Linh La Giới

Chương 274




Thành Hoa Thanh, thoạt nhìn hoàn cảnh không kém thành thành Ngọc Thủy bao nhiêu. Hạ Ngôn đi trên đường, nhìn những người đi lại trên phố.
 
Thành Hoa Thanh cũng là một quận thành do thành Tử Diệp quản lý, cùng một cấp bậc với thành Ngọc Thủy.
 
Trải qua hỏi han đơn giản, Hạ Ngôn liền biết Đại sảnh Dong Binh thành Hoa Thanh đi thế nào. Đại sảnh Dong Binh thành Hoa Thanh, đồng dạng cùng ở khu vực trung ương thành thị
 
"Cùng không biết có thể đụng tới mấy người Bạch Hoa, Bạch Nhị hay không!" Trong lòng Hạ Ngôn cùng không chắc chắn.
 
Dù sao dong binh thường hay tiếp thu một ít nhiệm vụ đi ra ngoài thành thị, có khả năng thời gian dài không trở về. Dù là bọn người Bạch Hoa đều tiếp nhận một ít nhiệm vụ đơn giản, cũng chưa chắc vừa lúc hai ngày này liền trở lại.
 
Hạ Ngôn làm như bây giờ, cùng chi là thử thời vận thôi.
 
"Nếu đợi không được Bạch Hoa, ta cứ hỏi nhân viên công tác Đại sảnh Dong Binh xem có thể chút tin tức gì không. Thật sự không tìm được, vậy chỉ có thể đi thành Càn Khôn thôi. "
 
Hạ Ngôn vừa đi, trong lòng vừa nghĩ.
 
Một lúc sau, Hạ Ngôn đi tới quảng trường trung ương thành Hoa Thanh.
 
Thành Hoa Thanh còn nhỏ hơn thành Ngọc Thủy một ít. Nhìn trên phố thỉnh thoảng đi qua vài người tu luyện, cường giả thành Hoa Thanh này cũng rất ít.
 
Từ lúc vào thành đến giờ, Hạ Ngôn còn chưa thấy có cường giả Linh Sư xuất hiện.
 
Đại sảnh Dong Binh đồng dạng cùng không qua thu hút, tọa lạc ở hướng Tây Nam quảng trường, thoạt nhìn bề ngoài cũng có chút cổ xưa. Chẳng qua, lại không ít người tu luyện ra vào Đại sảnh Dong Binh.
 
Hạ Ngôn đi vào Đại sảnh Dong Binh, ánh mắt vừa chuyển, trong đại sảnh này cùng có mấy trăm dong binh.
 
Hạ Ngôn nhìn một vòng, cũng không thấy thân ảnh Bạch Hoa, Bạch Nhị. Kỳ thật, Hạ Ngôn cũng không ôm hy vọng vừa tới nơi này là có thể gặp bọn họ, vừa rồi tìm một vòng cùng chỉ là thử thời vận mà thôi.
 
Sau đó, Hạ Ngôn tìm một nơi gần cửa ngồi xuống.
 
Bởi vì phải nhìn những dong binh ra vào, cho nên Hạ Ngôn cũng không thể nhắm mắt dưỡng thần, càng không thể tu luyện ở nơi này.
 
Xung quanh một mảnh ầm ĩ, làm Hạ Ngôn không cách nào tĩnh tâm.
 
Tu luyện tâm pháp phải hết sức chăm chú, tập trung tâm thần, bằng không sẽ rất nguy hiểm. Ở địa phưong này, hiển nhiên không thích hợp tu luyện.
 
Trong đại sảnh, các dong binh tới đây tiếp nhận, giao tra nhiệm vụ, đa phần đều là dong binh sơ cấp mang huân chương lam sắc. Dong binh mang huân chương hoàng sắc, đều rất khó gặp.
 
Đại đa số dong binh cũng không hoàn toàn đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch, dong binh như vậy cùng chỉ tiếp thu nhiệm vụ cấp thấp, kiếm chút kim tệ cùng điểm kinh nghiệm.
 
