Linh La Giới

Chương 257




Tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia Trương Bảo, đang ngôi tại vị trí trên cùng Nghị Sự đường, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
 
Lúc này, ngoại trừ Trương Bảo ra, còn có Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, Bát trưởng lão, Thập Thất trưởng lão, bốn vị trưởng lão Trương gia.
 
Trương Bảo, đã tiếp nhận vị trí tộc trưởng Trương gia từ mười bảy năm trước. Thân phận của Trương Bảo, nguyên bản cùng chưa đủ để tranh đoạt vị trí tộc trưởng này. Tam đệ của gia gia Trương Bảo, lúc đó đang giữ cương vị Lục trưởng lão Trương gia. Một nhà Trương Bảo trong Trương gia kỳ thực cũng không mạnh mẽ cho lắm. Bất quá, từ khi hắn cưới thê tử Tuần Ngọc Liên, với bối cảnh đặc thù của nàng, hơn nữa thực lực của Trương Bảo cùng dần dần trở thành người cực mạnh trong gia tộc, cho nên mới có thề thành công nắm giữ toàn bộ Trương gia, trở thành tộc trưởng đương nhiệm.
 
Sau khi Trương Bảo trở thành tộc trưởng hai năm, Tuần Ngọc Liên đã sinh ra người con đầu tiên, chính là Trương Phong. Trương Phong từ bé được nuông chíều, không có mảy may ủy khuất nào, chậm rãi hình thành nên tính cách cao ngạo có thù tất báo.
 
Sau khi lớn nên, mặc dù trong gia tộc đã thu liễm lại rất nhiều. Thế nhưng khi đối loại tự nhiên bày ra thái độ thế hùng hổ bức người. Bởi vì thế lực của Trương gia càng dần càng lớn, vì vậy Trương Phong lại thành Kim Dương hầu như chưa bao giờ phải chịu thiệt thời.
 
Những địa phương Trương Phong đi qua tại thành Kim Dương, coi như là trên đường cái, thông thường cùng đều là lặng ngắt như tờ, không có người nào dám thở mạnh, rất dễ gây họa vào thân. Có thề thấy được người này bá đạo thế nào.
 
Khi Trương Phong tới thành Tử Diệp, ngay tại tửu lâu ngay gần Học Viện Tử Diệp, thậm chí còn không cho phép người khác phát ra âm thanh khi hắn dùng cơm.
 
Hạ Ngôn và Trương Phong sinh ra thù hận, chính là bởi vì vài tiếng kêu của Thổ cẩu, đã đắc tội với Trương Phong.
 
Rầm!
 
Trương Bảo đột nhiên đứng lên, đánh mạnh một chưởng xuống mặt bàn.
 
Trên thân thề, một cỗ sát khí sắc bén bạo phát ra. Trong đôi mắt, cũng bắn ra quang mang đáng sợ.
 
Mấy trưởng lão gia tộc đều hiện rõ sắc mặt ngưng trọng, lạnh lùng nghiêm nghị. Độ ấm không khí xung quanh tựa hồ như trong nháy mắt giảm xuống rất nhiều.
 
- Người nào!
 
- Rốt cuộc là ai dám động thủ đối với Phong nhi của ta?
 
Trương Bảo hầu như khản cả giọng, ống tay áo phồng to, thanh âm trầm thấp đáng sợ, như ngưng tụ trong nghị sự đường không thề tiêu tan.
 
- Học Viện Tử Diệp! Phong nhi biến mất tại Học Viện Tử Diệp? Hừ, mất tích, tốt, tốt! Trương Bảo gào thét.
 
- Đại trưởng lão, chuyện này, ngươi thấy thế nào?
 
Đột nhiên, ánh mắt Trương Bảo bắn về phía Đại trưởng lão, trầm giọng hỏi.
 
- Tộc trưởng, Viện trưởng Học Viện Tử Diệp gửi thư nói Trương Phong biến mất nhiều ngày nay. Học Viện Tử Diệp đã phái người đi tìm kiếm nhưng không tìm thấy tung tích. Tính theo ngày thì thời gian Trương Phong biến mất cùng với ngày mà tổng quản ngoại viện gia tộc chúng ta Trương Kỳ Liên tới thành Tử Diệp ăn khớp với nhau.
 
