Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 62: Mây mưa bão bùn




Hắn nhận thế giới này cường giả vi tôn là chân lý sống còn, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân. Hắn giờ mới để ý nàng còn trẻ như vậy mà 200 năm trôi qua đáng lẽ phải già đi chứ. Hắn nhìn nàng nhỏ nhẹ hỏi:

-Nàng nếu chỉ dung linh cảnh thì tại sao giờ lại có thể sống ở đây.

-Ta không biết. Khi ta tỉnh dậy thì ta đã không biết bản thân đang ở đâu. Cho đến khi người kia nói rõ mọi chuyện ra mới hiểu. Ta đã ngủ 200 năm trong một cái quan tài băng.

-Sao hắn lại làm vậy nhỉ.

-Ta không biết.

Vương Lăng lâm vào trầm tư suy nghĩ, hắn nghĩ đến chi tiết hoàng đế Hòa Ly quốc chết bất đắc kỳ tử vô cùng đáng nghi, còn người kia sao lại chỉ cứu Tần Thanh Y còn cho nàng ngủ suốt 200 năm.

Hắn càng nghĩ càng rối, hắn nghĩ đối phương thuộc đế quốc khác làm suy yếu thực lực Mạn Đà đế quốc để dễ dàng thôn tính. Tần Thanh Y thấy hắn không nói lời nào mới nhẹ nhàng lay khẽ hắn nói:

-Vương Lăng, giờ ta đã nói cho ngươi biết bí mật của ta có phải nên giết ta trừ hậu họa rồi không.

-Giết nàng. Tại sao.

-Nếu không sau này ta sẽ quay lại giết ngươi cùng người thân ngươi.

-Nếu nàng làm vậy thì dĩ nhiên ta sẽ giết nàng. Thế nhưng nàng thực sự nỡ giết ta sao, ta không tin nàng có thể.

-Sao lại không nỡ.

-Đó là bởi vì nàng thích ta.

-Ta thích ngươi, Đừng có tự luyến.

-Thật sao.

Vương lăng đôi môi hôn lên môi nàng, hai bờ môi dính chặt lấy nhau, chiếc lưỡi hắn tham lam tiến sâu vào bên trong tìm lưỡi nàng mà mút lấy, nàng bị Vương Lăng ôm chặt chiếc miệng nàng bị hắn làm cho điên đảo, lưỡi nàng vì mệt mỏi tránh né đành phải phối hợp cuốn lấy lưỡi hắn.

Cả hai người dính sát lấy nhau, mật dịch chảy ra từ khóe miệng hai người, cả hai hôn nhau đến khi không thở được mới buông tha tách ra, Tần Thanh Y hung hăng véo má hắn:

-Ngươi căn bản giống như những đàn ông khác. Đều ham mê cơ thể nữ nhân.

-Đúng vậy a. Miệng nàng rất thơm.

Vương Lăng cười nhìn nàng, hắn ôm nàng nói bên tai nàng:

-Thanh Y có phải ngươi rất muốn trả thù.

-Điều này là dĩ nhiên, sao ngươi lại hỏi vậy.

-Ta sẽ giúp nàng.

-Ngươi giúp ta. Chẳng phải ngươi là thiếu chủ Vương gia hay sao, sao lại giúp ta.

-Ta sẽ không trực tiếp giúp nàng nhưng có thể giúp nàng mạnh hơn cũng giúp nàng có cơ hội trả thù. Ta là người Vương gia thì thế nào. Với những điều nàng nói không làm thiếu chủ nữa cũng được.

-Ngươi nói thật.

-Dĩ nhiên là thật. Nàng có từng nghĩ vụ án Tần gia có chỗ khả nghi hay không.

-Cái gì khả nghi.

-Ta không tin hoàng đế Hòa Ly lại mất đúng lúc như vậy, còn việc nội bộ hoàng tộc lục đục sau đó lại nhất trí lại càng thêm khó hiểu. Ta nghĩ đằng sau có người giở trò.

-Như vậy thì ai là hung thủ hại Tần gia của ta.

-Điều này ta không biết. Nhưng trước khi tìm hiểu rõ ràng thì nàng không nên manh động. Sắp tới Minh Lam Tông tuyển chọn anh tài, nàng theo ta đi tham dự tuyển chọn, nếu được chọn nàng sau này sẽ có rất nhiều lợi ích.

-Được Ta nghe ngươi.

-Nàng tin ta vậy sao.

Tần Thanh Y đỏ mặt gật đầu, Vương Lăng động lòng đè nàng xuống hung hắng hôn, bàn tay hắn điệu nghệ chui vào lớp y phục, qua cai yếm tìm đến một bên ngực bóp lấy, nàng miệng rên hừ hừ, tùy ý để hắn hành động.

Nàng không hiểu tại sao bản thân lại trở nên dễ dãi như vậy. Có lẽ nữ nhân luôn cần một bờ vai che chở, nàng chắc chắn ý thức được Vương Lăng là người có thể che chở được nàng.

Vương Lăng cởi lấy thắt lưng nàng, cởi lớp y phục đen bên ngoài, lột bỏ cái yếm để lộ hai đôi gò bồng cùng hai núm hoa xinh đẹp.

Hắn miệng mút lấy một bên, tay không ngừng nắn bóp bên còn lại. Miệng hắn hôn khắp bầu ngực nàng, chiếc lưỡi liếm quét quanh bầu ngực khiến ngực nàng ướt đẫm nước bọt hắn, bàn tay hắn xe nhẹ đầu v* bên kia kéo ra, vo tròn.

