Linh La Giới

Chương 693: Kết quả




- Phải không?
 
Hạ Ngôn khống chế được kiếm quang màu đỏ của chính mìnb, tuy rằng kiếm quang hiện tại thoạt nhìn không thể đánh tan thần khí phòng ngự cùng thần thông phòng ngự của Bạt Hồ. Nhưng ánh mắt Hạ Ngôn lúc này sáng ngời ánh mắt ấy phảng phất như những ngôi sao rực rỡ trong trời đêm, khiến người không thế không cẩn thận!
 
-BạtHồ, ngươi cho là, hiện tại ngươi co đầu rút cồ phòng ngự là có thể an toàn sao?
 
Hạ Ngôn cười nói, thanh âm cũng không lớn lắm, nhưng cũng truyền khắp toàn bộ không gian chung quanh quảng trường khiêu chiến.
 
Chợt, theo âm thanh Hạ Ngôn vừa dứt, tất cả mọi người đều nhìn thấy kiếm quang màu đỏ trước thân hình của hắn, đột nhiên như bị tiêu diệt, kiếm quang mạnh mẽ dần dần bắt đầu biến mất.
 
Chẳng qua đây chỉ trong thời gian ngắn ngủn bằng một cái nháy mắt. Sau một sát na, kiếm quang màu đỏ đột nhiên giống như biến thành núi lửa bủng nồ, tạo thành một mảnh kiếm khí màu đỏ, kiếm quang trực tiếp nổ tung, tràn ngập toàn bộ không gian.
 
- Ngưng.
 
Trong miệng Hạ Ngôn phát ra một âm điệu sắc nhọn, nói ra một chữ.
 
Mặc dù mọi người ở bên ngoài vạn thước, cũng rõ ràng cảm ứng được, xuyên thấu qua cái lồng năng lượng xung quanh quảng trường khiêu chiến cảm ứng được linh lực trong không gian giống như lập tức bị hút hết Mọi người, ai nấy đều là mê man, hai mặt nhìn nhau, vừa rồi rốt cục là chuyện gì xảy ra, linh lực trong không gian không ngờ trong nháy mắt, hoàn toàn tiêu thất.
 
Khoảnh khắc này tuy rằng ngắn ngủi, nhưng đối với đám cường giả cảnh giới Linh Hoàng cấp chín nnà nói, bọn họ cũng có thể rõ ràng nắm bắt được.
 
- Oanh!
 
Kiếm quang màu đỏ đại thịnh, chợt oanh kích về phía quang đoản hỗn hợp màu vàng đất và màu đen. không gian kịch liệt chấn động, hai luồng ánh sáng tràn ngập ở chung quanh thân thểBạt Hồ, đều cấp tốc lóe lên, dường như sắp trực tiếp tiêu tán.
 
- Ngăn trò cho ta!
 
Bạt Hồ mắt nhìn thấy vậy, trái tim hung hăng nhảy mạnh, vội vàng cắn răng bộc phát ra linh lực trong cơ thạ gắt gao duy trì thần khí phòng ngự cùng thần thông phòng ngự, khó khăn lắm mới ngăn trở được công kích mạnh mẽ của Hạ Ngôn.
 
Một kiếm của Hạ Ngôn, ước chừng lực công kích mười lăm triệu độ. Nếu Hạ Ngôn dùng toàn lực bùng nổ, có thể bộc phát ra hơn lực công kích hơn hai mươi triệu độ. Tuy nhiên, chỉ bộc phát lực lượng như vậy là bởi vì Hạ Ngôn muốn che dấu thực lực.
 
Cho nên hắn cũng không muốn dùng phương thức như vậy đánh bại Bạt Hồ, mà là lựa chọn một loại phương thức khác, dùng Đại Thôn Phệ Thuật phối hợp với thần khí công kích, Hạ Ngôn có thể liên tục nhiều lần ngưng tụ linh lực, thúc dục thần khí công kích Bạt Hồ.
 
