Hạ Ngôn cứ chiếu theo lời lão nhân Thánh Hoàng làm theo từng bước một Hạ Ngôn thật chăm chú cẩn thận, hết sức ngưng trọng tán hoặc ép thành bột phấn dược liệu quý giá, hoặc là lọc ra một số chất lỏng.
Các thứ dược liệu đó cuối cùng đều được Hạ Ngôn cho vào bên trong một số lọ sứ không dính chú tro bụi nào.
Tuy rằng chủng loại dược liệu không nhiều lắm, nhưng sau khi Hạ Ngôn làm xong hết thảy những thứ này, ước chừng đã qua hơn một canh giờ. mà chính bản thân Hạ Ngôn hoàn toàn không có cảm giác được thời gian trôi qua. Hắn đã dùng hết tất cả tinh lực tập trung vào việc phối chế dược phẩm. Chỉ sợ cho dù tiếng sấm vang lên bên tai, cũng không thể ảnh hưởng tới Hạ Ngôn.
Sau khi làm xong hết thảy, trên trán Hạ Ngôn đã phủ kín một lớp mồ hôi tinh mịn.
Hạ Ngôn thở phào một hơi, trên mặt toát ra vẻ vui mừng. Những ngón tay thon dài của hắn vẫn còn hơi run run. Mặc dù có lão nhân Thánh Hoàng ở một bên chỉ dạy từng li từng tí, nhưng trong lòng Hạ Ngôn vẫn không yên tâm. Phải biết rằng, trừ Tỳ Bà Thảo ra các loại dược liệu này cũng đã ngốn mất của Hạ Ngôn hơn ba vạn kim tệ.
Trọng yếu hơn còn không phải là kim tệ, mà là có thể dựa vào dược phẩm phối chế ra này, một lần có thể ngưng kết được Tụ Linh huyệt, thành tựu cảnh giới Linh sư hay không? Lúc này Hạ Ngôn cũng không biết, hiệu quả của linh dịch do hắn phối chế ra rốt cuộc có phù hợp với yêu cầu hay không?
Lúc này, một màn hơi sương rất mỏng từ trong dược phẩm chậm rãi bốc lên, những hơi sương này tụ lại ở phía trên lọ sứ, dần dần tản ra thành áng mây bảy màu, tỏa ra mùi hương thơm nhàn nhạt tràn ngập khắp phòng bếp. Chóp mũi Hạ Ngôn nhẹ hít một hơi, sau đó nhắm mắt lại, cảm nhận cảm giác vi diệu lan tỏa khắp toàn thân.
Lúc này lão nhân Thánh Hoàng nhìn thấy biểu hiện của Hạ Ngôn, khóe miệng lão khẽ mỉm cười, trong đôi mắt toát ra ánh mắt hiền lành hòa ái.
"Hạ Ngôn a Hạ Ngôn! Ngươi quả nhiên là thiên tài! Không chỉ có ở trên đường tu luyện võ thiên phú tuyệt cao, mà ngay cả phối chế dược phẩm cũng có cảm giác chuẩn xác như thế. Mặc dù có ta chỉ đạo, nhưng người bình thường nếu muốn thoải mái phối chế ra loại dược phẩm này như ngươi đúng là ngàn nan vạn khó đấy. Hạ Ngôn! Ngươi về sau, nhất định sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người". Lão nhân Thánh Hoàng gật gật đầu rất nhẹ; ánh mắt lóe sáng, mũi hít hít, lão cũng không có phát ra mảy may thanh âm gì sợ quấy nhiễu Hạ Ngôn.
Lại qua chốc lát sau, áng mây bảy màu từ dược phẩm tỏa lan trong không khí rốt cục dần dần tiêu tán đi.
Hiện ra dược phẩm trong lọ sứ màu sắc rực rỡ tỏa sáng lấp lánh, phi thành xinh đẹp.
- Nên san ra rồi!
Hạ Ngôn từ trong khiếp sợ tỉnh lại, hưng phấn nói.
- Nhưng mà.
Đột nhiên, Hạ Ngôn nhìn dược phẩm lại có chút thất vọng:
- Lần này phối chế dược phẩm, hình như không có nhiều như lần trước nha! Lần trước ta san ra tổng cộng hơn mười lọ, lúc này đây không biết có thể san ra mấy lọ.
