Mai Vũ từ khi đi vào Tinh Đấu Điện Chủ thế giới đã được ba, bốn mươi năm. Đối với người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng mà nói ba bốn mươi năm không tính quá dài, nhưng cũng không ngắn. Cảnh giới hiện tại của Mai Vũ vẫn là Linh Hoàng cấp ba sơ kỳ, ở trong Tinh Đấu Điện, hẳn là nhân vật tầng dưới cùng. Mỗi ngày cần phải làm một số công việc chỉ định rồi mới có thể đổi được cơ hội tu luyện. Nhưng Mai Vũ gần như giống tất cả những người tu luyện khác, chưa từng bỏ tu luyện. Bọn họ tu luyện thông qua tích lũy tháng ngày, sớm muộn cũng có một ngày bọn họ có thể trở thành môn nhân tinh anh Tinh Đấu Điện có địa vị siêu nhiên
- Mai Vũ. Người tu luyện trong Thanh Phổ Dược Điền chúng ta, vẫn là tốc độ tu luyện của ngươi nhanh nhất!
Người tu luyện áo xanh kia hơi lắc đầu, cười nói:
- Năm đó nghe nói ngươi có một ngoại tôn rất lợi hại đến gặp, đề lại cho ngươi không ít Nguyên Đan. Sau lần đó, ngay cả Thiên Đao Trảm đại nhân đều phá lệ tôn kính với ngươi.
Nghe vậy, ý cười trên mặt Mai Vũ dần dần biến mát đương nhiên ông cũng không trách cứ đối phương. Người này cũng không biết ngoại tôn Hạ Ngôn của mình đã chết trong Không gian Hỗn Độn.
- Cũng không ít năm trôi qua, để coi. hẳn là hơn tám năm rồi Ngoại tôn của ngươi vì sao gần đây không tới gặp ngươi chứ?
Người nọ cũng không phát hiện sắc mặt Mai Vũ biến hóa, tiếp tục nói, vô tinh hỏi một câu.
Mấy năm nay, Mai Vũ cho tới bây giờ chưa từng nói đến tin tức Hạ Ngôn chết cho những người cùng làm. Mà ông biết được tin tức này, là từ trong miệng của Thiên Đao Trảm.
- Mai Vũ. Hai chúng ta ở cùng một chỗ rất nhiều năm, ta nói lời từ trong đáy lòng. Ta cảm giác được chính là vì ngoại tôn của ngươi rất lâu không đến gặp ngươi, thái độ của Thiên Đao Trảm đại nhân đối với ngươi cũng trở nên xấu như vậy. Lúc đầu. Thiên Đao Trảm đại nhân cố ý chuẩn bị cho ngươi một tiểu viện cho ngươi an tâm tu luyện.
Người tu luyện áo xanh kia ánh mắt lóe lên, thở dài nói:
- Kỳ thật, ngươi thật sự nên gọi ngoại tôn ngươi đến gặp ngươi.
- Hắn đã chết!
Mai Vũ rốt cục không kìm nổi, thớ thịt trên mặt rung lên, xoay người mở miệng nói một câu. Sau đó linh lực của ông hơi thu lại, toàn bộ dược điền linh lực dao động dần dần khôi phục bình tĩnh. Mai Vũ xoay người, trên mặt mang theo một tia bi thương.
- Cái. cái gì?
Người tu luyện áo xanh trợn tròn mắt, không thể tin nhìn Mai Vũ.
Hắn tuy rằng chưa gặp ngoại tôn của Mai Vũ, nhưng lại từng nghe nói đến, biết ngoại tôn Mai Vũ ở Tinh Đấu Điện rất có địa vị. Lúc ấy tất cả người gieo trồng ở Thaah Phô Dược Điền đều rất hâm mộ Mai Vũ.
- Thật. thật xin lỗi! Mai Vũ, ta thật sự không biết!
Sau đó, sắc mặt hắn Phi thường xẩu hồ, vừa rồi quả thật hắn nói quá nhiều.
- Không sao.
Mai Vũ lắc đầu:
- Ôi. Hạ Ngôn hắn, đã chết tám năm trước, chết trong hung địa Không gian Hỗn Độn. Đây là chính mồm Thiên Đao Trảm đại nhân nói cho ta Lúc ấy, hắn là người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, ở Tinh Đấu Điện chúng ta có địa vị rất cao. Cao hơn địa vị của Thiên Đao Trảm đại nhân rất nhiều.
