- Minh Phong! Được rồi, nếu ngươi đã muốn luận bàn cùng ta như vậy, ta liền đáp ứng ngươi!
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói, hắn cũng muốn nhìn một chút thực lực Minh Phong này mạnh như thế nào.
Minh Phong nếu có thể xếp hạng bốn trên Khảo Hạch Bàng, hơn nữa là cảnh giới Linh Hoàng lục cấp, cũng đáng để Hạ Ngôn xuất thủ. Minh Phong nghe thấy vậy khuôn mặt liền vui vẻ.
Trên Khảo Hạch Bang hắn xếp phía dưới Hạ Ngôn, điều này khiến cho hắn có chút không thoải mái trong lòng, tuy rằng hắn cũng không quá coi trọng cái Khảo Hạch Bảng kia.
Nhưng bất cứ người nào cũng có tâm hiếu thắng, càng không phải nói tới những người tu luyện thiên tư trác tuyệt thế này.
Hạ Ngôn xếp ở trên hắn, hắn tự nhiên có chút không cam lòng.
- Thần thông mà Thanh Hoa công tử kia dùng tên là Đại Cự Lực Thuật, thi triển, loại thần thông này có thể giúp cho lực lượng của hắn bạo tăng, tuy nhiên cũng chỉ là một loại thần thông cấp thấp, không đáng nhắc tới. So với thần thông của Hạ Ngôn ngươi còn kém quá xa
Ánh mắt Minh Phong dừng ở trên một người đứng trong trung ương lôi đài lên tiếng bình phẩm.
Hắn vẫn cho rằng kim quang mà Hạ Ngôn sử dụng là một loại thần thông.
- Đại Cự Lực Thuật?
Hạ Ngôn nhượng lông mày. Vừa rồi Trương Thanh Tuyền đã nói thần thông tổng cộng chia ra làm chín cấp.
Cho dù là thần thấp cấp thấp nhất cũng cực kỳ quý báu, người tu luyện bình thường căn bản không có cơ hội tu luyện thần thông.
- Đúng vậy! Là một loại thần thông nhất cấp, cấp thấp nhất. chỉ cần có đủ nguyên đan là có thể mua được.
Minh Phong gật đầu nói.
- Ồ? Vậy loại thần thông này cần bao nhiêu nguyên đan mới có thể mua được?
Hạ Ngôn tò mò hỏi Thần thông chủ thế giới cùng bí điển võ kỹ ở Phân thế giới có chút tương tự nhau.
Tuy nhiên thần thông lại là một thứ cao tầng hơn rất nhiều.
Thần thông đã là dung hợp lực lượng pháp tắc mà bí điển võ kỹ căn bản không thể bằng được.
Như cầu của người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng đối với võ kỹ bình thường rất thấp.
Tuy rằng cũng có thể tu luyện, có thể thi triển võ kỹ, nhưng uy lực của võ kỹ tăng thêm vào thực lực bản thân có thể xem như không đáng kể.
Cho dù là bí điển Thần cấp cũng như thế.
- Trong Vạn Trọng Lâu hình như loại thần thông này đại khái giá mười vạn khỏa Nhất Nguyền Đan.
Minh Phong nói.
- Cái gì? Mười vạn khỏa Nhất Nguyên Đan?
Hạ Ngôn cũng hoảng sợ, hắn không nghĩ tới thần thông cấp thấp nhất này cũng quý giá như thế
Mười vạn Nhất Nguyên Đan! Người tu luyện bình thường làm sao kiếm đâu ra? Đám người Phổ Tôn trông coi truyền tống thần điện số bảy kia trong thời gian hai năm cũng mới kiếm được một ngàn Nhất Nguyên Đan.
Hai ngàn năm mới có thể kiếm được một vạn Nhất Nguyên Đan.
Mà mười vạn Nhất Nguyên Đan ước chừng bọn hắn phải làm việc trong thời gian hai vạn năm mới có thể kiếm được.
Hắn là cảnh giới Linh Hoàng tứ cấp, tuổi thọ cũng chỉ hơn một vạn năm một chút mà thôi.
