Linh La Giới

Chương 483: Sử dụng Nhất Nguyên Đan




Khu vực Mê Loạn, nơi ở của người tu luyện Thiên Cung.
 
Lúc này trong trang viên đều yên tĩnh không một tiếng động. Khu nhà lớn như vậy, trồng rỗng vắng vẻ. Ngay tại thời gian một phần ba chén trà nhỏ trước, Hạ Ngôn vừa từ Lạc Anh Cốc trở về, thân hình liên tục chớp nhoáng, rất nhanh tiến vào trong phòng, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn.
 
- Hiện tại, ta liền thử xem uy lực của Nhất Nguyên Đan này!
 
Hạ Ngôn sau khi ngồi xuống, ý thức khẽ động, từ trong Nhẫn Linh La lấy ra hai hộp ngọc. Hai hộp ngọc này chứa Nhất Nguyên Đan.
 
Nhất Nguyên Đan so với đan dược cửu phẩm còn cường đại hơn, Linh Tông đỉnh sử dụng Nhất Nguyên Đan còn có hy vọng rất lớn trực tiếp thành công đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng. Hạ Ngôn khẽ mở hộp ngọc, đầu tiên lấy ra một viên Nhất Nguyên Đan. Nhất Nguyên Đan màu trắng ngà ở trong bàn tay Hạ Ngôn chậm rãi lăn tròn, tản ra quầng sáng màu trắng. Nhất Nguyên Đan này, không ngờ có thể tự lơ lửng trên không.
 
Hạ Ngôn không chút do dự, hút Nhất Nguyên Đan trong tay vào miệng, một làn sáng trắng giống như sợi tơ màu trắng ở trong không khí hình thành một luồng năng lượng không ngừng tiến vào bụng Hạ Ngôn.
 
- Năng lượng thật tinh thuần!
 
Mới vừa hút Nhất Nguyên Đan vào, Hạ Ngôn liền cảm giác được linh lực trong cơ thể mình phảng phất sôi trào. Linh lực vốn tương đối yên lặng lúc này giống như là nước sôi sùng sục.
 
- Thì ra là thế!
 
Hạ Ngôn cảm giác được lực lượng trong Nhất Nguyên Đan, âm thầm gật đầu.
 
- Khó trách, Linh Sư bình thường có thể sử dụng Nhất Nguyên Đan này để tăng thực lực. Dược lực của Nhất Nguyên Đan này không ngờ ôn hòa như vậy. Tuy rằng linh lực của ta sôi trào, nhưng linh lực chảy trong kinh mạch lại cực kỳ ôn hòa, có thể nói là dịu dàng.
 
Hạ Ngôn nhắm mắt lại, cảm thụ dược lực của Nhất Nguyên Đan.
 
Nhất Nguyên Đan cùng Bích Lộ Huyền Thủy là hoàn toàn bất đồng. Bích Lộ Huyền Thủy, dược lực phi thường mãnh liệt, cho dù là cường giả Linh Tông, thậm chí là Linh Tông đỉnh cũng không thể sử dụng nhiều Bích Lộ Huyền Thủy. Dược lực Bích Lộ Huyền Thủy mãnh liệt, nếu sử dụng nhiều, có nguy hại rất lớn đối với thân thể người tu luyện. Người tu luyện dưới Linh Tông, thậm chí căn bản không thể sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy. Nếu là Linh Sư hoặc Đại Linh Sư bình thường mạo muội sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy, vậy trong nháy mắt có thể nổ tung thân thể, kinh mạch vỡ vụn mà chết.
 
