Linh La Giới

Chương 929: Đánh chết Phùng Kính




Phùng Kính ở bãi săn thú ngoại giới vẫn đều cực kỳ cẩn thận. Đừng nói là lấy thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ của hắn, cho dù là cường giả cấp Giới chủ ở bãi săn thú ngoại giới này cũng không thể sơ suất lơi lỏng. Tu luyện giả ở bãi săn thú ngoại giới tuy nói phần lớn đều. là Thiên Thần cao cấp cùng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, nhưng là đụng phải một ít cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ cũng là chuyện không có khả năng.
 
Hạ Ngôn ở bãi săn thú ngoại giới nếu không tính cả thời gian trong Tháp Thời Gian thì cũng mới vài năm mà thôi, nhưng lại năm lần đụng phải tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, một lần gặp cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Mà đó chỉ không quá ba năm mà thôi!
 
Cho nên, khi Phùng Kính phát hiện đột nhiên có một đạo khí tức xuất hiện trong phạm vi cảm ứng của mình, lập tức như con nhím bị xâm phạm, tập trung toàn bộ tinh thần.
 
Sau thời gian mấy hô hấp, trong tầm mắt của Phùng Kính đã thấy được một bóng người màn trắng.
 
- Ồ?
 
- Đó là.
 
- Không có khả năng. Làm sao có thể là hắn. Chẳng lẽ, tiểu tử này thật sự vẫn không rời khỏi khu vực ngoại giới của Khung Lung đại thế giới chúng ta sao?
 
Sắc mặt Phùng Kính khẽ biến, gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng người màu trắng càng ngày càng rõ ràng trong tầm mắt Lúc này, bóng người màu trắng chỉ cách hắn khoảng ba bốn ngàn dặm.
 
- A. Thật sự là tiểu tử này. Không tốt, ta phải nhanh báo cho sư phụ lại đây.
 
Phùng Kính mắt trừng lớn, rồi sau đó quanh thân linh lực bùng nố, rất nhanh Phi độn về hướng ngược lại.
 
Hắn biết, lấy thực lực của mình căn bản không phải đối thủ của Hạ Ngôn. Tuy nhiên lúc này hắn thật ra cũng không quá lo lắng. Tự thân có được bí pháp thần thông Truy Tinh Trục Nguyệt, theo hắn, Hạ Ngôn căn bản không thể đuổi kịp. Lẩn trước, hắn chính dựa vào Truy Tinh Trục Nguyệt mới thành công chạy thoát khỏi Hạ Ngôn đuổi giết.
 
- Ồ? Là tin tức Phùng Kính truyền tới.
 
Trong nơi dừng chân của Khung Lung đại thế giới. Lâm Xuyên Vân đang ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng thần trong một kiến trúc cảm ứng được một tin tức trong thủy tinh truyền âm là đệ tử Phùng Kính trayầi tới liền nghi hoặc dùng ý niệm trong đầu dò xét một chút.
 
Không lâu trước đó, Phùng Kính mới từ nơi này rời đi, mà lúc này thời gian còn chưa quá một canh giờ.
 
- Cái gì? Gặp phải tu luyện giả áo trắng, chính là tiểu tử giết chết ba người Mã Phương Kiệt?
 
Ý niệm trong đầu Lâm Xuyên Vân khẽ động, lập tức truyền qua một ý niệm hỏi vị trí hiện tại của Phùng Kính.
 
Rất nhanh, Phùng Kính thông qua thủy tinh truyền âm truyền lại vị trí của mình cho sư phụ.
 
Vù!
 
Phùng Kính ở phía trước cấp tốc Phi độn, ở ngoài mấy ngàn dặm là Hạ Ngôn một thân áo trắng truy kích gắt gao.
 
- Hừ, chờ sư phụ tới, chính là lúc chết của ngươi.
 
Trong lòng Phùng Kính mang hận ý nghĩ: "Ta không thể tăng tốc độ Phi hành quá hnáh, nếu hắn thấy không có hy vọng đuổi theo ta có thể sẽ giống lần trước trực tiếp lựa chọn từ bỏ. Đến lúc đó, nếu hắn ẩn nấp chúng ta muốn tím hắn sẽ mát nhiều thời gian. Cho nên."
 
Phùng Kính thầm nghĩ làm thế nào dẫn dụ Hạ Ngôn.
 
Mà Hạ Ngôn lúc này ở phía sau đương nhiên đã sớm nhận ra tu luyện giả phía trước chính là một tên tu luyện giả duy nhất may mắn còn sống sốt trong bốn người mình kịch chiến lần trước.
 
- Bãi săn thú ngoại giới này to lớn như thế không ngờ còn có thể khiến ta lại gặp người này. Vận khí hắn thật đúng là kém a!
 
Hạ Ngôn khẽ cười nói, tốc độ Phi hành lại không ngừng tăng lên.
 