Hắn đổi đầu v*, miệng như muốn hút ra chất lỏng bên trong ra, nàng chỉ đành bất lực để hắn tàn phá bầu ngực mà nàng đã giữ gìn bao nhiêu lâu nay, nàng còn chưa cho ai nhìn thấy kể cả nự nhân chứ đừng nói là để nam nhân sờ mó.

Hai bầu vú nàng đã ướt đẫm mồ hôi cùng nước bọt của hắn, Vương Lăng thì hạ thể đã cứng ngắt không thể di chuyển. Hắn cười nhìn nàng, đem quần áo lột sạch để lộ cơ thể rắn chắc bên dưới hạ thể dương v*t ngẩng cao đầu làm nàng cảm thấy sợ hãi cùng tò mò.

Nàng hồn nhiên cầm lấy dương v*t hắn, Vương Lăng khó chịu muốn chết, hắn nhìn nàng ra vẻ cầu xin:

-Di chuyển tay lên xuống đi đừng chỉ nắm yên như thế.

Tần Thanh Y xấu hổ gật đầu, bàn tay ngọc ngà trượt lên trượt xuống làm nó càng thêm to hơn, gân xanh nổi nên làm nàng sợ hãi cũng thấy thú vị, nàng thấy từ đầu khấc một dòng chất lỏng chảy ra, nàng lấy tay lấy dòng chất lỏng kia đưa lên mũi ngửi thử. Một mùi khá nồng nhưng có chút cuốn hút nàng, nàng dùng đầu lưỡi đánh nhẹ nuốt dòng chất lỏng vào.

Vương lăng thấy vậy máu nóng trào sôi, hắn cởi quần áo nàng, sau đó đem hạ bộ nàng hướng về phía hắn, dương v*t hùng vĩ chỉa về miệng nàng. Tư thế này làm nàng xấu hổ không thôi. Vương Lăng nhìn nàng cười:

-Dùng lưỡi giúp ta.

-Ừm.

Tần Thanh Y dùng đầu lưỡi khẽ liếm đầu khất đánh qua đánh lại làm Vương Lăng phát run, lưỡi nàng lại đi dọc khắp thân dương v*t hắn. Vương Lăng sướng run người khẽ hẩy mông đem dương v*t cắm sâu vào trong cổ hộng nàng ra sức nhấp, cổ họng nàng bị trùng kích làm nàng bị nghẹn muốn nhả vật to lớn kia ra.

Vương Lăng lưỡi không ngừng dò xét bên trong động huyệt nàng, tay vo ve âm hạt nàng làm dịch thủy trào ra ẩm ướt.

Sau một hồi nàng đã quen với việc ngậm dương v*t hắn, miệng nàng không ngừng phun ra nuốt vào, đầu lưỡi đánh quanh dương v*t, nàng để dương v*t hắn vào sâu đến tận cuống họng, nước bọt chảy ra ướt đẫm hạ bộ Vương Lăng, hắn sung sướng nhắm nghiền mắt cảm thụ.

dương v*t hắn bỗng trở nên to hơn trong miệng nàng, một dòng tinh dịch ấm nóng đặc sệt bắn thẳng vào cổ họng nàng khiến nàng sặc sụa nhưng vẫn cố nuốt hết.

Nàng nhả dương v*t hắn ra vũ mị, kiều diễm khiến hắn động tâm. Nàng khẽ liếm mép lấy đi những dòng tinh dịch còn động lại, điều này càng làm kích thích hắn. dương v*t hắn trở nên to trở lại, hắn đè nàng xuống đặt dương v*t trước cửa âm hộ, do được bôi trôn nên dương v*t hắn chui vào trong khe âm đ*o dễ dàng xuyên qua lớp màng trinh tiết. Nàng la hét giãy giụa nước mắt giàn giụa.

-Đau quá. Rút ra… làm ơn …. Lăng

-Đừng lo. Chỉ đau một chút thôi, sau đó cảm giác sẽ rất khác.

dương v*t hắn rút ra đút vào nhịp nhàng, lúc nào cũng đâm vào tậm hoa tâm nàng, dòng chất lỏng chảy ra cùng dòng máu hồng càng làm dương v*t hắn dễ dàng ra vào.

Tần Thanh Y nằm đó chỉ đành chịu nổi đau đến gần, sau một hồi thay thế nỗi đau nàng lại cảm giác sung sướng bao phủ, hai chân không ý thức được kẹp lấy eo hắn, dương v*t hắn vào càng sâu thì âm hộ nàng bóp càng chặt, dòng thủy dịch lại theo đó trào ra.

Tay nàng cũng kẹp lấy cổ hắn, miệng ham mê liếm mút đôi môi hắn.

Vương Lăng không ngờ nàng lại chủ động như vậy, hắn nhanh chóng càng ra sức rút ra đút vào càng mạnh càng nhanh khiến nàng tê dại, tay hắn bóp lấy đôi gò bồng kia, miệng hắn và nàng quấn lấy nhau. Vương Lăng nhíu mày đem dương v*t thúc liên tục sâu vào hoa tâm nàng, âm dịch ào ào chạy ra trắng xóa, hắn cố gắng gồng mình nhịp thêm chục cái nữa, dương v*t phình to phun vào sâu tận bên tron tử cung nàng tinh dịch ấm nóng.

Tần Thanh Y rên rỉ vô lực nằm trên giường.

Đúng lúc này thì cánh cửa bên ngoài mở toang làm cả hai giật mình.