Linh La Giới

Chương 502: Trương Bảo chết




Lúc này Trương Bảo giống như một toà núi lửa phun trào. Linh khí trong cơ thể hắn dường như đang sắp tan vỡ. Thân thể hẳn không thể khống chế được linh lực cường đại này. Khuôn mặt Trương Bảo không ngừng loé lên ánh sáng màu đỏ, đang nhe răng trợn mắt, nhìn rất khủng bố. Lúc này Hạ Ngôn cũng không dám buông lỏng. Hắn cũng không biết trạng thái của Trương Bảo lúc này như thế nào. Trương Bảo dường như đang sắp bùng nổ vậy!
 
- Hạ Ngôn.
 
Trương Bảo phẫn nộ gào lên. Thanh âm hắn bắt đầu vặn vẹo, thân thể ở giữa không trung đang không ngừng lay động, giãy dụa. Nếu là người bình thường nhìn tới cảnh này sợ rằng cũng sợ tới mức tái mặt!
 
Trong dãy dụa, thân mình Trương Bảo đột nhiên như một tia chớp, hung hăng lao về phía Hạ Ngôn đánh tới. Linh lực điên cuồng như muốn cắn nuốt Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn đã sớm đề phòng Trương Bảo, thấy linh lực của hắn áp tới, lập tức thúc giục thần khí cắn răng toàn lực nghênh đón.
 
Ầm ầm ầm.
 
Lực lượng vô cùng cường đại của hai người va chạm, tạo ra âm thanh rung đất chuyển núi. Mảnh đất phương viên ngàn thước gần như hoá thành một phiến phế tích. Tất cả sinh vật đều bị diệt sạch. Cho dù là những côn trùng sống sâu trong lòng đất cũng không thể tránh thoát lực lượng khổng lồ như thế. Năng lượng do linh lực dật tán hình thành một dòng khí loạn lưu tản về bốn phía.
 
- Hự!
 
Hạ Ngôn kêu lên một tiếng đau đớn, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi. Thân hình hắn như một ngôi sao băng, bị đánh văng xuống mặt đất. Cho tới khi chấn bay tới mấy trăm thước mới hung hăng rơi xuống mặt đất. Kinh mạch, xương cốt, huyết nhục toàn thân hắn giống như bị tứ phân ngũ liệt. Linh lực tán loạn tới độ không thể ngưng tụ lại được.
 
- Không ổn, lần này chết mất!
 
Hạ Ngôn bất chấp sự đau đớn trên thân thể, vội vàng vận chuyển linh lực. Nhưng Tụ Linh huyệt và năm viên linh châu không ngờ đều không chịu sự khống chế của Hạ Ngôn, linh lực tán loạn cũng không thể ngưng tụ được. Cho dù một tu luyện giả bình thường lúc này nếu tới trước người hắn đều có thể dễ dàng đánh chết Hạ Ngôn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể dùng vũ khí để phá nát da thịt của Hạ Ngôn. Cường độ thân thể của Hạ Ngôn hơn những người tu luyện bình thường tới mấy chục lần. Làn da của hắn có thể tương đương với một số ma thú có lực phòng ngự cường đại. Nếu không như thế thì với một kích điên cuồng của Trương Bảo vừa rồi Hạ Ngôn đã trực tiếp bị giết chết tại chỗ. Nguyên nhân là vì cường độ thân thể nên Hạ Ngôn mới có thể còn sống sót được dưới lực lượng oanh kích cường đại như thế!
 
- A a a aaaa
 
Trương Bảo tuy rằng vẫn lơ lửng giữa không trung nhưng thần thái lại càng điên cuồng. Linh lực ngoài thân hắn đang càng lúc phụt ra càng nhiều, không cách nào ngưng tụ lại được, không ngừng tiêu tán. Thoạt nhìn hắn đang vô cùng thống khổ.
 
- Không. Không. Tại sao lại có thể thế này.
 
