Linh La Giới

Chương 902: Lần thứ năm Thổ Cẩu lột xác




Ý thức Hạ Ngôn vừa tiến vào trong không gian Linh La Giới thì chợt thấy một bóng dáng màu xám đang vô cùng nhanh đang liên tục lóe lên trước mặt. Ngưng thần nhìn kỹ. Hạ Ngôn nhaanj ra bóng dáng màu xám kia chính là Thổ Cẩu mà một thời gian trước vẫn lâm vào hôn mê. Hiển nhiên, Thổ Cẩu giờ đã tỉnh lại.
 
- Thổ Cẩu!
 
Hạ Ngôn kêu lên một tiếng.
 
- Chủ nhân!
 
Bóng dáng màu xám này dừng ở giữa không trung một chút rồi lao tới trước người Hạ Ngôn, lộ ra biểu tình đặc biệt của nó. Nhe răng trợn mắt. đôi mắt xanh âm u híp lại.
 
- Ngươi không sao chứ?!
 
Hạ Ngôn dùng ý niệm cẩn thận cảm ứng, thân thể Thổ Cẩu cũng không có gì dị thường, thoạt nhìn vẫn rất tốt.
 
- Đương nhiên không sao rồi! Chủ nhân, ta hiện ta đã khác xưa rồi. Mau nhìn xem ta sau khi biến thân uy vũ thế nào nhé!
 
Thổ Cẩu gào lên một tiếng, lập tức khởi động từng đợt linh lực trong cơ thể. Những linh lực vừa được khởi động này cũng không tiêu tán trong không gian mà ngưng tụ xung quanh thân thể của nó.
 
Chi qua thời gian một phần ba hô hấp. thân hình Thổ Cẩu đã có những biến hóa vô cùng lớn. Bộ da lông màu xám đã hoàn toàn biến mất. thân hình lớn hơn trựớc mấy chục lần. Bên ngoài thân thể nó. một tầng ánh sáng màu bạc không ngừng lóe lên.
 
Một cỗ uy áp từ thân hình Thổ Cẩu phát tán ra. cỗ uy áp này khiển Hạ Ngôn cũng phải động dung, sắc mặt hơi biến đổi. Hạ Ngôn cảm giác cỗ uy áp này đã có thể sánh băng đầu Hỗn Độn Thú đáng sợ kia.
 
Trước người Hạ Ngôạ thân thể Thổ Cẩu giống như một tòa núi nhỏ, vững vàng đứng đó. Đôi mắt xanh bước của nó không ngừng lóe lên. Thân hình màu bạc lộ ra một cỗ lực lượng vô cùng cường hoành. Trên đinh đầu nó có một chiếc sừng vô kiên bất tồi, còn lợi hại hơn nhiều so với thần khí
 
- Lột xác lần thứ năm thành công!
 
Trong lòng Hạ Ngôn cũng rất kích động.
 
Sau lần lột xác thứ tư. Thổ Cẩu đã có thực lực của những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường. Trải qua lần lột xác thứ năm này, lực lượng của nó rốt cuộc mạnh như thế nào?! Hiện tại, ngay cả Hạ Ngôn cũng khó có thể nhìn ra được.
 
- Lá cây của Tử Khí Thần Chu quả nhiên lợi hại!
 
Hạ Ngôn cảm thán.
 
Một chiếc lá cây đã khiến Thổ Cẩu hoàn thành lần lột xác thứ năm. Đương nhiên. Thổ Cẩu trước khi ăn lá Tử Khí Thần Chu cũng đã dùng rất nhiều Nguyên đan và các loại hoa quả trân quý. Điều này cũng đã bước đầu khiến nó có tích luỹ. Nhưng nếu không có chiếc lá Tử Khí Thần Chu thì cũng không biết tới lúc nào Thổ Cẩu mới thành công lột xác lần nữa.
 
- Chủ nhân.
 
Thổ Cẩu đột nhiên nhăn nhó kêu lên. cái miệng có chút ngượng ngùng.
 
- Sao thế?
 
Tâm thần Hạ Ngôn khẽ động, tự nhiên nhìn Thổ Cẩu hỏi.
 
- Là thế này, ta sau khi ăn Tử Khí Thần Chu thì cảm giác như toàn thân thể đều muốn bị đóng băng, cũng khó có thể khống chế được thân thể. T rong không gian này, có những thứ gì mà có nhiệt chút là ta không kìm nổi ăn mất.
 
Thổ Cẩu nhếch miệng nói.
 
- Cái gì?!
 
Hạ Ngôn nhướn mày.
 
Trong không gian của Linh La Giới. Hạ Ngôn có đặt không ít thứ tốt. Long Tường Quả. Pháp Tắc Quả, nội đan Thương Long. Thiên Kỳ Quả. Hắn còn lưu lại rễ cây của Lôi Đình Quả khi lấy được ở trong Không gian hỗn độn lúc trước.
 
Ý niệm khẽ động, Hạ Ngôn liền cảm ứng một lượt tình cảnh trong Linh La Giới. Quy Nguyên đan mà hắn có giờ chỉ còn gần một nửa. Viên nội đan Thương Long duy nhất đã biến mất. Thiên Kỳ Quả thiếu mất một ít, rễ cây của Lôi Đình Quả cũng đã biến mất.
 