Mai Vũ nghĩ lại tình cảnh lúc đó gặp Hạ Ngôn, hai mắt có chút ướt át:
- Ánh mắt hắn rất giống con gái Mai Linh của ta Thiên phú tu luyện của hắn, hiếm có người nào có thể sánh bằng. Nhân vật như Thiên Đao Trảm đại nhân, đều nói hắn là thiên tài ngàn năm khó gặp của Tinh Đấu Điện.
- Đúng vậy.
Người tu luyện áo xanh cũng trầm giọng thờ đài, môi khẽ mấp máy vài cái lại không phát ra thanh âm.
- Chúng ta trở về đi. Công việc nơi này cũng xong rỗi!
Mai Vũ bình phục nỗi lòng, biểu tình khôi phục bình thường nói với người tu luyện áo xanh kia
- Mai Vũ tiên sinh!
Lúc này, đột nhiên từ xa một bóng người rất nhanh Phi tới gần, từ rất xa liền vội vàng lên tiếng gọi tên Mai Vũ.
- Ồ? Là Lý Thanh tiên sinh.
Người tu luyện áo xanh, ánh mắt ngưng lại nói.
Lời nói vừa dứt. Lý Thanh đã tới gần, khí tức hơi chút nhộn nhạo, mắt nhìn Mai Vũ.
- Lý Thanh, ngươi tìm ta?
Mai Vũ nhíu mày nhìn người kia hỏi.
- Mai Vũ tiên sinh, nhanh trở lại Thanh Phổ Viện đi. Thiên Đao Trảm đại nhân đều nôn nóng lắm rồi, công việc nơi này không cần làm nữa. Mai Vũ tiên sinh. Có một người địa vị rất cao tới tìm ngươi. Thiên Đao Trảm đại nhân đối với hắn đài cung cung kính kính.
Người tu luyện Lý Thanh kia vội vã nói, hai mắt sáng rực.
- Cái gì?
- Có người tìm ta?
Đôi mắt Mai Vũ cũng mở lớn, nhìn Lý Thanh, rồi sau đó Mai Vũ lại nhìn về phía người tu luyện mặc áo xanh.
Người tu luyện áo xanh hơi hít một ngụm, trầm ngâm nói:
- Đại nhân vật. Địa vị rất cao. Thiên Đao Trảm đại nhân đối với hắn đều rất cung kính, hơn nữa đại nhân vật này lại tìm Mai Vũ ngươi. Chẳng lẽ, ỉà ngoại tôn thiên tài kia của ngươi? Nhưng là vừa rồi Mai Vũ ngươi còn nói.
Người tu luyện áo xanh cũng không dám kết luận, đoán linh tinh vài câu.
- Đi trở về gặp là biết. Dù sao ta ở trong này mỗi ngày trồng linh thảo, lại không có kẻ thù, càng không thể đắc tội với đại nhân vật gì!
Trong lòng Mai Vũ bình tĩnh, nói xong vận chuyển linh lực bay rất nhanh về phía Thanh Phổ Viện Người tu luyện áo xanh cùng Lý Thanh kia cũng đi theo phía sau Mai Vũ.
Trong Thanh Phổ Viện!
- Ha ha. Hạ Ngôn đại nhân. Chúng ta. đã hơn tám năm không gặp rồi.
Ở trong viện, Thiên Đao Trảm không có gì biến hóa so với năm đó, cười ha ha nhìn Hạ Ngôn nói.
- Ừ.
Ý niệm trong đầu chuyển động. Hạ Ngôn khẽ "ừ" một tiếng. Tiên Phong Động là năm năm trước mới nói mình ngã xuống ở trong Không gian Hỗn Độn. Nói cách khác, tin tức mình ngã xuống là năm năm truớc truyền lại không gian Tinh Đấu Điện. Đám người Phuơng Viên kia, hẳn là trở về vào năm năm trước, bọn họ cũng không chết ở trong Hỗn Độn Phong Bạo kia. ít nhất, là không chết toàn bộ.
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lóe, Thiên Đao Trảm ở một bên cũng không tùy ý nói chuyện mắt nhìn về chân trời xa xa, chỉ cẩu mong Mai Vũ nhanh trở về.