Thanh âm vặn vẹo của Trương Bảo truyền đi tới mấy chục dặm trong đêm đen. Ngay cả cư dân ở thành Tử Nguyệt đều có thể nghe thấy âm thanh khủng bố của Trương Bảo. Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn về phía hắn, trong lòng khẽ động.
 
"Tên Trương Bảo này không phải là bị tẩu hoả nhập ma chứ!? Thoạt nhìn hình như lực lượng của hắn đang không ngừng tiêu tán!"
 
Hạ Ngôn càng nhìn càng cảm thấy suy nghĩ của mình chính xác. Tuy rằng linh lực Hạ Ngôn tạm thời không thể ngưng tụ nhưng khả năng cảm ứng linh lực vẫn cực kỳ mẫn cảm. Linh lực của Trương Bảo quả thực đang nhanh chóng giảm đi. Giống như một quả khí cầu, linh lực của Trương Bảo chính là không khí trong đó. Trên thân khí cầu này có mấy chục chỗ bị xé rách, đang không ngừng bay hơi. Dựa theo tình cảnh này thì chỉ lát nữa là linh lực của Trương Bảo sẽ hoàn toàn biến mất.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời.
 
"Hy vọng thật sự là như thế! Nếu Trương Bảo không còn linh lực nữa thì tất nhiên không thể giết ta được!"
 
Nếu linh lực của Trương Bảo hoàn toàn biến mất thì đương nhiên không thể giết Hạ Ngôn được, ở trong cánh đồng bát ngát này nếu Hạ Ngôn nghỉ ngơi một lúc, sử dụng Khí Huyết Đan có thể khôi phục một chút thương thế, rất nhanh có thể khôi phục một ít sức chiến đấu.
 
Hạ Ngôn không chần chừ, ý thức khẽ động, từ trong Linh La Giới lấy ra một viên Khí Huyết Đan bát phẩm, lập tức ăn vào.
 
Sau khi sử dụng viên đan dược này, sự đau đớn trên thân thể hắn đã nhanh chóng giảm xuống kinh mạch bị tan vỡ đang không ngừng được tu bổ. Tốc độ chữa trị thương thế của Khí Huyết Đan và linh lực màu bạc của Hạ Ngôn cực kỳ kinh người.
 
Khi Hạ Ngôn đang nhắm mắt chữa thương thì thân thể đang trôi nổi giữa không trung của Trương Bảo đột nhiên lao về phía Hạ Ngôn. Tuy nhiên, khi hắn còn chưa xuống tới thì thân thể liền rơi tự do xuống mặt đất. Trong đêm đen, bụi bặm không nhìn thấy được không ngừng bốc lên, tràn ngập. Sau khi rơi xuống đất, sinh cơ của Trương Bảo đang dần mất đi. Chỉ là hai mắt hắn vẫn trừng trừng mở ra, đồng tử đã tan rã còn hiện lên vẻ không cam lòng! Hắn cực kỳ không cam lòng!
 
Khoảng một canh giờ sau, ánh mắt Hạ Ngôn chậm rãi mở ra. Trong đêm tối những làn gió mát nhẹ nhàng thổi, rất khẽ khàng. Sự đau đớn toàn thân của Hạ Ngôn đã hoàn toàn biến mất.
 
"Khí Huyết Đan bát phẩm, còn có hiệu quả chữa thương của linh lực bản thân ta, không ngờ cũng không thể hoàn toàn khiến thương thế ta khôi phục. Xem ra còn cần phải tĩnh dưỡng vài ngày nữa!"
 
Hạ Ngôn thầm nghĩ.
 
- ồ? Trương Bảo đâu?
 
Thương thế vừa rồi của Hạ Ngôn cực kỳ nghiêm trọng! Hạ Ngôn vội nhìn về bốn phía. Hầu như bốn phía không có chút âm thanh nào, ngoại trừ tiếng hít thở của Hạ Ngôn.
 
