Ngày khảo hạch thứ hai trôi qua được bốn canh giờ, dong binh Cao Hạo Ca từ trong Ma Quỷ Trận thứ hai đi ra. Cao Hạo Ca chính là dong binh sử dụng trường đao kia. Thực lực của hắn quả thật phi thường mạnh, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Ngày khảo hạch cuối cùng trôi qua được mười canh giờ, Tiêu Tử Minh thông qua Ma Quỷ Trận, trở thành người tu luyện thứ ba trong số những tân nhân thành công tiến vào Thiên Cung.
Còn lại năm người, bao gồm cả Phương Bản trong đó, không thể thành công thông qua Ma Quỷ Trận khảo hạch, tự nhiên không thể tiến vào Thiên Cung, tất cả đều bị loại.
Khảo nghiệm vượt Ma Quỷ Trận này không chỉ có thực lực, thực lực tất nhiên rất trọng yếu, nhưng vận khí quả thật cũng chiếm một tỉ lệ nhất định, vốn Phương Bản ở canh bảy ngày thứ hai liền có một cơ hội thông qua Ma Quỷ Trận, nhưng hắn không thể nắm bắt cơ hội đó, tới nơi còn cách lối ra không đến ba mét, không ngờ bị ma quỷ đánh bại rồi sau đó bị bắt phải rời khỏi Ma Quỷ Trận.
Mà Tiêu Tử Minh vận khí tốt hơn nhiều, trong hơn mười mét cuối cùng hắn không ngờ không gặp phải một lần công kích ác liệt nào của ma quỷ, cuối cùng thành công thông qua khảo hạch.
Thực lực Phương Bản tuy rằng cao hơn Tiêu Tử Minh, nhưng kết quả lại là Phương Bản bị loại.
Sau khi ba ngày khảo hạch kết thúc, hầu hết người tu luyện Thiên Cung đều tập trung ở ngoài Ma Quỷ Trận.
Trong tám tân nhân có năm người phải lập tức rời Thiên Cung, đồng thời phải tuyệt đối giữ bí mật về sự tình nơi Thiên Cung.
Người bị loại đương nhiên tâm trạng rất kém, sắc mặt Phương Bản lại có chút hoảng hốt. Đây là cơ hội cuối cùng của hắn, hắn lại không thể nắm bắt. Sau này hắn không còn cơ hội tới Thiên Cung tham gia khảo hạch nữa.
Còn Hạ Ngôn, Cao Hạo Ca và Tiêu Tử Minh đều chính thức trở thành người tu luyện Thiên Cung, cũng đứng trong hàng ngũ người tu luyện Thiên Cung.
Nhìn mấy người bị loại phải rời đi, trong lòng Hạ Ngôn có một chút cảm khái nói không nên lời.
Hạ Ngôn có thể cảm giác được tâm tình bọn họ cũng rất khát vọng muốn tiến vào Thiên Cung, nhưng sự thật luôn tàn khốc.
Có người có thể thông qua khảo hạch, vậy cũng có người bị loại, đó là quy tắc.
Ba vị tuần thị phái hai người tu luyện Thiên Cung dẫn năm người Phương Bản đi xuống Thánh Sơn.
Nhìn năm người dần dần đi xa. Tiêu Tử Minh đứng bên cạnh Hạ Ngôn khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng.
- Hạ Ngôn! Phượng Bản không thể thông qua.
Tiêu Tử Minh thấp giọng nói với Hạ Ngôn.
Tiêu Tử Minh đã ở chung với Phương Bản khá nhiều ngày, hai ngươi cho dù không thể nói là bằng hữu, nhưng nhìn thấy Phương Bản bị loại, Tiêu Tử Minh cũng thở dài trong lòng.
Hạ Ngôn gật đầu không nói gì thêm.
- Hạ Ngôn! Ta còn phải cảm ơn ngươi đó!
