Hạ Ngôn hỏi về bốn người Bạch Nhị, Hạ Phi Long lập tức nghĩ tới.
Lúc đó, bốn người này cầm theo thư tín của Hạ Ngôn từ thành Hoa Thanh tới, vì vậy Hạ Phi Long đối với bốn người bọn họ phi thường khách khí. Trong thư tín, Hạ Ngôn đã nói rõ mục đích của bốn người này tới Hạ gia.
Vì vậy, lúc đó Hạ Phi Long đã đem bốn người này an bài tới khu phường thị phía Bắc, hỗ trợ quản lý phường thị, thậm chí còn cố ý chuẩn bị một biệt viện trong thành để bốn người đó tạm thời ở lại.
Nghe Hạ Ngôn hỏi đến, Hạ Phi Long lập tức trả lời.
- Bốn người này, hiện tại hẳn là ở chỗ quản lý phường thị của Hạ gia chúng ta. Hạ Ngôn, ta sẽ gọi người mời bọn họ tới đây.
- Không cần, một lúc nữa con sẽ đi tìm bọn họ. Bọn họ là bằng hữu tốt của ta.
Hạ Ngôn lắc đầu nói.
- Tam gia gia, con tới chỗ mấy vị bằng hữu kia trước. Chờ buổi tối, con nhất định phải uống với người vài chén.
Hạ Ngôn nhìn về phía Hạ Trường Hà, vừa cười vừa nói.
Hạ Trường Hà lập tức gật đầu.
- Tốt, buổi tối ngươi tới tìm ta.
- Tộc trưởng, số đan dược này, người hãy thu hết lại đi. Còn kế hoạch phần thưởng chi tiết như thế nào, ta cũng không muốn tham gia vào, người và các vị trưởng lão cứ thương nghị là được.
Hạ Ngôn khom lưng, đem chiếc bọc xách lên, giao vào tay tộc trưởng Hạ Phi Long.
- Tốt
Hạ Phi Long đáp.
- Được rồi, Hạ Ngôn, trong mấy vị bằng hữu của ngươi, có một người tên là Bạch Hoa, năng lực quản lý của người này phi thường xuất chúng.
Hạ Phi Long đột nhiên nói:
- Phường thị của Hạ gia chúng ta có thể duy trì được tới hôm nay, công lao của hắn rất lớn.
Nếu không phải Hạ gia hiện tại đang trong tình trạng nguy hiểm, Hạ Phi Long vốn có ý định để cho Bạch Hoa đảm nhiệm chức vụ tổng trưởng phường thị. Tất cả mọi chuyện về phường thị đều để cho hắn quyết định. Trong khoảng thời gian này, Hạ gia nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, vì vậy Hạ Phi Long không có tâm tư để đề thăng chức vụ cho Bạch Hoa
- A?
Hạ Ngôn nghe vậy cũng có chút ngoài dự liệu.
Hắn biết tâm tư Bạch Hoa kín đáo, hơn nữa cực kỳ ổn trọng. Bất quá, Hạ Ngôn lại không biết đối với chuyện tinh thông buôn bán của bọn họ. Đám người Bạch Hoa vốn là dong binh, không nghĩ tới Bạch Hoa lại còn có thiên phú như vậy.
Nêu là như vậy thì Bạch Hoa tới đây, coi như là một thu hoạch rất lớn của Hạ gia rồi.
- Tộc trưởng nói không sai, Bạch Hoa kia, năng lực quản lý buôn bán xác thực rất mạnh. Đại trưởng lão Hạ Lai cũng không nhịn được nói.
Hạ Lai trong lòng vẫn cảm thấy xấu hổ. Hắn hiện tại phi thường muốn nối lại quan hệ với Hạ Ngôn, nhưng lại lo lắng tới chuyện Hạ Ngôn có thể còn ghi hận trong lòng.
- Uhm, nếu như Bạch Hoa có năng lực này, vậy thì cứ để hắn quản lý phường thị Hạ gia đi vậy. Bạch Hoa là một người có thể tin cậy được, tộc trưởng, còn có các vị trưởng lão, các ngươi đối với hắn có thể yên tâm
Hạ Ngôn nói.
