Linh La Giới

Chương 688: Đệ tử thân truyền




Không chỉ có Tác Kỳ, ngay cả những người phụ trách của Thanh Nguyên Động, Thanh Trúc Động của Thất Trọng Thiên ở bên cạnh lúc này đều lộ ra biểu tình nghi hoặc, hiển nhiên cũng không biết người tu luyện Vạn La này rốt cục là nhàn vật ra sao. Cho dù là người tu luyện ở Thánh địa Cửu Trọng Thiên chỉ sợ cũng không khiến Dư Nhất Hoa thận trọng như thếchứ?
 
- Vạn La là người tu luyện Cửu Trọng Thiên. Tuy nhiên. hắn không thuộc về bất kỳ một thânh địa nào trong 36 động thiên. Nhưng, thân phận của hắn ngay cả 36 Động chủ đều kiêng kị vài phần.
 
Đúng lúc Tác Kỳ vô cùng tò mò, Quách Tam Kỳ mặt lộ vẻ ngạc nhiên lại bắt đầu thấp giọng giới thiệu thân phận Vạn La:
 
- Một thân phận khác của hắn là đệ tử thân truyền của một trong các Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngoại Thiên. Tuy rằng còn không bước vào cảnh giới Thiên Thần, tuy nhiên thủ đoạn của hắn rất nhiều. Cho dù là người mới bước vào cảnh giới Thiên Thần chỉ sợ đều không làm gì được hắn.
 
Khi Quách Tam Kỳ nói xong câu cuối cùng, Tác Kỳ đã khiếp sợ đến mức không thể nói ra bất kỳ lời nào. Những người phụ trách khác của Thất Trọng Thiên cũng đều lộ ra vẻ mặt không khác lắm.
 
Khó trách. Khó trấch Dư Nhất Hoa của Hắc Phong Động Bát Trọng Thiên, Lưu Thiện người phụ trách Li Thủy Động Bát Trọng Thiên đều khách khí với Vạn La như thế
 
Người phụ trách một số động thiên của Bát Trọng Thiên, đa số là người được đề cử kế nhiệm Động chủ 36 động thiên, đối với tình huống của Cửu Trọng Thiên đương nhiên hiểu biết rất nhiều, không phải đám người Tác Kỳ của Thất Trọng Thiên có thể so sánh.
 
Mà đám người tu luyện bình thường của Thất Trọng Thiên lại càng không rõ thân phận Vạn La. Cho nên tuy rằng Vạn La sớm xuất hiện ở nơi này, nhưng cho đến Vừa rồi mới bị đám người Quách Tam Kỳ phát hiện.
 
Mà Vạn La, Thân là đệ tử của một Thái thượng trưởng lão cường đại trong Thiên Ngoại Thiên, đối với người phụ trách 36 động thiên của Bát Trọng Thiên cũng có hiểu biết nhất định. Bởi vì người phụ trách 36 động chiến của Bát Trọng Thiên, tới một mức độ nào đó, có thể sinh ra uy hiếp với hắn. Tỷ như là lần tranh đoạt danh ngạch khảo hạch Bí Cảnh lần này. Khảo hạch Bí Cảnh tổng cộng ba cấp bậc. cấp bậc thứ nhất chỉ có hai mươi người có thể chiếm danh ngạch, cấp bậc thứ hai, có ba mươi người, cấp bậc thứ ba là năm mươi người. Ba cấp bậc tổng cộng là một trăm đanh ngạch.
 
Người phụ trách 36 động thiên của Bát Trcmg Thiên hiển nhiên đều muốn tranh đoạt danh ngạch Bí Cảnh cấp một. Bởi vì bọn họ muốn lợi dụng lần khảo hạch Bí Cảnh nảy đột phá gông xiềng cuối cùng tiến vào cảnh giới Thiên Thần. Mà Bí Cảnh cấp một mới có thể cho họ cơ hội như vậy.
 
- Ha ha. Các ngươi ai làm việc nấy. Ta chỉ là nhàn nhã không có việc làm tới xem náo nhiệt Các ngươi không cần quản ta!
 
