-Tuy rằng Lưu Hải kia là Đại Linh Sư hậu kỳ, nhưng ta cũng chưa chắc không thể chiến thắng!
Hạ Ngôn bí hiểm nói.
Nghe vậy, thân thể Thu tỷ cùng Cao đại ca đều run mạnh.
Những lời này của Hạ Ngôn khiến cho bọn họ rất rung động. Tuổi của bọn họ đều đã sàn bốn mươi, mà Hạ Ngôn, thoạt nhìn không quá mười lăm, mười sáu tuổi.
Lúc trước, trong đầu bọn họ chưa từng xuất hiện ý nghĩ Hạ Ngôn có thể chiến thắng Lưu Hải.
- Hạ Ngôn, chẳng lẽ ngươi cũng là Đại Linh Sư hậu kỳ? Tính tình Thu tỷ có vẻ nôn nóng, lập tức lên tiếng hỏi.
Hạ Ngôn lắc đầu:
- Ta tuy rằng không phải cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, nhưng cũng có thực lực đánh một trận với cường giả cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ bình thường. Lưu Hải kia lúc đánh với Lý Đại Vĩ, ta đã thấy toàn bộ. Đối với thực lực của Lưu Hải này, cũng coi như hiểu được không ít.
Cao đại ca cũng Thu tỷ nhìn nhau.
- Ta gọi là Cao Minh Nguyệt, đây là thê tử Uyển Thu. Vừa rồi huynh đệ Lưu gia xưng hô ngươi là Hạ Ngôn huynh đệ?
Cao Minh Nguyệt hít vào một hơi, thân thể ngồi thẳng tấp, tư thế rõ ràng trang trọng hơn vừa rồi rất nhiều.
Ngay cả Uyển Thu cũng đều nghiêm túc hơn một chút.
Mới vừa rồi bọn họ coi Hạ Ngôn là một đứa nhỏ, mà hiện tại đã hoàn toàn thay đổi cái nhìn.
Vừa rồi Hạ Ngôn nói ra mấy câu kia cũng không phải là một đứa nhỏ có thể nói ra. Nếu Hạ Ngôn có thể nói ra thực lực của Lưu Hải kia, lại tự tin có thể phân cao thấp với Lưu Hải, tự nhiên là có chỗ ỷ lại.
Cao Minh Nguyệt lập tức nghĩ đến người đứng sau lưng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn từng nói hắn còn có một sư phụ, hắn cùng sư phụ cũng nhau đến Thánh thành.
- Đúng, ta là Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gật đầu cười nói với Cao Minh Nguyệt
- Hạ Ngôn huynh đệ, không biết sư phụ của ngươi là vị nào? Cao Minh Nguyệt chần chờ hỏi.
- Sư phụ ta là Liễu Vân, Viện trưởng Học Viện Tử Diệp. Hạ Ngôn cũng không dấu diễm, liền nói thẳng.
Nếu không phải có hảo cảm với Uyển Thu, có lẽ Hạ Ngôn cũng không nói thêm gì.
- Liễu Vân tiên sinh? Cao Minh Nguyệt cả kinh.
- Viện trưởng Học Viện Tử Diệp, đó không phải là Nội các trưởng lão Liễu Vân của Thường gia sao?
Uyển Thu cũng giật minh há hốc miệng. Đối với việc này, nàng cũng có hiểu biết.
Lúc Hạ Ngôn ở Trung Tâm Giao Lưu thành Tử Nguyệt, đã từng nghe vị Khải tiên sinh kia nói sư phụ là trưởng lão ai đó của Thường gia. Lúc ấy, Hạ Ngôn cũng không để trong long, hiện tại nghe thấy Uyển Thu lại nói tới, trong giây lát liền nghĩ tới.
- Ha ha! Nguyên lai là đệ tử Liễu Vân tiên sinh. Khó trách. Cao Minh Nguyệt lập tức cười nói.
Đệ tử của Liễu Vân, Cao Minh Nauyệt này hai ngày hôm nay cũng có nghe thấy. Nghe nói, Hạ Ngôn ở trên Hội Giao Lưu học viện nhất lưu có biểu hiện phi thường nổi bật. Ngay cả thiếu chủ Lỗ Hạng Chi của Thương hội Bác Vũ đều bị Hạ Ngôn đánh bại một cách thoải mái.
Chuyện này, ở trong một số gia tộc Thánh địa đều có nghe đồn.