- Ồ? Người này lần trước đột nhiên sử dụng một loại thần thông tăng nhanh tốc độ Phi hành mới thành công thoát thân, lẩn này dường như.
 
Hạ Ngôn cảm giác được Phùng Kính đang chạy trốn phía trước cũng không giống lần trước sử dụng loại tăng tốc độ Phi hành cực hạn. Lần trước, tuy rằng Hạ Ngôn đuổi không
 
kịp nhưng cũng biết rõ ràng tốc độ cực hạn của Phùng Kính rốt cục là nhanh bao nhiêu. Hiện tại tốc độ của Phùng Kính xa xa không bằng tốc độ cực hạn lộ ra lẩn trước.
 
- Chẳng lẽ cố ý làm như vậy?
 
Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng.
 
- Có lẽ, hắn đang đợi tiếp viện cường đại tới. Ha ha, muốn liệp sát ta!
 
Rất nhanh, Hạ Ngôn liền nghĩ tới loại khả năng này.
 
- Dựa theo tình huống bình thường, người này biết thực lực mình không phải đối thủ của ta, khẳng định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi truy kích của ta mới đúng. Hiện tại tình huống này rất có khả năng hắn đang chờ tiếp viện cường đại.
 
- Ha ha, không biết cường viện của hắn sẽ có thực lực như thế nào? Là cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ sao?
 
Hạ Ngôn mày hơi nhướng lên:
 
- Ừm, cũng có thể là cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ.
 
- Ta vừa mới đột phá cảnh giới, nếu có thể tìm được một đối thủ khiến ta thích ứng thực lực tăng lên hiện tại cũng là không tồi.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, tốc độ càng lúc càng nhanh.
 
Lúc ở cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, tốc độ Hạ Ngôn đã có thể so với Hạch Tâm Điện chủ. Cường giả cấp Giới chủ đều rất khó đuổi được Hạ Ngôn. Hiện tại Hạ Ngôn đột phát đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Đông chủ, vậy tốc độ đã vượt qua hầu hết Hạch Tâm Điện chủ, có thể so với cấp Giới chủ rồi.
 
- Nhanh han!
 
- Nhanh chút nữa!
 
- Không tốt. Tốc độ tiểu tử này nhanh han lẩn trước rất nhiều. Truy Tinh Trục Nguyệt!
 
Phùng Kính phát hiện tu luyện giả áo trắng kia cách mình càng ngày càng gần. Kỳ thật vừa rồi hắn cũng đã sử đụng thần thông bí phép Truy Tinh Trục Nguyệt, chỉ là không có phát huy ra loại tốc độ cực hạn của loại thần thông này. Hiện tại cảm giác được khoảng cách hai người càng ngày càng gần, hắn cũng đang không ngừng gia tốc, nhưng kết quả là khoảng cách giữa hai người vẫn đang không ngừng ngắn lại.
 
Lúc ban đầu, khoảng cách giữa hai người đại khái bốn ngàn dặm, mà hiện tại còn chỉ khoảng hai ngần dặm. Chỉ sợ qua mười mấy hô hập. hắn liền bị đuổi kịp.
 
Nghĩ đến đây, sắc mặt Phùng Kính lập tức trở nên trắng bệch.
 
1500 dặm!
 
1000 dặm!
 
800 dặm!
 
500 dặm!
 
200 dặm!
 
Tốc độ cực hạn Truy Tinh Trục Nguyệt của Phùng Kính cũng Chỉ có thể so với một cường giả cấp Giới chủ, đối với Hạ Ngôn hiện tại quả thật vẫn kém hơn một chút Trải qua thời gian một phần ba chén trả nhỏ truy kích, Hạ Ngôn rốt cục đuổi kịp Phùng Kính.
 
- Chết tiệt, tại sao có thể như vậy? Tốc độ tiểu tử này không ngờ lại nhanh như vậy? Chẳng lẽ. hắn đột phá?
 
Trong đầu. Phùng Kính xuất hiện một ý niệm làm hắn sợ hãi.
 
- Còn muốn chạy?
 
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, tay phải nâng lên, kim quang lóng lánh vỗ ra ngoài Lúc này Phùng Kính ở phía trước Hạ Ngôn khoảng vạn thước, một chưởng này hoàn toàn có thể đánh tới.
 
Ầm~
 
Phùng Kính cảm giác được lực lượng cường đại sau lưng vội vàng xoay người lại, thúc giục tbần khí phòng ngự hình thành một hộ thuẫn tối đen quanh thân thể Rồi sau đó linh lực toàn thân vận chuyển, song chưởng đánh ra.
 
- Đại Áp Đỉnh Thuật!
 
Một loại thần thông bị Phùng Kính sử dụng ra. Hai chưởng ấn màu xám thật lớn va chạm với chưởng ấn màu vàng của Hạ Ngôn, tiếng nổ truyền ra, không gian sụp đổ.
 
