Linh Hồn Ác

Chương 16




Ở trụ sở cảnh sát trung tâm Portland, thứ Bảy cũng không được nghỉ. Tội ác không hề có ngày nghỉ, không bao giờ tạm dừng cuối tuần. Đã sắp hết các buổi sáng, và các lò sưởi mới được bật làm tường kêu răng rắc. Ngày đã mát mẻ hơn những tuần trước, bầu trời màu xám và làn gió mát thổi từ hướng Tây đập vào mặt tiền các ngôi nhà khiến người dân thành phố bị bất ngờ khi thức giấc.

Hôm nay là thứ Bảy, ngày 2 tháng Mười, cuối cùng mùa thu cũng đến, xua tan cái nóng muộn cuối cùng của mùa hè. Bọn trẻ con thích thú thấy vài cơn giông tới ngay trước lễ Halloween, nông dân trồng nho ở Oregon vui sướng vì có được quãng thời gian cuối hè quá đẹp để thu hoạch nho.

Còn Salhindro lẩm nhẩm đằng sau ô cửa sổ phòng làm việc, tâm trạng bực bội và không thích ý nghĩ sắp bước vào mùa đông. Ông thấy nơi làm việc của mình quá lạnh, còn cà phê lại quá nóng. Ngày sẽ chẳng ra gì cả, ông tin chắc như thế. Quả thật, cả tuần đã chẳng ra gì thì hai ngày nghỉ cuối tuần cũng không thể khá hơn. Lại thêm buổi họp sáng nay về vụ án mạng trong rừng mà ông được mời dự. Ông biết rằng Brolin muốn ông có mặt, nhưng đại úy Chamberlin không thích ông tham gia trực tiếp vào cuộc điều tra. Chamberlin luôn miệng nhắc nhở ông: “Salhindro, anh phụ trách điều phối chung, chứ không điều tra cụ thể!”

Salhindro quá rõ một điều, ông không được giao vị trí này vì thừa cân nặng. Người ta thích ông giám sát các cuộc tuần tra hơn là khó nhọc di chuyển khối mỡ của mình trên đường phố. Để bảo vệ ông hay chăm chút cho hình ảnh đẹp của cảnh sát Portland? Đây chính là điều khiến ông phiền lòng. Ông biết mình là một điều tra viên tốt, và Brolin thích ông có mặt để giúp một tay, vậy thì tại sao người ta lại không cho ông làm công việc mà ông thích chứ, mẹ kiếp! Có cấp bậc, được tôn trọng và đã qua thử thách, Salhindro không thể chịu đựng được việc phải ngồi mốc đằng sau màn hình chờ nghỉ hưu.

Điều khiến ông khó chịu hơn nữa là biết rằng “đầu đất” cũng dự họp. Bentley Cotland, trợ lý tương lai của chưởng lý Gleith, chỉ là một thằng ngốc nghĩ mình cao hơn mọi người vì bằng cấp đầy mình. Nhưng anh ta biết gì về cuộc sống của một cảnh sát ? