Vương Vũ xoay người ẩn vào trong đám đông, Hạ Ngôn vội liếc mắt nhìn mấy cô gái, cũng đi tới. Chung quanh tuy rằng nhiều ánh mắt người nhưng là môi trường ồn ào, mới vừa rồi Hạ Ngôn và Vương Vũ đối thoại lại cố ý khống chế âm thanh của mình, cho nên không thể khiến cho người khác không nghe thấy.
Ở trong đám người vòng vo một lát, đám người Hạ Ngôn bỗng thấy trước mắt sáng ngời, vốn đám đông chật chội, chợt biến mất. Phía trước một mảnh đất trống dài chừng hai trăm thước. Khu vực này là bị một số hộ vệ Thánh điện hạng nặng cách ly ra. Mà ở phía đối diện Hạ Ngôn chính là thông đạo chuyên vào sân thi đấu.Thông đạo này bình thường đều cho nhân vật đặc biệt dùng để đi vào sân thi đấu, tỷ như một số người tham dự thi đấu đi vào, hoặc là một số người có thân phận quá lớn.
Lúc này ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, dừng trên đoàn người phía đối diện. Người đối diện này, đều là người Hạ Ngôn quen thuộc, chính là những người tu luyện Thiên Cung thân quen. Mà Thánh Hoàng đại nhân là một người trong đám người này. Lúc này đang chờ ở lối vào thông đạo, hiển nhiên đang cố ý chờ Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Thánh Hoàng đại nhân và người tu luyện Thiên Cung liền ở phía trước chờ chúng ta!
Vương Vũ đi đến mấy người phía trước Hạ Ngôn, lúc này xoay người lại, cười nói với Hạ Ngôn.
- Người nào là Thánh Hoàng?
Bạch Nhị nhìn trộm, trong lòng thì thào hỏi.
- Nàng xem biểu tình trên mặt người nào lạnh nhạt nhất, người đó chính là Thánh Hoàng!
Chân Hạ Ngôn bất chợt dừng lại, cười nói.
Mà ngay cả Tiểu Thanh, đều dùng ánh mắt tò mò đánh giá phần đông người tu luyện Thiên Cung cách đối diện hai trăm thước.
Bạch Nhị nghe được lời của Hạ Ngôn, quả nhiên quan sát cẩn thận biểu tình đám người đối diện. Một lát sau, ánh mắt nàng chợt ngưng, tập trung lên trên khuôn mặt người thanh niên với một thân trường bào vàng nhạt. Người thanh niên mặc trường bào màu vàng nhạt, trên mặt gần như không có bất cứ biểu tình gì. Một đôi mắt thâm thúy giống như tinh thần.
Sau thời gian vài hô hấp, đám người Hạ Ngôn đã tới gần đám người tu luyện Thiên Cung.
- Hạ Ngôn tiên sinh!
Phần đông người tu luyện Thiên Cung, đều kêu gọi Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng thực lực của hắn trong đám người tu luyện Thiên Cung, đã được công nhận xếp hàng thứ nhất. Hạ Ngôn từ Khu vực Mê Loạn trở về, người tu luyện Thiên Cung mới biết thực lực chân chính của Hạ Ngôn. Có đủ thực lực liền có thể có được sự tôn trọng tương xứng. Người tu luyện cũng không nhìn tuổi, mà là xem thực lực. Mặc kệ Hạ Ngôn có thực lực cường đại hơn so với tuổi của hắn, liền có thể có được sự tôn trọng của những người khác.
Mà ngay cả ba tuần thị của Thiên Cung, cùng với ba vị tổng quản của Điện Hoàng Giả, đều phá lệ khách khí với Hạ Ngôn.
- Thánh Hoàng đại nhân!
Hạ Ngôn đầu tiên hướng Thánh Hoàng ôm quyền thi lễ.