Hạ Ngôn lầu bầu nói, vừa nhìn chất lỏng trong lò sứ vừa lắc đầu.
Lão nhân Thánh Hoàng còn đang ở bên cạnh Hạ Ngôn, nghe được những lời này lập tức ánh mắt tối sầm thiếu chút nữa ngất đi.
Linh dịch này tuy rằng không phải đan dược, nhưng giá trị của nó tuyệt đối so với đan dược bình thường còn mạnh hơn rất nhiều, vậy mà không ngờ Hạ Ngôn còn không hài lòng với số lượng dược phẩm trong một lần phối chế, còn chê ít! Người bình thường cho dù thành công, chỉ sợ cuối cùng có thể còn lại đã là không tệ rồi.
không đợi lão nhân Thánh Hoàng phun ra một hơi, Hạ Ngôn lại lắc đầu nói:
- Quên đi! Trước san vô lọ rồi nói sau, nếu không đủ dùng, ta tiếp tục mua dược liệu phối chế là được.
Vừa lẩm bẩm nói, Hạ Ngôn vừa xoay người đi tới tìm trên ngăn tủ phòng bếp mấy cái lọ sứ nhỏ. Sau đó bắt đầu cẩn thận san dược phẩm. Linh dịch này, mỗi một giọt đều là bảo bối ngàn vàng khó cầu.
Ánh mắt nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn nhìn thấy sắc mặt lão nhân Thánh Hoàng dường như hơi sa sầm xuống, hắn thoáng sửng sốt, chớp chớp mắt, nói:
- Thánh hoàng gia gia! Ngài sao không nói lời nào vậy?
Bởi vì vừa rồi quá mức chuyên chú, Hạ Ngôn quên mất lão nhân Thánh Hoàng còn ở nơi này, hắn không khỏi có hơi ngượng ngùng.
Lão nhân Thánh Hoàng xoay chuyển tròng mắt, có đôi khi lão thực cảm thấy rằng Hạ Ngôn so với lão thời còn trẻ còn muốn càn quấy hơn.
- Linh Dịch này, mỗi lần sử dụng một lọ dùng trực tiếp. Sau khi dùng trong vòng nửa canh giờ, phải nhập định, dựa theo công pháp ghi trên tâm pháp Linh La ngưng tụ Tụ Linh huyệt. Nhớ kỹ, không thể vội vàng nôn nóng, không thể cưỡng ép. Một lần không được, thì lần thứ hai, hai lần không được, thì lần thứ ba! Hiểu chưa?
Lão nhân Thánh Hoàng lúc thì chỉ vào Hạ Ngôn, lúc thì lại chỉ vào Linh Dịch dặn dò kỹ lưỡng.
Hạ Ngôn gật gật đầu, trịnh trọng nói.
- Con đã nhớ kỹ rồi! Vậy. nếu một lần không thành công thời điểm tiếp theo dùng tiếp thì cần bao lâu?
Lần trước sử dụng dược phẩm phối chế, chính là khoảng cách ba ngày mới sử dụng một lần.
Lão nhân Thánh Hoàng gật gật đầu, nói:
- Cái này tự ngươi từ từ thể nghiệm đi, một lần nếu như không thành công, như vậy ngươi nên ngẫm nghĩ kỳ lại xem mình còn thiếu sót điều gì, chờ tới khi ngươi có thể tìm được điểm thiếu sót gì đó, có lẽ lần tiếp theo sẽ thành công.
Nghe lão nhân Thánh Hoàng nói thế Hạ Ngôn chau mày.
Không thành công, như vậy liền khẳng định còn một vài nhân tố chưa có chuẩn bị tốt! Hiện tại, uy lực vũ kỹ của Hạ Ngôn có thể phát huy ra uy lực dư một trăm độ, như vậy về nhân tố uy lực vũ kỹ vốn không có thiếu sót. Mà Hạ Ngôn sau khi trải qua lịch lãm ở Tội Ác Sâm Lâm, lúc này đây tâm chí kiến thức đều có tăng lên rất nhiều, lão nhân Thánh Hoàng cũng nói ở phương diện này hẳn là không có vấn đề gì rồi. Như vậy, chỉ còn lại dộ vững chắc của tinh thần thôi?
