Trân Bảo Các cao ba tầng, bên ngoài cả kiến trúc có màu hồng phấn, ở ngay phía trước cổng chính có một khối Nguyên Bảo Thạch trong suốt thật lớn. Trân Bảo Các trên dưới chia làm ba tầng, bên trong đa phần là bán các vật phẩm cho nữ nhân sử đụng. Đương nhiên, cũng có một chút trang sức nam nhân cũng mang được, ví dụ như dây chuyền bảo thạch, các loại ngọc khí.
Nghe đồn lão bản Trân Bảo Các cũng là một nữ nhân, tuy nhiên cực ít hiện thân ở Trân Bảo Các, cho dù là một ít con cháu đại gia tộc tới mua vật phẩm, cũng hầu như không nghe nói nàng đích thân tiếp đãi.
Khoảng nửa giờ sau, năm người Hạ Ngôn đã theo con đường đi tới ngoài Trân Bảo Các.
- Đây là Trân Bảo Các, xem ra thật không tệ.
Bạch Nhị vươn cánh tay ngọc chỉ trỏ Trân Bảo Các.
- Trân Bảo Các này có danh tiếng rất lớn ở Thánh thành.
Hạ Ngôn nói. Ở cửa chính Trân Bảo Các, không ít người trang phục đẹp đẽ ra vào.
- Chúng ta cũng vào xem sao!
Tô Cầm đảo mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, lộ ra một nụ cười giảo hoạt
- Được, đi, chúng ta vào thôi. Thấy thích cái gì thì mua! Thấy thú vị cũng mua! Thấy thuận mắt, trực tiếp mua!
Hạ Ngôn cũng phất tay, hào khí tận trời dẫn đầu đi về phía cửa Trân Bảo Các. Nếu hôm nay đi ra du ngoạn, Hạ Ngôn đã hạ quyết tâm buông lỏng nội tâm, du ngoạn cho thỏa thích.
Vừa vào cửa chính bên trong liền truyền ra tiếng chào mừng đồng loạt, hai hàng nữ nhân viên đứng chỉnh tề cùng hô lên. Thấy mấy người Hạ Ngôn tiến vào, lập tức mỉm cười chào đón, từng cỗ hương khí tràn ngập Trân Bảo Các.
Cả tầng một tràn ngập các loại vật phẩm đủ màu sắc đặt trong ngăn tủ, làm cho người ta hoa cả mắt. Mùi hương quanh quẩn Trân Bảo Các là do các loại phấn son bột nước tản ra.
- Tiên sinh, các vị tiểu thư mỹ lệ, xin hỏi ta có thể trợ giúp cho các vị những gì hay không?
Lúc này, một nhân viên mặc chế phục màu đen đi tới, mỉm cười dò hỏi mấy người Hạ Ngôn. Vừa rồi nàng nhìn bốn cô gái sau lưng Hạ Ngôn, cũng ngây người một lúc, tuy nhiên nhanh chóng khôi phục thần sắc bình thường. Nhân viên nữ trong Trân Bảo Các này, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, thế nhưng so sánh với các nàng Tiểu Thanh lại có chênh lệch nhất định. Các nàng dù không bôi son trát phấn, cũng đã có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, tư thế khuynh quốc khuynh thành.
- ừm, chúng ta tới xem trước, đa tạ!
Hạ Ngôn gật đầu, nói với nữ nhân viên chế phục đen kia
- Vâng, nếu tiên sinh có nhu cầu gì, cứ phân phó chúng ta!
Nhân viên kia vẫn duy trì nụ cười, khẽ khom người với Hạ Ngôn.
Không gian trong Trân Bảo Các rất lớn, chỉ tầng một cũng có hơn mấy trăm vật dụng, quả thật xem không hết
Năm người vòng vo một hồi, Hạ Ngôn dần dần nhíu mày, nơi này thật là không thích hợp cho mình tới. Các cô gái lại rất hưng phấn, thình thoảng cầm một hai món đồ trên quầy hàng quan sát tỉ mỉ, tuy nhiên những thứ có thể khiến cho các nàng muốn mua, đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
- ồ? Các tỷ muội xem, đây là cái gì?
Đột nhiên, Bạch Nhị như phát hiện một thứ thú vị, hé môi nhỏ chỉ vào một vật phẩm hô lên.
Mọi người nghe vậy, ánh mắt liền chuyển sang.
- Thật thơm!
Bạch Nhị khẽ hít một hơi thật sâu, toàn thân thoải mái nói.
Thứ nàng chỉ là một bình ngọc trong suốt chứa một chất lỏng màu sắc rực rỡ, bề ngoài thật xinh đẹp, hơn nữa tỏa mùi hương thơm ngát. Trong phạm vi mười thước, có thể ngửi rõ mùi hương tỏa ra.