Vạn La hời hợt bâng quơ phất tay, tùy ý nói một câu.
 
Dư Nhất Hoa nhẹ nhàng gật đầu, đám người bọn họ đi vòng tránh Vạn La, lúc này mới đi tới chỗ Quách Tam Kỳ. Mà đám người tu luyện Thất Trọng Thiên nhìn thấy Dư Nhất Hoa, Lưu Thiện không ngờ tránh vòng qua Vạn La, ai cũng đều tổ mò về Vạn La vô cùng. Trong lòng nghi hoặc rất mạnh, hỏi lẫn nhau về thân phận Vạn La.
 
Nhưng là trong số bọn họ lại không có người nào có nhãn lực như đám người phụ trách Bát Trọng Thiên Quách Tam Kỳ. Hỏi một hồi, cũng không ai biết được thân phận chân chính của Vạn La, lại không dám đi lên hỏi.
 
Bạt Hồ đi bên cạnh Dư Nhất Hoa cũng lặng yên câm miệng, mặt đầy vẻ xấu hổ, một câu không dám nói. Vừa rồi hắn bị Vạn La liếc mắt trừng một cái, tâm thần bất định một hồi. Hắn lập tức biết được, tinh thần tên Vạn La này cứng cỏi vượt rất xa so với mình.
 
- Dư Nhất Hoa. Không thể tường được. ngay cả ngươi cũng tới!
 
Khóe miệng Quách Tam Kỳ khẽ giật, cười giả tạo nhìn Dư Nhất Hoa.
 
Quan hệ giữa Tiên Phong Động cùng Hắc Phong Động rất ác liệt, quan hệ giữa hắn cùng Dư Nhất Hoa cũng không chú ý nhiêu như vậy, trong lòng tự biết rõ ràng. Ai cũng sẽ Nhân cơ hội mà đâm sau lưng đối phương một đao vào lúc cẩn thiết. Đương nhiên, một đao này cũng không thể tùy tiện, bằng không sẽ có rất nhiều di chứng về sau.
 
- Ta đương nhiên phải tới.
 
Dư Nhất Hoa cười lạnh nói. Nhưng có thể là bởi vì Vạn La ở đây, hắn đã thu liễm không ít, tiếng cười cũng không bừa bãi như vừa rồi. Tuy nhiên hiện tại lại càng lộ vẻ âm trầm:
 
- Một tên tiểu tử Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên các ngươi cũng dám khiêu chiến người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên chúng ta. Lá gan thật là không nhỏ.
 
- Người cuồng vọng như thế nếu Dư Nhất Hoa ta không đến xem, nhất định sẽ có tiếc nuối.
 
Dư Nhất Hoa cười hắc hắc nói.
 
- Dư Nhất Hoa tiên sinh đến đây, ta vừa lúc xuất quan, cũng liền thuận đường tới xem náo nhiệt. Tới nơi này.
 
Lưu Thiện ở bên cạnh không lạnh không nóng chậm rãi nói, nói tới đây, ánh mắt đảo qua bốn phía:
 
-. Quả nhiên không làm người thất vọng. Người tu luyện Thất Trọng Thiên, hơn phân nửa đều tới đây. Ha ha. Những người phụ trách Thất Trọng Thiên đều có một đại bộ phận tới.
 
Đám người tu luyện các động thiên Thất Trọng Thiên cũng đến han phân nửa, số người phụ trách có mặt cũng vượt qua 3/4. Đại bộ phận động thiên cùng Tiên Phong Động, Hắc Phong Động không có quan hệ đặc biệt gì, bọn họ tới thuần túy là xem náo nhiệt. Đồng thời nhìn xem tiểu tử can đảm khiêu chiến Bạt Hồ rốt cục là dạng gì.
 
- Không chỉ là náo nhiệt
 
Quách Tam Kỳ cười cười.
 
- Trận khiêu chiến này, cũng nhất định rất phấn khích, làm người ta chờ mong.
 