Thân thể Hạ Ngôn vốn cường hãn hơn người tu luyện bình thường rất nhiều, cũng cứng cỏi hơn mấy chục lần, nhưng ngay cả là vậy hắn cũng không thể thường xuyên sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy. Hạ Ngôn sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy, mỗi một lần cũng chỉ sử dụng một giọt, còn phải cách một đoạn thời gian mới dám sử dụng lần nữa. Một giọt Bích Lộ Huyển Thủy, đối với Linh Tông sơ kỳ mà nói, trợ giúp quả thật không nhỏ. Linh Tông sơ kỳ, bình thường có thể phát huy uy lực võ kỹ năm đến mười vạn độ. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy có thể tăng lên không ít thực lực của bọn họ. Nhưng đối với Linh Tông đỉnh như Hạ Ngôn mà nói, một giọt Bích Lộ Huyền Thủy có thể để tăng thực lực không tính là nhiều.
 
Mà Nhất Nguyên Đan này lại có khác biệt thật lớn. Linh Tông đỉnh sử dụng Nhất Nguyên Đan đều có trợ giúp phi thường lớn lao, hơn nữa dược lực ôn hòa, thật giống như là dòng suối mát chảy nhẹ nhàng, cho dù sử dụng nhiều cũng không thành vấn đề.
 
Một canh giờ sau.
 
- Phù!
 
Hạ Ngôn mở to mắt, trong mắt chợt lóe lên hào quang rồi biến mất.
 
- Vẫn chưa được, dường như thiếu một chút gì!
 
Hạ Ngôn lắc đầu, mày nhíu chặt. Thời gian khoảng một canh giờ, Hạ Ngôn hấp thu gần như hoàn toàn dược lực một viên Nhất Nguyên Đan, nhưng vẫn không đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng. Tuy nhiên, linh lực của hắn đương nhiên tăng lên không ít.
 
Chướng ngại lớn nhất Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng về mặt tâm tình đã không tồn tại. So với người tu luyện bình thường, cơ hội đột phá của Hạ Ngôn càng lớn, cũng dễ dàng hơn nhiều. Nhưng sau khi hắn sử dụng Nhất Nguyên Đan cũng mơ hồ cảm giác được dường như thiếu một cái gì đó.
 
Ngũ linh châu không ngừng nhảy lên, nhưng không thể hoàn thành một bước cuối cùng.
 
- Lại dùng một viên thử xem!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, lại lấy ra một viên Nhất Nguyên Đan, hút vào trong miệng.
 
Từng tia năng lượng không ngừng được thân thể Hạ Ngôn hấp thu.
 
Tử Vân châu trong Linh Hải cùng với tứ linh châu trong hai tay, hai chân lại bắt đầu chấn động. Ngũ linh châu không ngừng chấn động, cùng Tụ Linh Huyệt ở bụng không ngừng tiến hành trao đổi linh lực.
 
Thời gian lại trôi qua một canh giờ.
 
- Đáng giận, vẫn không được!
 
Hạ Ngôn mở to hai mắt, viên Nhất Nguyên Đan thứ hai dùng xong. Hạ Ngôn vẫn không thể đột phá, đem Ngũ linh châu dung hợp làm một, đúc lại thân hình.
 
Đối với người tu luyện mà nói, bước vào cảnh giới Linh Hoàng tương đương với có một cuộc sống mới. Một khi đột phá, có thể đúc lại thân hình, nghịch thiên cải mệnh, tuổi thọ trực tiếp kéo dài vạn năm. Thánh Hoàng từng nói với Hạ Ngôn, cảnh giới Linh Hoàng mới là bắt đầu tu luyện chân chính.
 
Sau một lúc, tâm tình Hạ Ngôn dần dần bình phục, tâm cảnh hắn đã phát sinh lột xác. Cho dù hiện tại không thể đột phá, Hạ Ngôn cũng rất nhanh có thể điều chỉnh tốt trạng thái. Nếu là người tu luyện bình thường, vậy rất có thể sẽ vội vàng xao động, không thể khống chế điều chỉnh tâm tình, sau đó rất có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, rơi vào kết quá tử vong. Nhưng Hạ Ngôn tuyệt đối không như vậy.
 
