Linh La Giới

Chương 725: Trả đũa châm biếm




Trên lý luận, người tu luyện ở Thiên Thê Thế Giới cấp thấp cũng có thể tiến vào cảnh giới Thiên Thần. Nói cách khác, người tu luyện bất đồng, ở tại Thiên Thê Thế Giới cùng cấp bậc, tiến bộ chưa chắc tương đồng. Đây cũng là nguyên nhân trực tiếp Hạ Ngôn ở Thiên Thê Thế Giới nhất giai tu luyện thời gian dài như vậy. Có thể nói, Hạ Ngôn tiến bộ ở Thiên Thê Thế Giới nhất giai, thậm chí còn lớn hơn những người đi qua tám Thiên Thê Thế Giới bên trên!
 
- Hạ Ngôn!
 
- Vạn La, Miêu Mỹ Mỹ!
 
- Hạ Ngôn, rốt cục ngươi đi ra khỏi Thiên Thê Thế Giới nhất giai rồi. Ngươi đã ở trong Thiên Thê Thế Giới nhất giai chín mươi năm rồi đó. Hiện tại, thời gian đến khi chúng ta kết thúc tu luyện ở Tinh Đấu Bí Cảnh, chỉ còn lại mười năm!
 
Miêu Mỹ Mỹ mở to mắt, dùng một loại ngữ khí cổ quái nói với Hạ Ngôn.
 
- Cái gì?
 
- Chín mươi năm?
 
Hạ Ngôn nghe con số này, cũng giật mình. Hắn ở trong Thiên Thê Thế Giới vẫn không cảm giác thời gian trôi qua thật lâu, không ngờ tới đã ưôi qua chín mươi năm.
 
Ngay sau đó, Hạ Ngôn liền đưa ý thức vào trong nhẫn Linh La, nhìn xem quả thủy tinh ghi lại thời gian, quả nhiên đã trôi qua chín mươi năm.
 
- Hạ Ngôn, làm sao ngươi lại ở trong Thiên Thê nhất giai, tu luyện đến chín mươi năm như vậy?
 
Vạn La nghi hoặc cau mày hỏi
 
- Ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết là mình vẫn luôn cảm nhận được tất cả sinh linh ở thế giới nhất giai. Cũng không biết thời gian đã qua bao lâu, đột nhiên thanh tinh, cũng nhảy xuống khỏi Thiên Thê.
 
Hạ Ngôn lắc đầu, có chút trầm ngâm, cũng mang theo một tia mê hoặc.
 
- Được rồi, các người đã đi tới Thiên Thê bậc thứ mấy rồi?
 
Hạ Ngôn chuyển mắt, vừa động hỏi
 
- Chúng ta cùng Dương Thu Vân, Tống Chí Minh đều đã chuẩn bị bắt đầu leo lên Thiên Thế cửu giai, những người khác cũng đang chuẩn bị leo lên Thiên Thê bát giai rồi.
 
Vạn La nhìn Hạ Ngôn nói
 
Ngoại trừ người tu luyện còn đang ở Thiên Thê Thế Giới thất giai cùng bát giai, những người khác không phải chuẩn bị lên bát giai thi là cửu giai.
 
- Nhanh như vậy!
 
Hạ Ngôn bỗng nhiên nhíu mày.
 
Những người khác, chậm nhất đã lên Thiên Thê Thế Giới thất giai, còn mình lại mới vừa rời khỏi Thiên Thê Thế Giới nhất giai, chênh lệch này xác thật có chút lớn.
 
- Ha ha, cố gắng lên!
 
Vạn La cười nói với Hạ Ngôn
 
Còn người tu luyện áo đen Thượng Hợp Động, xì cười một tiếng:
 
- Thiên Thê Thế Giới nhất giai, đã dùng đến chín mươi năm, vậy Thiên Thê Thế Giới nhị giai, chẳng phải cần tới một trăm năm sao? Ta thấy coi như là ngàn năm, có người nào đó cũng khó lên đến Thiên Thế cửu giai!
 