Cảm ứng được có nhiều thứ như thế đã biến mất. dù là Hạ Ngôn thì sẳc mặt vẫn có chút xám ngắt Con chó này quả thật ăn rất khoè. không chỉ ăn một chiếc lá Tử Khí Thần Chu mà còn ăn rất nhiều loại quả và đan dược khác.
 
- Chủ nhân, ta không phải cố ý. Lúc ấy ta không thể khống chế bản thân được.
 
Thổ Cẩu rất oan ức nói.
 
Với thân mình giống như một ngọn núi nhỏ mà làm ra bộ dáng uỷ khuất thì thật sự có chút kỳ lạ. Nếu có tu luyện giả nhìn thấy một màn này thì Chỉ sợ sẽ kinh ngạc mà chết mất.
 
Hạ Ngôn hít sâu một hơi. Những thứ này minh tích cóp từng tí một cũng không dễ dàng gì. Hiện giờ không ngờ lại bị Thổ Cẩu ăn hết mất hơn một nừa. Ngay cả Thanh Linh Thể. số lượng cũng đã ít đi một nửa. Tuy nhiên, số Thanh Linh Thê bị Thổ Cẩu ăn mất cũng đều là những con Thanh Linh Thể đã chết. Những con còn sống vẫn còn ở trong Linh La Giới. Hạ Ngôn từng nói với Thổ Cẩu những con Thanh Linh Thể này còn có tác dụng khác cho nên Thổ Cẩu đúng là "hạ khẩu lưu tình"!
 
Sau một lúc, Hạ Ngôn mới hung hăng thốt ra.
 
- Được rồi, giờ ngươi đợi ở trong này cho ta!
 
Hạ Ngôn đảo cặp mắt trắng dã. ý thức thoát khỏi không gian Linh La Giới. Lần Thổ Cẩu lột xác này đúng là khiến Hạ Ngôn hắn xuất nhiều máu huyết! Con chó này nếu còn muốn lột xác lần nữa thì không biết còn phải ăn bao nhiêu thứ nữa!
 
- Đúng là. thật sự là.
 
Hạ Ngôn nhức hết cả đầu. quay trở lại Tháp Thời Gian.
 
- Sau khi Thổ Cẩu ăn Tử Khí Thần Chu thi lại ăn rất nhiều dược vật dương túứụ cho nên mới thuận lọi lột xác.
 
Hạ Ngôn âm thẩm suy nghĩ.
 
- Ta không biết có thể sử dụng phương pháp này được hay không?!
 
Hạ Ngôn nhíu mày.
 
- Ồ?
 
Đúng lúc này, ý niệm Hạ Ngôn vô tình dò xét chiếc rễ cây gần như trong suốt của Tử Khí Thần Chu đặt trước mặt. Tử Khí Thần Chu được hắn để trong Tháp Thời Gian lâu như thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Ngôn thăm dò rễ cây này.
 
Hạ Ngôn phát hiện ra rằng khi ý niệm của hắn vừa tiến vào trong chiếc rễ này thì cảm giác được một mãnh liệt dương mãnh liệt chiếu lên, ý niệm của hắn trong đó gần như đã bị thiêu đốt hoàn toàn.
 
- Hay là. Lá cây của Tử Khí Thần Chu này có thuộc tính âm hàn, mà chiếc rễ của nó lại có thuộc tính chí dương chí cương!?
 
Hạ Ngôn thu hồi ý niệm của mình, thầm phỏng đoán.
 
- Nếu là như thế thì dùng chiếc lá và rễ cây không phải là có thể dung hoà được hai loại dược tính này sao?!
 
Hạ Ngôn cẩn thận quan khán Tử Khí Thần Chu trước mặt. Hiện tại, Tử Khí Thần Chu chỉ còn lại sáu chiếc lá.
 
- Mặc kệ. bất kể thế nào cũng phải thử xem. Thực lực của ta tuy có thể so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp chuẩn Điện chủ nhưng ở bãi săn bắn ngoại giới này, thực lực hiện tại còn chưa đù. Lần này. nếu không phải là có Tháp Thời Gian thì có thể đã không thể trốn thoát được Hỗn Độn Thú rồi.
 
Hạ Ngôn cắn răng, thầm đưa ra quyết định.
 
Hắn gỡ một chiếc lá cây xuống, cũng lấy ra một phần bảy số rễ cây. Hắn dùng linh lực bao bọc lấy hai thứ này rồi chậm rãi cho vào trong miệng.
 
Phốc!
 
Lá và rễ của Tử Khí Thần Chu vừa bị Hạ Ngôn nuốt vào trong miệng, cơ thể hắn lập tức xuất hiện hai dòng năng lượng hoàn toàn khác nhau. Một loại âm hàn. một loại chí dương, phân biệt chiếm cứ một nửa thân thể của hắn.
 
- Ah!
 
