Vương Lăng chật vật hạ gục 2 vệ sĩ của Chu Thông khiến Vương Lăng tiêu tốn một lượng lớn linh lực, hắn nhìn về phía Chu Thông khiến Chu Thông kinh hãi không thôi, hắn không ngờ tên thiếu niên ít tuổi hơn hắn có thể thắng được 2 võ sĩ dung linh trung đoạn.
Vương Lăng dù tiêu tốn nhiều linh lực nhưng vẫn có thể dễ dàng giải quyết tên Chu Thông luyện khí tầng 6. Vương Lăng rút Diệp Hàn Kiếm ra thoắt cái biến mất tại chỗ vận ‘Ngự Thiên Quyết’ đâm thẳng ngực Chu Thông làm hắn không kịp dùng linh bảo phòng ngự hay tránh thoát.
Bỗng dưng một bóng trắng nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt Chu Thông một ánh kiếm đánh bay Diệp Hàn Kiếm trong tay Vương Lăng mà không gây một chút dư chấn nào với Vương Lăng. Vương Lăng nhìn thấy người rõ người trước mặt một thiếu nữ 18 tuổi mặc đồ trắng khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần. Đúng vậy người thiếu nữ này là Hồ Tuyết Nghi.
-Cô tại sao lại bảo vệ tên phế vật này
-Xin vị ca ca này tha cho Chu Thông dù sao hắn cũng tiếp đãi với tôi rất tốt cũng không nỡ nhìn hắn chết được.
Vương Lăng cảm thấy khó chịu không thôi, Hồ Tuyết Nghi có thể dễ dàng giải quyết chiêu kiếm của hắn có thể chứng minh cảnh giới cao hơn hắn nhiều có thể là hóa linh cảnh giới, chiêu thức hóa giải quá ảo diệu khiến hắn không nhìn rõ cách thức ly khai kiếm. Đồng thời hiện tại hắn lại tiêu hao quá nhiều linh lực nếu tiếp tục sẽ ảnh hưởng tu luyện sau này.
-Thôi được nể mặt cô nương ta tha cho hắn một mạng
-Đa tạ vị ca ca
Vương Lăng không thể không cảm thán nữ nhân này rất động lòng người, dù đối phương lớn tuổi hơn mình mà bị gọi ‘ca ca’ cũng không cách nào phản bác.
-Vậy thôi ta có việc đi trước
-Vị ca ca này có thể nói chuyện một chút rồi đi có được không.
-Nếu có việc gì cứ hỏi
Vương Lăng biết đối phương mạnh hơn bản thân đồng thời cũng cảm nhận đối phương không hề có ý xấu nếu không hắn muốn đi cũng khỏi đi được.
-Việc này nói ra ở đây cũng không tiện có thể kiếm một trà quán nói chuyện
Nói rồi Vương Lăng cùng Hồ Tuyết Nghi cùng vào một quán trà gần đó xếp một phòng kín đáo. Chu Thông chữa thương cho 2 tên vệ sĩ sau đó về lại thành phủ hắn không dám đi theo khiêu khích Vương Lăng.
-Không biết việc gì làm cô nương phải bí mật như thế
Hồ Tuyết Nghi nhìn Bạch Bạch bên cạnh Vương Lăng, uống một ngụm trà
-Không biết vị ca ca này xưng hô thế nào
-Lưu Vũ
-Muội Muội là Hồ Tuyết Nghi xin chào Lưu ca ca
Vương Lăng khuôn mặt trở nên cổ quái, Hồ Tuyết Nghi chẳng lẽ là Hồ tộc của tộc Bạch Vĩ Hồ nếu vậy ngay từ đầu chú ý đến Bạch Bạch cũng không có gì lạ
-Hồ muội muội khách sáo. Không biết muội muội tìm ta có việc gì
-Không biết Lưu ca ca có biết Bạch Vĩ Hồ hay không.
Vương Lăng "Không lẽ mình nghĩ đúng rồi. Không biết Hồ tộc làm gì xuất hiện ở đây,’
-Cái này biết chút ít.
-Hồ tộc chúng ta sinh trưởng trong Bạch Ngọc Sơn, nhiều năm trước có một nhóm dong binh đoàn cấp A đến và bắt tộc nhân chúng ta do Hồ tộc bản thân sinh mang mị lực cùng mĩ mạo nên được rất nhiều quý tộc yêu thích. Lúc đó hồ tộc nhận được sự giúp đỡ nên dễ dàng đánh đuổi nhóm dong binh đoàn nhưng bị thương rất nhiều người đồng thời muội muội mới chào đời cũng biến mất. Con hồ ly bên cạnh Lưu Ca là Bạch Vĩ Hồ mà muội có thể tìm kiếm suốt bao lâu nay.
-Nếu muội muội đã nói thế thì huynh trả Bạch Bạch lại cho tộc nhân dù sao Bạch Bạch bên cạnh huynh cũng không thể phát triển được.
-Thực Lưu ca tin muội.
-Đã muội muội gọi ta là ca ca thì ta dĩ nhiên tin muội rồi.
Nói rồi Vương Lăng bế Bạch Bạch đưa cho Hồ Tuyết Nghi, Bạch Bạch có vẻ giãy dụa không muốn rời xa nhưng Hồ Tuyết Nghi làm nó có cảm giác thân thuộc nên cũng nằm im trong tay Hồ Tuyết Nghi.
-Đây đúng là muội muội của mình rồi
Hồ Tuyết Nghi kích động
-Đã ca ca gọi muội ấy là Bạch Bạch thì giờ muội ấy là Hồ Bạch Bạch đi. Giờ muội phải quay về thông báo cho mẫu thân. Lưu ca có muốn đến Bạch Ngọc sơn không.
-Chẳng lẽ mới quen biết không lâu mà muội đã muốn dẫn ta ra mắt mẫu thân rồi sao
-Lưu ca xấu
Hồ Tuyết Nghi khuôn mặt một áng mây hồng càng khiến nàng càng thêm kiều diễm mấy phần, ngay cả Vương Lăng nhìn quen nữ sắc cũng động dung không thôi. Hồ tộc quả nhiên mị lực kinh người.