Không ít người đều đang tranh thủ có thể lôi kéo Hạ Ngôn vào trong thế lực của mình. Không bao lâu nữa, chỉ sợ cũng sẽ có người tìm được Hạ Ngôn, hơn nữa đưa ra các loại điều kiện ưu đãi.
- Cao gia chúng ta có quan hệ phi thường thân mật với Thường gia đó. Trước kia lúc ta theo phụ thân đi Thường gia bàn chuyện, cũng từng gặp Liều Vân tiên sinh vài lần, chỉ là không có cơ hội thân cận.
Cao Minh Nguyệt nhìn nhìn Uyển Thu, lại đưa mắt nhìn Hạ Ngôn cười nói.
- Cao gia? Thường gia? Hạ Ngôn nhíu mày.
Hắn nhớ rõ, trong năm thế lực lớn ở Thánh thành dường như cũng không có Cao gia.
- Đúng, Cao gia chúng ta đứng về phe Thường gia. Từ mấy năm trước bắt đầu, đến giờ vẫn như vậy.
Cao Minh Nguyệt gật đầu.
Nghe Cao Minh Nguyệt nói vậy, Hạ Ngôn mới hiểu được. Bên trong Thánh địa cũng không phải chỉ có bốn gia tộc cổ xưa, còn có không ít gia tộc cổ xưa đều phụ thuộc vào bốn gia tộc cổ xưa lớn nhất này. Mà Cao gia chính là phụ thuộc vào Thường gia, ích lợi của bọn họ cũng buộc chặt cũng một chỗ.
Tuy nhiên, mặc dù không phải bốn đại gia tộc, gia tộc có thể đứng vững ở Thánh thành cũng không phải gia tộc các chủ thành có thể so sánh. Cao gia này, hiển nhiên thế lực cũng rất lớn.
"Khó trách, vừa rồi huynh đệ Lưu Hải cũng Lưu Dương đều khách khí với Cao Minh Nguyệt như vậy".
HạNgôn thầm nghĩ trong lòng.
- Hạ Ngôn huynh đệ. Không biết Liễu Vân tiên sinh hiện tại có phải cũng ở trong Thánh thành hay không?
Cao Minh Nguyệt dò hỏi.
Nếu là có thể thông qua Hạ Ngôn tạo quan hệ với Liễu Vân, đó chính là một chuyện làm người ta vui mừng. Liễu Vân là Nội các trưởng lão của Thường gia, mà phụ thân Cao Minh Nguyệt ở Thường gia cũng là Nội các trưởng lão. Nếu có thể kết giao với Liễu Vân, như vậy Cao gia bọn họ về sau ở Thường gia nói ra cũng có thể được càng nhiều người ủng hộ.
Cho dù không bởi vậy mà tạo được quan hệ với Liễu Vân, quen biết Hạ Ngôn này cũng là một chuyện tốt. Hạ Ngôn tương lai cũng sẽ nhất định tiến vào trung tâm các thế lực. Không có ai bất ngờ xảy ra, Hạ Ngôn hẳn là cũng tiến vào Thường gia. Dù sao Liễu Vân chính là Nội các trưởng lão của Thường gia.
Vậy Cao Minh Nauyệt nếu có quan hệ tốt với Hạ Ngôn, tương lai.
Nghĩ vậy, Cao Minh Nguyệt cũng có chút may mắn thê tử Uyển Thu của mình xen vào chuyện của người khác. Nếu không phải Uyển Thu xen vào, Cao Minh Nguyệt hắn há có thể nhận biết Hạ Ngôn?
- Sau khi sư phụ cùng ta tới Kim Long Điện, đột nhiên nói có chuyện muốn làm cho nên đi trước. Sư phụ bảo ta quay về thành Tử Nguyệt rồi mới tìm người.
Hạ Ngôn nói lời thật.
- Hạ Ngôn, Liễu Vân tiên sinh mua đan dược bát phẩm này, là.?
Uyển Thu không kim nổi hỏi. Đan dược bát phẩm, đối với người có thực lực như Liễu Vân mà nói, hiệu quả không lớn bao nhiêu.
Khi người tu luyện thực lực tăng lên tới một giai đoạn nhât định, rất nhiều vật bên ngoài đều rất khó có tác dụng lớn. Đây cũng là một nguyên nhân thực lực càng mạnh càng khó có thể tăng lên.