Tiêu Tử Minh ánh mắt đột nhiên lóe sáng một chút, vẻ mặt lại trở nên hưng phấn hơn:
- Nếu không phải nhìn thấy ngươi thông qua Ma Quỷ Trận, ta chỉ sợ cũng không thể thông qua.
Tiêu Tử Minh chính là sau khi nhìn thấy Hạ Ngôn thông qua mới đột nhiên biến hóa rất nhiều, ở trong Ma Quỷ Trận, cũng không biết vì sao khiến hắn cảm giác dường như áp lực giảm nhẹ hơn một chút.
- Ngươi có thể thông qua, đó là bởi thực lực của ngươi. Có lẽ có nguyên nhân bởi ta, tuy nhiên đó không phải mấu chốt.
Hạ Ngôn nhìn Tiêu Tử Minh nói.
Tiêu Tử Minh gật đầu, khóe miệng hơi mấp máy một chút, tuy nhiên lại không nói điều gì.
- Sau lần khảo hạch này, Thiên Cung chúng ta lại có thêm ba thành viên mới!
Lúc này, Dạ lão đứng ở trước mặt tất cả mọi người, nhìn hơn một trăm người tu luyện Thiên Cung phía trước nói.
Ba vị tuần thị đều đứng thẳng ở phía sau lão. Mà ba vị tổng quản Điện Hoàng giả đã sớm rời đi.
- Tám tân nhân tham gia khảo hạch, ba người thông qua. Điều này khiến ta rất vui sướng. Sau khi các ngươi gia nhập Thiên Cung, phải càng nỗ lực tu luyện hơn nữa. Ở Thiên Cung, không ai có thể lơi lỏng tu luyện.
Dạ lão đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn:
- Càng cố gắng tu luyện, mới có thể có được thực lực càng mạnh. Thánh Hoàng đại nhân cũng sẽ nhìn các ngươi nỗ lực.
Ta muốn nói thực ra chỉ có một câu, đó là tại Thiên Cung cạnh tranh còn tàn khốc hơn so với bên ngoài. Những điều khác ta cũng không nói nhiều, sau khi các ngươi ở Thiên Cung một đoạn thời gian tự nhiên sẽ hiểu rõ quy tắc nơi này.
Dạ lão đảo mắt nhìn một vòng nói tiếp:
- Các vị! Hãy tiếp tục làm việc của chính mình đi.
Nói xong, Dạ lão khoát cánh tay áo.
Hơn một trăm người tu luyện đều lập tức rời đi.
- Hạ Ngôn, Tiêu Tử Minh!
Lưu tuần thị gọi Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh lại nói:
- Các ngươi vừa tới Thiên Cung, để Dương Khai dẫn các ngươi đi xem chỗ ở đi. Người tu luyện mới gia nhập Thiên Cung sẽ có kỳ nghỉ ba tháng. Các ngươi có thể tranh thủ thời gian ba tháng này xử lý tốt những chuyện của mình, sau đó quay lại đây chuyên tâm tu luyện.
Bởi vì tân nhân tham gia khảo hạch mới tiến vào Thiên Cung, hơn nữa cũng không ai biết mình có thông qua khảo hạch hay không. Vi vậy có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện còn chưa có xử lý tốt, cho nên Thiên Cung quy định tân nhân mới gia nhập Thiên Cung sẽ có kỳ nghỉ ba tháng.
Đương nhiên, nếu không cần ngày nghỉ cũng có thể hủy bỏ ngày nghỉ, trực tiếp ở Thiên Cung tiến hành tu luyện.
Lưu tuần thị nhìn về phía Dương Khai, Dương Khai vội vàng nói:
- Lưu tuần thị! Ngài yên tâm đi, chỗ ở ta đã bố trí tốt rồi, ta lập tức dẫn bọn hắn đi xem.
-Ừ!
Lưu tuần thị gật đầu, rồi quay mặt nhìn về phía Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh nói:
- Hai người các ngươi nếu có chuyện gì không thể xử lý, tùy thời có thể tìm ta, phần lớn thời gian ta đều ở trong Thiên Cung.
- Đa tạ Lưu tuần thị!