Phường thị Hạ gia, từ đình viện Hạ gia cho tới khu phường thị phía Bắc, hai người Hạ Ngôn chỉ dùng thời gian một chén trà nhỏ.
Hạ Ngôn mang theo Tiểu Thanh và Thổ cẩu cùng nhau đi tới phường thị
Tiến vào phường thị, Hạ Ngôn lập tức cảm giác được cỗ khí tức suy thoái. Phường thị hiện tại vô cùng lạnh lẽo vắng vẻ. Rất nhiều cửa hàng đều đã đóng cửa không tiếp tục kinh doanh. Người đi lại trên đường phố cũng rất ít.
Hiện tại không sai biệt lắm còn có thể mở rộng cửa tiếp tục kinh doanh, cũng chỉ có một số cửa hàng bán lẻ đồ dùng hàng ngày, còn có các tiểu điếm có liên quan mà thôi.
Chỗ quản lý phường thị, chỉ cần đi về phía trước, rẽ sang bên phải là có thể nhìn thấy.
- Hạ Ngôn ca, phường thị làm thế nào lại biến thành như vậy?
Tiểu Thanh nhìn xung quanh một chút, lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Trước đậy nàng còn ở trong thành Ngọc Thủy, cũng đã từng tới phường thị Hạ gia để mua vật phẩm.
Phường thị hiện tại so với phường thị trước đây khác biệt quá lớn.
- Không có việc gì, rất nhanh sẽ lại phồn thịnh trở lại.
Hạ Ngôn cười cười, không để ý nói.
-Uhm!
Tiểu Thanh gật đầu.
Hạ Ngôn nói, nàng rất tin tưởng, Hạ Ngôn nói rất nhanh sẽ phồn thịnh trở lại, vậy thì khẳng định sẽ như vậy.
Ngao ô.
Thổ Cẩu đi theo phía sau hai người, bỗng nhiên nhảy lên một cái. Nó đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có một con chó cái. Nó nhận ra được chó cái kia, trước kia Thổ cẩu còn vì con chó cái này đánh nhau với những con chó khác.
Hồi tưởng lại hình ảnh lúc đó, cái miệng Thổ cẩu không khỏi há ra nở nụ cười đắc ý.
Đi tới chỗ rẽ, hai người một chó quẹo vào, liền nhìn thấy tiểu lâu chỗ quản lý phường thị
Một ít hộ vệ phường thị đi tuần tra bên ngoài.
Đội trưởng đội hộ vệ phường thị nhìn thấy Hạ Ngôn đi tới, vội vã chạy đến thăm hỏi
Nói chuyện vài câu, Hạ Ngôn tiến vào trong chỗ quản lý phường thị, rất nhanh đã gặp được hai người Bạch Hoa và Bạch Nhị.
Bạch Hoa nhìn thấy Hạ Ngôn, hơi giật mình một chút, lập tức đứng lên, đến nghênh đón Hạ Ngôn tiến vào.
- Hạ Ngôn, ngươi trở lại thành Ngọc Thủy lúc nào vậy?
Đôi mắt đẹp của Bạch Nhị nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh, nhãn thần hơi lưu chuyển, trong miệng hỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nói.
- Ta trở lại thành Ngọc Thủy ngày hôm qua, buổi sáng ngày hôm nay xử lý một số chuyện, hiện tại mới có thời gian đến thăm các ngươi. Ha ha, các ngươi ở chỗ này cảm giác như thế nào?
- Được rồi, hai người Trương Long và Triệu Mạnh không ở đây sao?
Hạ Ngôn chỉ nhìn thấy hai người Bạch Hoa và Bạch Nhị ở chỗ này, cho nên mở miệng
hỏi
- Ta để cho hai người bọn họ tới thành Hoa Thanh liên hệ mua một ít hàng hóa thương phẩm, hiện tại bọn họ đã đi hai ngày rồi, cũng không biết có thu hoạch hay không!
Bạch Hoa khẽ cau mày nói.
- Ha ha, lấy tính tình của Trương Long, có thể nói chuyện sinh ý với người ta sao? Triệu Mạnh càng không cần phải nói.
Hạ Ngôn lắc đầu cười.