"Quên đi, tu luyện vốn không thể vội vàng. Mà tới mấu chốt đột phá, lại càng không thể nóng vội. Có thể đột phá là cơ duyên tới, không thể đột phá, vậy nên thả lỏng tâm tình." Hạ Ngôn đứng lên, mở cửa sổ, mắt nhìn xuyên trời cao nhìn lên bầu trời mông lung.
 
Hạ Ngôn cũng không tiếp tục sử dụng Nhất Nguyên Đan. Liên tục sử dụng hai viên Nhất Nguyên Đan, cho dù là dùng tiếp cũng chưa chắc có thể đột phá. Hạ Ngôn biết, mình cảm ứng được một tia thiếu sót kia, cũng không phải là thiếu về linh lực, về phần rốt cục là cái gì, Hạ Ngôn cũng không thể đoán được.
 
"Đại khái còn khoảng một tháng chính là ngày ước định tỷ đấu với Vương Đông Cực. Lúc trước ước định tỷ đấu, đại khái toàn bộ người tu luyện thành Tử Nguyệt đều biết, ta tuyệt đối không thể đổi ý." Hạ Ngôn nghĩ trong lòng: "Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp."
 
"Đúng rồi, nếu tạm thời không thể đột phá cảnh giới Linh Hoàng, liền tiếp tục lĩnh ngộ bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp. Bộ phận thứ hai, năm tháng bế quan trước ta đã sờ soạng được phương hướng!"
 
Tâm niệm khẽ chuyển, Hạ Ngôn lại ngồi trở lại bồ đoàn, trong đầu không ngừng hiện lên bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp. Xung quanh thân thể Hạ Ngôn, linh lực không ngừng phóng ra không trung rồi sau đó lại bị hút vào trong cơ thể. Ngắn ngủi vài hô hấp, Hạ Ngôn liền đắm chìm nghiên cứu lĩnh ngộ tâm pháp. Khi hắn hồi tỉnh lại từ nhập định, đã là bảy ngày sau.
 
Hạ Ngôn mở to mắt, nhìn ánh sáng bên ngoài từ cửa số chiếu vào, miệng thở ra một hơi thật dài, một ngụm trọc khí trong ngực bị đẩy ra ngoài. Hạ Ngôn đứng lên, mở cửa phòng lững thững đi ra ngoài.
 
- Hạ Ngôn, ngươi xuất quan rồi! Thế nào? Còn chưa đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng sao?
 
Hạ Ngôn vừa mới ra khỏi cửa liền nhìn thấy Khai Duệ. Phòng của Khai Duệ cách Hạ Ngôn không xa, chỉ khoảng mấy trục thước. Nghe thấy hắn hỏi, Hạ Ngôn lắc đầu:
 
- Chưa! Đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng, quá khó khăn!
 
Hạ Ngôn thở dài một tiếng, lại nhìn phía Khai Duệ:
 
- Khai lão ca, tìm kiếm trong Lạc Anh Cốc đã ngừng rồi sao?
 
Hạ Ngôn sau khi nhập định cũng không biết trôi qua bao nhiêu lâu.
 
- Đúng vậy, đã chấm dứt! Gần hai trăm người tu luyện, tìm gần hết ba ngày ba đêm, trừ lúc bắt đầu thường thường có người tìm được Nhất Nguyên Đan, về sau gần như không nghe nói có người tìm được Nhất Nguyên Đan. Ha ha, tại ngày thứ hai, Lữ Hâm không ngờ tìm được một viên, khiến cho hắn gần như vui muốn chết. Hiện tại đã qua đi bảy ngày, người tu luyện trong Lạc Anh Cốc cũng đi gần hết.
 
Khai Duệ cười nói với Hạ Ngôn.
 
- Khai lão ca, huynh không tìm được Nhất Nguyên Đan trong Lạc Anh Cốc sao?
 
Hạ Ngôn ánh mắt nghi hoặc hỏi.
 
- Ta tìm được một viên, đã dùng nhưng không thể đột phá. Tuy nhiên, linh lực của ta lại tăng trưởng không ít!
 