Hạ Ngôn cùng Tiêu Tử Minh đồng thanh đáp.
Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh đều lấy lại bọc hành lý của mình, thời điểm diễn ra khảo hạch hai người cũng không cầm theo.
Dương Khai dẫn theo Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh đi ngược về phía khi tiến vào. Hạ Ngôn cùng Tiêu Tử Minh đi theo phía sau Dương Khai đều thuận lợi đi ra khỏi thạch trận. Trong rừng cây bên ngoài có một dãy nhà lầu, đây chính là nơi người tu luyện Thiên Cung ở lại.
- Hạ Ngôn, Tiêu Tử Minh! Người tu luyện Thiên Cung chúng ta mỗi người đều có một phòng ở.
Dương Khai vừa đi vừa lên tiếng:
- Các ngươi nhìn phía kia, nơi đó là nơi chúng ta ở. Người tu luyện phải học viện chúng ta đều ở khu nhà phía đông kia.
Dương Khai chỉ vào một dãy phòng ở phía đông nói.
Nghe Dương Khai nói, Hạ Ngôn cùng Tiêu Tử Minh đều đưa mắt nhìn về phía đó.
Từng phòng từng phòng đều kiểu dáng hai tầng, thoạt nhìn bề ngoài cũng có chút giống nhau.
Khi ở Học Viện Tử Diệp, học viên đặc biệt cùng mỗi người ở một phòng, hiện tại ở Thiên Cung mỗi người một phòng cũng rất bình thường.
Bình thường khi người tu luyện nhập định cũng không bị ảnh hưởng. Cho nên mỗi người một phòng có thể giúp cho mình không bị quấy rầy nhiều nhất.
Người tu luyện Thiên Cung ngoại trừ tiến vào Ma Quỷ Trận và Tu Luyện Chi Tháp ra, thời gian còn lại cũng đều ở trong phòng mình nhập định hấp thu linh lực.
- Dương Khai đại ca! Chúng ta có ba tháng nghỉ ngơi, hiện tại có thể xuống núi không?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
Trong lòng Hạ Ngôn vẫn còn có một số việc không thể tiếp tục trì hoãn nữa, cho nên hắn muốn tranh thủ thời gian ba tháng này đi xử lý cho tốt.
Tiểu Thanh vẫn còn đang chờ ở thành Tử Diệp.
Từ lúc rời thành Tử Diệp đến hiện tại, thời gian đã được bốn năm tháng rồi.
Còn có Tộc trưởng Trương gia Trương Bảo cũng đã tới thành Tử Diệp điều tra nguyên nhân cái chết của Trương Phong, Hạ Ngôn cũng lo lắng Tiểu Thanh sẽ gặp nguy hiểm.
Ngoại trừ những chuyện đó ra, Hạ Ngôn còn muốn trở thành Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy, như vậy mới có thể thuận lợi đưa linh vị mẫu thân tiến vào từ đường tổ tông.
Việc này vẫn luôn nung nấu trong lòng Hạ Ngôn.
- Đương nhiên, lát nữa sau khi các ngươi xem xong chỗ ở là có thể xuống núi. Bất quá, Hạ Ngôn ngươi phải xuống núi sao?
Dương Khai nhướng mày, có chút khó hiểu hỏi.
Cho dù là tân nhân mới gia nhập Thiên Cung, đa số cũng sẽ không dùng những ngày nghỉ này. Bọn họ hận không thể lập tức tiến vào tu luyện trong Thiên Cung, làm sao dám lãng phí thời gian ba tháng chứ! Mặc dù có chút người không thể không xuống núi một chuyến, nhưng đều lập tức sẽ trở lại.
- Phải, ta còn có một số việc cần phải đi làm.
Hạ Ngôn gật đầu đáp.
- Ta cũng muốn xuống núi một chuyến. Tuy nhiên ta sẽ rất mau trở lại, đại khái trong thời gian một tháng là có thể.
Tiêu Tử Minh cũng lên tiếng.
