Cơ thể Vương lăng đau nhức, dưới chân có cảm giác kì lạ, vừa mở mắt hắn đã thấy bản thân đang nằm trong một đống cỏ khô, chân bị kết dính bởi một chất lỏng màu xanh không tài nào gỡ ra được.
Hắn ngó quanh thì thấy có 2 quả trứng trắng đốm to bằng nửa người hắn.
-Chắc không phải mình bị bắt về làm thức ăn dự trữ chứ.
Vương Lăng không tình nguyện biến thành lương thực, vùng vẫy thoát khỏi, dùng kiếm dù chặt cỡ nào cũng không đứt cái keo dính dưới chân.
Một lúc sau hắn hoảng hốt khi một quả trứng bắt đầu nở ra, một con vật nhỏ nhìn như khủng long con, từ đầu đến đuôi dài bằng chân hắn mở mắt nhìn xung quanh lên tiếng kêu ‘Tu…Tu’, sau đó nó nhìn qua chỗ Vương Lăng cố bò tới.
Vương Lăng giật mình, cái con vật này thì có chút đáng yêu đấy nhưng mới sinh mà nhe hàm răng trắng sáng như xài Colgate, còn nhọn như dao cạo làm hắn không tài nào yên tâm nổi.
Con vật cọ cọ vào người hắn kêu lên, hắn thở mạnh vươn bàn tay khẽ vuốt lấy, da thịt tuy thô nhưng rất trơn mượt vì mới nở. Qua một hồi tiểu long này dường như đói bụng, nó nhìn qua quả trứng kia tiến đến.
-Đừng nói là …
Vương Lăng chỉ nghĩ nào ngờ con tiểu long kia đã chạy tới cạp lấy lớp vỏ kia, một dòng dịch chất chảy ra, nó uống lấy ngon lành.
-Chẳng lẽ quả kia không ấp được, huynh đệ tương tàn a. Thật đáng sợ.
Hắn rùng mình không dám tiến tới, con tiểu long quay lại nhìn hắn kêu như thể muốn hắn đến ăn cùng, con vật nhỏ thấy lâu vậy hắn không tới thì nhìn xuống dưới chân Vương Lăng chạy tới, hàm răng nó mở ra, thoát chốc cái dòng dịch nhờn khoa chân hắn đã bị nó nuốt hết vào bụng.
-Vãi, răng non mà nguy hiểm vãi. Đến đây làm thức ăn cho nó giờ như thành bảo mẫu rồi, bộ mày họ vịt à.
Vương Lăng được giải thoát cũng tò mò tới ngó quả trứng, thấy trong đó tỏa ra một lượng lớn linh lực, hắn lấy tay khẽ lấy một chút dịch chất nuốt vào, ngay lập tức một lượng linh lực cường đại chảy vào người.
Hắn vui mừng lấy ra một số bình lọ lấy đi một chút dịch chất này, còn lại để lại cho con non kia. Nhìn ngó xung quanh hắn phát hiện xung quanh hang động còn có phát ra ánh sáng màu tím nhạt.
Hắn nhảy ra khỏi ổ, đi ra ngoài quan sát, con tiểu long kia dường như muốn đi nhưng ngã chõng vó bên trong, hắn bật cười vuốt ve đầu nó lắc đầu đè người nó xuống, như hiểu ý Vương Lăng con tiểu long nằm ngoan ngoãn trong tổ.
Hắn cảm nhận linh khí trong hang này đậm đặc hơn bất cứ nới nào hắn biết, hắn nhìn thấy mặt nước đối diện thì đoán hắn đang ở thủy động nào đó bên dưới hồ.
Thở dài hắn đi vào sâu hơn bên trong thủy động, cảnh tượng bên trong làm hắn kinh hãi, vô số bộ hài cốt trắng xóa nằm ngổn ngang bên trong, một lượng lớn oán khí tụ tập bên trong đó làm hắn rùng mình, chốc lát cảm thấy bản thân như bị nhắm tới bỏi bao số oan hồn, hắn nằm run run trên đất.
-Đừng có nằm yên đó đợi chết, dùng ‘Hấp Huyết pháp quyết’ cùng ‘Ngự Thiên Quyết" đi
-Tiền bối, là người. Vãn bối hiểu rồi.
Vương Lăng ngay sau đó vận ‘Ngự Thiên Quyết’ cùng ‘Hấp Huyết pháp quyết’, một lát sau cớ thể dường như phấn chấn hơn hẳn, bao nhiêu lời oán hận với hắn không có chút ý nghĩa nào, lượng lớn tà khí được hắn chuyển thành ma khí nuôi dưỡng Hắc Hỏa Hồn của hắn.
Hắn đã cảm giác được bản thân đột phá tầng 3 của ‘Ngự Thiên Quyết’, đồng thời thêm cảm ngộ với ‘Hấp Huyết pháp quyết’, sau này hắn có thể hấp thu phần lớn linh lực của yêu hạch, giảm đi đáng kể lượng lớn linh khí tiêu thất mất. Một hồi sau hắn thở hồng hộc, cả người ướt đẫm mồ hôi, nhưng oán khí vẫn còn vô số.
-Tên ngốc, còn không mau rời đi.
-Tiền bối, cơ thể con không thể di chuyển.
-Chuyện gì.
-Không biết, chỉ cảm thấy cơ thể vô lực, chỉ có thể vận chuyển linh lực còn chân tay chỉ có thể miễn cưỡng cử động một chút.