Hạ Ngôn trầm tư suy nghĩ một lát. Ánh mắt khôi phục vẻ trong sáng, lại đưa mắt nhìn về phía lão nhân Thánh Hoàng.
Tuy nhiên, lúc này lão Thánh Hoàng đã tiến vào trong Linh La Giới biến mất rồi. Hiển nhiên, lão sẽ không tiếp tục đề cập gì về chuyện tấn công Linh sư này với Hạ Ngôn nữa. Không thể tất cả mọi chuyện đều để lão nhân Thánh Hoàng lo từ đầu tới đuôi được. Điều này phải chính Hạ Ngôn tự mình tìm hiểu! Lĩnh ngộ! Có như vậy mới làm cho Hạ Ngôn trở nên mạnh!
Hạ Ngôn rửa sạch các loại công cụ sử dụng qua vừa rồi. Lúc này hắn mới vừa lòng cất mấy cái lọ nhỏ đựng linh dịch vào trong vạt áo, rồi rời phòng bếp.
Trong sân ánh trăng sáng sớm đã chiếu sáng, gió đêm lạnh lẽo thổi vào mặt, lập tức thần thanh khí sảng.
Một bóng người xinh đẹp đang ngồi dưới tàng cây hoa ngô đồng, trên một cái bàn nhỏ sớm đã bày sẵn mâm cơm ở đó.
Tiểu Thanh mấy ngày không thấy mặt Hạ Ngôn, sau lại nghe nói Hạ Ngôn phải đi Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm, nàng cũng mơ hồ biết Tội Ác Sâm lâm là thuộc dạng địa phương gì, nên trong lòng vẫn luôn lo lắng. Hôm nay thấy Hạ Ngôn trở về, tự nhiên vô cùng vui mừng, có rất nhiều điều muốn nói cùng Hạ Ngôn.
Thế nhưng bởi vì Hạ Tử Hân đã đến, Tiểu Thanh chỉ có thể trước tránh lui, sau đó Hạ Ngôn lại vào phòng bếp nói là bất cứ người nào đều không thể vào quấy nhiễu hắn, Tiểu Thanh đành phải tiếp tục chờ.
Biết Hạ Ngôn còn chưa ăn cơm, Tiểu Thanh liền chuẩn bị sẵn một bàn đồ ăn, đương nhiên những món ăn này đều là Tiểu Thanh đi ra ngoài mua về. Bởi vì, phòng bếp vẫn bị Hạ Ngôn chiếm lấy.
Hít thở bầu không khí trong lành, Hạ Ngôn khẽ nở nụ cười. Ánh mắt nhìn Tiểu Thanh thanh lệ thoát tục.
Ngửi được trong không khí mùi thức ăn thơm ngát, bụng Hạ Ngôn cũng liền kháng nghị cả lên.
Ngày hôm sau, Hạ Trường Hà Tam gia gia của Hạ Ngôn, cũng cố ý gấp trở về, thấy Hạ Ngôn bình yên vô sự, lại vội vàng rời đi, gần đây lão bận bịu không thể bứt ra được.
Trừ Hạ Trường Hà còn có một số con cháu hậu bối trực hệ Hạ gia, cũng đều đến thăm hỏi hòng lập quan hệ thân thiết với Hạ Ngôn. Hỏi Hạ Ngôn một số chuyện trong Tội Ác Sâm Lâm. Đám con cháu trẻ tuổi đó đều chưa đi vào Tội Ác Sâm Lâm lần nào.
Đa số nghe nói Hạ Ngôn một mình đi vào Tội Ác Sâm Lâm, đều vạn phần kính nể.
Ở Đại Lục Long Chi mọi người kính sợ: là cường giả, là những người thực lực trác tuyệt đó!
Nếu như để bọn họ một mình đi vào Tội Ác Sâm Lâm, chỉ sợ bọn họ thật sự không thể làm được. Dù sao, Tội Ác Sâm Lâm là nơi hung hiểm nhất của Đại Lục Long Chi, trong đó không chỗ nào không có các loại dã thú nguy hiểm.
Bận rộn suốt một ngày, tới buổi chiều, rốt cục Hạ Ngôn mới có thể rảnh rang thoải mái. Sau khi bảo Tiểu Thanh đóng cổng tiểu viện, Hạ Ngôn nhốt mình tại trong phòng, bắt đầu kế hoạch chuẩn bị tấn công cảnh giới Linh sư.