Đại trưởng lão nhìn Trương Bảo một chút, thấy Trương Bảo không lên tiếng, liền nói tiếp.
 
- Trương Kỳ Liên cùng với Trương Phong đồng thời mất tin tức, còn có Trương Hải Tuyền, Trương Hồng Phi.
 
- Dựa theo ý tứ trong thư, ba gã đệ tử của gia tộc chúng ta tại Học Viện Tử Diệp cùng thời gian mất tích. Trong thư tín không hề thấy nhắc gì tới Trương Kỳ Liên, hẳn là viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân cũng không hề biết rằng Trương Kỳ Liên và ba người Trương Phong ở cùng một chỗ.
 
Thanh âm của Đại trưởng lão lộ ra một chút khí tức áp lực.
 
- Trương Phong biến mất, có hai loại khả năng. Một là bị người bắt cóc, muốn tống tiền. Nếu như khả năng này, người bắt cóc nhất định sẽ liên hệ với gia tộc chúng ta. Khả năng thứ hai chính là Trương Phong đã bị người khác giết chết, đồng thời hủy thi diệt tích (hủy xác xóa dấu vết).
 
Trưởng lão tiếp tục phân tích.
 
Ầm!
 
Trương Bảo lại vỗ xuống bàn một chường nặng nề, bất quá khí tức sắc bén vừa mới phát tán trên người lại đột nhiên biến mắt không còn tăm hơi. Thậm chí vẻ tức giận trên mặt cũng trở nên nhạt đi vài phần.
 
Trương Bảo này xác thực không phải người bình thường, có thề nhanh chóng ngăn chặn
 
cơn thịnh nộ trong lòng nhanh như vậy.
 
- Loại khả năng thứ nhất không cao lắm. cho tới bây giờ. Trương gia vẫn chưa nhận được bất cứ ké nào đưa tin. Vì vậy, bốn người Trương Phong, hẳn là đã bị giết chết rồi. Các ngươi thử nói xem, giết chết bốn người Trương Phong rốt cuộc là ai?
 
Trương Bảo xoay chuyển ánh mắt, hai tròng mắt bắn ra tinh quang.
 
- Khả năng là cừu gia của chúng ta. Bát trưởng lão tiếp lời.
 
Trương gia tại thành Kim Dương chính là một trong hai gia tộc lớn nhất, tại rất nhiều địa phương, tất nhiên sẽ kết thù kết oán với một ít cừu gia.
 
Thế nhưng, rốt cuộc là người nào, có thể đem bốn người Trương Phong giết chết tại Học Viện Tử Diệp.
 
- Cũng không hẳn, cừu gia của chúng ta, có khả năng lặng yên không một tiếng động giết chết bốn người bọn họ không nhiều lắm. Thực lực của Trương Kỳ Liên cũng không hề yếu.
 
Tam trưởng lão chen vào nói.
 
Cừu gia không ít, thế nhưng chân chính có thực lực cường đại lại không nhiều lắm.
 
Hơn nữa, cừu gia như vậy cũng sẽ không làm chuyện này, bởi vì hoàn toàn không có ý nghĩa gì hết.
 
- Tộc trưởng, ta nghĩ nên phái người đi điều tra. Tương Tử Hồng kia không phải là cũng đang ở trong Học Viện Tử Diệp hay sao?
 
Đại trưởng lão lên tiếng nói.
 
-Uhm!
 
Trương Bảo gật đầu.
 
- Không sai, Tương Tử Hồng kia, cũng phái người đưa tới một phong thư, nói Trương Phong mất tích nhiều ngày, nàng lo lắng Trương Phong gặp phải nguy hiểm.
 
- Như vậy, Đại trương lão, ngươi tự mình đi điều tra một chút. Một khi thu được bất cứ kết quả gì, lập tức phái người thông báo cho ta biết.
 
Trương Bảo gật đầu một cái, hướng về phía Đại trưởng lão nói.
 
- Rõ, tộc trưởng.
 
Đại trưởng lão lập tức lên tiếng trả lời.
 
- Chuyện này, có thể có quan hệ với viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân hay không?
 
Tam trưởng lão âm trầm, ánh mắt lóe lên.
 
- Liễu Vân?
 
