Linh La Giới

Chương 454: Đánh chết Cam gia Cửu trưởng lão




Tin tức tửu lâu Minh Châu phát sinh xung đột rất nhanh liền từ bên trong truyền ra ngoài, Cam gia một trong ba đại gia tộc thành Tử Nguyệt cùng với mấy con cháu đại gia tộc Hạ gia mới chuyển đến thành Tử Nguyệt phát sinh mâu thuẫn tại tửu lâu Minh Châu, hai bên tụ tập trong tửu lâu Minh Châu càng ngày càng nhiều.
 
Không ít con cháu Hạ gia nghe được tin tức đều chạy tới tửu lâu Minh Châu. Mà con cháu Cam gia biết các trưởng lão của gia tộc mình đều ở tửu lâu Minh Châu, tự nhiên càng phi thường tích cực chạy tới rồi.
 
Ngắn ngủi trong thời gian một nén nhang, trong tửu lâu tụ tập một lượng lớn con cháu hai đại gia tộc.
 
Mà ở bên ngoài tửu lâu, một số người tu luyện lá gan khá lớn đều đứng cách đó không xa xem náo nhiệt.
 
- Lão đại, ngươi thấy hai đám người này có thể đánh một trận hay không?
 
Một hán tử thần tình hoài nghi thấp giọng hỏi một trung niên bên cạnh.
 
- Cam gia trưởng lão đều ở đó, trong Cam gia trưởng lão còn có cường giả cảnh giới Đại Linh Sư. Mà Hạ gia đều là một chút con cháu trẻ tuổi, thực lực kém xa
 
Trung niên kia nhíu mày lắc đầu, nói.
 
- Ta thấy Hạ gia trưởng lão cũng sẽ rất nhanh chạy tới đây. Hắc hắc! Cam gia ở thành Tử Nguyệt thế lớn, nếu thế lực bình thường trêu chọc bọn họ chỉ sợ rất khó có kết quả tốt. Tuy nhiên lần này bọn họ xem như gặp phải đá tảng rồi. Theo ta được biết, tân Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt Hạ Ngôn phi thường bá đạo, trước kia khi hắn còn chưa trở thành Điện chủ đã xuất thủ giết chết Tộc trưởng Cam gia Cam Lục. Nếu Cam gia trưởng lão khi dễ con cháu Hạ gia, ta thấy Hạ Ngôn khẳng định sẽ lại xuất thủ.
 
Người trung niên phấn khích nói.
 
Không ít người tu luyện tụ tập ở bên ngoài tửu lâu đều đang nghị luận.
 
-Đến rồi đến rồi!
 
Đúng lúc này, có một người tu luyện nhìn thấy cách đó không xa đám người Hạ Ngôn đang tới gần, thấp giọng la lên.
 
Vốn đường phố bị vây kín, khi đám người Hạ Ngôn tới gần lập tức đều tách ra, nhường ra một thông đạo khá rộng lớn. Danh tiếng Hạ Ngôn ở thành Tử Nguyệt từ một năm trướcđã được lưu truyền ra rồi.
 
Trên Hội giao lưu học viện một năm trước, tên Hạ Ngôn đã được khắc vào đại sảnh tửu lâu xa hoa nhất thành Tử Nguyệt. Tuy rằng Hạ Ngôn năm nay mới mười lăm tuổi, nhưng khi đi ở trên đường tự nhiên tản mát ra một loại khí độ khiến người khác phải ngưỡng mộ. Khi Hạ Ngôn tới gần, những người tu luyện, kẻ mạo hiểm này không ngờ không kìm nổi đều cúi đầu.
 
Đi ngay phía sau Hạ Ngôn là Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long và Đại trưởng lão Hạ Lai, phía sau hai người này lại là một đám Chấp sự Thánh đỉện.
 
- Xin lỗi? Xin lỗi cái gì?
 
Thân ảnh Hạ Ngôn bước vào trong tửu lâu, nghe được Cam gia Cửu trưởng lão bắt đám người Bạch Hoa xin lỗi, lập tức ánh mắt lạnh băng đảo qua, cười lạnh hỏi.
 
Hạ Ngôn vừa xuất hiện, mọi người ở đây đều không tự chủ được mà ngừng thở. Tất cả ánh mắt trưởng lão Cam gia đều tập trung trên nguời Hạ Ngôn. Tuy rằng Hạ Ngôn rất trẻ tuổi, nhưng trong lòng bọn hắn lại vô cùng chịu áp lực, toàn thân đều không tự chủ được trở nên căng thẳng.
 
Nhất là ba người Cam Tùng trên trán không ngừng có mồ hôi chảy ra. Bọn họ chính mắt nhìn thấy Hạ Ngôn mới biết được chênh lệch giữa mình và Hạ Ngôn rốt cuộc lớn bao nhiêu.
 
- Hạ Ngôn ca!
 
Bạch Nhị nhìn thấy Hạ Ngôn, dậm chân chạy như bay tới bên cạnh Hạ Ngôn, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ vui mừng và hưng phấn.
 
- Ừ, Bạch Nhị.
 
Hạ Ngôn nhìn Bạch Nhị cười cười, lại quay về phía đám người Bạch Hoa gật đầu.
 
- Ra mắt Điện chủ đại nhân!
 
Bạch Hoa nháy mắt với Trương Long và Triệu Mạnh, ba người đồng thời ôm quyền vấn an Hạ Ngôn. Hiện tại là đang ở trước mặt công chúng, Hạ Ngôn là Điện chủ Thánh điện, bọn họ đương nhiên phải thi lễ chào hỏi rồi.
 
- Điện chủ đại nhân!
 
Cam gia đại trưởng lão cũng khom mình thi lễ.
 
- Chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm. Sự tình là như vậy, nửa canh giờ trước, ba con cháu Cam gia chúng ta đang dùng cơm trong tửu lâu.
 
Cam gia Đại trưởng lão nói lại sự tình với Hạ Ngôn một lần.
 
- Hạ Ngôn ca, không phải như thế!
 
Bạch Nhị lập tức lắc đầu, trợn mắt phẫn nộ nhìn đám người Cam Túc đang co đầu rụt cổ, giơ một ngón tay trắng nõn chỉ về phía Cam Túc nói:
 
- Vừa rồi hắn còn nhục mạ Hạ Ngôn ca. Còn nói muốn giết Hạ Ngôn ca. Chúng ta nghe được đương nhiêu đều rất giận, yêu cầu hắn xin lỗi. Nhưng hắn không chỉ không xin lỗi, còn ỷ vào thực lực Linh Sư khi dễ chúng ta. Sau đó Hạ Lưu tiên sinh tới liền muốn so đấu cùng ba người bọn hắn một trận. Nhưng so đấu còn chưa bắt đầu thì mấy lão già này đi tới, lão già đó còn xuất thủ đòi giáo huấn ta nữa. Nếu không phải Hạ Lưu ca cản giúp ta một chưởng, sợ rằng ta không còn gặp được Hạ Ngôn ca nữa
 
Thanh âm Bạch Nhị trong trẻo vang lên phi thường rõ ràng, đám người Cam gia kia cả đám sắc mặt đều xám ngắt.
 
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn Hạ Lưu một chút, gật đầu với Hạ Lưu. Trên khuôn mặt Hạ Lưu lộ ra thần sắc kích động, trong lòng âm thầm vui vẻ nghĩ: "Một chưởng này thật không vô ích nha!"
 
- Hừ, ta căn bản không dùng toàn lực, ta là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, nếu ta xuất thủ toàn lực, tên con cháu Hạ gia kia làm sao có thể chỉ bị thương nhẹ chứ?
 
Cửu trưởng lão nghe Bạch Nhị nói mấy câu đó lập tức lên tiếng biện giải.
 
Một chưởng vừa rồi của hắn quả thật không dùng toàn lực. Hắn đương nhiêu cũng biết nếu mình xuất thủ giết chết người Hạ gia, chuyện tình có thể đã lớn lên rồi.
 
- Phải không?
 
Hạ Ngôn nhìn về phía Cam gia Cửu trưởng lão.
 
- Tốt lắm!
 
- Cửu trưởng lão phải không? Hiện tại ngươi hãy dùng toàn lực, không sai, là dùng toàn lực. Ta thật muốn nhìn một chút, ngươi có thể đả thương bọn họ đến trình độ nào!
 
Hạ Ngôn cười lạnh nhìn cửu trưởng lão nói.
 
