Linh La Giới

Chương 556: Không gian đại luân hồi




Hạ Ngôn lạnh lùng nhìn Chung Vô Hoa quát:
 
- Chung Vô Hoa! Chuyện về Khưu gia chẳng lẽ ngươi định nhúng tay sao? Hừ, ta cũng không có ý định chém tận giết tuyệt, tuy nhiên ta cũng không thể dừng tay như vậy. Con cháu Mai gia bị tàn sát hầu như không còn. Ngày trước Khưu gia cũng không có nhân từ như ta. Không chỉ không có ý định buông tha cho con cháu Mai gia, chúng còn thiết lập bẫy rập trên Nam Chung Sơn để hấp dẫn con cháu Mai gia may mắn còn sống sót đi tới rồi sau đó chém giết. Sự tàn nhẫn của Khưu gia khó có thể tưởng tượng!
 
Hạ Ngôn nghĩ tới điểm này, trong lòng liền dâng lên đủ loại lửa giận, nếu không phải kiềm chế sát ý trong tâm, lúc này sợ rằng Hạ Ngôn đã xuất thủ giết chết toàn bộ con cháu Khưu gia đông đảo phía dưới. Mặc dù Hạ Ngôn kiềm chế sát ý trong lòng, lúc này cũng là từng đợt từng đợt sát ý từ trên người Hạ Ngôn tỏa ra. Sát ý kinh người, cho dù là những người tu luyện ở xung quanh trạch viện Khưu gia cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, trong lòng một đám đều bộc phát một cỗ hàn khí
 
Chung Vô Hoa lại càng giật mình khi phát hiện ra thực lực của Hạ Ngôn. Sát ý dày đặc tưởng chừng sắp ngưng kết thành thật thể, vô cùng khủng bố. Chung Vô Hoa không thể hiểu rõ Hạ Ngôn rốt cuộc làm như thế nào mới có thể có sát ý mãnh liệt như thế? Sát ý này quả thực chỉ có ma thần giết chết hàng tỉ sinh linh mới nên có.
 
- Hạ Ngôn! Ta là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ. Ngươi từ Đại Lục Long Chi đến đây đánh giết con dân Đại Lục Ám Dạ. Ta làm Thánh Hoàng há có thể khoanh tay đứng nhìn. Đám người Tộc trưởng Khưu gia đã bị ngươi giết chết. Trong trạch viện Khưu gia cũng không còn cường giả cảnh giới Linh Tông nữa, ngươi còn chưa chịu dừng tay?
 
Xung quanh có nhiều người tu luyện nhìn Thánh Hoàng hắn như vậy, Chung Vô Hoa nếu cứ như vậy rời đi vậy những người tu luyện Đại Lục Ám Dạ này sẽ nghĩ như thế nào.
 
Lời này của Chung Vô Hoa vừa ra, xung quanh bốn phía thoáng một cái lại vang lên từng đạo thanh âm kinh ngạc. Trước đó những người này cũng không biết Hạ Ngôn là người Đại Lục Long Chi. Hiện tại mói biết được không ngờ Hạ Ngôn không phải người Đại Lục Ám Dạ.
 
- Cái gì? Hắn là người Đại Lục Long Chi sao?
 
- Người Đại Lục Long Chi đi vào Đại Lục Ám Dạ hủy diệt Khưu gia?
 
- Chuyện này.thật quá điên cuồng! Thực lực Hạ Ngôn này cũng quá cường đại. Lúc này, không ngờ hắn lại có thái độ như thế đối với Thánh Hoàng đại nhân, chẳng lẽ ngay cả Thánh Hoàng đại nhân hắn cũng không để vào mắt?
 
Tiếng nghị luận bốn phía đa số đều truyền vào trong tai hai người Hạ Ngôn và Chung Vô Hoa.
 
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt quét nhìn bốn phía, lập tức lớn tiếng nói:
 
- Không sai! Ta chính là Thánh Hoàng đương nhiệm của Đại Lục Long Chi, Hạ Ngôn!
 
Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi!
 
- Sao? Ngươi đã là Thánh Hoàng?
 
Chung Vô Hoa giật mình lên tiếng, gần đây hắn vẫn bế quan, nên đối với tin tức về Đại Lục Long Chi quả thật vẫn chưa kịp hỏi tới.
 
- Đúng vậy!
 
