ngân Tuyết Thành.
- Trời oi, lại là linh lực màu vàng, là vương tộc linh lực màu vàng.
Bên trong đôi mắt đẹp của Thái Anhlộđầy vẻhưngphấn.
Mà mấy tên con cháu trẻ tuổi kia. lúc này sắc mặt đều tái mét, ở một bên không dám gào thét một tiếng như vừa rồi.
"Bộp!"
Thân mình Lý Cương lại một lần rơi trên mặt đất, lần này Hạ Ngôn thu lại linh lực màu vàng, không có tiếp tục dập Lý Cương nữa. Lúc này, toàn thân Lý Cương trầy da tróc vảy, chật vật không chịu nổi, nằm dài trên mặt đất không ngừng kêu rên.
- Ra mắt tiên sinh!
Thái Đức và hai vị trưởng lão, hướng về phía Hạ Ngôn thi lễ.
ở Thần Châu, vương tộc linh lực màu vàng thực dễ dàng phần biệt. Chỉ cầncó được linh lực màu vàng, thì khẳng định chính là vương tộc, địa vị tôn quý. Ngân Tuyá Thành vốn cũng không có vương tộc linh lực màu vàng cư ngụ trường kỳ. Những vương tộc linh lực màu vảng cho dù không thể đi vào núi Thủ Vọng, bình thường cũng sẽ không cư tĩú ở thành thị nhỏ nhưNgân Tuyết Thành.
Cho nên, đám người Thái Đức nhìn thấy Hạ Ngôn sử dụng chính là linh lực màu vàng, đều vô cùng kinh sợ, vội vàng bẩm báo cho Thành chủ.
- ô?
Hạ Ngôn cố ý lộ vẻ mặt nghi hoặc.
- Tiên sinh! Ngài là vương tộc linh lực màu vàng, trước kia vị sư phụ của ngài, chẳng lẽ không có nói cho ngài biết thân phận vương tộc của ngài sao?
Thái Đức thấy vẻ nghi hoặc của Hạ Ngôn, liền ra tiếng hỏi.
- Chưa từng có! Ta cũng không biết thân phận của mình. Trước kia khi tu luyện, sư phụ dạy ta phương pháp tu luyện, ta rất ít nhìn thấy những người khác. Lần này ta lạc đường trong cấm địa sau đó gặp được các ngươi, là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tu luyện giả nhân loại như vậy.
Hạ Ngôn lắc đầu nói
- Tiên sinh là vương tộc linh lực màu vàng địa vị tôn quý. Xin tiên sinh chờ một chút, Thành chủ đại nhân rất nhanh sẽ đến đây.
Thái Đức cung kính nói
Thái Anh ở một bên, nhưng thật ra không dám tiếp tục tùy ý nói chuyện cùng Hạ Ngôn nữa.
Lúc này, Lý Cương mới chậm rãi tù trên mặt đất đứng lên, chật vật đi đến vừa định len lén rời đi.
- Lý Cương!
Thái Đức thấy Lý Cương đứng đậy muốn rời đi, sắc mặt liền sa sầm xuống gọi lại:
- Còn không mau xin lỗi Hạ Ngôn tiên sinh!
Tuy rằng trong lòng thực không muốn, tuy nhiên Lý Cương vẫn phải chậm rãi đi tới, hướng về Hạ Ngôn thi lễ nói:
- Ra mắt Hạ Ngôn tiên sinh! Là ta có mắt không tròng xin tiên sinh tha thứ!
Hạ Ngôn không Có lên tiếng trả lời, chỉ phất tay không thèm để ý. Cùng những người Lý Cương này, đương nhiên Hạ Ngôn không cần phải so đo.
"Vù!"
Một bóng người xuất hiện phá trên quảng trường.
- Thành chủ đại nhân!
Đám người Thái Đức đều tiến lên chào. Hạ Ngôn nhìn người này, đáng vẻ đại khái như là người bình thường bốn năm mươi tuổi, không ngờ thực lực là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.
Thành chủ của một cái thành nhỏ này, không ngờ cũng là cảnh giới cấp Giới chủ. Tu luyện giả của Thần Châu quả thật thực lực rất mạnh. Dựa theo như lời đám người Thái Anh trước đó, ở Thần Châu có vô số thành thị Chỉ riêng một địa vực phía nam này, đã có hơn một vạn thành thị lớn nhỏ, Ngân Tuyết Thành chính là một thành thị nhỏ bình thường trong đó.
- Ừ!
Thành chủ phất tay miễn lễ, sau đó đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt hơi ngưng tụ, một khí tức sắc bén quét về hướng Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhướng mày, cổ khí tức này lại có chứa một loại uy áp linh hồn. Chẳng qua độ cứng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn chỉ sợ chỉ dưới Thần chủ, uy áp linh hồn của Thành chủ này đối với Hạ Ngôn, dĩ nhiên không có chút hiệu quả gì.
Thấy Hạ Ngôn ở dưới uy áp của mình mà sắc mặt không chút biến đổi, trong mắt Thành chủ chợt lóe sáng.
- Thành chủ đại nhân! Vị Hạ Ngôn tiên sinh này, chính là vương tộc đại nhân.
Thái Đức giới thiệu Hạ Ngôn với Thành chủ.
- Thành chủ đại nhân!
Hạ Ngôn ôm quyền hướng về Thành chủ hơi hơi thi lễ.
- Hạ Ngôn tiên sinh!
Thành chủ cũng ôm quyền hoàn lễ với Hạ Ngôn. Cho dù là một vương tộc linh lực màu vàng bình thường, địa vị ở Thần Châu đều rất cao. Huống chi thực lực của Hạ Ngôn đã biểu hiện ra ngoài cũng không tầm thường.
- Thành chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh trước đây luôn theo su phụ tu luyện ở địa phương cực kỳ hẻo lánh, cho nên đối với sự tình Thần Châu biết đến cũng không nhiều. Ngài ấy bị lạc ở cấm địa, được đám người Thái Anh đúng dịp gặp mặt cho nên dẫn theo về đây.
Thái Đức tiếp tục nói.
- À?
Thành chủ hơi có vẻ kinh ngạc.
- Sự tình đúng như thế! Mãi đến mấy trăm năm trước, sư phụ ta mới rời xa ta, cho nên ta tự mình đi ra ngoài. Không ngờ đi lạc vào cấm địa
Hạ Ngôn gật đầu nói.
- Thì ra thế. Không biết Hạ Ngôn tiên sinh định đi tới đâu?
Thành chủ xoay chuyển tròng mắt, vừa cười vừa hỏi Hạ Ngôn.
"Nếu đúng như lời Thái Đức, người này không có nơi nào để đi. đối với Thần Châu biết không nhiều lắm, vậy nhưng thật ra có thể ở lại Ngân Tuyết Thành chúng ta. Nói như vậy Ngân Tuyết Thành cũng sẽ có vương tộc linh lực màu vàng." Thành chủ thầm tính trong lòng.
- Không dối gạt Thành chủ đại nhân! Ta cũng không có chỗ nào để đi, đối với các thành thị ở Thần Châu lại không quen thuộc, ta nghĩ trước lưu lại chỗ nào quen thuộc, tìm hiểu một chút.
Hạ Ngôn trầm tư một lúc rồi nói.
Nghe vậy, Thành chủ và mấy vị trưởng lão đều sáng mắt lên.