Tấn công cảnh giới Linh sư này đầu tiên phải có tâm trạng ổn định. Nếu trong lòng vội vàng dao động, nóng vội, vậy sẽ rất khó thành công.
Hạ Ngôn lấy ra một lọ Linh Dịch, trên mặt trở nên vô cùng ngưng trọng, ánh mắt cũng ngưng đọng lại.
Trong cơ thể, nội lực chậm rãi lưu động, trên làn da bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, mỗi một đường huyết mạch, không ngừng nổi lên rồi lại khôi phục bình thường. Trên làn da trắng như ngọc, biến hóa của đường kinh mạch có thể thấy được rõ ràng. Từng tiếng vang rất nhỏ không ngừng phát ra từ trong cơ thể Hạ Ngôn.
Lúc này, ở chung quanh thân thể Hạ Ngôn, cũng có một khí tràng nhỏ. Khí tràng này tuy rằng còn chưa mạnh, nhưng nếu như cường giả cảnh giới Linh sư mà thấy được, chỉ sợ đều sẽ chấn động dữ dội!
Phải biết rằng, hiện tại Hạ Ngôn còn không phải là Linh sư, mà có thể hình thành khí tràng ở chung quanh thân thể mình, điều này rất khó tưởng tượng.
"Linh La tâm pháp!"
Trong đầu Hạ Ngôn, một đạo linh quang lóng lánh.
Nội dung trên tâm pháp Linh La hiện ra rõ ràng từng chỗ một, tất cả đều xoay tròn bay ra, sau đó xâm nhập vào thân thể Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn vươn tay cầm cái lọ sứ nhỏ.
"Chính là lúc này!"
Trong lòng Hạ Ngôn vang lên một tiếng nhắc nhở. Ngay sau đó Hạ Ngôn liền dốc lọ linh dịch vào miệng.
Linh dịch mới vừa vào miệng, liền theo cổ họng rất nhanh chảy xuống bụng, Hạ Ngôn cảm nhận rõ ràng một luồng hơi nóng chảy theo cổ họng xuống bụng.
Mồm miệng trong lúc đó đầy mùi thơm nồng đậm, thật lâu không tiêu tan.
Qua mấy lần hô hấp, nội lực trong cơ thể Hạ Ngôn đột nhiên bạo phát!
Vốn trước đó nội lực chậm rãi lưu động, sau khi gặp được linh dịch liền bùng nổ giống như nước lũ đột ngột tuôn xuống đồng bằng, cái loại khí thế cùng tốc độ này, làm cho Hạ Ngôn cũng trở tay không kịp.
Sắc mặt Hạ Ngôn lập tức trở nên trắng bệch. Từng giọt mồ hôi lớn rơi xuống như hạt mưa, ánh mắt hắn vẫn đang nhắm chặt.
Hạ Ngôn vận dụng tâm pháp Linh La đã đạt tới cực hạn chính mình có thể sử dụng, thế nhưng vẫn không cách nào khống chế nội lực mênh mông kia. luồng nội lực này đấu đá lung tung ở trong toàn thân kinh mạch của Hạ Ngôn!
Một trăm lẻ tám đường kinh mạch, mỗi một đường kinh mạch đều bị tràn ngập nội lực khổng lồ này.
Dần dần, sắc mặt Hạ Ngôn từ màu tái xanh nhanh chóng chuyển thành đỏ rực.
Hạ Ngôn cảm giác được toàn thân mình đều khô nóng cả lên, thật giống như đang ngồi trong ngọn lửa nóng cháy. Ngọn lửa bao bọc chung quanh dường như sắp đốt cháy hết thảy. Tuy nhiên, mắt Hạ Ngôn nhắm chặt cũng không có mở ra, chỉ có điều hắn cắn chặt hàm răng, không tự chủ được để lộ ra vẻ thống khổ. Hắn nỗ lực vận chuyển tâm pháp Linh La!
Hạ Ngôn rất rõ ràng, lúc này chỉ cần hơi chút lơi lỏng, như vậy tuyệt đối sẽ là kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ! Tuy rằng không thể vội vàng xao động chỉ chuyên tâm tấn công, nhưng chút khổ sở này cũng tuyệt đối không thể làm cho Hạ Ngôn buông bỏ được!
