Linh Kiếm Tôn

Chương 50: Tự Mình Canh Gác




Cố Thanh Sơn có khả năng làm thành chủ của thành Tây Phong chắc chắn không phải là loại người ngu ngốc.

Hắn sao có thể không hiểu được ý tứ trong lời nói của Sở Hành Vân là đang nói móc bản thân hắn, khiến hắn lúng túng. Điều này khiến hắn cực kì tức giận, hắn đường đường là thành chủ, địa vị tôn quý, làm sao có thể để một thằng nhóc xem thường.

“Cố Thanh Sơn.”

Trong lúc Cố Thanh Sơn muốn bộc phát cơn tức, Tần Vũ Yên chỉ tay về phía Sở Hành Vân, lạnh lùng nói: “Còn không mau xin lỗi Sở gia chủ.”

Cố Thanh Sơn sửng sốt, đầy kinh ngạc nhìn về phía Tần Vũ Yên, lại phát hiện sắc mặt Tần Vũ Yên âm trầm như muốn bạo nộ, trong đôi mắt đẹp mang theo một tia cảnh cáo cấm cãi lời.

Trầm mặc một lát, Cố Thanh Sơn đi tới trước mặt Sở Hành Vân, hai tay chắp ngang đầu, bái thật sâu, khó khăn nói: “Mới vừa rồi ta có chút nóng nảy, ta chân thành xin lỗi Sở gia chủ.”

Thủy Lưu Hương ở một bên bị dọa nhảy, Cố Thanh Sơn là nhân vật nổi danh thế nào, không chỉ là thành chủ mà còn xứng nhanh đệ nhất cường giả thành Tây Phong, thực lực bản thân cực kì khủng bố.

Một nhân vật như vậy lại khom người hướng Sở Hành Vân xin lỗi, hiện tại được tận mắt chứng kiến nhưng nàng vẫn không tin được vào mắt mình.

“Nếu Cố thành chủ đã xin lỗi, việc này cứ bỏ qua đi.” Tần Vũ Yên quay đầu lại, hậm hực nói: “Luyện chế Bách Dương Đan cần những loại linh tài nào? ta hiện tại sẽ sai người đi chuẩn bị.”

“Linh tài ta đã chuẩn bị xong, trực tiếp luyện chế là được, tuy nhiên lần luyện đan này sẽ tốn một khoảng thời gian, ta muốn được yên tĩnh tuyệt đối, không bất kì kẻ nào được làm phiền.” Sở Hành Vân giọng nói bình thản, hắn cũng lười so đo cùng Cố Thanh Sơn.

Tần Vũ Yên gật đầu, quay sang Tần Sơn nói: “Tần Sơn, trong khoảng thời gian ta luyện đan, ngươi hãy phái người canh gác cẩn thận, không cho phép kẻ nào tới gần, bằng không giết không tha!”

Tần Sơn lần đầu tiên thấy Tần Vũ Yên sát phạt quyết đoán như vậy, trái tim co quắp lại, nhưng vẫn liều mạng gật đầu phân phó xuống phía dưới, không dám chống lại.

An bài xong tất cả, Tần Vũ Yên liếc nhìn Thủy Lưu Hương, lại nghe Sở Hành Vân nói: “Không cần để ý đến Lưu Hương, nàng sẽ cùng chúng ta tiến vào mật thất.”

“Được.” Tần Vũ Yên có chút khó hiểu, nhưng cũng không có hỏi, dẫn theo Sở Hành Vân cùng Thủy Lưu Hương đi vào mật thất.

Ùng ùng!

Một lớp màn sáng hiện lên, cửa lớn của tòa mật thất bỗng nhiên đóng chặt.

Cố Thanh Sơn ánh mắt âm trầm nhìn về phía trước, hàm răng cắn chặt, toàn thân tức giận, thậm chí sinh ra sát ý.