Nghe vậy, thân thể Trương Bảo khẽ run. Liễu Vân, đó chính là viện trưởng của học viện nhất lưu, quan hệ với Thánh địa tương đối phức tạp. Cường giả từ trong Học Viện Tử Diệp đi ra nhiều không kể xiết. Nếu như đám người Trương Phong chết có quan hệ gì đó với Liễu Vân. Lẽ nào, Liễu Vân lại giết chết mấy người Trương Phong? Phái biết rằng Trương Hồng Phi đều tu luyện tại Học Viện Tử Diệp chín năm trời cũng không hề xảy ra bất cứ chuyện gì.
 
- Hẳn là sẽ không. Với thân phận của Liễu Vân, vì sao lại giết chết đám người Trương Phong?
 
Trương Bảo lắc đầu.
 
- Tộc trưởng, ta chí có chút nghi hoặc. Liễu Vân thân là viện trưởng của Học Viện Tử Diệp, thực lực đã sớm bước vào cảnh giới Linh Tông. Có kẻ giết người tại Học Viện Tử Diệp, hắn lại không cảm thấy gì.
 
Tam trưởng lão nhíu mày.
 
- Vì vậy, ta có chút không giải thích được.
 
Nghe Tam trưởng lão nói như vậy, trong lòng Trương Bảo bỗng nhiên khẽ động.
 
- Mặc kệ thế nào đi nữa, đi điều tra một chút trước. Tìm được hung thủ, ta muốn băm thảy hắn làm vạn đoạn!
 
Trương Bảo cắn răng thấp giọng quát.
 
- Có một người, giết một người, có một gia tộc, liền diệt một gia tộc!
 
- Đại trưởng lão, cần phải đặc biệt chú ý tới những cừu gia đã kết oán với Trương Phong tại thành Tử Diệp.
 
Trương Bảo bổ xung một câu, ngữ khí âm ngoan.
 
Mấv trưởng lão đều thầm hít một hơi khí lạnh.
 
Sau đó, Đại trưởng lão Trương gia xuất phát tới thành Tử Diệp, đầu tiên đi tới Học Viện Tử Diệp.
 
Hộ vệ Học Viện Tử Diệp tự nhiên ngăn cản Đại trưởng lão Trương gia. Bất quá, Đại trưởng lão nói muốn tìm học viên Tương Tử Hồng của học viện, sai gã hộ vệ kia đi thông báo với Tương Tử Hồng.
 
Tương Tử Hồng, cũng đã từng gặp qua Đại trưởng lão Trương gia này, thấy đại trưởng lão tự mình tới, đương nhiên lập tức ra học viện gặp mặt.
 
Đại trưởng lão Trương gia đưa Tương Tử Hồng tới một gian tửu lâu, tỉ mỉ hỏi xem Trương Phong tiếp xúc với những người nào trong học viện, cùng với Trương Phong trước khi mất tích có chuyện gì xảy ra.
 
Lúc ban đầu, Tương Tử Hồng cũng không hề nói đến thù hận giữa Trương Phong và Hạ Ngôn, đến khi bị Đại trưởng lão ép hỏi đến nóng nảy, Tương Tử Hồng mới đem đoạn kết thù kết oán giữa Hạ Ngôn và Trương Phong nói một lần.
 
- Đại trưởng lão, Hạ Ngôn kia mới chí mười lăm tuổi, làm sao có thề giết chết mấy người Trương Phong.
 
Tương Tử Hồng không tin rằng hung thủ là Hạ Ngôn.
 
- Mấy người Trương Phong biến mất, cũng không hẳn là bị chết a, có thể là đi tới địa phương nào đó!
 
Tương Tử Hồng không muốn tin tưởng Trương Phong đã chết. Nàng cũng không muốn tin tưởng Trương Phong bị Hạ Ngôn giết chết.
 
- Hừ, ngươi biết cái gì?
 
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như đao nhìn chằm chằm vào Tương Tử Hồng.
 
- Tương Tử Hồng, ngươi nói Hạ Ngôn kia là đệ tử của Liễu Vân? Hiện tại, còn tham gia giao lưu giữa các học viện hay sao? Vậy thì thực lực của Hạ Ngôn này cũng rất mạnh! Có thể tham gia giao lưu giữa các học viện, khẳng định đã có thực lực Linh Sư hậu kỳ. Mấv người Trương Phong rất có khả năng bị Hạ Ngôn giết chết.
 