Giống như bọn người Bạch Hoa tiếp nhận nhiệm vụ bảo hộ con cháu gia tộc lịch làm trước kia, bốn người bọn họ cũng chỉ kiếm được hai mươi kim tệ. Hơn nữa, thời gian kéo dài tới một tháng.
 
"Nếu bọn người Bạch Hoa gặp ta, khẳng định còn muốn cho ta kim tệ. Lúc đó, kim tệ bọn họ kiếm được còn có một phần của ta mà. "
 
Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên, lộ ta một tia tươi cười, sau đó lại lắc đầu.
 
Thời gian từ trưa chiều đến buổi tối, lại từ tối đến sáng sớm.
 
Hạ Ngôn vẫn không nhìn thấy mấy người Bạch Hoa. Tuy rằng buổi tối Đại sảnh Dong Binh không tiếp thu cùng đưa ra nhiệm vụ, thế nhưng dong binh có thể một mực ở lại trong đại sảnh.
 
Cho nên, Hạ Ngôn cả một đêm cùng không rời Đại sảnh Dong Binh.
 
Lấy trình độ cứng cỏi tinh thần của Hạ Ngôn hiện tại, mấy ngày không ngủ cũng không ảnh hưởng nhiều. Sau khi sử dụng Đoán Thần Đan, độ cứng còi tinh thần của Hạ Ngôn càng nâng cao không ít.
 
Mấy bản bí điển Thiên cấp ở Kinh Các Học Viện Tử Diệp lúc trước bị Hạ Ngôn mạnh mẽ ghi nhớ xuống, cũng đều bị Hạ Ngôn hoàn toàn dung hợp vào Linh La kiếm. Linh La kiếm hiện tại, có thể so sánh với bí điển Thiên cấp thượng thừa.
 
Từ sáng sớm đến trưa, buổi trưa lại đến tối.
 
Ngay cả dùng bữa, Hạ Ngôn cũng ở ngay tại Đại sảnh Dong Binh, cũng không rời một bước. Trong Đại sảnh Dong Binh không chỉ cung cấp các loại đồ uống, rượu, còn cung cấp thức ăn. Đương nhiên, đều cần tiền mua.
 
"Xem ra hôm nay qua rồi, ngày mai nếu không gặp bọn họ, phải đi. " Trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ, nhìn sắc trời bên ngoài dần lờ mờ.
 
-Này!
 
Lúc này, một gã nhân viên công tác Đại sảnh Dong Binh đi tới, biểu tình nghiêm túc đi về phía Hạ Ngôn kêu lên.
 
Thoạt nhìn, thái độ thật không thân thiết gì.
 
Hạ Ngôn quay đầu lại, có chút nghi hoặc. Nhân viên công tác này gọi mình có chuyện gì? Hạ Ngôn nhìn lại thân người mình, từ trên xuống dưới dường như cùng không có gì không đúng.
 
Trong tay cầm Thần Hi kiếm, phía sau là một túi đồ bình thường.
 
- Chính là kêu ngươi đó, ngươi có thân phận dong binh sao? Nhân viên công tác liếc nhìn Hạ Ngôn, lời nói khinh thường:
 
- Ta nhìn chằm chằm ngươi cả ngày rồi. Hình như hôm qua ngươi cùng ở nơi này phải không?
 
- Nếu ngươi không phải dong binh, sẽ không được dừng ở nơi này, ở đây không phải là tửu lâu miễn phí.
 
Nhân viên công tác bộ dạng khinh miệt nhìn Hạ Ngôn.
 
Hiển nhiên hắn coi Hạ Ngôn là dân lưu lãng nghèo túng.
 
- Ta là dong binh!
 
Hạ Ngôn sửng sốt một chút, liền nói với nhân viên công tác. -Hả? Dong binh?
 
Nhân viên công tác trừng mắt, sau đó cười nói:
 
- Ngươi là dong binh, vậy huân chương dong binh của ngươi đâu? Dong binh tới Đại sảnh Dong Binh, chẳng lẽ không mang huân chương của mình?
 
- Tiểu tử, ngươi còn dám gạt ta! Nhân viên công tác lớn tiếng nói.
 