Những người khác nghe vậy, khóe miệng cũng mang theo vẻ cười nhạo. Hạ Ngôn nghe người áo đen này nói, chân mày khẽ nhướng lên, chẳng qua không để ý tới, mà nói với Vạn La cùng Miêu Mỹ Mỹ:
 
- Ta không lãng phí thời gian nữa, nhanh lên Thiên Thê nhị giai đi!
 
Tuy rằng thời gian chỉ còn lại mười năm, không nhiều lắm, nhưng vẫn không thể lãng phí một chút nào.
 
- Tiểu tử Hạ Ngôn kia, vẫn còn ở Thiên Thê nhất giai!
 
ở trong Thống Chiến Viện, Chung Viễn Ly cùng Tiền Long tim tới tiếp dẫn Hầu Phương Lôi, đê Hầu Phương Lôi đi Bí cảnh xem tình hình. Hầu Phương Lôi sau khi đi ra khỏi Bí cảnh, nói lại với Chung Viễn Ly.
 
Tiếp đó, lại nói với Tiền Long:
 
- Cái tên Thanh Nguyên Động kia, đã bắt đầu lên Thiên Thê bát giai rồi!
 
Biểu tình hai người Chung Viễn Ly cùng Tiền Long, lập tức xuất hiện biến hóa cực lớn hoàn toàn không giống.
 
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đã trôi qua chín mươi năm rồi, điều này.
 
Chung Viễn Ly cũng không xác đĩnh được!
 
Xem ra, Hạ Ngôn dự định tu luyện ở Thiên Thê Thế Giới nhất giai trăm năm, sau đó trực tiếp rời Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một Nếu vậy, còn không bằng cả người tiến vào Bí cảnh cấp ba nữa.
 
- Ha ha! Viễn Ly, ngươi cũng đừng gấp. Đúng như lời ngươi nói, tiểu tử Hạ Ngôn kia luôn luôn làm cho người ta bất ngờ.
 
Tiền Long cười hì hì nói.
 
Tuy rằng hắn nói là như vậy, thế nhung hàm ý hiển nhiên là không thật lòng.
 
Chung Viễn Ly trợn trắng mắt với Tiền Long, đặt mông ngồi xuống một chiếc ghế dựa.
 
- Lần này ta không đi nữa, dù sao chỉ có mười năm Bí cảnh sẽ đóng, ta ở lại đây chờ Bí cảnh đóng lại, Hạ Ngôn đi ra
 
Chung Viễn Ly cắn răng nói.
 
- Dù sao tu luyện ở đây cũng giống như ở động phủ, đối với chúng ta cũng không có gì khác biệt, ta cũng lưu lại không đi.
 
Tiền Long động chủ Thanh Nguyên Động cũng ngồi xuống.
 
Lúc này, ba người đều đang ở trong một căn phòng Thống Chiến Viện.
 
- Ta cứ ở Thống Chiến Viện chờ đợi, thời gian đóng lại Bí cảnh chỉ còn mười năm, thời gian cuối cùng này không thể xảy ra sai sót gì. Chín mươi năm trước, mỗi cách mười năm ta sẽ vào Bí cảnh quan sát một lần. Mười năm cuối cùng này, cứ cách một năm ta vào xem thử!
 
Hầu Phương Lôi cũng cười nói với hai người, sau đó ngồi xuống.
 
- Ha ha. ba vị dự định thường trú ở Thống Chiến Viện ta sao?
 
Lúc này, Mạc Khoa trưởng lão Thống Chiến Viện lắc mình đi từ ngoài vào phòng, lớn tiếng cười nói.
 
- Mạc Khoa trưởng lão sẽ không đuổi chúng ta đi chứ?
 
Hầu Phương Lôi nhìn thấy Mạc Khoa, liền nói.
 