- Điện chủ đại nhân! Đây thật sự chỉ là một hiểu lầm, chung quy tất cả đều là một chuyện nhỏ. Mấy con cháu trẻ tuổi Cam gia chúng ta thật sự không biết mấy vị thanh niên này là bằng hữu của ngài, nếu sớm biết đã không như thế.
 
Đại trưởng lão có chút khẩn trương, cười làm lành nói.
 
Hắn xem như đã nhìn ra dường như Hạ Ngôn muốn làm lớn chuyện này. Hắn thậm chí cảm thấy rất có thể Hạ Ngôn sẽ lợi dụng chuyện này mà xuất thủ với Cam gia bọn họ, cho nên hắn phải cẩn thận ứng đối
 
- Hiểu lầm?
 
Hạ Ngôn lạnh lùng cười.
 
- Không sai, quả thật là một hiểu lầm. Như vậy đi, các ngươi nói lời xin lỗi, sau đó Cam gia các ngươi bồi thường một trăm tám mươi vạn kim tệ tiền tổn thất, chuyện này cứ như vậy cho qua!
 
Lời nói của Hạ Ngôn khiến tất cả mọi người hung hăng hít một hơi khí lạnh.
 
Xin lỗi? Lại còn phải bồi thường một trăm tám mươi vạn kim tệ?
 
Mấy vị trưởng lão Cam gia sắc mặt đều biến thành màu xanh.
 
Ngay cả đám người Hạ Phi Long cũng không nghĩ tới Hạ Ngôn lại cường hoành như thế. Mà đám người Bạch Hoa trong lòng lại ngạc nhiên thán phục, về phần mấy tên vốn là Chấp sự Thánh điện kia, cả đám đều câm như hến, một câu cũng không dám nói.
 
- Điện chủ đại nhân! Ngài thân là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, chung quy không thể thiên vị con cháu gia tộc mình như vậy chứ?
 
Cửu trưởng lão lập tức không kìm nổi lớn tiếng nói.
 
- Hai gia tộc cùng sinh tồn trong một thành thị, con cháu trẻ tuổi gia tộc mâu thuẫn một chút cũng là chuyện bình thường, hà tất phải hung hăng ép người như vậy!
 
Thanh âm Cửu trưởng lão trầm thấp vang lên.
 
- Tốt, cứ theo lời Điện chủ làm đi!
 
Cam gia Đại trưởng lão duỗi cánh tay ra ngăn cửu trưởng lão không cho nói tiếp, cười nói với Hạ Ngôn. Sau đó lại xoay người nhìn về phía ba người Cam Tùng nói.
 
- Cam Tùng, Cam Túc, Cam Nhược Thần! Ba người các ngươi nhanh tới xin lỗi mấy vị tiểu huynh đệ này đi. Lần sau mở to mắt ra một chút.
 
Cam gia Đại trưởng lão hơi thở trầm xuống, ngưng thanh phân phó cho ba người.
 
- Rõ!
 
Ba người Cam Tùng vội vàng sợ hãi đáp, đang định lên tiếng nói lời xin lỗi.
 
- Khoan!
 
Hạ Ngôn khoát tay ngăn ba người Cam Tùng lại, ánh mắt vừa chuyển nhìn về phía Cam gia Đại trưởng lão.
 
Tất cả Cam gia trưởng lão đều lộ ra vẻ nghi hoặc, yêu cầu của Hạ Ngôn tuy rằng rất quá phận, nhưng Cam gia Đại trưởng lão vẫn dự định làm theo lời Hạ Ngôn, để ba người Cam Tùng xin lỗi trước, sau đó bồi thường đủ số kim tệ.
 
- Không chỉ ba người tuổi trẻ bọn họ phải xin lỗi, ngươi, ngươi,.cũng phải xin lỗi!
 
Ngón tay Hạ Ngôn chỉ chỉ, toàn bộ trưởng lão Cam gia đều được chỉ một lần.
 
Đám người Hạ Phi Long càng thêm kinh hãi, Hạ Ngôn lại có thể yêu cầu nhiều trưởng lão Cam gia như vậy xin lỗi đám người Bạch Hoa?
 