Không ít dong binh gần đó, đều chuyển ánh mắt xem náo nhiệt sang.
 
Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ, sờ sờ trong vạt áo. Hiện tại trên người hắn không ít thứ lệnh bài huân chương tượng trưng thân phận, những thứ này đều treo ở vạt áo trong ngực, bởi vì thường xuyên phải dùng tới.
 
Kim Long Lệnh, huân chương dong binh, chứng nhận học viên đặc thù.
 
Hạ Ngôn sờ một hồi, không trực tiếp lấy huân chương dong binh ra, liền trực tiếp lấy một xắp đồ vật dậy ra ngoài.
 
Mười tấm kim phiếu hơi lộ liễu một chút, Hạ Ngôn liền bỏ trở vào. Nhiều kim tệ như vậy, có khả năng sẽ khiến nhiều người đỏ mắt, nói không chừng sẽ trêu chọc phiền phức.
 
Tuy rằng Hạ Ngôn không sợ phiền phức, tuy nhiên nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cất kim phiếu trở lại, những thứ còn lại liền ở trong tay Hạ Ngôn.
 
Kim Long Lệnh, chứng nhận học viên.
 
"Đây rồi!"
 
Hạ Ngôn thấy một cái huân chương dong binh hoàng sắc, trên mặt khẽ hiện vẻ vui mừng, sau đó lấy ra đeo lên ngực.
 
Huân chương hoàng sắc ở nơi này cũng không nhiều. Có thể mang huân chương hoàng sắc, đều là một ít dong binh tuổi tác khá lớn, hơn nữa ít nhất có thực lực Hậu Thiên đỉnh, làm rất nhiều nhiệm vụ tam cấp mới có thể tăng lên dong binh tứ cấp.
 
Nếu là dong binh ngũ cấp, vậy 99% là cường giả Linh Sư, thậm chí còn là Đại Linh Sư càng hùng mạnh hơn.
 
- Dong binh tứ cấp?
 
Nhân viên công tác kia thấy Hạ Ngôn lấy ra huân chương hoàng sắc, miệng liền há to, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn thì thào nói. Dong binh xung quanh lúc này nhìn Hạ Ngôn cũng lộ vẻ kính nể.
 
Dong binh tứ cấp, đó là tượng trưng của thực lực. Tuy rằng thoạt nhìn tuổi Hạ Ngôn không lớn, thế nhưng cũng làm cho người ta sinh ra kính nể từ đáy lòng. Người bình thường, cũng không khỏi cách Hạ Ngôn xa một chút.
 
- Bây giờ còn có vấn đề gì sao?
 
Hạ Ngôn nhìn nhân viên công tác kia, mắt lạnh nói.
 
- Không. Không có! Ngài. Mời ngài nghỉ ngơi!
 
Nhân viên công tác kia vội vã thối lui một bên, tuy nhiên vẫn thường lén quay đầu nhìn Hạ Ngôn, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
 
Từ sau khi nhân viên công tác kia quấy rồi, liền không thấy ai tới gần Hạ Ngôn nữa. Một cái huân chương hoàng sắc, làm phần lớn dong binh vừa nhìn thấy liền cả người cứng ngắc, sau đó lặng yên bỏ đi.
 
Thẳng đến buổi chiều, Hạ Ngôn mới đứng lên, đi tới quầy tiếp khách.
 
Một nhân viên công tác nữ tính bên trong, cung kính vấn an Hạ Ngôn. Đối với dong binh huân chương hoàng sắc, thái độ nhân viên công tác sẽ khác biệt.
 
- Tiên sinh! Xin hỏi ngài cần tiếp nhận nhiệm vụ dong binh sao?
 
Nói rồi, nàng lấy ra một quyển sách, bên trên đều là các nhiệm vụ đủ loại khó đẳng cấp. Hạ Ngôn tùy ý nhìn lướt qua, lắc đầu.
 
Hắn tới nơi này, không phải để tiếp nhận nhiệm vụ.
 