Nói cách khác, nếu hắn không thể đột phá vậy cả đời này hắn cũng không có khả năng mua được một loại thần thông nhất cấp cấp thấp nhất! Đương nhiên, thực lực càng mạnh, tốc độ kiếm tài nguyên sẽ càng nhanh.
Nêu Phổ Tôn có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng ngũ cấp, đãi ngộ tự nhiên sẽ khác. Linh Hoàng ngũ cấp có thể dựa vào một loại thần thông cấp thấp có thể so với Linh Hoàng lục cấp sơ kỳ, điều đó cho thấy được uy lực của thần thông.
Giá cả sang quý đã là điều hiển nhiên rồi.
- Minh Phong! Ngươi chẳng lẽ là nguyên trụ dân, làm thế nào mà biết nhiều việc như vậy?
Hạ Ngôn sau khi kinh ngạc liền rất nhanh khôi phục bình tróh, nhìn về phía Minh Phong
hỏi.
- Ta cũng giống như ngươi, đều là người Phi thăng từ Phân thế giới.
Minh Phong cười cười đáp:
- Tuy nhiên, ta đã Phi thăng Chủ thế giới hơn bảy năm rồi, tự nhiên biết nhiều chuyện về Chủ thế giới. Ngươi hẳn là mới Phi thăng được thời gian một thâng, e rằng vẫn còn hoàn toàn xa lạ phải không?
Minh Phong cũng là người Phi thăng!
- Vậy Vạn Trọng Lâu là địa phương nào? Không ngờ ngay cả thần thông cũng có bán!
Hạ Ngôn lại xoay chuyển ánh mắt hỏi.
- Vạn Trọng Lâu không chỉ có bántbần thông, mà còn thu mua các loại thần thông.
Không chỉ có thạ Vạn Trọng Lâu còn có thần khí, các loại bảo thạch cùng một số tài liệu khác.
Còn có rất nhiều vật phẩm xa xỉ, thậm chí còn cung cấp một số nơi tu luyện nữa
Tóm lại là bao hàm toàn diện, ngươi có bất cứ nhu cẩu gì đều có thể đi tới Vạn Trọng Lâu, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có đủ tài nguyên hoặc là bảo vật
Minh Phong lên tiếng giải thích, thực ra đối với Vạn Trọng Lâu hắn cũng chỉ là nghe nói chứ chưa từng đi tới.
- Hạ Ngôn! Ta từng đi tới Vạn Trọng Lâu rồi!
Trương Thanh Tuyền ở bên cạnh chợp chớp lông mi dài nhìn hai người lên tiếng:
- Ta từng theo phụ thân đi tới Vạn Trọng Lâu, phụ thân tới đó đổi Nguyên đan.
Đồi Nhất Nguyên Đan thành Nhị Nguyên Đan hoặc tốt hơn nữa là Tam Nguyên Đan.
- Đổi nguyên đan?
Hạ Ngôn quả thực chính là một thanh niên không có tri thức. Hắn tuy rằng biết có Nhất Nguyên Đan, Nhị Nguyên Đan, lại không biết nguyên đan còn có thể trao đổi lẫn nhau.
- Mười khỏa Nhất Nguyên Đan có thể đổi một khỏa Nhị Nguyên Đan.
Mười khỏa Nhị Nguyên Đan có thể đổi một Khỏa Tam Nguyên Đan.
Tuy nhiên khi đổi đan dược ở trong Vạn Trọng Lâu, bọn họ sẽ thu một chút thủ tục phí
Nguyên đan cấp cao nhất chính là cửu cấp!
Trương Thanh Tuyền giòn thanh nói.
- Luyện đan sư chỉ cần có tài liệu là có thể luyện chế ra nguyên đan.
Tuy nhiên, số lượng Luyện Đan Sư rất ít ỏi, ngay cả ở Tinh Đấu Điện số lượng Luyện Đan Sư cũng không nhiều.
Nêu có thể luyện chế Nguyên Đan, khẳng định sẽ được Luyện Đan Viện thu nạp.
Đãi ngộ trong Luyện Đan Viện Phi thường tốt đó.