Nói xong. Quách Tam Kỳ như có thâm ý nhìn Bạt Hồ. Hắn từ Tác Kỳ biết được Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng cập chín, đối với trận khiêu chiến này càng chờ mong Hơn nữa. Nên biết rằng, lúc Hạ Ngôn vẫn là cảnh giới Linh Hoàng cấp bảy đã đánh bại Hồng Phi cảnh giới Linh Hoàng cấp tám thi triển, thần thông công kích cấp bảy Đại Thiên Sát Thuật. Hiện tại, Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, đánh bại Bạt Hồ này. Có lẽ rất có khả năng!
 
Lại nói, Quách Tam Kỳ tuy rằng chưa gặp Hạ Ngôn, nhưng là từ vài chuyện Hạ Ngôn đã làm có thể nhìn ra được người này là người Phi thường nhanh nhẹn thông minh, hơn nữa có đủ khí phách, không phải hạng hữu dũng vô mưu. Cho nên, hắn đối với trận chiến giữa Hạ Ngôn cùng Bạt Hồ, quả thật đầy lòng mong đợi.
 
Vừa rồi trước khi tới Khảo Hạch Viện này, Quách Tam Kỳ quả thật không cho Iẳqg Hạ Ngôn có thể chiến thắng Bạt Hồ. Mà hiện tại, hiển nhiên là không giống.
 
- Phấn khích?
 
Trên mặt Bạt Hồ lộ vẻ dữ tợn:
 
- Đúng. Nhất định rất phấn khích. Lát nữa khiêu chiến bắt đầu, ta sẽ cho hắn biết trời cao bao nhiêu, vực sâu bao nhiêu!
 
- Ha ha. Bạt Hồ ngươi tin tưởng mười phần, lát nữa cũng đừng làm mất thể diện Hắc Phong Động các ngươi đó!
 
Quách Tam Kỳ ha ha cười, dùng một giọng không âm không dương nói.
 
- Như thế nào? Quách Tam Kỳ. Chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng tiểu tử Hạ Ngôn kia có thể thắng Bạt Hồ trong khi khiêu chiến? Đầu óc của ngươi, đã hỏng rồi sao?
 
Dư Nhất Hoa nghe ra ý tứ Quách Tam Kỳ, không khỏi nhíu mày cao giọng nói.
 
Trận khiêu chiến này, người có đầu óc, ai lại cho rằng tiểu tử mới gia nhập Tinh Đấu Điện hơn mười năm có thể chiến thắng Bạt Hồ?
 
- Có thể chiến thắng hay không, lát nữa liền biết!
 
Quách Tam Kỳ càng nghĩ, càng chờ mong. Nếu Hạ Ngôn thật sự có thể chiến thắng, vậy về sau danh vọng ở Thất Trọng Thiên tuyệt đối không dưới đám người Tác Kỳ.
 
- Buồn cười. Thật sự là buồn cười!
 
Sắc mặt Dư Nhất Hoa trầm xuống, trong mắt hào quang chớp động liên hồi, khóe mắt lại nhìn về phía Vạn La đứng ở đằng kia, rồi mới nói tiếp:
 
- Quách Tam Kỳ. Không bằng chúng ta đánh cuộc một hồi, thế nào? Ngươi đã cho rằng tiếu tử Hạ Ngôn kia có thể khiêu chiến thắng lọi. Vậy hai chúng ta cược một trận. Ta cũng không xem như chiếm tiện nghi của ngươi.
 
Dư Nhất Hoa cười rộ quỷ dị, hắn cảm thấy Quách Tam Kỳ là tự dùng lời nói của mình để trói buộc mình.
 
Nghe vậy, Quách Tam Kỳ lộ vẻ trầm ngâm, bộ dạng như có chút do dự.
 
- Không phải ngươi cho rằng Hạ Ngôn của Tiên Phong Động các ngươi có thể thắng sao? Vậy chúng ta liền cược một hồi. Chẳng lẽ, ngươi chỉ thích nói mồm? Quách Tam Kỳ. Ngươi ngay cả chút gan dạ ấy cũng không có sao? Chúng ta biết nhau lâu như vậy, ta vẫn cảm thấy được Quách Tam Kỳ ngươi vẫn có chút quyết đoán đó!
 
