Linh La Giới

Chương 905: Di tích hiện thế




Tuy rằng trong lòng cực kỳ căm hận, nhưng lại hoàn toàn không có biện phập. Với thực lực của Hướng Hoàng hắn hiện tại, tuyệt đối không phải là đối thủ của Hạ Ngôn. Mà nếu muốn vây công Hạ Ngôn, điều đó hoàn toàn không có khả năng thực hiện, bởi vì tại đây rất đông tu luyện giả Lang Tà Giới khẳng định sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Tuy rằng Lang Tà Giới này là đại thế giới khai sáng ra thời gian không dài lâu lắm so với các đại thế giới khác, theo tổng thể mà nói, số lượng cường giả cảnh giới Tạo Hóa trên Lang Tà Giới, cũng không nhiều bằng những đại thế giới có lịch sử lâu dài kia. Nhưng nơi này chính là nơi dừng chân của Lang Tà Giới, Lang Tà Giới có được ưu thế sân nhà, cho nên tại nơi dừng chân lúc này, trong tám đại thế giới, số lượng tu luyện giả Lang Tà Giới cũng là nhiều nhất.
 
- Lão già kia! Xem ra ngươi không phục ta lắm thì phải! Bản cầu gia có cần thêm trên người của ngươi vài cái dấu vết thật sâu nữa hay không?
 
Thổ Cẩu. ở bên cạnh Hạ Ngôn nhếch miệng nói.
 
Nghe lời nói của Thổ Cẩu, đám đông tu luyện giả ở chung quanh cũng đều có chút hoảng sợ nhìn Thổ Cẩu, con chó này thật thái quá. Mà Hướng Hoàng thì biến sắc, thân thể không tự kìm hãm được Giật mình run sợ. Hắn biết lõ Vừa rồi lúc Thổ Cẩu phóng lại cắn hắn cũng không phải hắn xem thường sơ ý, mà đúng ra là hắn không kịp né tránh. Đồng thời lực lượng pháp tắc của hắn khống chế, dường như không có ảnh hưởng chút nào với con chó chết này.
 
- Được rồi. Thổ Cẩu! Không cần chấp nhặt với bọn họ!
 
Hạ Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Thổ Cẩu. nói, sau đó lại nhìn về phía đám người Cao Cương:
 
- Các vị sư huynh! Chúng ta có thể đến chỗ nào nói chuyện hay không? Tamuốnhỏi một chuyện!
 
-Được!
 
Đám người Cao Cương cười lên tiếng trả lời.
 
Vài tu luyện giả Lang Tà Giới quen biết Hạ Ngôn, theo Hạ Ngôn tới một chỗ hẻo lánh trong nơi dừng chân.
 
- Các vị sư huynh! Trong thời gian hơn mười năm này, ta vẫn luôn ở trong địa phương kỳ quái đó, cho nên cũng không biết gì về tình hình ồ bên ngoài
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng nói.
 
- Nhiều tu luyện giả của tám đại thế giới đều tụ tập ở nơi dừng chân Lang Tà Giới chúng ta, có phải đã xảy ra đại sự gì hay không?
 
Hạ Ngôn dừng lại một chút, sau đó trầm giọng đò hỏi.
 
Hạ Ngôn có một loại cảm giác có chuyện gì đó phát sinh. Hơn nữa mới vừa rồi tên Mã Cường Tinh La Giới kia cũng nói: "Chờ Điện chủ bọn họ trở về", những lời này không phải ý muốn nói chính là Điện chủ Hạch Tâm các đại thế giới đang đi tới địa phương nào đó sao?
 
- Hạ Ngôn! Di tích thượng cổ kia đã hiện thế!
 
Cao Cương lập tức nói ra.
 
- Một thâng trước, Lang Tà Giới đột nhiên xuất hiện một dao động kỳ quái, tại bãi săn bắn ngoại giới phụ cận nơi dừng chân, cũng có xuất hiện năng lượng không bình thường, sau đó Điện chủ Hạch Tâm các đại thế giới, cùng với một số cường giả cấp Điện chủ cường đại đều hiện thân ở bãi săn bắn ngoại giới. Cuối cùng, ngay cả Giới Chủ đại nhân cũng đích thân đến đây. Hiện tại, bọn họ đều cùng nhau đi tới chỗ di tích thượng cổ hiện thế rồi.
 