Trương Thanh Tuyền là nguyên trụ dân, tuy rằng rất ngây thơ khờ dại, nhưng những chuyện nàng biết tuyệt đối nhiều hơn rất nhiều so với Hạ Ngôn và Minh Phong. Hạ Ngôn và Minh Phong đều gật đầu. số lượng Luyện Đan Sư ở Phân thế giới cũng cực kỳ ít ỗi.
"Khó trách lúc trước Đấu Bồng Nhân tiền bối muốn ta nhất định phải luyậi chế tốt đan dược, thì ra ở Chủ thế giới đồng dạng cũng cần luyện đan.
Tự minh luyện đan vậy chỉ cần tìm kiếm tài liệu luyện chế đan dược cần có, phí tổn đương nhiên sẽ giảm xuống rất nhiều."
Hạ Ngôn trong lòng suy nghĩ, ở Phân thế giới hắn cũng đã có thể luyện chế ra đan dược cửu phẩm.
"Oanh!"
Trận so đấu giữa Cao Tùng và Thanh Hoa công tử ở trên võ đài sau khi lâm vào chiến đấu kịch liệt trong khoảng thời gian một nén nhang, rốt cuộc phân ra thắng bại.
Thanh Hoa công tử bị thua.
Cho dù hắn là Linh Hoàng ngũ cấp đỉnh phong, Cao Tùng là Linh Hoàng lục cấp sơ kỳ, nhưng dù sao giữa hai người vẫn thật sự chênh lệch nhau một cảnhgiới.
Bất kể là vận dụng lực lượng không gian pháp tắc hay là thân pháp cùng những thứ gì gi đó, giữa hai người vẫn có chênh lệch rất lớn. Thanh Hoa công tử có thể chiến đấu kịch liệt với Cao Tùng lâu như thế hoàn toàn là bởi vì thần thông của hắn, Đại Cự Lực Thuật.
Nếu không phải có loại thần thông này hắn không có khả năng kiên trì trong thời gian dài Như vậy mới bị thua.
- Cao Tùng! Thực lực của ngưoi quà thật mạnh hơn ta một bậc!
Trên võ đài, Thanh Hoa công tử đứng lên hướng về phía Cao Tùng nói.
- Đa tạ!
Cao Tùng ngắn gọn đáp, hắn cũng là một hán tử trầm mặc ít lời.
- Hừ! Cảnh giới của ta hiện tại là Linh Hoàng ngũ cấp đỉnh phong, tùy thời có thể bước vào Linh Hoàng lục cấp.
Một khi ta bước vào Linh Hoàng lục cấp, thực lực có thể bạo tăng. Đến lúc đó, ngươi cũng không phải đối thủ. của ta.
Thanh Hoa công tử lớn tiếng nói.
- Đúng vậy! Nếu ngươi bước vào cảnh giới Linh Hoàng lục cấp, ta quả thật không phải đối thủ của ngươi.
Cao Tung khóe miệng nhếch lên, quang hoa trong mắt chợt lóe.
- Tuy nhiên, đột phá cảnh giới cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Có rất nhiều Linh Hoàng ngũ cấp đỉnh phong đều dừng tại cảnh giới trước mắt, thậm chí tu luyện đến ngàn năm cũng không thể đột phá. Cao Tùng cũng không có bởi vì một câu nói của Thanh Hoa công tử mà trong lòng sinh ra bóng ma. hắn nói rất đúng, người tu luyện đột phá cảnh giới quả thật là muôn ngàn khó khăn.
- Minh Phong muốn luận bàn cùng Hạ Ngôn? Hai người bọn họ đều ở bên kia.
- Hắc hắc! Ngươi nói xem rốt cuộc là mình Phong hay Hạ Ngôn ai thực lực mạnh hoa một chút?
Chỉ trong chốc lát, rất nhiều người tu luyện ở nơi võ đài đều biết Hạ Ngôn và Minh Phong sắp sủa tiến hành luận bàn.
Hai người lúc này còn chưa lên võ đài nhưng đã trở thành tiêu điểm của toàn trường.