Ánh mắt Thánh Hoàng dừng trên người Hạ Ngôn, hơi hơi gật gật đầu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên:
- Hạ Ngôn! Gần đây ngươi dường như không thoải mái nhỉ!
Khi nói chuyện, Thánh Hoàng cũng nhìn về phía năm cô gái phía sau Hạ Ngôn. Tiểu Thanh, Viên San, Bạch Nhị, Tô Cầm, còn có Hỏa Phượng Hoàng. Trong lời của Thánh Hoàng, chính là mang theo hương vị với ý tứ trêu chọc.
Những lời Thánh Hoàng vừa nói ra, Hạ Ngôn cũng thoáng có vẻ có chút xấu hổ, Hạ Ngôn đương nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời của Thánh Hoàng.
Người tu luyện Thiên Cung khác, đều hơi hơi sửng sốt, rồi sau đó làm bộ dáng nhịn cười. Thánh Hoàng đối với Hạ Ngôn, quả nhiên thái độ không giống người khác. Thánh Hoàng lại có thể nói đùa như vậy. Nếu không phải tự mình đứng ở đây, trong tai nghe chính miệng Thánh Hoàng nói những lời này, ai có thể tin Thánh Hoàng cũng sẽ nói đùa như vậy?
- Ha ha!
Hạ Ngôn cười khan vài tiếng, lại lên tiếng chào hỏi với người tu luyện Thiên Cung khác.
- Chúng ta vào thôi, nhìn lại xem. Hai vị thợ rèn Thần cấp so nghề với nhau.
Khóe miệng Thánh Hoàng nhếch lên, thân ảnh nhoáng lên một cái, xoay người, dẫn đầu đi về phía thông đạo.
Đám người Hạ Ngôn cũng đi theo phía sau Thánh Hoàng, một đám người ẩn vào trong thông đạo. Thổ cẩu tự nhiên cũng theo sát phía sau Hạ Ngôn. Lúc này, Thổ cẩu cũng thành thật, ánh mắt xanh âm u, cũng không dám ngắm khắp nơi, nó có thể cảm giác được, từ trên người Thánh Hoàng phát ra loại uy thế cường đại này. Lúc nãy Thánh Hoàng nhìn nó vài lần, đều khiến cho tim nó đập nhanh hơn, loại cảm giác này có lẽ chưa từng gặp qua.
Chính giữa sân thi đấu, từng trận tiếng vang rất nhỏ, đang không ngừng lan ra không khí Thần Chuy và Thu Thủy đều đang cố gắng khống chế ngọn lửa màu lam trong lò luyện. Ngọn lửa này khi thì lớn khi thì nhỏ cực kỳ sinh động. Nếu là thợ rèn bình thường, căn bản không có khả năng khống chế được. Hơn nữa ngọn lửa màu lam này cực kỳ bá đạo, khoáng thạch bình thường, nháy mắt cũng bị hòa tan thành chất lỏng. Nếu khống chế không tốt, liền có thể kiếm củi ba năm cháy một giờ.
Thu Thủy dùng tài liệu tạo ra binh khí, cũng là một loại khoáng thạch đặc biệt, tên là Hồng Mang Cương. Loại khoáng thạch này tuy rằng rất thưa thớt, lại kém hơn Bích Thủy Chi Tâm. Loại khoáng thạch này, phần lớn được sản xuất ở trong lòng núi lửa, tiêu phí tiền tài nhất định. Muốn mua loại khoáng thạch này cũng không tính là khó. Mà giống như Bích Thủy Chi Tâm, cho dù có nhiều tiền tài đến mức nào, đều không mua được dễ dàng.
Trong thông đạo khi tiến vào trung tâm sàn thi đấu, bóng người liên tiếp yên lặng xuất hiện ở đầu thông đạo.