- Phá
 
- Phá
 
- Phá phá phá!
 
Kiếm quang màu đỏ, không ngừng lóe lên, từ không trung liên tục dùng thế như lôi đình vạn quân, mạnh mẽ đánh lên phòng ngự của Bạt Hồ. Bạt Hồ sử dụng thần khí phòng ngự cùng thần thông phòng ngự, rốt cục ngày càng yếu đi thấy rõ.
 
Sắc mặt Bạt Hồ cũng bắt đầu trở nên trắng bệch.
 
"đáng giận a, linh lực của hắn, vì sao lại như thế kéo dài không dứt, dường như vô cùng vô tận!"
 
Bạt Hồ khàn giọng, trong lòng gào thét
 
Cường lực như thế không ngừng oanh kích chính minh, dường như linh lực Hạ Ngôn căn bản là không có tiêu hao, linh lực giống như vô cùng vô tận, điều này làm cho bóng ma trong lòng Bạt Hồ càng ngày càng lớn. Lúc này Bạt Hồ căn bản không thể mở miệng nói được gì mà hoàn toàn là ý niệm trong đầu.
 
- Phá vỡ cho ta!
 
Rốt cục, lại sau một lần oanh kích, Idem quang màu đỏ lập tức đem màu đen cùng màu vàng hai loại hào quang hình thành phòng ngự chắc chắn kia lập tức xuyên thủng. Thân thể Bạt Hồ lúc này trực tiếp liền bại lộ ở trước mặt Hạ Ngôn
 
- Hưu
 
Sau đó, thân thể Hạ Ngôn nhoáng lên, tới sát thân thể Bạt Hồ. Linh lực màu vàng lưu chuyển, một quyển kinh thiên động địa đánh ra, linh lực màu vàng trong giây lát tăng vọt, hình thành một mảnh hư ảnh màu vàng, đem Bạt Hồ hoàn toàn bao phủ vào trong đó.
 
- Không!
 
Bạt Hồ kêu thảm một tiếng, thân thể bị trực tiếp bị đánh trúng, nhanh chóng từ không trung rơi xuống mặt đất quảng trường khiêu chiến cứng rắn vô cùng.
 
- Oanh
 
Toàn bộ mặt đất chấn động, truyền ra ngoài mấy vạn thước. Tuy nhiên mặt đất này là nham thạch cứng rắn, cũng không có bị đánh nứt, cũng không có bị hư hao gì.
 
Hạ Ngôn đứng ở trên không trung nhìn xuống phía dưới Bạt Hồ lúc này đã hôn mê, trong ánh mắt không ngừng lưu chuyển.
 
Trận chiến này, kết quả đã là thực rõ ràng, Hạ Ngôn đạt được thắng lợi. Đối với kết quả như vậy, tuyệt đại đa số người tu luyện có mặt tại đây, trong lúc nhất thời đều không thể trấn tĩnh được.
 
Hạ Ngôn, không ngờ đánh bại người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên Bạt Hồ, điều này sao có thể?
 
Ước chừng qua mấy lần hô hập, Cao Liễu trưởng lão Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên, mới lập tức bay vọt đến trên không quảng trường, vội vàng đem ý thức phát ra, tra xét một chút thương thế Bạt Hồ.
 
- Cao Liễu trưởng lão, yên tâm, Bạt Hồ không chết được, ta ra tay rất đúng mực.
 
Hạ Ngôn cảm ứng được linh lực Cao Liễu tra xét, xoay lại người nhìn Cao Liễu, cười
 
nói.
 
Cao Liễu sau khi tra xét, biết Bạt Hồ trọng thương, cũng chưa chết, lúc này mới khẽ buông lỏng một hơi. Chỉ cần không chết, như vậy tu dưỡng một đoạn thời gian, tự nhiên có thể khỏi hẳn.
 