- Ừ! Các ngươi sau khi xuống núi phải cố gắng về sớm đó. Khảo hạch mỗi tháng đều rất quan trọng.
Dương Khai trịnh trọng nhắc nhở.
Dương Khai muốn nói đến chính là khảo hạch người tu luyện Thiên Cung. Thời gian khảo hạch là ngày mùng một hàng tháng. Trong quá trình khảo hạch, người tu luyện có thể đạt được tu luyện trị giá trị phi thường quan trọng đối với bán thân mình.
- Ừ! Ta sẽ cố gắng quay về sớm một chút.
Hạ Ngôn cười nói.
Phòng ở cao hai tầng, kèm thêm một tầng hầm nữa.
- Hạ Ngôn, Tiêu Tử Minh! Thiên Cung sẽ bố trí người đến Thánh thành mua sắm thực vật. Tuy nhiên các ngươi cũng có thể tự đi tới Thánh thành ăn cơm. Đương nhiên, chuyện này cũng cần phải được cho phép. Tuy vậy người tu luyện Thiên Cung cũng rất ít sẽ tự mình xuống núi, tất cả mọi người đều không muốn trậm trễ thời gian của mình.
Dương Khai sau khi dẫn theo hai người tới xem phòng ở, còn nói thêm.
Thực lực có mạnh mấy cũng cần phải ăn cơm. Tuy rằng lấy thực lực người tu luyện Thiên Cung, cho dù mười ngày nửa tháng không ăn cơm cũng sẽ không có bất cứ gì không thoải mái. Thiên Cung có nhân viên chuyên mua sắm thực vật phân phát cho người tu luyện. Đương nhiên, những người đi mua thực vật này cũng đều trải qua Thánh Hoàng cho phép mới có thể lên núi
- Được rồi, những việc khác ta không nói nữa. Chúc các ngươi ở Thiên Cung vui vẻ. Sau khi các ngươi trở lại, sẽ có giảng sư giảng giải cho các ngươi về Ma Quỷ Trận.
Dương Khai nhìn Hạ Ngôn một chút, cuối cùng nói.
Sau khi Dương Khai rời đi, hai người Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh cùng rời Thánh sơn đi.
Hiện tại, Hạ Ngôn muốn cấp bách phải trở về thành Tử Diệp. Sau khi hai người tới Thánh thành liền chia tay nhau. Hạ Ngôn chạy về phía thành Tử Nguyệt, ở trong thành Tử Nguyệt thuê một chiếc xe ngựa rồi tiến thẳng về thành Tử Diệp.
Dựa theo tốc độ bình thường, từ thành Tử Nguyệt đến thành Tử Diệp đại khái cần thời gian mười ngày. Bất quá Hạ Ngôn thuê xe ngựa nhanh nhất, hai gã xa phu thay phiên nhau đánh xe, ngày đêm không nghỉ, vậy chỉ cần thời gian sáu bảy ngày liền đến thành Tử Diệp.
Nhìn thấy bóng dáng thành Tử Diệp quen thuộc, trong lòng Hạ Ngôn không khỏi toát lên một cảm xúc khó kìm nén.
"Ta muốn trở thành Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy, phải khiêu chiến Đường chủ Thánh đường đương nhiệm. Mà muốn có được tư cách khiêu chiến, cần phải thắng một trăm trận tại Khiêu chiến hội trường. "
Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.
Xe ngựa chậm rãi tiến vào cửa thành Tử Diệp.
"Không biết mỗi ngày có thể khiêu chiến mấy lần, có hạn chế số trận hay không? Nếu là không có, ta liền mỗi ngày khiêu chiến hai mươi trận, năm ngày là có thể thắng lợi một trăm trận. "
Hạ Ngôn tính toán thời gian, năm ngày cũng không tính dài.
"Ừ! về xem Tiểu Thanh trước rồi hẳn tính. Sau đó tới học viện một chuyến. "
Ánh mắt Hạ Ngôn kiên định, trong lòng đã sắp đặt kế hoạch những việc tiếp theo cần phải làm.