Vương Đông Cực ngồi ở phía trên, lập tức vốn nhìn hai vị thợ rèn Thần cấp chuyển mắt nhìn phía bên này. Mấy mươi người tu luyện Thiên Cung vừa hiện thân, Vương Đông Cực liền cảm ứng một chút dao động năng lượng. Vương Đông Cực hơi thở ra một hơi, lông mi cũng co giật, ánh mắt lão dừng trên người Thánh Hoàng và Hạ Ngôn.
- Thánh Hoàng trên Thánh sơn lại cũng tự mình đến đây.
Vương Đông Cực thầm nghĩ trong lòng, thân thể cũng theo đó đứng lên, đi về phía trước mấy bước. Trên mặt lộ ra một vẻ tươi cười:
- Thánh Hoàng đại nhân!
Vương Đông Cực ôm quyền với Thánh Hoàng, trong miệng phát ra âm thanh.
- Ừ! Đông Cực tông chủ!
Thánh Hoàng cũng lên tiếng, tuy nhiên cũng không có ôm quyền, chỉ là gật gật đầu.
Vào ba mươi năm trước, Vương Đông Cực thiếu chút nữa bị Thánh Hoàng xuất thủ đánh chết, tuy nhiên lần đó bị Vương Đông Cực dựa vào một bộ thần khí phòng ngự đào thoát. Thánh Hoàng cũng không xuất thủ ra tay đối phó với Vương Đông Cực. Mặc kệ Vương Đông Cực trong lòng có cảm giác nào với Thánh Hoàng. Hiện tại hai người gặp mặt, Vương Đông Cực vẫn không dám quá mức làm bậy, về phần chuyện ba mươi năm trước, hai người đương nhiên cũng sẽ không giáp mặt nhắc lại.
Thần Chuy và Thu Thủy lúc này toàn tâm đặt trên công tác trước mặt nhất, căn bản là không phân ra phần tâm tư này. Vương Đông Cực và Thánh Hoàng đối thoại, hai người cũng không nghe được.
Vương Đông Cực dùng ánh mắt nhìn phó tông chủ Đông Cực. Phó tông chủ kia lập tức lĩnh hội, hơi khẽ gật đầu, di chuyển lại gần Thánh Hoàng và phần đông người tu luyện Thiên Cung.
- Bái kiến Thánh Hoàng đại nhân và các vị người tu luyện Thiên Cung!
Phó tông chủ kia tới trước mặt đám người Thánh Hoàng, hơi hơi khom người.
Tuy rằng hắn là phó tông chủ Đông Cực, nhưng nhìn thấy người thống trị cao nhất Đại Lục Long Chi, Thánh Hoàng, cũng cung kính vạn phần.
- Thỉnh chư vị đi theo ta!
Phó tông chủ Đông Cực tiếp theo còn nói thêm, vươn tay làm một động tác thỉnh về bên cạnh, ở bên trái thân thể lão, cũng có một số chỗ ngồi trống.
Hôm nay ở chính giữa sân thi đấu, mà ngay cả những đại gia tộc có thanh thế khiến cho người ta sợ hãi trên đại lục, đều không có tư cách ngồi ở trên đây. Người của những đại gia tộc kia, cũng đều ngồi chung quanh.
Lúc này ánh mắt những người này đương nhiên đều dừng trên người đám người Thánh Hoàng. Đương nhiên bọn họ cũng không tiến đến chào hỏi, bỏi vì bọn họ căn bản không có tư cách này. Cho dù là năm thế lực lớn ở Thánh thành, cũng không có tư cách chào hỏi với Thánh Hoàng.
Cho dù tộc trưởng của những gia tộc lớn này, gặp qua Thánh Hoàng, cũng không vượt quá một lần. Ngoại trừ một số người của năm thế lực lớn của Thánh Thành, tộc trưởng của những gia tộc chủ thành khác gần như cũng chưa có người có cơ hội nhìn thấy Thánh Hoàng.
- Đó chính là Thánh Hoàng!
Một gã sắc mặt ngăm đen, nói với giọng ngưng trọng.