Bạch Nhị lập tức chớp mắt nói:
- Hạ Ngôn, ngươi đừng quá xem thường Trương Long và Triệu Mạnh, hai người bọn họ liên thủ rất lợi hại đó. Hai tháng vừa rồi, hai người bọn họ đã mua được không ít hàng hóa bên ngoài.
Trong con mắt của Hạ Ngôn thì hai người bọn họ căn bản không thích hợp với việc buôn bán. Mà Bạch Nhị lại nói hai người bọn họ liên thủ, năng lực cũng không tồi.
Bạch Hoa vừa cười vừa nói.
- Bạch Nhị nói không sai, hai người bọn họ quả thực là tuyệt phối.
- Tính cách của Trương Long ngay thẳng, điều này rất dễ làm cho các thương nhân tiếp thu, mà Triệu Mạnh lại tâm tư cơ mật, có hắn ở bên, Trương Long sẽ không bị mắc lừa.
- Uh, vậy thì tốt
Hạ Ngôn nghe Bạch Hoa nói như vậy, trong lòng tự nhiên tin tưởng.
- Bạch Hoa, Bạch Nhị, cũng đã tới thời gian ăn cơm rồi, đi, chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa.
Hạ Ngôn cười cười nói.
-Tốt!
Bạch Nhị lập tức nhảy dựng lên nói
- Bất quá, ngươi nên giới thiệu một chút trước nha!
Nhãn thần của Bạch Hoa nhìn sang Tiểu Thanh bên cạnh Hạ Ngôn.
-A!
Hạ Ngôn có chút xấu hổ.
- Đây là Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh, đây là Bạch Hoa, đây là Bạch Nhị. Trước đây ta đi Tội Ác Sâm Lâm, ta đều quen biết với hai người bọn họ ở đó.
Hạ Ngôn lại nói với Tiểu Thanh.
- Chào hai vị!
Tiều Thanh hơi hành lễ với hai người một chút.
- Chào Tiểu Thanh!
Bạch Hoa cũng lập tức nói.
- Thanh muội muội, muội thực xinh đẹp.
Bạch Nhị lập tức kéo Tiểu Thanh, bắt đầu nói chuyện vui vẻ. Bạch Nhị là một người tương đối thẳng tính, có cái gì nói cái đó, không giấu trong lòng cái gì.
Tụ Phúc Lâu!
Trước cửa Tụ Phúc Lâu Vương gia, bốn người một chó.
- Việc buôn bán của Tụ Phúc Lâu này vẫn không tồi.
Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài, cảm khái một chút nói.
- Tụ Phúc Lâu hẳn là sản nghiệp của Vương gia tại thành Ngọc Thủy. Mấy tháng trước, Vương gia liên thủ với Tịch gia đối phó với Hạ gia, nhưng vài ngày trước, không biết vì sao, thái độ của Vương gia đột nhiên biến đổi.
Bạch Hoa đối với đấu tranh trong thành Ngọc Thủy tương đối rõ ràng.
- Vương gia có người thông minh!
Khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên nói. Ý hắn chính là Vương Ngữ Yên. Lúc đó nếu như không phải Vương Ngữ Yên nói chuyện với hắn một phen thì lúc này đây Vương gia chắc chắn bị tẩy trừ.
Có thương hội Chu Vận gia nhập, Hạ Ngôn nghĩ không cần bao nhiêu thời gian, xu thế của thành Ngọc Thủy sẽ bị thay đổi một lần nữa. Đến lúc đó, thành Ngọc Thủy chỉ có một nhà Hạ gia bá chủ, Vương gia phải phụ thuộc vào Hạ gia.
- Đi, chúng ta đi vào!
Hạ Ngôn vung tay lên, dẫn đầu bước tới.
Tiểu nhị trước cửa Tụ Phúc Lâu vẫn là bốn người như cũ. Quy củ của Tụ Phúc Lâu không hề thay đổi, khách tiến vào Tụ Phúc Lâu đều cần phải tháo kiếm.
Đương nhiên, Hạ Ngôn đến nơi này, không ai dám bắt hắn tháo kiếm.