Hôm nay là ngày mà từ lúc cha sanh mẹ đẻ tới giờ hắn cảm thấy mất mặt nhất, hắn tự nhiên lại bị một thằng nhóc ranh nói móc, không thể phát tác mà còn phải khom người xin lỗi, điều này quá nhục nhã cho một tên thành chủ như hắn!

“Cố thành chủ, ta khuyên ngươi đừng dại dột ghi hận Sở Hành Vân.” Lúc này, Tần Sơn đột nhiên nói một câu khiến lửa giận trong người Cố Thanh Sơn hoàn toàn bạo phát, nạt nhỏ: “Tần lâu chủ, ngươi cũng là một người có địa vị, nói ra điều này không thấy mất mặt sao?”

Theo Cố Thanh Sơn, tên nhóc Sở Hành Vân dựa vào một ít giao tình cùng Tần Vũ Yên mới dám lớn lối như vậy, không có sự che chở của Tần Vũ Yên, hắn chỉ là một cái gia chủ gia tộc nho nhỏ mà thôi.

Một tên gia chủ bình thường, lại dám đắc tội hắn, mà hắn lại không thể ghi hận, đây là đạo lý gì?

“Aii!” Tần Sơn thở dài bất đắc dĩ, hắn kéo Cố Thanh Sơn sang một bên, đem tất sự việc liên quan tới Sở Hành Vân lần lượt kể lại.

Vừa mới bắt đầu, Cố Thanh Sơn còn tỏ vẻ coi thường, nhưng càng nghe, biểu tình trên mặt hắn lại càng đặc sắc, hắn dần dần chuyển thành kinh ngạc, cuối cùng là cảm giác sợ hãi.

Mà khi hắn biết Tần Vũ Yên có thể tấn cấp làm luyện đan sư cấp ba toàn bộ dựa vào sự chỉ điểm của Sở Hành Vân, sắc mặt hắn đã biến thành trắng bệch, không có nửa điểm huyết sắc.

Hắn cuối cùng đã hiểu vì sao Tần Vũ Yên thấy Sở Hành Vân, tính tình lại thay đổi như vậy. Đan đạo tạo nghệ của Sở Hành Vân không ngờ lại kinh khủng như vậy, chỉ một câu nói tùy tiện của hắn đã khiến Tần Vũ Yên tỉnh ngộ.

Cố Thanh Sơn thở hổn hển, hắn bây giờ đã hoàn toàn đồng ý với lời nhắc nhở của Tần Sơn, một người khó lường như Sở Hành Vân, tốt nhất là không nên đắc tội, bởi vì không một ai biết hắn còn bao nhiêu con bài chưa lật.

“Cũng may cho ngươi là vừa rồi ngươi nghe lời Vũ Yên tiểu thư, hướng Sở Hành Vân nói lời xin lỗi, nếu không Vũ Yên tiểu thư sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi.”

Tần Sơn lại nói một câu, Cố Thanh Sơn nghe xong cảm giác tim đập nhanh, hắn cực kỳ rõ ràng thân phận của Tần Vũ Yên, nếu thật sự chọc giận Tần Vũ Yên, chỉ sợ vị trí thành chủ thành Tây Phong của hắn cũng ngồi không được bao lâu nữa.

“Không được, ta phải làm chút gì đó để đền bù sai lầm vừa nãy!”

Sau khi Cố Thanh Sơn biết hết mọi chuyện, hắn đi qua đi lại vài vòng, đột nhiên cảm thấy việc hắn tự mình xin lỗi vẫn chưa đủ.

Hắn suy nghĩ một hồi lâu, quyết định tự mình thủ hộ ở cửa mật thất, lại phái thêm hai mươi tên cường giả Tụ Linh Cảnh bảo vệ ngày đêm xung quanh Bách Bảo Lâu, không cho bất luận kẻ nào quấy rối đến Tần Vũ Yên cùng Sở Hành Vân, ngay cả tạo ra tiếng động lớn cũng hoàn toàn không được phép.