- Chẳng lẽ Trương Bảo đã đi rồi!?
 
Hạ Ngôn nhướn mày, nghi hoặc:
 
- Với thương thế vừa rồi của ta, Trương Bảo sao không nhân cơ hội này giết ta? Chẳng lẽ hắn vừa rồi suýt bị tẩu hoả nhập ma nên không thể đánh chết ta được, phải kiếm một chỗ để chữa thương?! ừm. Tên Trương Bảo này thật đúng là lợi hại! Hắn tự xưng là đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, không biết lực lượng của hắn rốt cuộc có cường đại như Linh Hoàng không?!
 
Hạ Ngôn thầm lắc đầu:
 
- Hôm nay, rốt cuộc ta coi như cũng từng giao thủ với cường giả Linh Hoàng hư hư thực thực này! Tên Vương Đông Cực kia sợ rằng còn lợi hại hơn cả Trương Bảo nữa! Hơn nữa, Vương Đông Cực cũng có thần khí cường đại trong tay, lực công kích khẳng định còn cường đại hơn Trương Bảo rất nhiều! Ta so đấu với Vương Đông Cực, nếu là lấy thực lực hiện tại thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé loé, âm thầm thở dài một tiếng.
 
Hôm nay, Hạ Ngôn giao thủ với Trương Bảo, coi như cũng biết được sự khủng bố của Linh Hoàng. Đối với lực lượng của cường giả Linh Hoàng, hắn cũng đại khái hiểu rõ. Hắn đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và Vương Đông Cực.
 
- ồ?
 
Đang lúc Hạ Ngôn xoay người chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nhìn về phía mặt đất cách đó cả trăm mét.
 
- Kia.
 
Hạ Ngôn bay vút lên, hướng về phía đó.
 
- Là Trương Bảo!
 
Hạ Ngôn lập tức nhận ra. Người nằm trên mặt đất chính là Trương Bảo, kẻ vừa giao chiến kịch liệt với mình.
 
- Tên Trương Bảo này chết như thế nào?!
 
Hạ Ngôn không cảm giác được khí tức sinh mệnh, hiển nhiên Trương Bảo đã là một cỗ thi thể!
 
Hạ Ngôn tới trước người Trương Bảo, khoé miệng nhếch lên, lộ ra vẻ tươi cười.
 
- Tên Trương Bảo này không ngờ lại đã chết! ha ha!
 
HạNgôn cười cười, thân thủ sờ soạng trên người Trương Bảo, chân mày nhíu lại:
 
- Tên Trương Bảo này sao lại không có gì trên người?! Ngay cả kim phiếu cũng không mang theo?!
 
Trên người Trương Bảo đúng là trống không, không có vật gì. Trương Bảo một lòng muốn giết Hạ Ngôn, sau khi xuất quan đã vội vã từ trong gia tộc chạy tới nơi này, căn bản không kịp mang theo thứ gì!
 
Sau khi trầm ngâm một lúc, Hạ Ngôn lại nghĩ:
 
"Thực lực tên Trương Bảo này bạo tăng, là ăn quả gì mà hắn nói qua. Ta thấy quả này khẳng định có tác dụng phụ rất lớn. Hắn giao chiến với ta, không thể khống chế được linh lực bành trướng cho nên mới chết mập mờ thế này!"
 
Ánh mắt Hạ Ngôn loé ra lệ mang:
 
- Trương gia! ừm, tuy rằng Trương Bảo đã chết nhưng Trương gia. phải diệt!
 
Vù!
 
Thân mình Hạ Ngôn hoá thành một đạo lưu quang, bay rất nhanh về thành Tử Nguyệt. Lộ trình mấy chục dặm được Hạ Ngôn nhanh chóng vượt qua, lần nữa trở lại trước Thánh điện thành Từ Nguyệt.
 
- Điện chủ đại nhân!
 