- Đúng! Hôm nay có thể nhìn thấy Thánh Hoàng đại nhân. Những người tu luyện bên cạnh Thánh Hoàng đại nhân dường như chính là người tu luyện Thiên Cung. Cừ thật! Dường như mỗi người đều là cường giả Linh Tông.
Bên cạnh gã có sắc mặt ngăm đen, một lão già có đôi mắt lóe lên, thấp giọng nói.
- Người tu luyện Thiên Cung đương nhiên mạnh mẽ. Ta cảm thấy được trong đám người kia cũng có không ít Linh Tông đỉnh.
Một lão già áo xanh khác nói với giọng trầm thấp. Lão già áo xanh này, nhưng lại cũng có cảnh giới Linh Tông đỉnh. Cho nên hắn có thể cảm thấy được Linh Tông đỉnh trong đám người tu luyện Thiên Cung.
- Người tu luyện Thiên Cung đến đây, vậy Hạ Ngôn có phải cũng đến đây không? ủa? Làm sao còn có năm cô gái trẻ tuổi nữa?
Một gã thanh niên mặc hoa phục thoạt nhìn khoảng ba mươi tuổi, lộ ra vẻ kinh ngạc nói.
- Cừ thật! Năm cô gái trẻ tuổi này, đều có cảnh giới Linh Tông. Người tu luyện trẻ tuổi như vậy liền đạt tới cảnh giới Linh Tông không phải là không có. Nhưng liền một lúc xuất hiện năm người, thật đúng là.
- Chẳng lẽ bọn họ cũng có thân phận người tu luyện Thiên Cung?
- Không phải, người tu luyện trong Thiên Cung mặc dù có con gái nhưng tuyệt đối không có trẻ tuổi như vậy.
Lão già râu bạc trắng mặc trường bào màu đen đặc chế, trấn định nói. Người này là tộc trưởng Tuần gia của năm thế lực trong Thánh thành, cũng ngoại công của Trương Phong, bị Hạ Ngôn giết chết, tên là Tuần Long. Tuần Long, ánh mắt quét qua Hạ Ngôn, mí mắt giật giật rất nhỏ, trong đôi mắt, chớp động một chút âm độc, tuy nhiên chợt biến mất không thấy.
- Đám người kia là.
Một lão già nhíu mày phía sau Tuần Long.
Có thể đi phía sau Thánh Hoàng và bên cạnh đám người tu luyện Thiên Cung, đương nhiên không phải người bình thường. Nếu mấy người phụ nữ này không có thân phận người tu luyện Thiên Cung, vậy khẳng định cũng có quan hệ không bình thường với Thánh Hoàng và người tu luyện Thiên Cung.
- Ha ha! Ngươi có nhìn thấy người thanh niên bên cạnh Thánh Hoàng không?
Tuần Long nghiêng mặt, miệng phát ra tiếng cười âm trầm.
- Thấy rồi? Người đó là ai? Ta trái lại không cảm giác được thực lực của hắn.
Lão già kia biến sắc, nhíu, mày hỏi.
- Hắn chính là Hạ Ngôn. Người tu luyện Thiên Cung có thực lực Linh Tông đỉnh. Ta nghĩ, năm cô gái kia, tất nhiên là hắn đưa tới.
Tuần Long hừ lạnh một tiếng, đôi mắt chớp động nói.
- Cái gì? Hắn chính là Hạ Ngôn?
Lão già kia thấp giọng kinh ngạc.
- Thánh Hoàng đại nhân! Các vị người tu luyện Thiên Cung! Mời ngồi.
Tên phó tông chủ Đông Cực kia, đưa đám người Thánh Hoàng đến bên cạnh, chỉ mấy chỗ ngồi được sắp xếp, xoay người nói. Những chỗ ngồi này là phía bên phải chỗ đám người Vương Đông Cực. Hai bên cách xa nhau không đến hai mươi thước.