- Ôi cha, ta sao dám chứ!
 
Ánh mắt Mạc Khoa chớp động, liên tục xua tay, bỗng chính sắc nói:
 
- Được rồi, vừa nãy Hầu Phương Lôi nói Tiểu tử Hạ Ngôn kia một mực ở tại Thiên Thê Thế Giới nhất giai, đã xảy ra chuyện gì?
 
Mạc Khoa cũng nghe được Hầu Phương Lôi nói, nghi hoặc hỏi.
 
Hầu Phương Lôi đem tình huống những người ở Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một trong chín mươi năm này, đều báo cho Mạc Khoa khoa trưởng. Mạc Khoa nghe xong, cũng nhíu mày thật chặt
 
Bởi vì dựa theo tình huống bình thường, coi như là một Linh Hoàng cạp chín bình thường tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh, không có khả năng vẫn ở mãi tại Thiên Thê Thế Giới nhất giai được.
 
- Ha ha ha ha!
 
Còn chưa thấy người, bốn người Chung Viễn Ly ở trong phòng đã nghe thấy một tràng cười chói tai truyền đến từ bên ngoài. Sau đó bóng đen chớp động, bóng người đó đã xuất hiện trong phòng, rơi vào mắt mọi người. Người đến không ai ác, chính là Hồng Đông Mạc động chủ Li Thủy Động.
 
Hồng Đông Mạc cũng đến tim Hầu Phương Lôi hỏi thăm tin tức người Li Thủy Động.
 
Tuy rằng Li Thủy Động không có người tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, thế nhưng cũng có một người tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp hai. Mắt thấy khoảng cách đến ngày Bí cảnh đóng cửa không còn nhiều, Hồng Đông Mạc đi hỏi thăm tình huống người động phủ mình ở trong Bí cảnh cũng là bình thường. Đương nhiên, hắn cũng rất muốn biết Hạ Ngôn Tiên Phong Động biểu hiện trong Bí Cảnh.
 
Trình độ quan tâm của hắn đối với việc Hạ Ngôn có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần hay không, có thể nói không kém Chung Viễn Ly chút nào. Chẳng qua khác biệt với Chung Viễn Ly, Chung Viễn Ly hy vọng Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Thiên Thần, còn Hồng Đông Mạc lại cầu khẩn Hạ Ngôn không thểbước vào cảnh giới Thiên Thần.
 
Cho nên hắn ở ngoài phòng nghe được Hầu Phương Lôi vừa nói đến tình huống Hạ Ngôn với Mạc Khoa trưởng lão, liền không nhịn được bật cười, trong lòng xác thực vô cùng vui sướng.
 
- Hừ!
 
Chung Viễn Ly cùng Tiền Long thấy Hồng Đông Mạc, sắc mặt tối sẩm, hừ lạnh một tiếng.
 
- Hắc hắc! Thiên tài cực mạnh nhất Tinh Đấu Điện chúng ta, làm sao tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh lại kém cỏi như vậy chứ?
 
Hồng Đông Mạc giống như không nhìn thấy sắc mặt biến hóa của hai người Chung Viễn Ly, cười cười đảo mắt nói:
 
- Hầu Phương Lôi, Hạ Ngôn kia ở trong Tinh Đấu Bí Cảnh, thật không thể đi qua Thiên Thê Thế Giới nhất giai hay sao?
 
- Đúng là Như vậy!
 
Hầu Phương Lôi nhíu nhíu mày, tuy nhiên vẫn lên tiếng nói.
 
- Xem ra thật bất ngờ! Thiên phú Hạ Ngôn xác thực rất cao, điểm này ta cũng thừa nhận. Tuy nhiên không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất mà Có một số chuyện thật đúng là như vậy đó. Ôi, thật là đáng tiếc, xem ra hắn gần như không có khả năng bước vào Thiên Thần nữa.
 
