Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 133: Tính danh sư tỷ




Ngày hôm sau như đúng hẹn Lâm Hình đã có mặt rất sớm, Vương Lăng thấy nàng cỏ vẻ thiếu ngủ thì tỏ vẻ quan tâm.

-Không sao chứ, nhìn ngươi có vẻ mệt mỏi.

-Không vấn đề gì, chúng ta tiếp tục.

-Được. Theo như ta nói thì để đột phá tầng 2 không phải cần thời gian mà là ngộ tính, pháp quyết khác với linh

quyết, cần phải có nhận thức và hiểu biết rõ về chính pháp quyết để mà tu luyện.

Vương Lăng đem lý giải của chính mình nói cho Lâm Hình nhge, nàng nghe rất chăm chú, không bỏ sót bất cứ điều gì. Hắn có ngộ tính phải nói là cao nhất đại lục này rồi, bất cứ thứ gì hắn cũng có thế lý giải, nhờ thế mà giúp giảm đi đáng kể thời gian tu luyện của Lâm Hình.

Nàng nhờ hắn mà đã thuần thục vận dùng “Hỏa Phân Ly Chấn Pháp” tầng 1, muốn cảm kích đối phương nhưng không biết làm sao cho phải. Đến khi luyện đến mệt nhừ nàng với hắn mới nghỉ ngơi kiếm một gốc cây mát mẻ mà ngồi xuống, nàng lấy từ trong giới chỉ ra một giỏ bánh đưa cho hắn.

-Đa tạ ngươi giúp ta. Đây là mẻ bánh sáng nay ta mới thức dậy làm, mau ăn thử đi.

-Ngươi dậy sớm là để làm cái này sao.

-Đừng hỏi nữa, mau ăn đi.

Nàng đỏ mặt quay người đi, hắn tự nhiên là lấy một cái ăn thử, mùi vị phải nói là rất ngon, so ra vượt qua cả mấy loại bánh hắn từng ăn trước kia, nguyên liệu hạn chế mà nàng làm ra được như vậy hắn cũng chả biết là bằng cách nào. Hắn ăn ngấu nghiến phút chốc nhận ra bản thân hắn đã ăn hết sạch, quay qua nhìn Lâm Hình hắn gãi đầu.

-Xin lỗi ta lỡ ăn hết rồi. Quên mất chừa cho cô.

-Đừng bận tâm, là ta làm cho ngươi mà.

Nàng cười khúc khích vui vẻ, trong lòng vui mừng vì nhìn hắn ăn ngon lành như vậy. Vương Lăng vừa uống nước lại vừa nói:

-Có vẻ như cô nương sau này sẽ là một nương tử rất tốt a.

Nghe thế thì Lâm Hình thẹn thùng, cảm thấy ngọt ngào nhưng tâm tính rất nhanh chuyển đổi trở nên buồn bã. Nàng đứng dậy tiếp tục luyện tập, Vương Lăng không nói gì tiếp tục chỉ bảo, nàng rất nhanh thấu hiểu mọi thứ nên với hắn thì nàng là đối tượng rất đơn giản để mà chỉ dạy.

Kết thúc thêm một ngày nữa, Vương Lăng quay trở về thì thấy vị sư tỷ kia đã ở trước cửa phòng hình như là đợi hắn, thấy vậy hắn lại là vui vẻ cực kỳ đi tới trước mặt sư tỷ cười.

-Là tỷ tới tìm đệ sao.

-Là sư phụ tìm ngươi.

Vị sư tỷ truyền âm nhập mật với hắn, hắn thấy nàng dùng cách này nhiều nên cũng thành quen, hắn vui vẻ vào phòng thay lại y phục mới bước ra ngoài.

-Sư tỷ chúng ta đi thôi.

Vị sư tỷ kia cứ im lặng mà đi trước, hắn lặng lẽ theo sau, vừa đi hắn lại vừa hỏi:

-Sư tỷ, tỷ có thể cho đệ biết tên tỷ không. Đệ tên là Vương Lăng.

Vẫn không có hồi âm nhưng hắn không bỏ cuộc đến trước mặt nàng lại tiếp tục hỏi tên, nàng lại lách người đi về phía trước vẫn không nói, hắn vẫn cứ cật lực theo sau mà dò hỏi.

-Sư tỷ nếu không nói thì đệ sẽ không đi đâu cả.

Hắn ngồi bệt trên đất tỏ vẻ không phục nhưng nàng không hề bận tâm vẫn cứ đi, vẫn thấy hắn ngồi đó thì nàng cau mày, bộ dáng này của nàng cũng làm hắn phải điêu đứng, chỉ với ánh mắt mà đã hấp hồn thế kia thì không biết sau lớp màng mỏng đó là như thế nào.

Nàng cũng nhận ra ánh mắt hắn, tay nàng phóng ra 3 mũi châm, một luồng chỉ nhỏ trong suốt được kết đan lại trói hắn lại, hắn giật mình khi bị chế trụ, lại thấy nàng không thương tình phi không lên kéo hắn theo sau. Hắn hoảng hốt đành chịu đựng cho tới khi kết thúc, theo cảm nhận của hắn thì nữ nhân dạo này hình như toàn có huynh hướng bạo lực thì phải.

Tới trước cửa động tu luyện của Long Linh Huyền thì vị sư tỷ kia dừng lại thả hắn xuống cũng đồng thời biến mất tăm. Hắn ê ẩm ngồi dậy nhìn trước cửa động lại lễ phép khom đầu.

-Đệ tử Vương Lăng bái kiến sư nương.