Ngay lúc đó, ở trong mật thất.

Sở Hành Vân dàn xếp cho Thủy Lưu Hương xong liền đi vòng quanh đan phòng một vòng, ở đây cũng coi như thanh tịnh, đan đỉnh sử dụng để luyện chế cũng khá ổn, nó là bảo khí trung giai.

“Đây là đan phương của Bách Dương Đan, ngươi đầu tiên nhìn một chút, có chỗ nào không hiểu cứ hỏi ta.” Sở Hành Vân lấy ra đan phương Bách Dương Đan, Tần Vũ Yên thận trọng tiếp nhận, nhìn kĩ từ trên xuống dưới, ánh mắt không khỏi lóe sáng.

Đối với đan phương cấp ba, Tần Vũ Yên cũng không phải chưa thấy qua, nhưng khi nàng nhìn thấy đan phương Bách Dương Đan đã qua chỉnh sửa, nhất thời lộ ra vẻ điên đảo thần trí, quá huyền diệu, nàng không thể ngờ rằng Bách Dương Đan lại có thể luyện chế như vậy.

Sở Hành Vân hơi ngưng thần, đem tài liệu luyện chế Bách Dương Đan lấy ra, số lượng rất nhiều khoảng một rương lớn.

Tần Vũ Yên lại càng hoảng sợ, ngây ngốc nhìn một đống linh tài, có chút không thích nói: “Ta hiện tại đã là luyện đan sư cấp ba, mặc dù phương pháp luyện chế ta chưa quen thuộc, nhưng xác xuất thành công cũng sẽ không quá thấp.”

Nàng nhìn sơ đống linh tài này cũng ước chừng luyện được hơn ba mươi viên Bách Dương Đan, điều này khiến Tần Vũ Yên cảm thấy không vui, điều này chẳng lẽ nói thuật luyện đan của nàng còn rất kém?

“Ngươi nói những lời này, không lẽ cho rằng lần này ta chỉ luyện chế một quả Bách Dương Đan?” Sở Hành Vân nhíu mày nói khiến cho Tần Vũ Yên ánh mắt sửng sốt, có chút nắm không rõ ý tứ của Sở Hành Vân.

Sở Hành Vân chỉ vào đống linh tài trên mặt đất, trầm giọng nói: “Lần luyện đan này ta sẽ tự mình chỉ đạo, dự tính là sẽ hơn 20 viên, ít nhất cũng không được ít hơn 15 viên.”

Tần Vũ Yên âm thầm líu lưỡi, ít nhất cũng phải luyện thành công 15 viên đan dược? Đây chính đan dược cấp ba đỉnh cấp Bách Dương Đan, lần đầu nàng luyện chế có khả năng thành công sao?

Trong thời gian Tần Vũ Yên còn đang mất hồn, trong mắt Sở Hành Vân hiện lên một chút bất mãn, nói: “Tỷ lệ thành công năm thành rất khó sao? Ngươi không tự tin với bản thân mình hay cho rằng ta đang nói đùa?”

Nghe vậy, Tần Vũ Yên biến sắc.

Nàng từ trong ánh mắt của Sở Hành Vân cảm nhận được một sự tự tin mãnh liệt.

Chính là sự tự tin này khiến nội tâm của nàng bình tĩnh trở lại, trong mắt lóe ra một tia phấn khởi giống như lần đầu tiên nàng tự mình luyện đan vậy.

“Thời gian không còn nhiều, chúng ta lập tức bắt đầu.” Sở Hành Vân rất hài lòng với thái độ của Tần Vũ Yên, lập tức đi tới trước đan đỉnh, bắt đầu giải thích kĩ càng về phương pháp luyện chế Bách Dương Đan cho Tần Vũ Yên.

Dịch: Hào Ca

Biên: Mei_hnmn

Team dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: http://truyenfull.vn/