Cao Cương nói tiếp với Hạ Ngôn.
 
- Đúng vậy! Còn đám người chúng ta đều ở lại chỗ này chờ mệnh lệnh, chưa nhận được lệnh, không được đi tới chỗ di tích hiện thấ
 
Vương Vữứi Chí cũng nói tiếp một câu.
 
- Quả nhiên đã hiện thế!
 
Hạ Ngôn trầm ngâm, rồi nói.
 
Di tích thượng cổ hiện thạ đương nhiên Hạ Ngôn cũng muốn đi xem, nói không chừng còn có thể từ trong đó thu được một ít chỗ tốt thật lớn. Đưang nhiên, hiện tại khẳng định có rất đông cường giả tới chỗ di tích thượng cổ hiện thế này, chỉ sợ không thể tránh được chém giết tranh giành nhau. Nếu muốn đi, cũng phải chịu rất nhiều Phiêu lưu mạo hiểm.
 
Hạ Ngôn hỏi với ánh mắt sáng ngời:
 
- Di tích thượng cổ đó ở đâu?
 
- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ ngươi muốn đi xem đi tích thượng cổ này?
 
Vương Vĩnh Chí nhíu mày nhìn Hạ Ngôn hỏi.
 
- ổ! Di tích thượng cổ hiện thạ đương nhiên ta cũng muốn đi xem!
 
Hạ Ngôn cười cười thản nhiên nói.
 
- Nhưng. Giới Chủ đại Nhân đã truyền xuống mệnh lệnh, chỉ có Tạo Hóa cấp Điện chủ, mới được đi tới di tích!
 
Cao Cương nhíu mày, chậm rãi nói một câu.
 
- Đúng vậy! Ý của Giới Chủ đại nhân là nói, nếu thực lực không có đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, nếu đi tới di tích này, thì rất khó sống sót đi ra.
 
Vương Vĩnh Chí gật gật đầu nói với giọng ngưng trọng.
 
Những người khác cũng gật đầu phụ họa theo.
 
- Không sao! Thực lực của ta vừa mới thỏa mãn yêu cầu này!
 
Hạ Ngôn lộ ra vẻ tươi cười nói.
 
- Cái gì?
 
- Hạ Ngôn! Ngươi là nói, ngươi đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ? Cái này.
 
Mấy tu luyện giả Lang Tà Giới đều trợn to mắt tròn xoe nhìn Hạ Ngôn.
 
Vừa rồi tuy rằng Hạ Ngôn ra tay đánh ra một chưởng đấu với Hướng Hoàng Tinh La Giới kia, mọi người đều trông thấy rõ ràng, biết rằng thực lực của Hạ Ngôn dường như lại có tăng lên so với lúc vừa mới tới bãi săn bắn ngoại giới này, nhưng cũng không ai nghĩ rằng: Hạ Ngôn có thể sánh ngang với Tạo Hóa cấp Điện chủ.
 
- Ha ha! Còn nhờ các vị sư huynh nói cho ta biết vị trí của di tích thượng cổ kia. Các vị sư huynh xin yên tâm, ta đi di tích thượng cổ lần này, cũng nhất định sẽ hết sức cẩn thận!
 
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn từng người, rồi nói.
 
- Hạ Ngôn! Chỗ di tích đó ngay tại phía đông bắc cách nơi dừng chân Lang Tà Giới chúng ta hơn năm trăm vạn dặm. Lúc này, ở địa phương đó chỉ sợ đã rất náo nhiệt, không biết bao nhiêu cường giả của các đại thế giới đều chạy tới nơi đó!
 