Mang theo Bạch Hoa và Bạch Nhị, còn có Tiểu Thanh, bước lên phòng tầng ba. Tổng quản của tửu lâu tự mình chạy tới tiếp đãi bốn người Hạ Ngôn. Trên mặt luôn nở nụ cười thân thiết.
- Đường chủ đại nhân. Các vị tiên sinh tôn kính. Hoan nghênh quý khách tới Tụ Phúc Lâu chúng ta, xin hỏi quý khách dùng gì?
Tổng quản nhiệt tình nói, phía sau hắn là hai tiểu nhị cầm thực đơn.
Có Thổ Cẩu ở chỗ này, tự nhiên cần phải có nhiều thức ăn một chút.
Một bữa ăn này đủ một canh giờ, lúc đó bốn người mới đứng dậy rời khỏi tửu lâu.
--------------------------------
Hạ Ngôn, có chuyện, ta hẳn là đến lúc phải nói với con rồi
Buổi tối, Hạ Ngôn đi tới biệt viện của Hạ Trường Hà, Hạ Trường Hà đưa Hạ Ngôn vào trong phòng, sắc mặt có chút ngưng trọng nói
-Dạ?
Hạ Ngôn nao nao.
- Hạ Ngôn, trước khi mẫu thân ngươi chết, từng giao cho ta cất giữ một phong thư.
Hạ Trường Hà nhìn Hạ Ngôn, trầm giọng nói.
- Lúc đó, người mẫu thân ngươi tín nhiệm nhất chính là ta, cho nên nàng đã giao thư cho
ta.
- Lúc đó nàng nói, nếu như ngươi có thể trở thành một cường giả chân chính, như vậy thì hãy đem phong thư này giao cho ngươi. Nếu như ngươi không có đủ thực lực, như vậy, phong thư này, vĩnh viễn đừng đưa cho ngươi xem. Hiện tại, ta nghĩ ngươi hẳn là đã có đủ thực lực rồi.
Hạ Trường Hà hít sâu một hơi, ánh mắt lấp lóe.
- Cái gì? Thư?
Trong lòng Hạ Ngôn có một cỗ tình cảm mãnh liệt trào lên.
Mẫu thân đã chết nhiều năm như vậy rồi, hiện tại, Tam gia gia dĩ nhiên nói mẫu thân năm đó lưu lại một phong thư
Chuyện như vậy, đối với Hạ Ngôn mà nói có chút bất ngờ. Không chuẩn bị chút nào, Hạ Ngôn thật lâu không có cử động gì.
Hạ Trường Hà ngồi bên cạnh cũng trầm mặc một hồi
- Hạ Ngôn, ngươi chờ một lát ta đi lấy thư. Phong thư này, ta vẫn chưa từng mở ra, vì vậy ta cũng không biết nội dung trong đó là gì!
Hạ Trường Hà nói, đi tới rìa tường, mở ra một ổ gạch ngầm
Hạ Ngôn nhìn động tác của Hạ Trường Hà, trên mặt không có biểu tình gì, thế nhưng thân thể lại run lên nhè nhẹ.
Mẫu thân lưu lại một phong thư, nói ta có đủ thực lực mới được nhìn. Trong phong thư này, rốt cuộc là có nội dung gì?
Trong lòng Hạ Ngôn hiện lên ý niệm này trong đầu.
- Mẫu thân là người của Đại Lục Ám Dạ, năm đó phụ thân ở Tội Ác Sâm Lâm gặp phải mẫu thân, như vậy, năm đó rốt cuộc phát sinh chuyện gì?
Trong đầu Hạ Ngôn xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.
- Mẫu thân năm đó vì sao lại phải tiến vào rừng rậm Tội Ác? Phụ thân khi đó cũng không là linh sư, không có khả năng tiến sâu vào rừng rậm Tội Ác. Vậy mẫu thân rất có thể là xuyên qua hơn phân nửa rừng rậm Tội Ác, sau đó mới gặp được phụ thân.
Xoẹt xoẹt.
Hạ Trường Hà đem một phong thư có chút ố vàng, cầm trong tay, đi tới bên cạnh Hạ Ngôn. Trên phong thư chỉ có một tên, hơn nữa lại là một loại ngôn ngữ khác