Cho nên, Uyển Thu mới lên tiếng hỏi Hạ Ngôn.
- Ha ha! Kỳ thật đan dược này, là ta tự mua.
- Khó trách.
Uyển Thu kinh ngạc, tuy nhiên lại chợt gật gật đầu. Hạ Ngôn là đệ tử Liễu Vân, như vậy có tiền mua sắm đan dược cao cấp cũng là bình thường.
- Hạ Ngôn huynh đệ. Nếu ngươi sử dụng đan dược bát phẩm này, sau đó giao thủ với Lưu Hải kia, phần thắng không phải càng lớn hơn một chút sao?
Ánh mắt Cao Minh Nguyệt sáng lên, nói.
Vấn đề này, Hạ Ngôn vừa rồi đã nghĩ tới nhưng không thể thực hiện được.
Nghe Cao Minh Nguyệt nói vậy, Hạ Ngôn bất đắc dĩ thở dài một tiếng nói:
- Ta cũng muối sử dụng đan dược tăng thực lực của mình, nhưng nếu hiện tại sử dụng, ngày mai lúc khiêu chiến thì làm thế nào?
Trước khi khiêu chiến, vật phẩm hai bên đánh cuộc phải đưa ra Đại sảnh khiêu chiến.
- Nói cũng đúng.
Cao Minh Nguyệt nhíu mày.
Uyển Thu đột nhiên kéo ống tay áo Cao Minh Nguyệt, kích động nói:
- Chúng ta có thể giúp Hạ Ngôn mà! Hai viên đan dược bát phẩm này là 340 vạn kim tệ.
Uyển Thu còn chưa nói hết, Cao Minh Nguyệt liền vỗ mạnh tay.
- Đúng rồi! Cao gia chúng ta cũng có đan dược dự trữ. Hạ Ngôn huynh đệ, không bằng ngươi theo chúng ta đi Cao gia, ta sẽ xin phụ thân xem lại xem có hai loại đan được này trong kho hay không. Nếu có, trước hết có thể cho ngươi mượn dùng. Nếu không có, lại nghĩ biện pháp đi mua.
Hai mắt Cao Minh Nguyệt tỏa sáng nhìn Hạ Ngôn.
"Hả?" Trong lòng Hạ Ngôn cũng khẽ động.
Nếu là như vậy, như vậy hôm nay có thể sử dụng Súc Linh Đan cũng Đoán Thần Đan.
"Tuy nhiên, nếu đi Cao gia vậy thì lại thiếu bọn họ một phần nhân tình. Hơn nữa, ngộ nhỡ bị thua, vậy chẳng phải là thiếu nợ Cao gia 340 vạn kim tệ sao?"
Hạ Ngôn có chút do dự.
"Quên đi. Nếu thật sự không được, vậy lấy viên Hồi Hồn Đan để gán nợ thôi". Hạ Ngôn hạ quyết tâm trong long, hơi thở trầm xuống:
- Vậy đa tạ Cao đại ca.
- Ha ha! Hạ Ngôn huynh đệ, không nên khách khí. Đi, về nhà ta.
Cao Minh Nguyệt cười to nói. Có thể khiến cho Hạ Ngôn nợ một phần nhân tình, trong lòng Cao Minh Nguyệt phi thường vui mừng.
"Ta làm chuyện này, phụ thân nhất định rất hài lòng. " Cao Minh Nguyệt thầm nghĩ trong lòng.
Sau nửa canh giờ, Hạ Ngôn đi theo Cao Minh Nguyệt và Uyển Thu đi vào phủ viện Cao gia. Cao gia này không hổ là gia tộc trong Thánh địa, toàn bộ phủ viện lớn hơn Hạ gia mấy lần, hơn nữa các loại kiến trúc cũng càng lộng lẫy và đẹp đẽ.
- Hạ Ngôn huynh đệ, ta mang đệ đi gặp phụ thân. Cao Minh Nguyệt nói với Hạ Ngôn.
Cao Thượng Phong, phụ thân của Cao Minh Nguyệt chính là tộc trưởng Cao gia hiện nay.
- Hôm nay phụ thân hẳn vẫn ở trong gia tộc. Ha ha, Hạ Ngôn, phụ thân nhìn thấy đệ nhất định sẽ cao hứng.
Dọc theo đường đi Cao Minh Nguyệt đều có vẻ cao hứng.