Nội lực ở trong cơ thể Hạ Ngôn điên cuồng lưu chuyển. Lúc này toàn thân Hạ Ngôn ước đẫm, tim đập thình thịch như giã cối. Tuy nhiên nội lực trong thân thể Hạ Ngôn cũng không thể công phá được.
Tâm pháp Linh La cực lực vận chuyển dẫn đường, nội lực điên cuồng chuyển động, cũng mơ hồ dựa theo tâm pháp khống chế chậm rãi lưu chuyển về hướng bụng của Hạ Ngôn. Đại khái thời gian trôi qua chừng nửa canh giờ, ở trong bụng Hạ Ngôn rất nhanh hình thành một chuyển động xoay tròn giống như một vòng lốc xoáy.
Tuy rằng không thể trực tiếp nhìn thấy, nhưng Hạ Ngôn lại có cảm giác được rõ ràng biến hóa phát sinh trong cơ thể mình, toàn bộ đều hiện ra rõ ràng tại trong đầu Hạ Ngôn.
Cường giả Hậu thiên bước vào Tiên thiên, có lẽ biến hóa phát sinh hiện giờ chính là một bước đi cần phải có. Từ trước đến nay Hạ Ngôn chưa từng trải qua kinh nghiệm này, đây là lần đầu tiên hắn tấn công cảnh giới Linh sư.
Trong thiên hạ, mỗi thời mỗi khắc, đều có vô số cường giả Hậu thiên đỉnh phong tấn công cảnh giới Linh sư. Nhưng chân chính có thể thành công, chỉ có một số ít người! Một số ít người này tấn công thành công, liền bước vào Tiên thiên, thân phận và địa vị đều theo đó phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ở Đại Lục Long Chi, cường giả Hậu thiên đỉnh phong nhiều như sao trên trời, nhưng cường giả Tiên thiên lại hiếm thấy như sừng lân lông phượng! Đương nhiên, chênh lệch giữa Tiên thiên và Hậu thiên cũng đồng dạng cực kỳ lớn! Cùng với mức độ khó khăn là kết quả của thành công.
Trên mặt Hạ Ngôn khi thì hiện ra sắc mặt tái xanh, một hồi lại hiện ra sắc đỏ thẫm. Mà bầu không khí chung quanh thân thể hắn, cũng đang không ngừng biến hóa. Có đôi khi, thậm chí ngay cả bốn phía cái bàn, đều bị khí lãng làm cho rung động. Đây còn là kết quả do Hạ Ngôn cực lực khống chế, nếu như bộc phát ra toàn bộ chỉ sợ cả căn phòng này đều phải bị phá hủy.
Ánh sáng cây nến trên bàn không ngừng chập chờn, dưới ánh nến chiếu bóng dáng Hạ Ngôn lên một mặt vách tường.
"Nội lực ngưng tụ ở bụng càng ngày càng nhiều, Tụ Linh huyệt này, hẳn chính là nội lực ngưng kết mà thành. Tuy nhiên, Tụ Linh huyệt một khi ngưng kết, như vậy về sau tăng trưởng lên cũng sẽ không còn là nội lực, mà là linh lực. Năng lượng của Linh sư sử dụng chính là linh lực! Trong thiên địa linh lực bao la nhất!"
"Thánh hoàng gia gia đã nói qua, ngưng tụ Tụ Linh huyệt nhớ lấy không thể nôn nóng vì cái lợi trước mắt. Tại hiện tại tâm tình cũng không có dao động, chỉ đang kiên trì vận chuyển tâm pháp Linh La phối hợp nội lực! Đương nhiên ta hy vọng một lần có thể thành công ngưng kết, nhưng mà. ".
Hạ Ngôn yên lặng, ngẫm nghĩ những ý niệm này trong đầu.
"Rì rào!"
Đột nhiên trong bụng Hạ Ngôn không ngừng truyền ra ngoài từng tiếng vang rất nhỏ, thanh âm này thật giống như tiếng con chim nhỏ kêu.
Mà Hạ Ngôn dường như không có nghe được chút động tĩnh nào, ngay cả lông mi cũng không có mảy may rung động. Hiện tại Hạ Ngôn đã hoàn toàn tách biệt với mọi tiếng động ngoại giới.