Nên biết rằng trong Trân Bảo Các này, có rất nhiều thứ tỏa ra hương thơm, rất nhiều thứ hỗn tạp một chỗ nên không cách nào nhận ra. Mà loại chất lỏng màu sắc rực rỡ này phát ra mùi hương rất đặc biệt, hơn nữa mùi thơm mà không nồng, hít vào cảm thấy thoải mái.
- Chẳng lẽ thứ này dùng để bôi lên người hay sao?
Viên San chớp động hàng mi dài, nghi hoặc hỏi.
Phấn son bột nước, bất cứ một thành trấn nào cũng có bán. Tuy Trân Bảo Các có rất nhiều phấn son, nhưng cũng khó khiến chúng nữ chú ý, mà loại chất lỏng màu sắc này, các nàng lại chưa từng thấy qua
- Hình như không phải, thơm như vậy, nếu bôi lên người thì không phải từ rất xa đã ngửi thấy hay sao.
Tô Cầm cau mày, nhìn thoáng qua Hạ Ngôn.
- Để ta giới thiệu một chút.
Lúc này, một nữ nhân viên đi tới nhiệt tình nói:
- Loại chất lỏng này là nước hoa, đại sư công nghệ Trân Bảo Các chúng ta đã hao tốn mấy chục năm mới nghiên cứu ra thành công. Bôi loại nước hoa này lên người, chỉ cần một chút là có thể bảo trì liên tục tỏa hương thơm trong một tháng.
- Tuy nhiên vì nguyên liệu loại nước hoa này rất khó tìm được, cho nên giá thành cũng tương đối cao. Cho dù là ở Thánh thành, cũng chỉ có một ít quý bà gia tộc mới mua được. Đương nhiên, trên cả đại lục cũng chỉ Trân Bảo Các chúng ta mới bán ra nước hoa, các nơi khác tuyệt đối không có.
Nhân viên kia mỉm cười giải thích.
- Nước hoa?
Hạ Ngôn nhíu nhíu mày:
- Hình như cũng không tệ, các muội có thích nước hoa này không?
Hạ Ngôn nhìn về phía các nàng hỏi, về phần giá, hắn không quan tâm.
- Muội thích!
Bạch Nhị lập tóc tỏ thái độ, mừng rỡ nói.
- Muội cũng thấy thật hiếu kỳ.
Viên San cũng gật đầu, ánh mắt chợt động, len lén liếc nhìn Hạ Ngôn.
- Mua một ít về đặt trong phòng, vậy thật là tốt
Tô Cầm nói vậy, có vẻ nàng cũng không định bôi lên người.
- Muội.
Tiểu Thanh chớp chớp mắt, nhìn mọi người, cuối cùng mới chần chờ chậm chạp nói:
- Muội cũng thích.
- Được, vậy thì mua!
Hạ Ngôn kiên quyết nói, chuyền sang nhân viên kia hỏi:
- Thứ này bán thế nào?
Nhân viên kia ánh mắt sáng ngời, lập tức nói:
- Loại nước hoa này là nước hoa cấp thấp, giá cũng khá rẻ. Mỗi một bình giá một trăm kim tệ, Trân Bảo Các chúng ta còn có nước hoa trung cấp, mỗi một bình giá năm trăm kim tệ. Đương nhiên, tầng thứ ba Trân Bảo Các chúng ta còn có nước hoa cao cấp, mỗi bình giá hai ngàn kim tệ. Một bình nước hoa cao cấp, có thể sử dụng được một năm.
Nữ nhân viên này thấy Hạ Ngôn hào phóng như vậy, lập tức bắt đầu chào hàng nước hoa giá cao hơn.
Tâm tư của nàng đương nhiên Hạ Ngôn rõ ràng, tuy nhiên hắn căn bản không quan tâm những thứ này. Một bình hai ngàn kim tệ, bốn bình cũng chỉ mới tám ngàn kim tệ, đối với Hạ Ngôn mà nói cái này không tính là tiền. Đan dược trung cấp, cũng có giá mấy ngàn kim tệ. Đương nhiên đối với các nữ quyến mà nói, hai ngàn kim tệ rõ ràng là một con số rất lớn. Một gia tộc tuy rằng có tiền, thế nhưng sẽ tuyệt không để các nữ quyến lấy ra chi xài nhiều lắm. Bất cứ một gia tộc thế lực nào, đều chú trọng nhất là võ lực con cháu gia tộc.
- Mua thứ đắt nhất, mua thứ cao cấp nhất!
