Lạc Nhật đại thế giới cách Lang Tà Giới kỳ thật cũng không tính là xa Hiện tại tu luyện giả có thể đuổi tới đây, vị trí đại thế giới cách Lang Tà Giới cũng không quá xa. Di tích thượng cổ này ở phụ cận Lang Tà Giới, nếu khoảng cách Lang Tà Giới quá xa, vậy lúc này còn không đủ cho tu luyện giả kia đuổi tới kịp.
- Từ Minh Phương này thế nhưng cũng đạt tới cấp Giới Chủ. Hắn cùng Lý Nguyên Khôi đều là tu luyện giả của Lạc Nhật đại thế giới.
Giới Chủ Khương vân cũng nói một câu.
Lúc này, Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi đã tụ cùng một chỗ, hai người nói với nhau một câu, Từ Minh Phương liền đưa lực chú ý tập trung tới cung điện màu bạc, thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng. Mà những tu luyện giả khác phía trước cung điện lúc này cũng đều không quấy rầy. Danh vọng của Từ Minh Phương ở trong một khu vực có nhiều đại thế giới này cũng rất lớn. Rất nhiều người đều biết đến Từ Minh Phương, biết được người này nghiên cứu rất sâu. đối với các loại trận pháp bí văn huyền bí.
Ngay cả Giới Chủ Trần Văn chiếm nơi gần cửa cung điện màu bạc nhất lúc này đều không nói nhiều một câu. Bởi vì Từ Minh Phương hiện tại chính là hy vọng của bọn họ có thể tiến vào cung điện.
Thân hình Từ Minh Phương lóe lên liền tiến tới trước cung điện màu bạc, trong hai tròng mắt chợt lóe hào quang màu tím. Dưới ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, hai tay của hắn chậm rãi nâng lên, từng đạo năng lượng mềm mại chạm lên cung điện màu bạc.
Hạ Ngôn nhìn thấy bề mặt cung điện màu bạc này, một tầng đường vần dần dần rõ ràng. Đường vân này chính là đại Trận phòng ngự của cung điện, cũng chính là Cửa Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn.
Trong khi chờ đợi, thời gian qua đi ước chừng một canh giờ, Từ Minh Phương mới đình chì động tác. khẽ hít vào một hod. xoay người nhìn đám đông tu luyện giả bốn phía.
- Phía trên cung điện này quả thật có khắc Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn thượng cổ.
Từ Minh Phương trước tiên lên tiếng:
- Nếu có ai không tin, hoàn toàn có thể tiến lên thử xem. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này không phải cấp Thần chủ không thể dùng bạo lực mở ra.
Từ Minh Phương vừa dứt lời, ánh mắt đảo qua một vòng.
Chúng tu luyện giả hai mặt nhìn nhau, không người nào lên tiếng, điều này căn bản không cần thừ: Lúc trước đám người Trần Văn đều không biết công kích bao nhiêu lần, cung điện không động mảy may.
- Từ Minh Phương, bớt nói nhảm đi. Rốt cục ngươi có thể phá được đường vân trên cung điện nậy hay không?
Trần Văn vung cánh tay, nhíu mày nhìn Từ Minh Phương nói.
- Đường vân này, quả thật ta có thể cởi bỏ.
Từ Minh Phương nhìn về phía Trần Văn:
- Chẳng qua, muốn ta cởi bỏ đường vân này, có một điều kiện. Sau khi Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn bị phá, bất luận kẻ nào đều không thể vội vàng vọt vào cung điện, như vậy sẽ dẫn tới tai nạn.
Từ Minh Phương trịnh trọng nói.
Nghe vậy, rất nhiều, tu luyện giả sắc mặt đều biến, ánh mắt lóe ra, cũng không biết trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì.
- Ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ nghe theo.
Khóe miệng Trần Văn lộ ra nụ cười, cười hắc hắc hai tiếng.
- Chúng la cũng đều nghe theo.
Những thế lực khác đều biểu lộ quan điểm.
- Tốt lắm. Hiện tại mời các vị trước tiên lui ra mười vạn thước.
Từ Minh Phương lại nói.
Mười vạn thước đối với mọi người mà nói cơ hồ không xem như khoảng cách, tâm niệm vừa động là có thể vượt qua khoảng cách mười vạn thước này. Cho nên, Từ Minh Phương muốn mọi người lui ra sau mười vạn thước, mọi người cũng chỉ chần chờ một chút, cũng không nói nhiều, đều lui ra địa phương ngoài mười vạn thước.
Đám người Hạ Ngôn cũng theo Giới Chủ Khương Vân lui về phía sau cách cung điện màu bạc mười vạn thước.