Y phục trên người không ngừng phập phồng lên xuống!
"Xì xì.!"
Loại tiếng kêu quái dị này, dần dần trở nên càng dày đặc hơn, đồng thời mồ hôi trên trán Hạ Ngôn tuôn chảy làm quần áo trước người hắn toàn bộ ướt nhẹp!
Nếu lúc này có người ở chỗ này, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện: toàn thân Hạ Ngôn đều bắt đầu xuất hiện một màn sương mù trắng xóa. Sương mù này chậm rãi bốc lên, quanh quẩn xung quanh thân thể Hạ Ngôn.
"Ồ! Nội lực ta hiện tại, dường như lưu động trở nên thong thả rồi!" Hạ Ngôn kinh nghi thầm nghĩ trong lòng, mí mắt hắn thoáng giật giật: "Thánh Hoàng gia gia cũng chưa bao giờ nói cho biết khi ngưng kết Tụ Linh huyệt, sẽ có xuất hiện tình huống trước sau như thế nào. Không biết với tình trạng hiện tại ta là thất bại lần đầu, hay là thành công một lần duy nhất.
Thân hình Hạ Ngôn chấn động: "Nội lực của ta. ".
Lúc này, nội lực ở trong bụng Hạ Ngôn không ngờ đã xảy ra một lần va chạm nhẹ!
Ở bên trong thân thể một người nội lực cùng một tính chất, không ngờ lại xảy ra va chạm! Loại chuyện này quả thực không thể tưởng tượng.
Cũng giống như máu huyết của một người hoàn toàn giống nhau, máu lưu chuyển bên trong thân thể, sao có thể phát sinh va chạm?
Hạ Ngôn nhướng mày, trái tim lập tức căng thẳng lên.
"Như vậy. ". Trong lòng Hạ Ngôn trở nên vô cùng trầm trọng: "Có nên tiếp tục kiên trì nữa hay không?"
Xuất hiện tình huống đặc thù như vậy, khiến Hạ Ngôn cũng do dự! Nội lực va chạm này cũng không phải là chuyện nhỏ. Vừa rồi, nội lực tuy rằng bạo ngược, nhưng cũng không có phát sinh chuyện va chạm. Cho dù mãnh liệt mấy đi nữa cũng không có khả năng phá tan kinh mạch. Nhưng mà hiện tại, nội lực phát sinh va chạm, vậy cũng có thể khó mà nói trước được.
Nếu lỡ như kinh mạch bị phá tan, như vậy cho dù Hạ Ngôn không chết, tu vi toàn thân cũng phải phá hỏng toàn bộ.
Trong khoảnh khắc, tiếng "xì xì" trước đó cũng biến mất. Toàn cảnh chung quanh lại khôi phục yên tĩnh.
Hạ Ngôn đột nhiên nghiến răng một cái: "Kiên trì tiếp đi thôi! Mặc kệ như thế nào lúc này cũng không phải thời điểm buông bỏ được".
Sau khi quyết định, Hạ Ngôn lại tập trung tất cả tinh lực vận chuyển tâm pháp Linh La! Nội lực dường như càng ngày càng đặc sệt lại giống như chất lỏng. Tốc độ vận chuyển cũng càng ngày càng chậm. Mặc dù Hạ Ngôn không ngừng tăng lớn lực lượng thúc động nhưng vẫn không thể đẩy nhanh hơn tốc độ nội lực lưu chuyển.
Thời điểm vừa mới bắt đầu, nội lực là mênh mông mãnh liệt, Hạ Ngôn phải nghĩ biện pháp giảm bớt tốc độ lưu chuyển của nội lực. Mà hiện tại, nội lực lại lưu động nhưng vẫn không thể đẩy nhanh hơn tốc độ nội lực lưu chuyển.
Thời điểm vừa mới bắt đầu, nội lực là mênh mông mãnh liệt, Hạ Ngôn phải nghĩ biện pháp giảm bớt tốc độ lưu chuyển của nội lực. Mà hiện tại, nội lực lại lưu động càng ngày càng chậm giống như có thể ngưng lại bất cứ lúc nào!
Hết thảy những việc xảy ra này, đối với Hạ Ngôn mà nói đều là lần đầu tiên.