- Không có khả năng!
 
Tương Tử Hồng vội vã phủ nhận.
 
- Hạ Ngôn sẽ không giết mấy người Trương Phong đâu.
 
- Được rồi, chuyện này ngươi không thể nói với bất cứ kẻ nào, biết không? Ngươi phải nói thật, nếu như nói dối, Tương gia của ngươi tại thành Kim Dương khẳng định không thể sống tốt.
 
Đại trưởng lão uy hiếp nói.
 
- Hiện tại, ngươi có thể quay trở về học viện. Có phải là Hạ Ngôn giết chết bốn người Trương Phong hay không, ta sẽ điều tra rõ ràng.
 
Tương Tử Hồng nhìn sắc mặt của Đại trưởng lão một chút, muốn vì Hạ Ngôn nói thêm vài câu, bất quá cuối cùng vẫn không ra khỏi miệng, xoay người rời khỏi tửu lâu quay trở lại học viện.
 
"Tại sao lại như vậy cơ chứ? Hạ Ngôn, thế nào lại giết chết Trương Phong? Không, sẽ không đâu!"
 
Dọc theo đường đi, trong đầu Tương Tử Hồng đều là suy nghĩ này.
 
- Đám Trương Phong có bốn người, thế nào lại bị giết chết? Có thể, Trương Phong phải đi nơi nào đó? Đại lục Long Chi lớn như vậy, Trương Phong cũng có khả năng đi làm dong binh rồi
 
Tương Tử Hồng suy nghĩ đủ loại khả năng, cuối cùng ức chế không được, khóc rống lên.
 
- Đại trưởng lão, tên Hạ Ngôn kia đi thành Tử Nguyệt tham gia giao lưu, chúng ta phải làm sao?
 
Bên cạnh Đại trưởng lão, một gã hộ vệ dẫn đầu thấp giọng hỏi. Tay phải Đại trưởng lão giơ lên, cắt lời tên hộ vệ kia.
 
- Trước không vội, trong Học Viện Tử Diệp khẳng định có một số học viên tương đối quen thuộc Hạ Ngôn kia, chúng ta trước tiên hạ thủ từ trên người bon họ. Này, Hạ Ngôn là một đối tượng hoài nghi. Bất quá, cũng chưa chắc đã là hắn. Hơn nữa hắn lại là đệ tử của Liễu Vân, chúng ta cần phải thận trọng.
 
Ánh mắt đại trưởng lão hơi híp lại, hít một hơi rồi chậm rãi nói.
 
- Rõ, Đại trưởng lão.
 
Tên hộ vệ kia quay đầu.
 
- Chúng ta âm thầm đi điều tra những người tương đối thân thiết với Hạ Ngôn.
 
- Uhm, chú ý, tốt nhất không nên đả thương người. Vạn nhất không phải Hạ Ngôn, đến lúc đó chúng ta khó giải thích rõ.
 
Đại trưởng lão khoát khoát tay dặn dò một câu cuối cùng với tên hộ vệ.
 
- Rõ, Đại trương lão!
 
Tên hộ vệ kia nói xong, liền theo mang theo người rời khỏi tửu lâu.
 
- Tộc trưởng ra lệnh cho ta điều tra Trương Phong bị người nào giết. Ta cuối cùng cũng tra ra một người. Hiện tại, từ trong miệng của Tương Tử Hồng biết được, tên Hạ Ngôn này chính là cừu gia kết thù kết oán với Trương Phong trước khi vào Học Viện Tử Diệp. Hơn nữa, hắn là đệ tử của Liễu Vân. Nói như vậy, tương đối khó làm rồi
 
Trong một gian phòng. Đại trưởng lão Trương gia suy nghĩ trong đầu.
 
- Ai! Chờ thêm mấy ngày nữa, sau đó đem tin tức này truyền tới thành Kim Dương, chờ tộc trưởng tự mình quyết định. Lấy tính cách của tộc trưởng, nếu như xác định Hạ Ngôn chính là hung thủ, chỉ sợ hắn sẽ không thèm để ý tới thân phận của Liễu Vân, chắc sẽ đánh chết Hạ Ngôn
 
Đại trưởng lão đứng lên, có chút nóng nảy đi đi lại lại trong phòng.