Hạ Ngôn một lần nữa cho thấy thái độ không chút do dự. Thấy Hạ Ngôn thẳng thắn như vậy, nhân viên kia càng thêm vui vẻ, ánh mắt khép thành một đường.
- Mời các vị theo ta lên lầu!
Nhân viên này nhường đường, mời đám người Hạ Ngôn đi lên trên lầu.
Lúc mấy người Hạ Ngôn đang nói chuyện nước hoa, có mấy phụ nhân cạnh đó cũng nghe thấy được. Các nàng nghe Hạ Ngôn lại dứt khoát mua nước hoa cao cấp cho bốn nữ nhân, đều lộ ra vẻ đố kỵ, hận mình không thể là nữ nhân bên cạnh Hạ Ngôn.
Vật phẩm lầu ba tương đối thiếu hơn tầng một tầng hai, mỗi một loại vật phẩm đều cách một khoảng rất rộng, các quầy hàng đặt vật phẩm lại càng thêm hoa lệ. Nhân viên kia đưa bọn người Hạ Ngôn đến một quầy hàng màu hồng, lấy ra một bình ngọc trong suốt
- Sao bình này lại nhỏ đi nhiều như thế?
Bạch Nhị nhăn mày lại, nhìn bình nước hoa nữ nhân viên này lấy ra, bất mãn nói.
Bình nước hoa cao cấp này xác thật nhỏ hơn bình nước hoa cấp thấp rất nhiều, còn không bằng một phần ba bình nước hoa cấp thấp. Thế nhưng, giá bán lại gấp hai mươi lần nước hoa cấp thấp.
Nữ nhân viên này như đã sớm đoán có người sẽ hỏi như vậy, lập tức mỉm cười nói:
- Tiên sinh, tiểu thư! Các vị đừng nhìn bình này nhỏ hơn nước hoa cấp thấp, thế nhưng một bình nước hoa này phải dùng bền hơn nước hoa cấp thấp rất nhiều. Mỗi lần sử dụng, chỉ cần nhỏ một giọt lên lòng bàn tay, sau đó thoa lên da là có thể bảo trì mùi hương thật lâu.
- Hơn nữa, nước hoa cao cấp này dù là để mấy chục năm không dùng đến, cũng sẽ không hư hỏng. Chế tạo loại nước hoa cao cấp này, cho dù là đại sư công nghệ Trân Bảo Các chúng ta cũng phải hao tròn một tháng mới làm ra hai ba bình.
Nữ nhân viên không ngừng nhỏ giọng giải thích.
- ồ, hai ngàn kim tệ một bình sao?
Hạ Ngôn nhìn thoáng qua bình ngọc trong suốt
- Vậy lấy hai mươi bình đi.
Hai mươi bình, bốn vạn kim tệ!
- Ha ha, được, mời tiên sinh chờ trước, ta lập tức chuẩn bị cho tốt cho ngài.
Nữ nhân viên tươi cười rạng rỡ, bước nhanh về phía căn phòng nhỏ cách đó không xa
- Hạ Ngôn ca, sao huynh lại mua nhiều như vậy chứ?
Ánh mắt Tiểu Thanh nhìn về phía Hạ Ngôn, hỏi.
- Hạ Ngôn ca, có phải huynh còn muốn tặng người khác hay không?
Viên San cũng không nhịn được đảo mắt, nhỏ giọng hỏi.
Hạ Ngôn sững sờ, vội vàng nói:
- Không phải, những thứ này đều mua cho các muội. Hai mươi bình, mỗi người năm bình, mọi người từ từ mà dùng.
- Thế nhưng đó là hai mươi bình, tròn bốn vạn kim tệ đó, thứ này đắt quá.
Bạch Nhị vừa nãy đang tính toán, vừa tính xong liền hít một hơi trừng lớn mắt nói.
- Không sao, kim tệ với ta mà nói không có tác dụng gì. Ngày hôm nay đi ra chơi, thì cứ chơi cho thỏa thích đi.
Hạ Ngôn khoát tay nói.
Đang lúc nói chuyện, nữ nhân viên kia đã đi ra, trong tay cầm mấy chiếc hộp đen đóng gói kỹ càng.
- Tiên sinh, tiểu thư! Hai mươi bình nước hoa đã đặt trong bốn chiếc hộp này, các vị kiểm tra xem có đúng không.
Nữ nhân viên này đặt hộp trên mặt bàn, đưa đến trước mặt mấy người Hạ Ngôn.
Bạch Nhị vội vàng vươn tay mở hộp, nhìn nước hoa xếp chỉnh tề bên trong, xác định không sai mới đóng nắp hộp lại.