Hạ Ngôn nói.
 
"Hô."
 
Thanh âm bốn phía càng thêm hỗn loạn.
 
Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ đã xung đột mấy ngàn năm nay. Người tu luyện của hai đại lục nếu gặp nhau gần như chính là không chết không ngừng.
 
- Con cháu Khưu gia nghe đây, hiện tại các ngươi còn thời gian một nén nhang. Sau thời gian này nếu còn ở lại thành Đa Tạp, giết không tha!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lạnh như hàn băng vậy.
 
Thực ra đại đa số con cháu Khưu gia đều đã bắt đầu thu thập hành lý, chuẩn bị rời khỏi trạch viện Khưu gia, rời khỏi thành Đa Tạp. Không ai muốn chết cả! Dưới tình huống thực lực hai bên chênh lệch quá xa, không ai ngốc tới mức đến chết cũng muốn ở lại thành Đa Tạp này. Lúc này, trên con đường bên ngoài trạch viện Khưu gia, một đám người đang dần dần tiến lại. Nhóm người này đúng là đám người Mai Lạc Thiên, bọn họ lúc này mới từ cửa thành đi tới trạch viện Khưu gia.
 
- Nhìn kìa, đó là người Mai gia còn sống.
 
- ừ, là Mai Luân, còn có Mai Lạc Thiên! Mai gia sau khi bị hủy diệt, bọn họ đã bị nhốt ở trên Nam Chung Sơn. Hiện tại không ngờ bọn họ lại xuất hiện ở nơi này, hiển nhiên đã thoát ly khỏi lòng bàn tay của Khưu gia rồi. Nói cách khác, Khưu gia quả thật sắp bị hủy diệt.
 
- Đúng vậy! Thật sự là thế sự vô thường. Hạ Ngôn này chính là Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi!
 
Hạ Ngôn cũng biết đám người Mai Lạc Thiên đi vào trong phạm vi thần thức của minh, ánh mắt tự nhiên nhìn về phía đó một chút. Đám người Mai Lạc Thiên tới trước cửa trạch viện Khưu gia cũng không có tiếp tục tiến về phía trước nữa, mà ngừng lại tại chỗ.
 
Ngoài cửa trạch viện Khưu gia có một đám con cháu Khưu gia đã bắt đầu lục tục rời đi. Vẻ tiêu điều không cần phải nói, một gia tộc mới mấy ngày trước không ai bì nổi, bỗng chốc lại trở thành chó nhà có tang.
 
- Linh Hoàng Khưu Ngọc cũng đã chết rồi sao?
 
Chung Vô Hoa lên tiếng hỏi biểu tình băng lãnh nhìn Hạ Ngôn.
 
- Đã chết!
 
Hạ Ngôn gật đầu đáp.
 
- Ha ha.
 
Chung Vô Hoa đột nhiên kịch liệt cười lớn thành tiếng, thay đổi thái độ nói:
 
- Được, được lắm! Hạ Ngôn ngươi có thể giết Khưu Ngọc. Khưu Ngọc đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ hai ngươi có thể giết chết nàng. Thực lực của ngươi quả thực đã ra ngoài dự đoán của ta. Được rồi, hiện tại để ta xem ngươi rốt cuộc mạnh như thế nào, lĩnh ngộ lực lượng phập tắc tầng thứ mấy.
 
Linh lực ngưng tụ chung quanh thân thể Chung Vô Hoa lại trở nên bạo động, cánh tay phải nhấc lên, xuất ra một đạo linh lực ở trong không gian công kích Hạ Ngôn, đạo linh lực vượt qua không gian mấy trăm mét thổi quét về phía Hạ Ngôn.
 
Nhìn thấy Chung Vô Hoa xuất thủ, những con cháu Khưu gia kia cũng đều dừng động tác lại, thần sắc kích động gắt gao nhìn chăm chú lên không trung.
 
Trong lòng bọn họ đã sớm chờ đợi Chung Vô Hoa xuất thủ, nếu Thánh Hoàng có thể giết chết Hạ Ngôn kia, vậy tự nhiên bọn họ sẽ không phải rời khỏi thành Đa Tạp. Lúc này, Thánh Hoàng Chung Vô Hoa rốt cuộc xuất thủ đối phó với Hạ Ngôn. Bọn họ đều hy vọng Chung Vô Hoa có thể hai ba chiêu liền giải quyết Hạ Ngôn.
 
