Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 67: Tân đội trinh sát





“Meine sao? Em ấy hình như cũng trở về cùng anh nhỉ, tiền bối?”

“Phải, bây giờ cô bé không còn chịu sự đe dọa hay kiểm soát của ai nữa, cũng đã có thể lo cho chính mình được rồi. Còn tôi sẽ dẫn dắt nhóm của Anders Paulie trước khi thằng nhóc đó đi cùng ngài Sera”.

“Chuyện đó mà anh cũng biết rồi sao? Xem ra cái danh mật thám của anh cũng không phải chỉ để trưng” – Alice nở nụ cười vui tính. Kai lạnh lùng nói:

“Vậy thì tùy cậu. Về phần bọn Nora, sẽ giao cho nhóm Meine phụ trách tìm tung tích”.



Elric rời khỏi phòng. Meine đã chờ anh ở bên ngoài sẵn. Đó là một cô gái có vóc dáng cao ráo, tóc đuôi ngựa cột cao trông rất năng động. Vừa nhìn thấy anh, cô đã quay sang:

“Đội trưởng Elric, mọi chuyện vẫn ổn chứ?”

“Ờ, đúng như thông tin mà em mang lại, Meine, Audrey đã trở thành tân nữ hoàng”- Elric đóng cửa lại, rồi đáp.

“Vậy là hoàng đế Sylvanus đã…”

“Ừ, cũng bất ngờ thật, một người mạnh mẽ như ngài ấy, vậy mà lại…Thôi bỏ đi, chuẩn bị thủ tục nhận đội mới của em đi. Ta và em sẽ tách nhau một thời gian, nhớ làm cho tốt nhiệm vụ được giao đấy”.

Meine nghe xong thì sửng sỡ: “Sao…sao ạ? Đội trưởng sẽ tách khỏi phân đội trinh sát của chúng ta sao? Còn em…em sẽ nhận nhiệm vụ khác…” – Sự thất vọng thể hiện rõ trên gương mặt của cô. Elric thở dài:

“Em cũng đã lớn rồi, Meine, đã có thể tự lo cho bản thân. Vả lại, chiến dịch truy bắt bọn Nora rất cần có một người nhạy bén trên chiến trường như em, hiểu ý ta không?”

Meine đành chịu. Cô gật đầu: “Vâng, em hiểu rồi”. Elric nở nụ cười với cô, rồi rời khỏi đó.



Ngày hôm sau…

Tất cả các pháp sư từ cấp A trở lên đều được triệu tập tới sảnh chính của lâu đài. Hôm nay là ngày ban bố lệnh phân chia đội trinh sát. Đây là sự kiện tuyệt mật, nên xung quanh đều có kết giới bảo vệ mà cách âm, không thể nghe ngóng, cũng như thấy được gì. Bên trong chỉ có Audrey, Kai, Alice, Elric và đội trinh sát bí mật, các gia chủ của gia tộc lớn. Nhóm của Rina thật sự rất hồi hộp, vì việc chia đội hôm nay sẽ quyết định phần nào đến chiến dịch sau này.

Audrey xuất hiện với vẻ ngoài nghiêm nghị, trên tay cô là sắc lệnh đã được hội đồng thông qua…



“Đội trinh sát chuyên về thu thập thông tin: Leon Meyer, Tom Becker, Emilia Waltrad. Đội trưởng sẽ nhận nhiệm vụ dẫn dắt nhóm này, sẽ là Meine của đội Elric” – Audrey điềm đạm nói.

Tom thở dài, anh không được chung nhóm với Mira. Anh và Leon quay sang nhau: “Hợp tác vui vẻ”.



“Đội cuối cùng sẽ là Anders Paulie, Roy Marsilio, Rina Lowry và Yue Presilia. Đội trưởng chịu trách nhiệm phân đội này sẽ là Elric Weber”.

Rina tái mặt: “Elric…Elric Weber?”

Anders quay sang: “Sao vậy, có chuyện gì à?”

Yue toát cả mồ hôi: “À…thật ra là…”

Ferenc nhìn sang Dano Presilia, không ngờ là con của hai người họ lại ở chung một đội.

“Nghe nói Yue đã trở thành một pháp sư thiên về y thuật”- Ferenc nghiêm mặt.

Dano khoanh tay lại, nhìn vẻ mặt hào hứng của con gái: “Ừ, nghe bảo đó là ước muốn của con bé”.

“Anh đã chuẩn bị tinh thần cả chưa?”

Dano quay sang: “Về chuyện gì?”

“Tổ chức Nora là nơi quy tụ những pháp sư rất nguy hiểm. Hơn nữa, năng lực của bọn chúng là gì, cũng không ai biết được, trừ Mathew của Kerma và Raymon, sắp tới cũng phải đối đầu với Ethan và James. Alice của đội cận vệ cũng không thể đánh bại được Ethan, thì anh nghĩ rủi ro mà chiến dịch này mang lại cho bọn trẻ là bao nhiêu đây?” – Ferenc từ từ phân tích. Dano thở dài, nhưng ông vẫn tin tưởng vào con gái:

“Con bé sẽ làm được. Nó sẽ trở nên mạnh mẽ, và sẽ sống cuộc đời không hổ thẹn” – Nói rồi ông rời đi. Ferenc nhìn về hướng Roy, nỗi lo của ông về nội bộ gia tộc vẫn còn đó…



Buổi sáng hôm sau, ở đấu trường…

Anders, Rina, Roy và Yue đã đứng chờ sẵn. Elric dùng ánh mắt sát khí nhìn lướt qua 4 người họ. Rina và Yue đã nghe qua danh của anh, nên đều cảm thấy khá run. Roy thì vẫn cứ một biểu cảm duy nhất mà đối diện. Anders vẫn còn cảm thấy bình thường…

Elric dừng chân tại chỗ Anders:

“Cậu là Anders, kẻ mang trong mình con rồng chết tiệt kia sao?”

“Vâng, thưa đội trưởng”.

Elric rút kiếm ra, tấn công thẳng vào Anders. Anders với thân thủ nhanh nhẹn, đã nhanh chóng né được, còn tiện tay rút kiếm ra đỡ lấy đòn đánh kia.

“Anders!!” – Rina, Yue và Roy ngạc nhiên vì hành động đó của Elric. Anh nhoẻn miệng cười, rồi thu kiếm lại: “Thân thủ nhanh nhẹn đấy”.

Anders lập tức lùi lại: “Đội trưởng, anh đang…”

“Chỉ là một phép thử nhỏ thôi. Bây giờ, tôi có bài kiểm tra cho các cô cậu đây. Những cậu ấm cô chiêu của các gia tộc. Bây giờ, tất cả hãy dồn toàn lực, tấn công vào tôi. Dùng tất cả những ma pháp mà các cô cậu có được, kể cả dùng đòn đánh vật lí. Nếu như đánh gục được tôi, thì xem như đủ tiêu chuẩn”.

“Chẳng phải kì thi cuối cùng tốt nghiệp học viện đã công nhận bọn em là pháp sư cấp A rồi sao ạ?” – Roy hỏi.

“Đã chứng kiến bọn Nora nhúng tay vào việc của gia tộc Marsilio, mà cậu vẫn dửng dưng quá nhỉ, Roy? Vẫn chưa ý thức được vấn đề đúng không? Nghe nói Alice đã giúp cậu luyện tập một thời gian, tôi cũng tò mò không biết năng lực của cậu tới đâu đấy?”

Yue ngăn Roy: “Roy, cậu làm sao thế hả? Cậu không biết chiến tích của anh ấy ở ngoài biên giới sao?”