- Khó mà nói được, hai người phân biệt được xếp hạng ba và hạng tư trên Khảo Hạch Bảng, thực lực kém nhau cũng không lớn. Trước khi hai người bọn họ luận bàn quả thật rất khó đoán.
Một người tu luyện lắc đầu nói.
- Ta thấy vẫn là mình Phong mạnh hơn!
Lại có một người Khác lên tiếng.
- Vì sao khẳng định như vậy?
Có người hỏi.
- Minh Phong ở trên võ đài giao chiến nhiều lần, chưa một lần thất bại. Ngay cả Cao Tùng xếp hạng năm trên Khảo Hạch Bảng cũng bại trong tay hắn.
Người nọ ánh mắt chuyển động, nhìn những người tu luyện xung quanh nói:
- Ừ, nói cũng phải. Hạ Ngôn kia mới chỉ xuất thủ một lần. Hơn nữa, lần đó hắn xuất thủ đánh bại người tu luyện Cuồng ta cũng không được thấy tận mắt, thật sự đáng tiếc!
Một người tu luyện cao hơn hai mét lại lắc đầu tiếc hận nói.
- Hừ! Hạ Ngôn tất thắng!
Đột nhiên có người chen vào nói khẩu khí vô cùng chắc chắn.
- Ngày đó, ta được nhìn thấy Hạ Ngôn xuất thủ, đó mới là cường giả chân chính. Người tu luyện Cuồng ở trước mặt hắn quả thực không chịu nổi một kích. Ta lúc đó chính mắt nhìn thấy một đoàn kim quang thoáng hiện, rồi sau đó người tu luyện Cuồng kia liền quỳ xuống đất không dậy nổi.
Người này chính là một gã tu luyện ở trong khu cư xá số tám.
Hiển nhiên, hắn Phi thường sùng bái Hạ Ngôn.
- Hắc hắc! Hạ Ngôn và Minh Phong ai cao ai thấp, lát nữa liền biết. Chúng ta ở nơi này suy đoán cũng chẳng có ý nghĩa gì. Còn không bằng chúng ta đặt cược chút tiền xem ai vận khí tốt có thể đoán đúng.
- Hạ Ngôn! Hai người kia đã so đấu chấm dứt, chúng ta lên võ đài thôi?
Minh Phong đột nhiên chiến ý tràn trề nhìn về phía Hạ Ngôn, vẻ mặt lãnh khốc, vẻ mặt cười nhìn Hạ Ngôn nói.
- Được!
Hạ Ngôn gật đầu.
"Vù"
Bóng người chợt lóe, Hạ Ngôn đã bay vào trung tâm võ đài phía trước.
Lúc này, trên võ đài còn có hai người vừa mới lên võ đài không lâu vẫn còn đang so đấu.
Tuy nhiên sau khi bọn hắn nhìn thấy Hạ Ngôn lên võ đài, không ngờ thân ảnh tách ra, thương lượng đợi cho Hạ Ngôn và Minh Phong so đấu xong bọn họ mới tiếp tục, rồi sau đó hai người đều ra khỏi võ đài.
- Vù
Minh Phong cũng bay lên võ đài, hai người đứng đối điện nhau, đều là một thân bạch y.
Lúc này, Hạ Ngôn chắp hai tay sau lưng, ánh mắt đạm mạc nhìn Minh Phong, linh lực trong cơ thể khẽ chuyển động.
Ở bên ngoài thân thể của hắn có một tầng hào quang màu vàng mơ hồ đang lấp lóe chuyển động.
- Chúng ta bắt đầu chứ?
Minh Phong ánh mắt ngưng trọng, trầm giọng nói với Hạ Ngôn.
- Ngươi có thể bắt đầu công kích ta!
Hạ Ngôn gật gật đầu, tuy nhiên lại không có bất cứ ý tứ gì sẽ xuất thủ, mà là nói như thế Minh Phong nhướng mày, Hạ Ngôn này quả nhiên là cuồng vọng! Giao thủ với mình không ngờ giống như không thèm để ý vậy.
Khẽ hít một hơi, trên người Minh Phong chợt tỏa ra một cỗ hơi thở mãnh liệt.