"Từ Minh Phương này thật sự có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn?" Trong đầu Hạ Ngôn cũng ngầm chuyển ý niệm: "Cũng không biết trong cung điện màu bạc này rốt cục có thứ gì. Thổ Cẩu nói trong cung điện này có thứnào đó, nó có thể cảm ứng được".
Nghĩ vậy, Hạ Ngôn không khỏi nhìn nhìn Thổ Cẩu bên người. Ánh mắt xanh thẳm mang theo màu đỏ của Thổ Cẩu vẫn đang giương lên nhìn không chớp vào cung điện màu bạc
Trong tầm mắt, Từ Minh Phương rốt cục có động tác. Hắn không ngừng khắc ra từng đường vân trong không trung, mức độ phức tạp quả thực khiến người hoa mắt, rồi sau đó không ngừng đưa những đường vân này ấn vào trên cung điện. Cung điện màu bạc kia nhất thời hào quang tỏa sáng, đồng thời truyền ra một loại tiếng vang kỳ quái.
Tất cả tu luyện giả lúc này đều giương mắt nhìn về phía cung điện màu bạc.
- Giới Chủ đại nhân. Lát nữa chúng ta phải cẩn thận một chút Bốn phía cung điện màu bạc này thế nhưng không có hung thú xuất hiện, chỉ sợ không giống bình thường.
Hạ Ngôn nhìn nhìn bốn phía, lên tiếng nói với Giới Chủ Khương Vân.
Quả thật là như thế Từ khi tới khu vực cung điện màu bạc này liền không thấy những hung thú lúc trước gặp phải Trong khu di tích thượng cổ này, dọc theo đường đi gặp nhiều hung thú như vậy, mà hiện tại thời gian qua đi đã lâu, phụ cận cung điện ngay cả một con cũng không có, quả thực không bình thường. Hạ Ngôn lo lắng bên trong cung điện có hung vật nào đó có thể mang đến tai nạn tính hủy diệt cho mọi người.
Khương Vân nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn Hạ Ngôn một cái thật sâu.
- Đúng vậy. Lát nữa chúng ta phải cực kỳ cẩn thận, một khi có nguy hiểm không thể nắm trong tay, mọi người cùng lui về phía sau.
Ánh mắt Giới Chủ nhìn về phía những Hạch Tâm Điện chủ khác, thấp giọng nói.
Lúc này đại đa số tu luyện giả, ánh mắt đều tỏa sáng. Đường vân cung điện màu bạc này một khi bị phá ra, bọn họ có thể tiến vào trong cung điện, đạt được bảo vật hiếm thấy thế gian mà Thần chủ thượng cổ lưu lại bên trong.
Đây là di tích Thần chủ thượng cổ đề lại.
Chúng tu luyện giả kỳ thật cũng đều hiểu được, trong này rất có khả năng có nguy hiểm trí mạng với bọn họ, nhưng là không ai có thể ngăn cản được hấp dẫn mà bảo vật Thần chủ lưu lại. Cho dù biết rõ bên trong có thể có nguy hiểm, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Đừng nói là tu luyện giả khác, ngay cả Hạ Ngôn đều không có khả năng tồn tại nguy hiểm mà dễ dàng bỏ qua
- Cũng không biết, Từ Minh Phương này rốt cục có thể cởi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn hay không?
Hạ Ngôn lại tháp giọng nói.
Mọi người đều giương mắt nhìn Từ Minh Phương, mỗi một động tác của hắn đều bị mọi người quan sát cẩn thận. Ngay cả mỗi một sợi lông sợi tóc của hắn lúc này đều bị phóng đại vô cùng rõ ràng.
- Từ Minh Phương này tựa hồ rất nắm chắc.
Giới Chủ Khương Vân nghe thấy lời Hạ Ngôn, không khỏi nói một câu.
Ca!
Chính vào lúc này, trong tầm mắt mọi người, cung điện màu bạc kia hơi chấn động một chút. Phải biết rằng, lúc trước cung điện màu bạc này bị chúng tu luyện giả liên tục oanh kích nhiều lần đều không chút nhích động. Mà hiện tại, thế nhưng lại rõ ràng chấn động một chút, tuy rằng biên độ không lớn. nhưng vẫn khiến vẻ mặt chúng tu luyện giả đều khấn trương.
- Xem ra, hắn thật sự có thể cỏi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn.
Hạ Ngôn giật mình nói.
Thổ Cẩu bên người Hạ Ngôn lúc này toàn thân lóe ngân quang, nghiêm túc hơn so với bất kỳ lúc nào. Ánh mắt xanh thẳm thỉnh thoảng bắn ra từng đạo lục quang. Hạ Ngôn thậm chí có thể cảm giác được tâm tình Thổ Cẩu có chút dị thường. Chẳng qua vào lúc này Hạ Ngôn cũng không thể hỏi nhiều, cung điện màu bạc kia đã dần dần xuất hiện biến hóa.