Linh lực bàng bạc, ngay cả không gian cũng trực tiếp bị xé vỡ. Những nơi linh lực đi qua liền xuất hiện một vết rách màu đen.
 
- Ô?
 
Hạ Ngôn nhướng mày, thốt lên tiếng kinh ngạc.
 
"Thực lực Chung Vô Hoa không ngờ mạnh lên nhiều như vậy."
 
Lần trước khi nhìn thấy Chung Vô Hoa, thực lực Chung Vô Hoa còn chưa cường đại như hiện tại. Hơn nữa lúc này Chung Vô Hoa còn mạnh hơn so với lúc ở Lạc Anh Cốc không chỉ một chút hay nửa điểm. Chuyện này khiến cho Hạ Ngôn có chút kinh ngạc. Phải biết là nếu muốn chỉ dựa vào linh lực để xé rách không gian, ít nhất cũng cần phải có được uy lực võ kỹ năm ngàn vạn độ!
 
Tuy nhiên lúc này cũng không phải thời điểm kinh ngạc. Trong giây lát đó, công kích của Chung Vô Hoa đã tới trước người Hạ Ngôn.
 
Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn đồng dạng xuất ngược ra, mạnh mẽ ngăn cản linh lực của Chung Vô Hoa. Hai đạo linh lực kịch liệt va chạm trong không gian, trong lúc nhất thời đất trời rung chuyển, không gian lâm vào chấn động mãnh liệt. Một số người tu luyện xung quanh thực lực hơi thấp đều không thể đứng thẳng được, thân thể lung lay sắp đổ, sắc mặt trắng bệch. Cho dù là những người tu luyện thực lực cao hơn một chút, khí huyết cũng mạnh mẽ nhộn nhạo, gắt gao vận chuyển linh lực ngăn cản áp lực từ nơi trung tâm chiến trường truyền tới.
 
Một lát sau, dư ba tiêu tán, hai người đối diện nhau, sắc mặt cùng trầm trọng.
 
- Hạ Ngôn! Không thể tưởng được ngươi mới bước vào cảnh giới Linh Hoàng liền đã có thực lực như vậy.
 
Chung Vô Hoa lên tiếng nói
 
- Chung Vô Hoa! Thực lực của ngươi cũng khiến cho ta không ngờ, lần trước ở khu vục Mê Loạn ngươi còn không có thực lực như vậy. Trong thời gian ngắn ngủn hơn một tháng, thực lực của ngươi không ngờ tăng nhanh như vậy.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn cũng chợt lóe, lên tiếng đáp.
 
- Hắc hắc! Thực lực của ngươi quả thật khiến ta không ngờ. Tuy nhiên, vẫn còn không phải là đối thủ của ta
 
Chung Vô Hoa cười hắc hắc một tiếng, thân hình di động một cái, chợt trở nên mơ hồ ở trong không trung. Sau một lát, một đạo tia sáng màu bạc chớp động, gào thét giống như sét đánh oanh thẳng về phía Hạ Ngôn.
 
- Giữa Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi và Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ đã sớm có một quy tắc bất thành văn, đó chính là không thể đi tới đại lục của đối phương đánh chết người. Mà ngươi lại dám đi vào Đại Lục Ám Dạ tàn sát con dân của ta, vậy đừng trách ta không khách khí
 
Thanh âm của Chung Vô Hoa từ từ truyền tới.
 
Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng:
 
- Chung Vô Hoa! Ngươi cho là ngươi có thể giết chết ta sao? Hừ,
 
Tia chớp màu bạc cũng không thể đánh trúng Hạ Ngôn. Một đạo cầu vồng màu đỏ từ trong thân thể Hạ Ngôn phát ra, trong nháy mắt giao kích với tia chớp màu bạc trăm nghìn lần. Một mảnh không gian kia hoàn toàn bị chấn nát, tuy nhiên rất nhanh lại được phục hồi.
 
Hai kiện thần khí va chạm cũng không lập tức kết thúc, được linh lực thôi động, thần khí va chạm càng mãnh liệt hơn.
 
"Được lắm! Thực lực Chung Vô Hoa này không ngờ tăng lên gấp đôi!"
 
Hạ Ngôn trong lòng giật mình, hắn cũng cảm giác được áp lực cực lớn. Phẩm chất thần khí của Chung Vô Hoa không bằng của mình, nhưng lúc này chính mình lại không thể đánh tan kiếm khí của hắn.
 