Hạ Ngôn lắc đầu, nhân viên công tác nữ tính kia liền lộ ra thần tình mê hoặc, trong lòng thầm nghĩ:
 
"Dong binh tứ cấp, đến đây không phải tiếp nhận nhiệm vụ, vậy thì. "
 
Ở Đại sảnh Dong Binh quận thành xuất hiện dong binh tứ cấp, xác thực rất thu hút ánh mắt người khác.
 
- Ta muốn hỏi tư liệu vài dong binh ở thành Hoa Thanh này. Hạ Ngôn càu mày một chút, trầm ngâm nói.
 
- Tư liệu?
 
Đối phương cũng nhíu hàng mi liễu, sau đó đột nhiên mỉm cười:
 
- Tiên sinh! Ngài cần đi nơi đăng ký tra xét là được.
 
Nơi đăng ký, chính là nơi ghi chép tin tức cá nhân đẳng cấp dong binh.
 
- Nếu dong binh ngài cần tra xét đăng ký ở thành Hoa Thanh chúng ta, như vậy có thể tìm được tư liệu của hắn.
 
Nữ nhân viên công tác kia nói thêm, trên mặt vẫn bảo trì nụ cười nhiệt tình.
 
- Ồ! Cám ơn!
 
Hạ Ngôn cũng khách khí mỉm cười nói.
 
Nơi đăng ký, không sai. Lần đầu tiên Hạ Ngôn theo Lý Nguyên Xuân đăng ký ở Đại sảnh Dong Binh thành Tử Diệp, chính là đi nơi đăng ký. Lần đó, hắn cũng không khảo hạch gì, liền trực tiếp trở thành một gã dong binh.
 
Nơi đăng ký, ở tận trong cùng đại sảnh! Nơi đó có một căn phòng, cùng là chỗ đăng ký dong binh.
 
Lúc Hạ Ngôn nói chuyện với nữ nhân viên công tác kia, tên nam nhân viên công tác hỏi Hạ Ngôn có phải là dong binh không, cũng dựng thẳng tai nghe ngóng. Lúc này, hắn vội vàng tới chào, trên mặt tươi cười khiêm cung dẫn đường cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn gật đầu, cũng không cự tuyệt
 
Nơi đăng ký, bởi vì Hạ Ngôn có thân phận dong binh tứ cấp, nhân viên quản lý cùng mở cửa sau cho Hạ Ngôn. Sau khi tra xét một chồng tư liệu, hao tròn một canh giờ, rốt cuộc Hạ Ngôn tra được tư liệu bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị, Trương Long cùng Triệu Mạnh. Bốn người này là ở một nơi nhà nghèo ở thành Tây, thành thị nào cùng đều có một ít khu cũ nát.
 
Tìm được địa chỉ bốn người, Hạ Ngôn tự nhiên phải đi xem, mặc kệ bốn người bọn họ có ở thành Hoa Thanh hay không.
 
- Tiên sinh! Ta rất quen thuộc thành Hoa Thanh, không bằng để ta dẫn ngài đi? Nhân viên công tác dẫn Hạ Ngôn tới chỗ đăng ký, vội vàng tỏ vẻ trợ giúp Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nhìn hắn một chút, nhân viên công tác này khoảng hơn ba mươi tuổi, thực lực rất yếu, có lẽ đả thông bốn năm mươi đường kinh mạch, thậm chí càng thấp hơn.
 
- Vậy cảm ơn nhiều! Hạ Ngôn cười nói.
 
Nếu có người dẫn đường, vậy tự nhiên rất tốt. Nhân viên công tác này thật nhiệt tình, lát nữa tới nơi liền cho hắn một hai kim tệ phí cực khổ.
 
Trong lòng Hạ Ngôn nghĩ!
 
Đối với Hạ Ngôn mà nói, một hai kim tệ thật không tính là gì. Chẳng qua người ra tay một lần là một hai kim tệ, ở quận thành này thật không thấy nhiều. Ví như nhân viên công tác này, thù lao mỗi tháng hắn ở Đại sảnh Dong Binh cũng chỉ là hơn hai kim tệ mà thôi. Nhưng mà ở đây rất an toàn, không có nguy hiểm sinh mệnh.