-Là Mê Hồn Hương, sao lại có ở đây, thật phiền phức để ta giúp ngươi. Nhớ kĩ ngươi phải đi theo ta chỉ dẫn.
Một lượng lớn linh lực bộc phá trong đan điền Vương Lăng, cơ thể dường như được mở khóa, Vương Lăng phóng nhanh ra ngoài mặc kệ sau lưng, theo lời Linh Tôn hắn không thắc mắc gì mà nhảy trái nhảy phải, lùi bước theo lời Linh Tôn nói. Thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn lại bên trong hang kia.
-Tiền bối, bên trong kia là cái gì.
-Là một mê trận do ai đó thiết kế ra, bên trong không hề đơn giản, chắc chắn là có cất giấu thứ gì đó rất quý.
-Thật sao, thật tiếc. không thể vào trong đó đoạt lấy.
-Ngươi muốn lấy không, ta giúp ngươi.
-Thật. Tiền bối người thật lợi hại.
-Khỏi khen, ngươi vào thì chỉ có 3 phần sống trở ra thôi, chắc ngươi muốn vào.
Vương Lăng có chút chần chờ, cái thứ thứ bên trong đó không biết là thứ gì mà lại bố trí nguy hiểm như vậy, nếu có thể sỡ hữu thì sau này dễ sống.
-Nếu ngay cả tiền bối chỉ dẫn thì 3 phần đã là cao thì chứng tỏ vật bên trong vô cùng trọng yếu, tiền bối người xin chỉ giúp, vãn bối không sợ.
-Nếu vậy thì chuẩn bị tâm lý đi, không cần quá nhiều chỉ cần tâm người đủ vũng là được rồi. Thể trạng bây giờ của ngươi hiện tại thì không được rồi, đợi mai đi.
-Vãn bối đã hiểu.
Quay lại cái tổ kia thì hắn nhận ra con mẹ đã về tới nơi, cơ thể dường như bị thương nặng, nhìn thấy Vương Lăng nó ánh mắt trở nên dữ dằn.
-Không cần sợ, con Thanh Linh Giao này tuy là yêu thú cấp 5 biến dị nhưng bị thương rất nặng ngươi có khả năng quất được.
-Nếu vậy thì liều vậy.
Vương Lăng phóng thích ra lôi điện màu tím bắn tới, làm tê liệt con yêu thú một chút, nếu là bình thường thì hắn còn lâu mới gây ra chút sát thương, dù là ma pháp sát thương cao nhất nhưng cũng chỉ là đạo sĩ đỉnh phong (nhờ thủy hệ ma pháp của hắn ma đạo sĩ đỉnh phong) với yêu thú cấp 5 bị thương nặng như thế mà tê liệt nó được vài giây là giỏi lắm rồi.
Con yêu thú gầm rú bắn ra một cột nước hướng phía hắn, lực sát thương thấp hơn rất nhiều so với bình thường.
Hắn nhanh chân né ra, mãi không thấy chuyện gì xảy ra thì nhận ra con tiểu long kia đã nhảy ra phun một cột nước chống trả, mới chào đời nhưng đã là yêu thú cấp 3 sát thương so với con trưởng thành bị thương nặng không chênh lệch nhiều.
Con Thanh Linh Giao nhìn con của mình ngay lập tức dừng lại, lại lập tức bị dính đòn của con non ngã lăn ra đó. Con non nhìn con vật trên đất tỏ vẻ đau thương đi tới, kêu lên, nói bò sát không có cảm xúc mẫu tử là không đúng rồi a.
Vương Lăng thở dài đi tới bên cạnh con Thanh Linh Giao kia, dù sao thì còn này tuy đem hắn thành đồ ăn cho con nó nhưng cũng cứu hắn khỏi chết ngộp trong nước nên hắn cũng muốn cứu nó, chỉ sợ cứu xong nó quay lại táp vài cái là ra đi.
Đang phân vân thì nhìn con tiểu long kia ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn, hắn thở dài lấy ra một viên Hồi Linh Đan, thật đối với ma thú bình thường thì không có tác dụng nhưng với những yêu thú biến dị cấp cao thì hiệu quả khác biệt, hồi phục được những vết thương gây ra bởi linh lực và pháp lực.
Vương Lăng bóp nát viên đan hòa vào nhũ dịch tạo thành chất lỏng màu xanh đem đổ vào miệng con Thanh Linh Giao. Ngay lập tức con yêu thú mở mắt, cơ thể di chuyển yêu thương nhìn con nó, quay qua nhìn Vương Lăng chuyển qua dạng thù địch, con non kêu lên, con mẹ đáp trả, hắn nghe mà không hiểu cái loại ngôn ngữ gì nhưng rõ ràng con mẹ hiểu Vương Lăng cứu nó nên dẹp bỏ thù địch tiến về tổ.
Hắn có chút không dám tin, ờ thì cái con vật mới nở mà ăn luôn anh chị em mà biết đền ơn kể cũng lạ, hắn không biết Thanh Linh Giao mỗi lần chỉ đẻ 2 trứng, sẽ có một trứng mãnh mẽ hơn hấp thu Linh Hồn lực của quả còn lại mà tiếp tục lớn lên để lại nguồn linh lực dồi dào bồi bổ con còn lại.
Vương Lăng không bận tâm nữa, ngồi xuống nhập định, tốc độ hồi phục linh lực của hắn ở nơi này rất nhanh cũng vì xung quanh linh khí dồi dào hơn bên ngoài kia gấp chục lần.