Hạ Ngôn trong lòng giật mình, trong lòng Chung Vô Hoa lại càng hoảng hốt
 
"Nếu là một tháng trước, sợ rằng lúc này ta đã thua. Một tháng này ta nhận được Thủy Vụ đại nhân trợ giúp, cường độ linh hồn tăng lên hai bậc mới có được thực lực hiện tại. Nhưng cũng không thể giết chết hắn! Hạ Ngôn này rốt cuộc làm thế nào mà được như vậy? Hắn mới tu luyện bao nhiêu năm chứ?"
 
Trong lòng Chung Vô Hoa không ngừng suy nghĩ.
 
- Lực lượng không gian pháp tắc!
 
Chung Vô Hoa kêu to một tiếng, thi triển không gian phong tỏa muốn trấn áp Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn cảm giác được một cỗ áp lực vô hình đang từ bốn phương tám hướng áp bách xuống thân mình. Chung Vô Hoa này muốn dựa vào lực lượng pháp tắc để trấn áp mình đây.
 
- Hừ!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn phát lạnh, cũng đồng dạng vận chuyển lực lượng pháp tắc, hung hăng ngăn ngược trở về. Lực lượng pháp tắc của hai người thật giống như hai tòa núi băng thật lớn va mạnh vào nhau, đấu chọi phá nát lẫn nhau. Lực lượng pháp tắc của Chung Vô Hoa giằng co một khoảng thời gian liền sắp tán loạn.
 
- Muốn trấn áp ta? Xem ta trấn áp ngươi như thế nào!
 
Hạ Ngôn trầm giọng nói, lực lượng pháp tắc mãnh liệt mênh mông, tầng tầng gông xiềng không ngừng áp chế về phía lực lượng pháp tắc của Chung Vô Hoa
 
" Không xong! Lực lượng pháp tắc của tên Hạ Ngôn này dĩ nhiên đã là tầng thứ tư."
 
Chung Vô Hoa cảm giác được lực lượng pháp tắc do mình duy trì chuẩn bị tán loạn, đột nhiên quát lớn một tiếng:
 
- Không gian đại luân hồi!
 
Một mảnh hào quang màu lam chói mắt lập tức bao phủ lực lượng pháp tắc do Chung Vô Hoa vận chuyển. Lực lượng pháp tắc đó đang sắp tan vỡ không ngờ chợt tỏa sáng đại thịnh, mạnh mẽ khôi phục lại như lúc ban đầu, cứng cỏi vô cùng.
 
Từ xa nhìn lại tình cảnh hai người giao chiến, quang hoa bắn ra bốn phía, không gian sụp đổ, quả thực không khác gì cảnh tượng ngày tận thế. Mặt đất phía dưới đã sớm hoàn toàn biến thành một mảnh hoang phế. Nếu không phải hai người cố ý kiềm chế lực lượng, để tránh đả thương người vô tội, sợ rằng hơn nửa thành Đa Tạp đều đã bị hủy trong chiến đấu kịch liệt mà ngắn ngủi này. Dù vậy, những kiến trúc của Khưu gia cạnh đó cũng đều giống nhau hóa thành bột phấn.
 
Những người tu luyện vây xem đã sớm lùi lại đến một nơi xa hơn.
 
"Kỳ quái!"
 
Trong lòng Hạ Ngôn chấn động.
 
"Chung Vô Hoa này, cảnh giới lực lượng pháp tắc so với trước kia quả thật cao hơn một tầng. Ngày đó ở khu vực Mê Loạn hắn cùng một cảnh giới với Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi Phương Mộ Vũ, đều là lực lượng pháp tắc tầng thứ hai. Mà hiện tại, Chung Vô Hoa đã là cảnh giới lực lượng pháp tắc tầng thứ ba. Nhưng không chỉ có như thế lúc nãy dường như hắn còn sử dụng một loại thủ đoạn hay bí pháp đặc biệt nào đó, không ngờ có thể làm yếu lực lượng pháp tắc của ta, tăng cường cho lực lượng pháp tắc của hắn!"
 
Hạ Ngôn cau mày, vô cùng nghi hoặc, hắn đương nhiên có thể cảm giác được biến hóa của lực lượng pháp tắc trong không gian.