"Hiện tại, rốt cục ta đã biết khó khăn thế nào khi tấn công cảnh giới Linh sư! Nếu không phải trước đó phối chế Linh Dịch tốt, ta thật còn không biết sẽ gặp phải khốn cảnh như thế nào nữa!" Hạ Ngôn thở dài trong lòng, lắc đầu "Hiện tại, cứ nỗ lực thôi!"
Thời gian trôi qua hai canh giờ!
"Lốp bốp. ".
Từ trong bụng Hạ Ngôn truyền ra một tràng tiếng kêu dày đặc như tiếng bắp rang.
Nội lực chia làm vô số tia nhỏ khi va chạm vào lốc xoáy hình thành trước đó, trong phút chốc lốc xoáy liền bị đánh tan thành vô số điểm nhỏ hòa tan vào bên trong nội lực.
Trong khoảnh khắc này, tinh thần Hạ Ngôn cũng gần như theo đó hỏng mất. Lốc xoáy đã duy trì mấy canh giờ không ngờ chỉ trong chớp mắt đã bị đánh tan. Bao nhiêu cố gắng dường như đều hóa thành bọt biển!
"Cứ như vậy thất bại".
Lúc này Hạ Ngôn buồn bã nghĩ.
Thế nhưng.
Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm nhận được trong bụng mình dường như có thêm một thứ gì đó. Thứ này chỉ lớn bằng đầu ngón tay nhưng mà cái này trước đây cũng từng có.
"Ồ!?" Tâm linh Hạ Ngôn vừa động, da mặt run rẩy kịch liệt: "Không phải chứ. ".
Trong lòng mừng rỡ. Vừa rồi đau lòng thất vọng biết bao, lúc này lập tức liền vui mừng trở lại. Hạ Ngôn vội vàng xem xét, hắn phát hiện: Cái vật nhỏ cỡ đầu ngón tay đó, trông giống như một viên đan dược đang không ngừng xoay tròn ở trong đó. Hơn nữa, khiến người ta khiếp sợ nhất chính là viên tròn nho nhỏ này đang không ngừng hấp thu cùng phóng thích từng tia năng lượng.
Mỗi một đường kinh mạch toàn thân, đều cùng vật nhỏ này liên kết với nhau.
Cảm nhận được biến hóa này. Hạ Ngôn lập tức vui mừng đến ngẩn người tại chỗ.
"Chẳng lẽ. ".
Hạ Ngôn chậm rãi mở to mắt: "Chẳng lẽ đây là Tụ Linh huyệt mà cường giả cảnh giới Linh sư mới có hay sao?"
Tuy rằng hiện tại trong cơ thể vẫn là nội lực, nhưng Hạ Ngôn cảm giác được sau khi nội lực tiến vào vòng xoáy của vật nho nhỏ kia, tiếp đó bị phóng xuất ra ngoài liền biến thành một loại lực lượng hoàn toàn khác!
Tuy nhiên, tốc độ chuyển hóa năng lượng này lại phi thường chậm chạp. Dựa theo tốc độ thế này, chỉ sợ thời gian một năm cũng không thể chuyển hóa hoàn toàn nội lực của Hạ Ngôn thành linh lực.
Hạ Ngôn đứng lên, bước xuống giường. Quần áo toàn thân đều hoàn toàn ướt đẫm.
Cây nến trên bàn phát ra ánh sáng đã khôi phục lại như bình thường.
Sau khi thay bộ quần áo khô mát, Hạ Ngôn đi ra ngoài sân.
lúc này, chân trời đã mờ mờ sáng, từng cơn gió lạnh thổi đến, thổi tung tóe mái tóc của Hạ Ngôn. Trời đã vào thu, thời tiết càng ngày càng mát mẻ hơn.
"Không nghĩ tới, thời gian một đêm cứ như vậy trôi qua". Hạ Ngôn lắc đầu. Ánh mắt lóe sáng: "Thánh Hoàng gia gia cũng không chịu nói với ta, hiện tại cũng không biết rốt cuộc ta có tính là đạt tới Tiên thiên hay không?"
Đối với biến hóa trong thân thể, Hạ Ngôn vẫn không dám xác định.