Đôi mắt Khai Duệ hơi híp lại, dường như cũng không thất vọng.
 
- Hạ Ngôn, muốn đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng, quá khó khăn. Chướng ngại lớn nhất trong đó vẫn là tâm cảnh. Kỳ thật trước khi sử dụng Nhất Nguyên Đan, ta cũng không ôm hy vọng quá lớn, có thể gia tăng nhiều linh lực như vậy, ta cũng có chút vừa lòng.
 
Khai Duệ dường như muốn khuyên bảo Hạ Ngôn, hắn lo lắng Hạ Ngôn sẽ nghĩ luẩn quẩn.
 
Hơn hai mươi người tu luyện Thiên Cung, tìm được Nhất Nguyên Đan đại khái chỉ có bốn, năm người mà thôi. Đây vẫn là vì người tu luyện Thiên Cung đều là Linh Tông đỉnh. Những Linh Tông trung, sơ kỳ càng khó tìm được Nhất Nguyên Đan.
 
Hạ Ngôn cười nói:
 
- Khai lão ca nói chí lý. Đột phá về tu luyện cần nhờ tới cơ duyên. Cơ duyên tới, cho dù không có đan dược cũng có thể đột phá.
 
- Kétzz.
 
Hai người đang nói, cửa phòng gian đối diện mở ra. Lữ Hâm mặc trường bào đen từ trong đi ra nhìn thấy Hạ Ngôn cùng Khai Duệ, thân hình lướt về phía trước.
 
- Lữ lão ca!
 
Hạ Ngôn liền cười chào hỏi.
 
- Người tu luyện Lữ Hâm, như thế nào?
 
Khai Duệ cũng cười hỏi.
 
Sắc mặt Lữ Hâm tối lại, lắc đầu:
 
- Sau khi sử dụng Nhất Nguyên Đan, bế quan bốn ngày nhưng vẫn không thể đột phá. Linh lực của ta, ngược lại gia tăng lên mấy chục vạn độ uy lực võ kỹ.
 
- Haizzz! Muốn nghịch thiên cải mệnh, đúc lại thân hình, quá khó khăn!
 
Lữ Hâm thở dài một tiếng, bộ dạng có chút thất vọng.
 
- Ha ha, cũng không nên quá thất vọng. Cảnh giới Linh Hoàng, cũng không phải đột phá dễ vậy. Mặc kệ thế nào, sau khi sử dụng Nhất Nguyên Đan, linh lực tăng cường không ít, về sau cơ hội đột phá tự nhiên cũng lớn hơn nhiều.
 
Khai Duệ gật đầu cười nói với Lữ Hâm.
 
- Nói không sai. Các ngươi cũng đều không đột phá?
 
Ánh mắt Lữ Hâm khẽ chuyển, nhìn về phía Hạ Ngôn cùng Khai Duệ.
 
- Không có!
 
Hạ Ngôn cùng Khai Duệ đều lắc đầu.
 
- Khó, quá khó! Đúng rồi, Thánh Hoàng đại nhân đâu? Đã rời khỏi Khu vực Mê Loạn sao?
 
Lữ Hâm chuyển đề tài, hỏi về Thánh Hoàng. Hạ Ngôn cũng nhìn về phía Khai Duệ. Hắn cũng vừa mới xuất quan cho nên không biết Thánh Hoàng đã rời khỏi Khu vực Mê Loạn hay chưa.
 
- Ba ngày trước. Thánh Hoàng liền rời nơi này trở về Thánh Sơn. Đúng rồi, còn có một việc. Gần đây người của Đông Cực đang phát tán một tin tức, nói là Hạ Ngôn ngươi cùng Tông chủ Đông Cực Vương Đông Cực sau đó không lâu có một trận chiến sinh tử. Vương Đông Cực dường như đang làm chuẩn bị.
 
Khai Duệ nhìn về phía Hạ Ngôn, mày nhăn lại biểu tình như hỏi Hạ Ngôn tin tức này có phải thật hay không.