Lập tức, Cao Liễu lông mi trắng nhẹ nhàng rung động, nhìn Hạ Ngôn gật gật đầu, rồi sau đó đưa ánh mắt nhìn chung quanh bốn phía, thanh âm trầm thấp nói:
 
- Hạ Ngôn khiêu chiến Bạt Hồ, thành công. Từ hôm nay Hạ Ngôn là người tu luyện của Thất Trọng Thiên. Bạt Hồ sẽ trở lại Lục Trọng Thiên.
 
Rồi sau đó, Cao Liễu gọi tới hai người tu luyện Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên, khiêng Bạt Hồ đi.
 
Cho đến khi Cao Liễu tuyên bố kết quả, rất nhiều người mới phản ứng lại, không khỏi hít thật sâu một ngụm lãnh khí lén nhìn Hạ Ngôn. Lúc này mới tin Hạ Ngôn quả thật chiến thắng Bạt Hồ.
 
Hạ Ngôn mới đi vào Tinh Đấu Điện hơn mười năm thời gian, trực tiếp đánh bại Bạt Hồ đã thành danh ngàn năm.
 
- Vù
 
Hào quang màu trắng chợt lóe, Hạ Ngôn bay vọt đến đám người Tác Kỳ, cũng không thèm nhìn thêm Bạt Hồ một cái nào. Nếu là có cơ hội, Hạ Ngôn tuyệt đối sẽ giết chết Bạt Hồ, tuy nhiên hiện tại còn không thể ra tay, ở trong Tinh Đấu Điện, cấm môn nhân chém giết, trừ khi xin được thư quyết chiến lên sinh tử lôi đài.
 
- Ha hả, Hạ Ngôn, chúc mừng ngươi!
 
- Chúc mừng. chúc mừng
 
- Không thể tưởng được ngươi lợi hại nhưthạ thực lực mạnh mẽ ngay cả Bạt Hồ cũng không phải là đối thủ của ngươi. Ngươi rốt cuộc là tu luyện như thế nào?
 
Đám người Tác Kỳ, đều hướng về phía Hạ Ngôn chúc mừng. Mà người phụ trách Hắc Phong Động Bát Trọng Thiên Dư Nhất Hoa, lúc này sắc mặt tối đen, một câu cũng không có nói. Đám người Lưu Thiện bên người Dư Nhất Hoa cũng lộ ra cười khổ.
 
"May mắn, là ta không có tham dự đặt cược, bằng không thiệt lớn. Hạ Ngôn tiên sinh này, thật sự làm người ta không thể tưởng tượng, ai có thể nghĩ hắn đánh bại Bạt Hồ đâu!"
 
Trong lòng Lưu Thiện, liên tục kêu may mắn, đồng thời có chút vui sướng khi người khác gặp họa Dư Nhất Hoa thua cuộc bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan, trong lòng hắn không ngờ có cảm giác thực sảng khoái.
 
Không chỉ có như thế danh vọng Hắc Phong Động, ở một trận chiến này, chỉ sợ cũng rơi vào đáy cốc. Người phụ trách Thất Trọng Thiên bị một người tu luyện Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên đánh bại. Chuyện này, chỉ sợ không được một ngày, sẽ truyền khắp toàn bộ Tinh Đấu Điện. Bạt Hồ về sau ở Tinh Đấu Điện, chỉ sợ không dám lộ mặt
 
- Đa tạ các vị!
 
Hạ Ngôn chắp tay. cười đáp lễ nói.
 
- Hạ Ngôn. Kiện thần khí công kích của ngươi lợi hại như thế chẳng lẽ là thần khí cấp chín?
 
Người phụ trách Ngọc Nữ Động Bát Trọng Thiên Lạc Anh, không kìm nổi lên tiếng hỏi.
 
- Ta cũng không rõ ràng lắm, thần khí công kích của ta, là khi ta ở phân thế giới có một vị tiền bối cho ta.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn vừa chuyển, nhìn về phía Lạc Anh, nửa thật nửa giả nói.
 