Nếu nói đã bước vào Tiên thiên, nhưng thực lực của Hạ Ngôn hiện tại so với lúc trước, cũng không có biến hóa gì lớn lắm. Nhưng nếu nói chưa bước vào Tiên thiên, như vậy cái loại biến hóa rõ ràng trong cơ thể đó thì giải thích thế nào đây?
Bàn tay vừa lật, Hạ Ngôn chậm rãi đánh ra phía trước một chưởng, hắn có thể cảm nhận được từ lòng bàn tay phóng thích ra một luồng nội lực mà mắt thường nhìn không thấy.
"Vù!"
Nội lực thoát ra xé gió trong không khí, dũng mãnh phóng tới hướng xa xa!
"Ầm!"
Một tiếng vang lớn, cánh cửa sân trực tiếp bị nội lực đánh văng đi, rơi xuống trên mặt đất sau đó còn phát ra tiếng ma xát chói tai.
Bụi đất tung lên mờ mịt.
Đương nhiên, bụi đất này người bình thường ở dưới ánh sáng chiếu rọi như vậy hoàn toàn không nhìn thấy.
Hạ Ngôn bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ. Hạ Ngôn xác định rõ vừa rồi hắn sử dụng đích thật là nội lực đã tích tụ từ xưa nay, cũng không phải linh lực. Nhưng nội lực này dường như so với lúc trước uy lực tăng lớn không ít. Hơn nữa hiện tại vận lực xuất ra ngoài, cũng dễ dàng hơn nhiều so với trước kia.
Chỉ là tùy ý đánh ra một chưởng, liền có thể đánh tung cánh cửa sân bay xa. Nếu như một người đứng ở phía trước, chỉ sợ cũng phải bay đi thật xa. lực lượng va chạm lần này ước chừng tới cả ngàn cân!
Ánh mắt lóe sáng, Hạ Ngôn nhìn vào bàn tay thư sinh trắng trẻo của mình.
- Hạ Ngôn ca ca! Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tiểu Thanh còn mặc áo ngủ, mắt còn đang ngái ngủ, từ trong phòng chạy ra bằng đôi chân trần nhỏ nhắn trắng noãn. Nhìn thấy Hạ Ngôn liền giật mình cả kinh lên tiếng hỏi.
Hạ Ngôn xoay người ngượng ngùng cười cười, sờ sờ ót, tiếp đó nói với Tiểu Thanh.
- Vừa rồi ta luyện tập một chút võ kỹ vừa mới lĩnh ngộ, không cẩn thận đụng tới cánh cửa sân. Không có việc gì Tiểu Thanh cô quay về ngủ tiếp đi!
Tiểu Thanh nhìn lại cửa sân, bị gió lạnh bên ngoài thổi qua cũng hoàn toàn tỉnh ngủ, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ cổ quái nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn ca ca! Thật sự không có việc gì sao?
Tiểu Thanh chỉ vào cánh cửa, còn nói thêm:
- Cánh cửa sân của chúng ta đầu mất tiêu rồi!
Cái miệng nhỏ há lớn, bộ dáng đầy vẻ kinh ngạc.
- Ha ha! Cánh cửa này đã lâu không có sữa chửa đã hỏng rồi. Vừa đụng tới liền rớt ra. Được rồi! Tiểu Thanh mau trở về phòng đi. Đừng để bị cảm lạnh sinh bệnh.
Hạ Ngôn chớp chớp hàng lông mi lia lịa, cười cười nói.
"May mà vị trí biệt viện này tương đối vắng vẻ, bằng không khẳng định tiếng động vừa rồi có thể khiến cho người khác chú ý, lại hỏi tới hỏi lui, lại phí nhiều thời gian giải thích". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, dựng thẳng lộ tai lắng nghe cũng không có nghe tiếng bước chân nào, mới nhẹ nhàng thở ra. Tiểu viện chỗ Hạ Ngôn là khu phế bỏ, vốn chung quanh trước nay rất hoang vắng.
Tiểu Thanh quét ánh mắt trong sáng đáng yêu vài cái, sau một lúc cẩn thận xác định không có việc gì, mới nói với thanh âm giòn tan:
- Hạ Ngôn ca ca! Vậy muội trước trở về phòng, rửa mặt chải đầu một hồi muội làm bữa sáng cho Hạ Ngôn ca ca nha!
Hạ Ngôn nhìn gương mặt xinh đẹp của Tiểu Thanh gật gật đầu!