Ông!
Cung điện màu bạc sau khi liên tục chấn động nhiều lần, lại phát ra một tiếng vang. Tiếp
theo, tất cả mọi người nhìn thấy đường vân mà cung điện lộ ra nguyên bản nhìn không chân thật lập tức rõ ràng, thậm chí lóe lên bắn ra hào quang Phi thường chói mắt khiến rất nhiều người đều trong khoảnh khắc đó không kim được phải nhắm mắt lại.
Chẳng qua bọn họ lập tức đều mở to mắt Hào quang này, thời gian tồn tại chỉ một khoảnh khắc liền lập tức hoàn toàn biến mất, cung điện lại khôi phục bộ dạng vốn có, im lặng đứng ở đó.
Mà Từ Minh Phương đứng trước cung điện màu bạc lúc này có chút khẽ thở ra một hơi, hai tay vốn rất nhanh vung lên, lặng yên thả xuống, im lặng nhìn về phía trước.
- Từ Minh Phương, làm sao ngươi không tiếp tục?
Giới Chủ Trần Văn từ xa lên tiếng hỏi một câu, hiện tại tất cả mọi người đều ở ngoài mười vạn thước.
- Ha ha. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn khăc trôi cung điện màu bạc này đã không còn.
Từ Minh Phương trước tiên là Khẽ cười, rồi sau đó nhẹ nhàng bâng quơ nói, thân thể lui ra sau, lập tức tới bên người Lý Nguyên Khôi ở ngoài mười vạn thước. Lý Nguyên Khôi cùng Từ Minh Phương đều là cường giả cấp Giới Chủ, đến từ Lạc Nhật đại thế giới. Hai người đều không mở ra đại thế giới độc lập.
- Cái gì?
- Thật chứ?
Trong lúc nhất thời, chúng tu luyện giả phảng phất như nổ tung, toàn bộ đều kinh ngạc nhìn về phía Từ Minh Phương, liên tục lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy. Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn này quả thật đã bị ta cởi bỏ. Nhưng là cung điện màu bạc này còn không thể cứ vậy mở ra, phải nghĩ một biện pháp ổn thỏa mới có thể an toàn.
Từ Minh Phương trịnh trọng gật đầu, ánh mắt đảo qua mọi người, giọng kiên nghị nói tùng từ một
Kỳ thật từ khi Từ Minh Phương bắt đầu phá trận đến giờ, thời gian cũng chỉ qua mấy canh giờ mà thôi. Trong thời gian ngắn ngủi này, Từ Minh Phương có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn quả thật là khiến người bất ngờ. Ngay cả Hạ Ngôn lúc trước chỉ sợ đều cho rằng cần thời gian rất lâu mới có thể phá được Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn.
- Còn chờ cái gì? Một khi Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn đã bị cởi bỗ, vậy trực tiếp đánh vỡ đại môn mà vào.
Giới Chủ Trần Văn ánh mắt chợt lóe, dẫn đầu di động thân hình tới phía trước cung điện màu bạc. Vài chục tên cường giả cấp Hạch Tâm Điện chủ dưới tay hắn cũng đều rất nhanh theo vào, tới đứng cạnh bên người hắn.
- Trần Văn.
Lý Nguyên Khôi lại nhướng mày, mang theo tức giận nói:
- Trước khi cởi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, Từ Minh Phương đã từng giao hẹn trước, các ngươi đây là làm gì?
Trước đó, Từ Minh Phương quả thật đã từng nói, sau khi cởi bỏ Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn, mọi người không thể vọng động, bởi vì cung điện màu bạc này còn có nguy hiểm khác.
- Lý Nguyên Khôi Ta làm việc còn không cần ngươi đến vung tay múa chân.
Trần Văn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Những tu luyện giả khác nhìn thấy Trần Văn đã tiến lên, tự nhiên không cam lòng tụt hậu. toàn bộ đều vọt lên.
- Giới Chủ đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?
Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng nhìn thấy tình cảnh lúc này, có chút lo lắng nhìn về phía Giới Chủ Khương Vân, lên tiếng hỏi.
- Giới Chủ đại nhân, chúng ta cũng qua đi.
Một Hạch Tâm Điện chủ khác càng thêm nôn nóng, lông mày đều nhúm lại.
Khương Vân cũng từ xa nhìn vào, không lập tức làm ra phản ứng. Hắn thấy Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi không có tới quá gần cung điện màu bạc.
Khương Vân khẽ lắc đầu, lộ ra biểu tình trầm tư, thấp giọng nói:
- Từ Minh Phương này chẳng lẽ là cố ý nói vậy? Hắn muốn khích tướng cho những tu luyện giả khác dẫn đầu mở cung điện?