Tức thì cửa động mở ra, hắn không khách sáo đi vào, vào trong động có nồng đặc các loại tửu, ở giữa phòng là sư phụ hắn bộ dáng quyến rũ đang nằm chống tay thưởng thức một vò rượu. Hắn chỉ dám cúi đầu không dám ngước đầu, ai bảo bộ dáng nàng quá khiêu khích đi, vạt áo để lộ bầu ngực trắng phau ra ngoài mà đôi chân trần dài lộ ra phía dưới.

Hắn sẽ không bao giờ muốn có ý định lên người nàng nên đành nhớ lại bảng cửu chương mà đọc lại. Long Linh Huyền thấy hắn cúi gầm mặt cũng không bận tâm lại nói:

-Thế nào, 2 ngày nữa liệu ngươi có đánh thắng nổi không.

-Sư nương yên tâm, đệ tử nắm chắc 8 phần.

-Vậy thì tốt.

-Không biết sư nương gọi đệ tử tới chỉ để hỏi chuyện này.

Vương Lăng không nghĩ Long Linh Huyền sẽ cho rằng hắn thua, chắc chắn là có chuyện gì đó cần nói. Long Linh Huyền uống ngụm rượu lại nói:

-Nha đầu Long Hiên kia có tới gặp ngươi không.

-Hôm nay đệ tử vẫn chưa gặp được tỷ ấy. Có phải tỷ ấy có chuyện gì không.

-Không có gì. Có lẽ là nó quay lại Đông Hải Cung rồi, ngươi khỏi lo. Nếu vậy thì ngươi có thể lui.

-Vâng.

Vương Lăng nghe thì biết việc Long Hiên ngoan ngoãn rời đi có vẻ là hơi lạ lùng nên cũng không lấy làm kỳ khi Long Linh Huyền lại thắc mắc. Hắn muốn rời đi nhưng bất chợt lại dừng lại nhớ tới vị sư tỷ kia lại hỏi.

-Có chuyện này đệ tử muốn hỏi sư nương.

-Chuyện gì.

-Là về sư tỷ. Không biết vì sao sư tỷ trông có vẻ rất ghét đệ tử.

-Nó vốn dĩ ai cũng ghét nên ngươi khỏi bận tâm.

Hắn nghe thế thì cảm giác sư tỷ càng thêm thần bí a, lại thêm tò mò thì hắn lại hỏi tiếp.

-Không biết sư tỷ tên là gì.

-Nó không nói cho ngươi biết sao.

-Đệ tử đã hỏi nhưng sư tỷ không nói.

-Cũng đúng. Ta cũng không giấu ngươi, nó tính danh là Ảnh Tư Mệnh.

-Ảnh Tư Mệnh.

Hắn lẩm bẩm lại cái tên này để nhớ rõ nó, vui vẻ hắn quay qua lễ phép mà lui về, đến khi về hắn mới biết là sư phụ hắn muốn hắn sau khi thi đấu thì đi mua tửu, xem chừng đây mới là mục tiêu chính lần này sư phụ hắn muốn nói, có vẻ tiền vốn là hắn phải tự bỏ ra rồi, dù thế hắn cũng sẽ nhân cơ hội đó mà tới Vân Nguyệt thành xem nó thế nào, nơi mà các đệ tử trong môn đang buôn bán nhiều thứ ở đó.

.............................

Hôm nay là ngày cuối trước ngày tỷ thí rồi, hắn nhìn Lâm Hình cực lực quyết tâm tu luyện thành tầng 2 của “Hỏa Phân Ly Chấn Pháp”, tuy hắn đã chỉ rất kỹ nhưng nàng hình như vẫn còn thiếu gì đó, hắn có cảm giác nàng đang làm sai gì nên mới kéo tới việc đình trệ như hiện tại.

Hắn nhíu mày nhìn thật kỹ cuối cùng cũng phát hiện nàng là đang dùng quá nhiều pháp lực cho một chiêu nên khi phát động thì chính chiêu thức đó sẽ tự động phát nổ khiến cho lực sát thương yếu hơn nhiều. Hắn đi tới vòng ra sau lưng nàng tay hắn điều chỉnh lại tử thế nàng.

Lâm Hình chỉ cảm nhận toàn thân đang bị hắn đ-ng chạm dù biết là hắn đang giúp đỡ nàng, nàng xấu hổ tùy ý để hắn muốn làm gì thì làm. Hắn thì chả ngại cứ giúp nàng để lại tư thế chuẩn lại bắt đầu giảng giải.

-Ngươi không cần phải cứng ngắt như vậy đâu, lúc phát xuất mà cứ sợ lực không đủ thì nó sẽ chả thay đổi gì đâu, phải linh hoạt hơn nữa.

Bàn tay hắn trượt dài trên tay nàng, hắn chỉ ra 3 chỗ nơi cánh tay để nàng khắc phục, nàng không ngốc, phải nói là nàng rất thông minh mà thấu hiểu biết bản thân đã quá gò bó bản thân nên mới khiến nó không thể thay đổi,

Nàng theo lời hắn thay đổi cách thức dùng lực, mấy lần đầu có vẻ hỏng nhưng dần về sau nàng càng làm đúng khiến nó thêm hoàn chỉnh. Cuối cùng nàng chính thức đột phá tầng 2 của “Hỏa Phân Ly Chấn Pháp”, nàng thấy vậy thì vui mừng nhảy cẩng cả lên. Quay qua nhìn hắn nàng cười vui vẻ:

-Cảm ơn ngươi.

Hắn gật gù nhận ra thâm tâm nàng đang vui sướng, nhưng với hắn thì như vậy vẩn chưa đủ để mà hạ gục Long Kình.