Uyển Thu cũng không ngừng nói một số chuyện ở Thánh địa cho Hạ Ngôn nghe. Đối với Hạ Ngôn mà nói, chuyện của Thánh thành đều có vẻ mới lạ. Tuy nhiên Uyển Thu đối với chuyện trên Thánh Sơn cũng không biết nhiều.
Các thế lực đấu tranh trong sáng ngoài tối, ở Thánh thành càng thêm hung hiểm hơn rất nhiều so với chủ thành, quận thành phía dưới. Hơn nữa, Thánh thành tụ tập cường giả rất nhiều, nếu không phải có Thánh Hoàng uy hiếp, chỉ sợ Thánh Thành đã sớm bùng nổ chiến tranh.
- Ha ha! Tộc trưởng đại nhân nhất định bận rộn nhiều việc, không biết có thời gian gặp đệ hay không.
Hạ Ngôn cười nói.
- Làm sao lại không có thời gian? Cao Minh Nguyệt quay người lại nói:
- Đi. Phía trước chính là tiểu viện của phụ thân ta. Vừa rồi ta đã sai người thông báo cho phụ thân ta rồi.
Ở trước đám Hạ Ngôn khoảng vài trăm thước, có thể nhìn thấy một khu tiểu viện chỉnh tề độc lập.
Tới nơi này, lời nói Uyển Thu tự nhiên ít đi, cúi đầu nhìn mũi giày, sắp phải gặp bố chồng, Uyển Thu cũng không thể không thu liễm tính cách của mình.
- Thiếu gia. Tộc trưởng đại nhân đang chờ bên trong. Hộ về tiểu viện nhìn thấy Cao Minh Nguyệt lập tức nói.
-Ừ!
Cao Minh Nguyệt gật gật đầu.
- Hạ Ngôn huynh đệ, mời!
Cao Minh Nguyệt làm tư thế mời.
Hạ Ngôn cũng không khách khí, trực tiếp đi vào. Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu đồng thời đi vào trong. Tiểu viện này cũng phi thường lớn, chỉ riêng sương phòng đã có hơn mười gian.
Hạ Ngôn đánh giá sơ qua liền thu hồi ánh mắt.
- Minh Nguyệt, vừa rồi nghe hộ vệ thông báo Hạ Ngôn đệ tử Liễu Vân tiên sinh đến Cao gia chúng ta?
Từ trong gian phòng lớn nhất ở giữa truyền ra một giọng nói hùng hồn.
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn lên, mơ hồ nhìn thấy bóng người bên trong đại sảnh đang mở cửa phía trước.
- Phụ thân! Đúng là Hạ Ngôn huynh đệ tới. Cao Minh Nguyệt thi lễ từ xa.
- Ha ha! Hạ Ngôn hả, lại đây đi. Cao Thượng Phong cười nói.
Chờ Cao Thượng Phong lên tiếng, Cao Minh Nguyệt mới đưa Hạ Ngôn đi qua, tiến vào trong đại sảnh. Hạ Ngôn nhìn qua, trong đại sảnh chỉ có một người mặc quần áo gấm, trên người toát ra một cỗ khí thế rất mạnh.
"Thực lực Cao Thượng Phong này chỉ sợ cũng ngang ngửa với sư phụ. " Hạ Ngôn suy đoán trong lòng.
- Bái kiến tộc trưởng đại nhân. Hạ Ngôn thi lễ nói.
- Ha ha, ngươi chính là Hạ Ngôn hả? Liễu Vân tiên sinh sư phụ ngươi cũng đến Thánh thành sao? Ta và sư phụ ngươi, cũng thường xuyên gặp mặt. Một đoạn thời gian trước, ta nghe nói ông ấy thu đệ tử, ta còn không tin một thời gian dài đấy.
Ánh mắt Cao Thượng Phong nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, ôn hòa nói:
- Không nghĩ rằng, hiện tại có thể đích thân nhìn thấy ngươi. Không sai, quả nhiên không giống bình thường.
Tuy rằng ngoài mặt Cao Thượng Phong mang vẻ tươi cười, biểu tình không có biến hóa ra nhưng trong lòng lại hết sức chấn động. Lão biết biểu hiện cùng thực lực của Hạ Ngôn ở Hội Giao Lưu, nhưng hiện tại lão lại không thể dò xét ra linh lực phát ra trên người Hạ Ngôn.