Thấy QuáchTam Kỳ do dự, Dư Nhất Hoa liên tục nói.
 
- Ta còn nghe nói. Tiểu tử Hạ Ngôn kia bỗ ra 780 triệu Nhất Nguyên Đan mua thần thông công kích cập bảy Đại Phần Diệt Thuật. Tiểu tử này, thật đúng là có tiền. Ngay cả ta, nếu lập tức tiêu phí 780 triệu Nhất Nguyên Đan đều cảm thấy đau lòng đó. Tiểu tử này, mất nhiều Nguyên Đan như vậy đề mua thần thông, không ngờ trực tiếp tặng người. Thực lực tiểu tử này thế nào ta không biết, nhưng là quyết đoán của hắn, thật không nhỏ a!
 
Dư Nhất Hoa nói thao thao bất tuyệt, càng thấy đắc ý. Hắn cảm thấy được Lúc này mình có thể hung hăng cho Quách Tam Kỳ này xuất huyết một phen.
 
Quách Tam Kỳ hẳn là hiểu được, đánh cuộc lúc này hẳn sẽ không nhỏ. Nếu đồng ý, vậy thật sự là đại xuất huyết. Nếu không đáp ứng, vây thể diện Quách Tam Kỳ hôm nay, có thể sẽ.
 
Hơn nữa, lúc hắn cố ý nói mấy câu đó, đều phóng đại thanh âm rất nhiều lần.
 
Đám người tu luyện chung quanh chỉ cần không cách quá xa hẳn đều nghe thấy. Quả nhiên phần đông người tu luyện Thất Trọng Thiên nghe được, đều hướng ánh mắt nhìn lại. Nhìn đám người Quách Tam Kỳ, Dư Nhất Hoa.
 
- Dư Nhất Hoa tiên sinh, thật độc!
 
- Đúng vậy. Không ngờ nhân cơ hội đưa ra yêu cầu đánh cuộc như vậy. Cũng thật là đủ để tiện.
 
- Tuy nhiên, cũng trách Quách Tam Kỳ tiên sinh nói Hạ Ngôn kia có thể thắng. Nếu hắn không nói, Dư Nhất Hoa tiên sinh tự nhiên cũng không tiện đưa ra yêu cầu đánh cuộc. Dù sao, môn Nhân Ngũ Trọng Thiên tỷ đấu với môn nhân Thất Trọng Thiên. Hơn nữa, Bạt Hồ còn là người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên. Thực lực mạnh mẽ, có thể so với người tu luyện Bát Trọng Thiên.
 
Không ít người tu luyện Thất Trọng Thiên đều thấp giọng nghị luận. Nghị luận Quách Tam Kỳ có thể đồng ý đánh cuộc này hay không?
 
Tác Kỳ bên cạnh Quách Tam Kỳ, mặt mang giận dữ, nhưng hắn thật ra rất muốn đáp ứng đánh cuộc. Sau khi biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, Tác Kỳ đối với Hạ Ngôn, tin tưởng không hề nhỏ nữa. Chỉ là, hắn có chút không đủ cân nặng, chỉ sợ kko lấy ra tiền cược, cho nên đành phải bức thiết nhìn Quách Tam Kỳ.
 
-Được!
 
- Dư Nhất Hoa Nếu ngươi muốn đánh cuộc, ta đương nhiên phải chiều!
 
Rốt cục, Quách Tam Kỳ cười ra tiếng. Mà theo tiếng Quách Tam Kỳ truyền ra, tươi cười đắc ý trên mặt Dư Nhất Hoa lại chậm rãi cứng đờ, mày nhíu lại một chỗ.
 
Quách Tam Kỳ này chẳng lẽ vì thể diện, mà chuẩn bị đưa cổ ra cho mình làm thịt sao?