Hạ Ngôn quả thật không biết thần khí công kích của mình, rốt cuộc thuộc loại thần khí cấp mấy.
 
- Khó trách, thần khí uy lực to lớn, quả thực không thể tưởng tượng. Ta thậm chí cảm giác được, Hạ Ngôn ngươi còn không thể đem uy lực thần khí này hoàn toàn phát huy ra.
 
Quách Tam Kỳ ở một bên, cũng nói một câu với Hạ Ngôn
 
Chợt Quách Tam Kỳ chuyển giọng, cười nói:
 
- Hạ Ngôn lúc này đây, ngươi cùng ta phát tài, mỗi người đều bỗng dưng có hai triệu viên Nhất Nguyên Đan nha.
 
Ánh mắt Quách Tam Kỳ nhìn về phía Dư Nhất Hoa.
 
- Đúng vậy, hai triệu viên Nhất Nguyên Đan, chậc chậc là hai ngàn viên Thất Nguyên Đan, về sau tu luyện, đều không cần lo lắng không có Nguyên Đan sử dụng.
 
Hạ Ngôn cũng gật đầu cười nói.
 
- Vạn La tiên sinh, ngươi cũng vất vả
 
Quách Tam Kỳ hướng Vạn La ôm quyền, khách khí nói một câu.
 
- Không sao!
 
Ánh mắt Vạn La vẫn đánh giá Hạ Ngôn, trong ánh mắt hào quang kỳ dị liên tục chớp động, tự nhiên giơ cánh tay phải lên.
 
- Hừ, bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan, ta tự đưa đù số lượng. Đánh cuộc chịu thua, ta Dư Nhất Hoa, sao lại quỵt nợ.
 
Dư Nhất Hoa ở một bên nghe được Quách Tam Kỳ nói, không kìm nổi lớn tiếng nói. Mấy câu cuối cùng Quách Tam Kỳ nói ra, ý tứ tự nhiên là bảo hắn đem bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan đưa ra
 
- Ha ha, Dư Nhất Hoa tiên sinh quả nhiên một lời nặng tựa ngàn vàng. Như vậy, bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan, không biết khi nào giao cho chúng ta đây? Lấy thân phận Dư Nhất Hoa tiên sinh, chỉ có bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan, hẳn là không khó lấy ra.
 
Quách Tam Kỳ trên mặt mang theo ý cười, liên tục nói.
 
Nhiều người như vậy đều nhìn, Dư Nhất Hoa nếu. giờ phút này không xuất ra bốn triệu viên Nhất Nguyên Đan chỉ sợ là không nhịn được. Hắn thân phận ra sao? Địa vị gần như tiếp cận Động chủ ba mưoi sáu động thiền, sao có thể để cho người khác chế giễu. Mặc kệ thế nào, bốn triệu, viên Nhất Nguyên Đan, hiện tại đều phải lấy ra.
 
Nếu là lấy không được, chẳng phải là tự minh vả vào mặt minh, không có nhiều Nguyên Đan như vậy, vừa rồi còn sảng khoái đáp ứng đánh cuộc. Ngay cả Vạn La đều ở trong này, nếu Vạn La đem chuyện này nói với sư phụ của hắn, hậu quả quả thực thiết tường không chịu nổi.
 
Thớ thịt trên mặt Dư Nhất Hoa khẽ rung động vài cái, ánh mắt hung torn đảo qua trên người Hạ Ngôn:
 
"Tiểu tử Hạ Ngôn này, cuối cùng không ngờ thêm vào hai triệu viên Nguyên Đan đặt cược. Nếu là hai triệu viên, ta hiện tại có thể lấy ra".
 
"Nhưng biến thành bốn triệu viên, ta quả thật lập tức không thể lấy ra cho đủ. Chết tiệt!"