Hai chưởng ấn màu xám chi kiên trì được giây lát liền bị chưởng ấn màu vàng đánh tan. Chưởng ấn màu vàng xuyên qua năng lượng tản ra bốn phía, trực tiếp đánh lên thân thể Phùng Kính. Thần khí phòng ngự của Phùng Kính dao động một hồi, thân thể giống như một ngôi sao băng trực tiếp bị đánh ra ngoài. Tuy nhiên, thần khí phòng ngự bên ngoài thân hắn lại không bị đánh tan.
 
Phốc!
 
Một ngụm máu đỏ tươi trực tiếp từ trong miệng Phùng Kính phụt ra. Hai mắt Phùng Kính đỏ bừng, gắt gao nhìn Hạ Ngôn, đồng thời vội lấy ra một loại quả nuốt vào, trên thân lập tức xuất hiện hào quang màu vàng nhạt bao quanh. Chỉ trong khoảnh khắc, thương thế Phùng Kính lập tức khỏi hắn.
 
- Nếu ngươi giết chết ta, nhất định sẽ hối hận. Sư phụ ta chính là cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ, hiện tại ông đang chạy tới nơi này. Nếu ngươi thức thời, hãy mau chạy trốn mới đúng.
 
Phùng Kính thấy Hạ Ngôn lại Phi thân tới, vội vàng lớn tiếng rít gào.
 
- Ồ?
 
- Sư phụ ngươi là cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ?
 
Thân thể Hạ Ngôn dừng lại trong không trung, nhìn Phùng Kính chật vật ở đối diện, có chút kinh ngạc nói.
 
- Đúng vậy. Sư phụ ta là cường giả cấp Giới chủ của Khung Lung đại thế giới. Vừa rồi ta đã thông báo cho người, lúc này ông đang trên đường, chỉ sợ lập tức sẽ tới nơi này.
 
Phùng Kính thấy Hạ Ngôn dừng lại, thân thể hơi đứng thẳng lên, miễn cưỡng nâng cao giọng nói.
 
- Cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ!
 
Đôi mắt Hạ Ngôn híp lại.
 
- Rất tốt, tới vừa đúng lúc cùng ta luận bản một phen. Mà hiện tại, ngươi trước tiên đi chết đi.
 
Cánh tay Hạ Ngôn khẽ động, một đạo hồng quang lóe sáng mà ra, thần khí công kích bay ra mang theo sát khí kinh thiên trực tiếp xuyên qua không gian đâm vào thân thể Phùng Kính. Phùng Kính kia ngay cả kêu thảm đều chưa kịp phát ra liền bị kiếm khí của Hạ Ngôn xuyên qua thần thệ, bị chết lập tức. về phần linh hồn, ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có.
 
- Đệ tử cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ, hẳn là không ít bảo vật chứ?
 
Hạ Ngôn nhìn thấy trên thi thể Phùng Kính hiện ra ba món thần khí, ngón tay khẽ ngoắc lập tức hút vào trong tay. Ý niệm trong đầu khẽ động, lập tức thu vào trong nhẫn Linh La.
 
Huyết vụ do thi thể Phùng Kính tạo nên cũng rất nhanh tiêu tan trong không gian.
 
- Người này quả nhiên vừa rồi đang chờ đợi tiếp viện. Tuy nhiên, vận khí của hắn cũng quá kém, không biết ta lại đột phá một cảnh giới.
 
Ý niệm Hạ Ngôn tản ra cảm ứng hết thảy khí tức trong phạm vi hai vạn dặm.
 
Vẻn vẹn qua ba năm hô hấp, Hạ Ngôn lập tức cảm ứng được một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện trong phạm vi cảm ứng, đang nhanh chóng vọt tới chỗ mình, tốc độ mau lẹ vô cùng.
 
- Thật đúng là cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ, không có thu liễm khí tức.
 
- Nếu là Hạch Tâm Điện chủ hẳn là không có khí tức cường đại Như vậy.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng. Lấy thực lực hiện tại của Hạ Ngôn nếu đụng phải Hạch Tâm Điện chủ đương nhiên không cần e ngại. Nhưng nếu đối phương là cấp Giới chủ vậy phải cấn thận một chút.
 
Nếu tu luyện giả không muốn để người Khác cảm ứng được mình cũng có thể thu liễm khí tức. Bình thường tu luyện giả thực lực càng mạnh năng lực thu liễm khí tức cũng càng mạnh. Đương nhiên, nếu là thu liễm khí tức tự nhiên cũng không thể cảm giác khí tức của tu luyện giả khác. Mà nếu tu luyện giả thực lực cường đại không thu liễm khí tức của mình, vây càng dễ dàng bị người khác cảm ứng tới.
 
Vù!
 
Một bóng người xuất hiện trong tầm mắt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đứng nguyên tại chỗ, không chút nhích động, chỉ nhìn vào bóng người đang còn cách mình mấy ngàn dặm.