Hộ vệ thánh điện trang bị võ trang đang đứng ở trước Thánh điện, thấy Hạ Ngôn từ trên không trung hạ xuống thì lập tức thi lễ.
 
- ừm. Không có việc gì!
 
Hạ Ngôn khoát tay cười nói:
 
- Điện chủ đại nhân, người lúc nãy là ai? Thoạt nhìn cực kỳ lợi hại hơn nữa dường như còn có địch ý với ngài!
 
Gã đội trưởng hộ vệ Thánh điện cung kính hỏi.
 
- Tên đó kêu là Trương Bảo, là Tộc trưởng của Trương gia ở thành Kim Dương! Lúc trước, đứa con Trương Phong của hắn giết muội muội của ta cho nên ta giết Trương Phong. Tên Trương Bảo hôm nay tới định trả thù. Tuy nhiên, hắn đã chết ở trên cánh đồng ngoài thành Tử Nguyệt rồi!
 
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ chuyển, liền mở miệng nói, cũng không giấu diếm gì mà nói thẳng ra. Chuyện này cũng không có gì cần phải giấu diếm cả. Quan hệ giữa Hạ Ngôn và Tuần gia đã rất rõ ràng, hoàn toàn đối lập, gần như đã rơi vào cục diện ngươi không chết thì ta vong rồi!
 
- Điện chủ đại nhân đánh chết tên Trương Bảo kia rồi! Hắc hắc, Trương gia đúng là gan lớn, cũng dám động thủ với Điện chủ Thánh điện! Hừ, tất phải diệt trừ bọn họ!
 
Tên Đội trưởng hộ vệ này hung hăng làm một động tác chém tay nói
 
- ừm!
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu.
 
- Đúng rồi Điện chủ đại nhân! Gần đây có truyền lại một tin tức, nói rằng ngài và Vương Đông Cực mấy ngày nữa sẽ tiến hành một lần sinh tử chiến!
 
Giọng điệu tên Đội trưởng hộ vệ này trở nên cẩn thận, thấp giọng hỏi.
 
Thật ra chuyện này đã được rất nhiều người ở thành Tử Nguyệt biết trước. Cuộc đối thoại giữa Vương Đông Cực và Hạ Ngôn hôm ấy, gần như toàn bộ thành Tử Nguyệt đều nghe thấy. Hiện tại, tin tức này lại được Vương Đông Cực cố ý thả ra, chứng thật lại chuyện hắn và Hạ Ngôn sẽ sinh tử chiến một trận ở Vân Thành!
 
- Đúng thị ta sẽ đi!
 
Hạ Ngôn hít sâu một hơi, khẽ gật đầu nói
 
Mấy ngày trước, tin tức này truyền khắp thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn hắn đương nhiên có nghe thấy. Bất kể thế nào, bản thân hắn phải tham gia trận chiến này. Dù hắn biết không phải là đối thủ của tên Vương Đông Cực, Hạ Ngôn cũng quyết không lùi bước. Nếu Hạ Ngôn chọn chạy trốn thì sợ rằng toàn bộ gia tộc cũng đều bị nhổ bỏ tận gốc. Còn nữa, cũng không có chỗ nào mà trốn, ngoại trừ chạy vào Tội Ác Sâm Lâm.
 
- Điện chủ đại nhân!
 
Tên hộ vệ này hít vào thở ra, bộ dáng như vừa muốn nói vừa sợ không dám.
 
HạNgôn cười cười:
 
- Ngươi muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi!
 
- Điện chủ đại nhân, ta nói thẳng vậy!
 
Tên hộ vệ này nghe Hạ Ngôn nói thế thì tinh thần đại chấn, ánh mắt sáng lên nói:
 
- Điện chủ đại nhân còn có một thân phận khác, đó chính là người tu luyện Thiên Cung!
 
Hạ Ngôn có thân phận người tu luyện Thiên Cung cũng không ít người biết, nhất là những người tu luyện ở gần Thánh Thành!