Hồng Đông Mạc lắc đầu thở dài.
 
Chẳng qua bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra được, vẻ mặt của hắn hết sức hả hê, thậm chí không hề che giấu, giống như sợ người khác không nhìn ra hắn đang hà hê.
 
- Đúng rồi, Hầu Phương Lôi, người ở Tinh Đấu Bí Cảnh cấp hai.
 
Hồng Đông Mạc lại hỏi tình huống Tinh Đấu Bí Cảnh cấp hai, Hầu Phương Lôi tự nhiên thuận miệng nói tùứi huống trong Tinh Đấu Bí Cảnh cấp hai.
 
Một năm sau, cách thời điểm Bí cảnh đóng lại còn chín năm!
 
- Ta đã trở về.
 
Trong phòng Thống Chiến Viện, mấy bóng người nghe tiếng liền mở mắt, nhanh chóng tỉnh lại từ trong nhập dink Mấy người này chính là các động chủ Chung Viễn Ly, bao gồm cả Hồng Đông Mạc động chủ Li Thủy Động cũng không rời đi. Chẳng qua, lúc này Quan Hồ động chủ Hắc Phong Động cũng ở trong đó.
 
Còn người vừa nói, chính là Hầu Phương Lôi vừa quan sát Tinh Đấu Bí Cảnh mới trở về.
 
- Tình huống thế nào?
 
Chung Viễn Ly nhìn thấy Hầu Phương Lôi xuất hiện trong phòng, mở miệng nó trước tiên.
 
- Hạ Ngôn đã đi lên Thiên Thê nhị giai rồi! Những người khác không có biến hóa lớn, không ai có thể bước lên Thiên Thê cửu giai, tiến vào Thiên Thê Thế Giới cửu giai.
 
Ánh mắt Hầu Phương Lôi nhìn về phía Chung Viễn Ly nói.
 
- Phù!
 
Chung Viễn Ly lơ đãng thở phào một hơi, chân mày cũng giản ra một chút, thầm nghĩ:
 
"Còn may, tiểu tử Hạ Ngôn kia không một mực ở tại Thiên Thê Thế Giới nhất giai. Nếu ở trăm năm trong Tinh Đấu Bí Cảnh, còn là Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, vẫn chỉ có thể tu luyện ở Thiên Thê Thế Giới nhất giai, như vậy truyền ra thật bị người ta chê cười chết."
 
- Chúc mừng chúc mừng!
 
Tiền Long vội chắp tay cười nói với Chung Viễn Ly.
 
- Hắc hắc, bước vào Thiên Thê Thế Giới nhị giai, rất khó sao? Chia mươi mốt năm, bước vào Thiên Thê Thế Giới nhị giai, đúng thật là không đơn giản mà!
 
Hồng Đông Mạc liếc nhìn hai người, âm dương quái gở nói.
 
- Đông Mạc huynh, chuyện này đối với người nào đó đã là đáng ăn mừng rồi. Người với người không giống nhau, nhất là người tu luyện chúng ta, chênh lệch càng lớn hơn nữa.
 
Quan Hồ động chủ Hắc Phong Động cũng là âm khí trầm trầm cười khẩy nói.
 
- Hừ, có mấy động phủ dường nhưngay cả người đi vào Bí cảnh tu luyện cũng không có
 
nữa.
 
Chung Viễn Ly cũng không phải đèn cạn dầu, lập tức mia mai hừ lạnh trả đũa.
 
- Viễn Ly, ngươi cũng không thể nói vậy. Bí cảnh cấp một này đâu phải tùy tiện người nào cũng có thể vào? Bằng tố chất của người động phủ nào đó, muốn người ta đi vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, cũng quá ép buộc đi chứ.
 
Tiền Long nhanh chóng phối hợp Chung Viễn Ly, lắc đầu thở dài nói, còn mang theo ánh mắt nén giận nhìn về phía Quan Hồ Hồng Đông Mạc.