Cao Cương nói thẳng ra
 
Hạ Ngôn nếu đã có được thực lực có thể so với cường giả Tạo Hóa cấp Điện chủ, hắn nói cho Hạ Ngôn biết vị trí cũng không có gì quan trọng. Hơn nữa, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, tu luyện giả trong nơi dừng chân này đều biết vị trí của di tích hiện thấ Chỉ là bọn hắn không được phép đi tới di tích, phải chờ sau khi Nhận được lệnh mới có thể hành động, bản thân bọn họ không có đủ thực lực.
 
- Ta biết rồi! Đa tạ các vị sư huynh! Vậy giờ ta đi xem, rốt cuộc di tích thượng cổ là như thế nào?
 
Hạ Ngôn khẽ thi lễ rồi nói với mọi người.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi nhất định phải cẩn thận!
 
Vương Vĩnh Chí hít sâu một hơi nói.
 
- Ta biếtrồi!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu thật mạnh:
 
- Cái mạng của mình, ta khẳng định sẽ không tùy tiện mạo hiểm.
 
Sau đó, Hạ Ngôn mang theo Thổ Cẩu bay đi về phía chần trời hướng đông bắc. Hơn năm trăm vạn dặm với của tốc độ Hạ Ngôn hiện tại, cũng không tới nửa canh giờ là tới nơi.
 
- Chủ nhân! Chúng ta hiện tại là tới đi tích thượng cổ đó tìm kiếm bảo tàng sao?
 
Thổ Cẩu đi theo bên cạnh Hạ Ngôn, trong miệng hỏi.
 
- Trước tới xem sao rồi hẵn tính! Lúc này ở chỗ đó khẳng định là tụ tập rất đông cường giả, chúng ta chưa chắc có cơ hội!
 
Hạ Ngôn trầm ngâm, rồi nói.
 
Có cơ hội hay không có cơ hội Hạ Ngôn cũng không miễn cưỡng. Dù sao Giới chủ, Điện chủ Huyền Thượng Vũ mấy người đều ở đó, mình tới cũng không phải một thân một mình
 
- Grào! Chủ nhân! Nhất định phải lấy cho được bảo tàng! Chúng ta nhất định phải lấy được bảo tàng thật nhiều!
 
Đôi mắt Thổ Cẩu màu xanh giống như hai viên bảo thạch màu xanh biếc, nó vừa lắc lư cái đầu to và cái đuôi vừa nói, thân ảnh bay nhanh nhưtia chớp.
 
-Đó là.
 
Từ khi Hạ Ngôn rời nơi dừng chân của Lang Tà Giới đến đây, thời gian còn chưa tới nửa canh giờ. Lúc này Hạ Ngôn đã nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị hư hư thực thực của di tích thượng cổ.
 
Chỉ thấy ở ngoài mấy chục vạn dặm, Hạ Ngôn đã có thể nhìn thấy một tầng sương mù màu vàng, không biết từ đâu lan tràn ra, ánh sáng vàng chói mắt. Những sương mù màu vàng
 
này, chiếm cứ địa vực kéo dài liên tiếp ra hai bên nhìn không thấy rõ. Với thị lực của Hạ Ngôn cũng không thể nhìn thấy điểm cuối kéo dài của hai bên.
 
Từng luồng năng lượng quỷ dị ở trong không khí, lúc nào cũng có thể cảm giác được.
 
- Đây chính là chỗ di tích hiện thế sao!
 
Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng.
 
- Chúng ta trước giảm chậm lại tốc độ Phi hành, chú ý phải cẩn thận một chút!
 
Hạ Ngôn dặn dò Thổ Cẩu.
 
- CM nhân! Ta biếtrồi!
 
Thổ Cẩu lập tức hạ thấp xuống, dáo dác nhìn bốn phía.
 
Lại đi tới mấy vạn dặm, trên mặt đất đã có thể thấy được từng đạo vết rách, cũng nhìn thấy rõ ràng lợp sương mù màu vàng. Trong màn sương mù màu vàng thình thoảng lại có một luồng gió xoáy phóng lên trời cao, khiến cho người ta từ xa xa đã biết có năng lượng kỳ diệu ẩn chứa trong đó.
 