"May mắn, lúc ta nhận được tin tức Hạ Ngôn đại nhân ngã xuống, cũng không làm gì Mai Vũ, chỉ là khiến hắn làm công tác bình thường. Nếu lúc ẩy ta ngược đãi hắn, vậy hiện tại." Thiên Đao Trảm thật may mắn với quyết định lúc trước của mình. Quyết định này, quả thực cứu mình một mạng. Thiên Đao Trảm tuy rằng cũng là môn nhân tinh anh, nhưng nếu Hạ Ngôn muốn giết hắrụ quả thật rất dễ dàng. Tuy rằng Hạ Ngôn không thể trực tiếp ra tay đánh chết, nhưng tùy tiện tim vài lý do, có thể khiến Huấn Pháp Viện hung hăng trừng phạt hắn.
Lúc này, ba bóng người ở chân trời dần dần trở nên rõ ràng. Tâm niệm Hạ Ngôn khẽ động, ánh mắt chăm chú nhìn qua, thấy được ngoại công Mai Vũ của mình, ở phía sau Mai Vũ. còn có hai người tu luyện tuổi tác xấp xỉ.
- Ha ha. Là Mai Vũ tiên sinh đã trở lại.
Thiên Đao Trảm cười cười, đi lên đón tiếp ba người Mai Vũ vào trong viện. Thấy một mân như vậy, khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên, mà hai người tu luyện phía sau Mai Vũ lại không thể tin được nhìn Thiên Đao Trảm, rồi sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn ở trong viện.
- Ngoại công!
Sau khi đám người Mai Vũ hạ xuống, thân hình Hạ Ngôn chợt lóe, tới trước người Mai
Vũ.
- Hả?
- Hạ Ngôn?
Mai Vũ vừa mới nhìn thấy người ta luyện mặc trường bào trắng, cũng lộ ra biểu tình khiếp sợ, có chút không dám xác nhận là Hạ Ngôn, ở trên đường về, ông luôn nghĩ ngợi rốt cục là đại nhân vật nào muốn tìm minh. Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không dám nghĩ là Hạ Ngôn. Dù sao, tin tức Hạ Ngôn chết là do chính mồm Thiên Đao Trảm đại nhân nói ra. Thiên Đao Trảm chính là môn nhân tinh anh của Ngũ Trọng Thiên, mà lại còn gia nhập Tiên Phong Động trong 36 động thiên.
- Là con!
Hạ Ngôn gật đầu, đảo mắt nhìn qua hai người tu luyện đang giật mình cả kinh kia, cười nói với Mai Vũ.
- Hạ Ngôn, nhưng. Ta nghe nói ngươi đi Không gian Hỗn Độcụ sau đó liền.
Thân hình Mai Vũ khẽ rung động. Hạ Ngôn nhiều năm không xuất hiện, lại thêm tin tức từ Thiên Đao Trảm, ông cũng cho rằng Hạ Ngôn sớm đã chết.
- Vâng. Nhưng con không chết!
Hạ Ngôn cười nói:
- Ngoại công. Vài năm nay, người sống thế nào? ở nơi này, có chịu ủy khuất gì hay không? Hoặc là có ai bởi vì tin tức con chết mà bắt đầu đối xử tệ với người?
Hạ Ngôn cố ý trầm khí tức xuống, liên tục hỏi Mai Vũ vài câu.
Thiên Đao Trảm ở một bên nghe thấy trong lòng "thinh thịch" đập mạnh. Đôi mắt thậm chí ngay cả Mai Vũ cũng không dám nhìn, cúi xuống nhìn dưới chân.
Mà Lý Thanh cùng người tu luyện áo xanh kia lúc này đương nhiên đều nhìn ra thân phận Hạ Ngôn. Lý Thanh kia, mấy năm gần đây mới vào Thanh Phổ Dược Điền, đối với chuyện trước kia căn bản không hay biết. Lúc này hắn nhìn cảnh tượng trước mắt, tư duy đều như ngưng trệ dường như không thể vận chuyển bình thường. Hắn không thể tưởng tượng, người có thể khiến Thiên Đao Trảm đại nhân kính sợ như vậy, không ngờ lại trẻ tuổi như vậy.