Thực lực quả nhiên là thứ tốt! Hạ Ngôn nếu không có đủ thực lực, đương nhiêu không thể yêu cầu như vậy.
 
Mấy vị vốn là Chấp sự Thánh điện sắc mặt cũng dần biến thành màu đen.
 
- Ngươi.
 
Cam gia Đại trưởng lão hơi sửng sốt một chút, sau đó hít một hơi thật sâu, ánh mắt trợn trừng nhìn Hạ Ngôn. Trong lồng ngực một cỗ lửa giận đang xông lên.
 
- Thế nào? Vừa rồi các ngươi khi dễ con cháu Hạ gia thế nào? Hừ, các ngươi dựa vào thực lực cao là có thể khi dễ con cháu Hạ gia sao? Đại Linh Sư giỏi lắm sao?
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lấp lóe, không chút khách khí nói:
 
- Trẻ tuổi mâu thuẫn là bình thường, nhưng mấy lão già các ngươi lại khi dễ người trẻ tuổi Hạ gia, chẳng lẽ không cần nói xin lỗi?
 
Hạ Ngôn khinh miệt quét mắt nhìn đám Cam gia trưởng lão một cái.
 
" Cam gia này ta phải diệt trừ bọn chúng. Tộc trưởng Cam gia bị ta giết chết, nếu để Cam gia tiếp tục ở lại thành Tử Nguyệt phát triển, sớm hay muộn cũng là mối họa đối với Hạ gia!"
 
Trong lòng Hạ Ngôn ý niệm chuyển động.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi đừng quá phận.
 
Cam gia cửu trưởng lão mạnh mẽ tiến lên một bước, giơ tay chỉ vào Hạ Ngôn gầm lên.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lạnh lùng, một tiếng "keng" vang lên, Thần Hi Kiếm trong tay rời vỏ. Kiếm quang màu đen hiện lên, trực tiếp bay về phía Cam gia cửu trưởng lão. Động tác Hạ Ngôn cực nhanh, những người ở đây không một ai có thể thấy rõ. Chỉ cảm thấy một tia chớp lóa mắt, sau đó Hạ Ngôn lại đứng nguyên tại vị trí ban đầu, Thần Hi Kiếm lại một lần nữa vào vỏ.
 
Mà Cam gia cửu trưởng lão lại ánh mắt trợn trừng nhìn trước ngực mình, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin. Vừa rồi hắn chỉ cảm thấy một cỗ linh lực đột nhiên kéo tới, rồi sau đó trước ngực phát lạnh, hắn cũng chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng nào.
 
Một tia máu đỏ sẫm dần dần từ trên quần áo trước ngực chảy ra.
 
Mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn về phía Cam gia cửu trưởng lão, tuy rằng không thấy rõ động tác của Hạ Ngôn, nhưng bọn họ đều biết vừa rồi Hạ Ngôn đã xuất thủ với Cam gia cửu trưởng lão.
 
Khi bọn hắn nhìn thấy máu từ trước ngực Cam gia cửu trưởng lão chảy ra, cả đám càng thêm hoảng sợ hơn.
 
- Cửu trưởng lão!
 
Một gã Cam gia Trưởng lão vội vã lo lắng hô lên một tiếng.
 
"Khụ!"
 
Cửu trưởng lão đột nhiên ho lên một tiếng, khóe miệng cũng trào ra máu, thân hình run lên một cái.
 
- Không cần nhìn, trái tim hắn bị kiếm khí của ta đâm thủng, hắn phải chết không thể nghi ngờ!
 
Hạ Ngôn mặt không chút thay đổi, thanh âm đạm mạc nói tiếp:
 
- Dám ở trước mặt ta nói xấu ta, đáng chết! Hừ, ngay cả Tộc trưởng Cam Lục của Cam gia các ngươi ta cũng có thể xuất thủ giết chết. Ngươi cũng không nhìn lại xem thân phận mình là cái gì, dám nói với ta như vậy.
 
Hạ Ngôn đánh chết Cam gia cửu trưởng lão thật giống như bóp chết một con kiến vậy.
 
Ba người Cam Tùng cả đám sắc mặt trắng bệch, toàn thân cũng không ngừng run rẩy. Cửu trưởng lão trong gia tộc cao cao tại thượng cứ như vậy bị Hạ Ngôn đánh chết?