- Cũng không biết Giới chủ, Điện chủ bọn họ có phải đều ở bên trong sương mù màu vàng này hay không?
 
Hạ Ngôn nhíu mày.
 
Lúc này cũng có thể thấy rõ bên ngoài màn sương mù, cũng không có bóng đáng tu luyện giả nào. Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu. còn cách màn sương mù màu vàng, đại khái không đến mười vạn dặm.
 
Càng tới gần thấy vết nứt trên mặt đất lại càng lớn, dần dần hình thành một cái khe sâu.
 
- Chỉ sợ di tích đó cũng ở trong khu vực sương mù màu vàng kỳ quái này!
 
Hạ Ngôn thầm suy đoán trong lòng, lẩmbâm nói.
 
Lại đi một lúc lâu sau, Hạ Ngôn đã tới phía trước màn sương mù, cách màn sương mù vẻn vẹn chỉ có vài trăm dặm. Tới đây. Hạ Ngôn đã có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng của màn sương mù màu vàng phát ra. Trong màn sương này, không ngờ lại có một loại sát khí mãnh liệt, nếu là tu luyện giả thực lực hơi thấp, chỉ sợ ngay cả sát khí này cũng ngăn không được, linh hồn sẽ bị suy yếu đi.
 
- Quả nhiên là không tầm thường!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu.
 
Sát khí này, trực tiếp hình thành uy hiếp đối với linh hồn của tu luyện giả. Nếu tu luyện giả linh hồn yếu đuối, trong nháy mắt sẽ bị xóa bỏ, biến thành thân xác không hổn, không có tư tưởng.
 
- Không ngờ. nhìn không thấu qua được đám sương mù màu vàng này!
 
Lập tức, Hạ Ngôn lại hoảng sợ lắc đầu.
 
Cho dù là Hạ Ngôn thị lực cực tốt cũng chỉ có thể nhìn thấy trong vòng mấy chục thước, nhìn sâu vào bên trong đều không thấy gì. Mà thần thức cũng hoàn toàn không thể xuyên thấu được, muốn dò xét có gì trong đám sương mù, đều không có khả năng. Thần thức xuyên vào trong sương mù, sẽ dần dần yếu bớt, không bao xa liền hoàn toàn biến mất.
 
- Thổ Cẩu! Chúng ta có vào hay không đây?
 
Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu dừng lại ở ngoài cách màn sương mù màu vàng vài trăm dặm. Sau một hồi thử dò tia, Hạ Ngôn xoay người nhìn về phía Thổ Cẩu hỏi.
 
Sương mù màu vàng này quả thật không tầm thường, ngay cả Hạ Ngôn cũng không dám tùy tiện tiến vào, cho nên mới hỏi Thổ Cẩu. rốt cuộc có nên đi vào hay không. Bên trong sương mù hết thảy đều không thể thấy rõ, Hạ Ngôn cũng không biết Giới chủ, Điện chủ bọn họ, có phải ở trong sương mù màu vàng hay không. Nêu như mạo muội xông vào, ai biết có thể gặp phải nguy hiểm gì trí mạng hay Không?
 
- Vào! Đương nhiên phải đi vào! Chủ nhân! Nêu gặp phải nguy hiểm gì, cùng lắm thì ngài thu ta vào trong nhẫn không gian, sau đó ngài chạy trốn. Giống như thời điểm chúng ta bị con Hỗn Độn Thú kia đuổi giết vậy!
 
Thổ Cẩu lập tức phát biểu ý kiến của mình.
 
"Con chó chết này quả thật rất có tinh thần mạo hiểm!"
 
- Được! Vào thi vào! Không mạo hiềm làm sao có thể có thu hoạch?
 
Hạ Ngôn cũng hạ quyết tâm, quyết định phải đi vào nhìn xem trong màn sương mù màu vàng, đến tột cùng có gì. Màn sương mù màu vàng chiếm cứ địa vực rộng lớn như thế, bên trong cho dù có tu luyện giả các đại thế giới khác hoặc là một ít hung thú hay không, cũng rất khó xảo họp gặp phải.