Hạ Ngôn không kìm nổi phải hét lớn. Tuy rằng hắn đã có chuẩn bị nhưng được tính của Tử Khí Thần Chu đúng là vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
 
Trước kia, Hạ Ngôn cũng từng đùng qua rất nhiều loại bảo vật hiếm có nhưng chưa từng bao giờ như hôm nay. gặp phải tình huống không thể khống chế được thân thể.
 
Một nửa thân thể hắn giống như rơi vào động băng vạn năm. Mà nửa kia lại giống nhưbị thiêu đốt trong dòng đung nham. Lúc này, thân thể Hạ Ngôn không ngờ có một nửa có màu xanh lam. nửa kia lại đỗ bừng. Hai loại màu sắc khác nhau này lại cùng xuất hiện rất rõ ràng. Nhất là hai má của Hạ Ngôn đã trở thành một mặt âm dương.
 
- Chuyển động cho ta!
 
Thần trí của Hạ Ngôn đã gần như trở nên hỗn loạn, muốn suy nghĩ cũng vô cùng khó khăn. Chỉ là Hạ Ngôn vẫn cắn răng chịu đựng, cố gắng bảo trì sự thanh tỉnh, tận lực vận chuyển linh lực trong kinh mạch từng chút một.
 
Tuy rằng không có kinh nghiệm gì nhưng từ trong tiềm thức của Hạ Ngôn vẫn cho rằng nếu muốn làm cho hai loại dược lực có dược tính hoàn toàn khác nhau này dung hoà với nhau thì hiện tại hắn chỉ có thể khống chế linh lực vận chuyển, hòng đùng linh lực để dung hoà.
 
Tuy nhiên, lúc này linh lực trong kinh mạch cũng gần như bị ngưng trệ khiển Hạ Ngôn rất khó có thể khống chế được. Hắn gần như dùng hết sức bình sinh thì mới có thể đẩy được linh lực đi một đoạn rất ngắn.
 
Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn lúc này cũng gần như bị đông cứng. Chỉ là Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn vẫn vô cùng đặc biệt. Mỗi lần Tụ Linh huyệt bị hai cỗ lực lượng này nén ép. không thể xoay tròn thì lại bắn ra một mảnh kim quang, khiến hai cỗ lực lượng này tạm thời tránh ra. rồi lại xoay tròn. Tuy nhiên, hai cỗ lực lượng ẩn chứa trong Tử Khí Thần Chu lại không dễ dàng lùi bước.
 
Mỗi lần bị kim quang đẩy văng ra thì chúng lại mạnh mẽ lao tới. Cứ như thá hình thành cục diện có tính tuần hoàn.
 
- Không thể hôn mê, phải tinh táo.
 
Trong ý thức của Hạ Ngôn như có âm thanh nào gào thét, không ngừng vang lên. Mà linh lực trong kinh mạch hắn, dưới sự kiên trì của Tụ Linh huyệt cũng đang chậm rãi được đẩy đi.
 
Hai cỗ lực lượng âm dương tới từ Tử Khí Thần Chu dưới sự dẫn dắt của linh lực đúng là bắt đầu có chút đung họp. Sau khi dung họp. dược lực của chúng thẩm thấu vào trong cơ thể Hạ Ngôn. Lực lượng pháp tắc không gian và thời gian xung quanh hắn không ngờ như đông kết lại thành dạng sợi tơ. Những lực lượng pháp tắc có dạng sợi này khi chạm vào Hạ Ngôn thi lại bắt đầu dung nhập vào máu huyểt, chậm rãi di chuyển toàn thân.
 
Lúc này máu trong kinh mạch của Hạ Ngôn di chuyển vô cùng thong thả, nhưtùy thời đều có thể phải dừng lại.
 
Dược lực do dung hợp hai loại năng lượng âm dương của Tử Khí Thần Chu hóa thành từng đạo lực lượng pháp tắc, thẩm thấu vào máu thịt của Hạ Ngôn. Nhưng lúc này. Hạ Ngôn cũng không cảm giác được gì nhiều, căn bản không biết thân thể mình đang phát sinh biến hóa. Ý niệm và ỵ thức duy nhất còn sót lại trong đầu hắn chính là vận chuyển linh lực trong kinh mạch cơ thả
 
Cũng may là cường độ thân thể của Hạ Ngôn vượt xa những tu luyện giả cùng giai. Nếu không, hai cỗ dược lực này tùy thời đều có thể khiến toàn thân hắn tổn hại. Dược lực của chiếc lá và rễ của Tử Khí Thần Chu khi dung hợp quả thật có thể hình thành pháp tắc đại đạo. nhanh chóng giúp cảnh giới của tu luyện giả gia tăng. Nhưng không phải tu luyện giả bình thường có thể sử dụng cách này. Nếu bình thường muốn sử dụng loại thần dược này đều phải có những phương pháp đặc biệt. Không phải ai cũng đám đơn giản nuốt thần dược này vào trong người giống như Hạ Ngôn thế này.
 
Thổ Cẩu có thể trực tiếp nuốt lấy thần dược là do thiên phú dị bẩm. Giới chủ Lang Tà Giới từng nói qua rằng Thổ Cẩu có được Thượng cổ Thần thú Huyết mạch, đương nhiên không tầm thường.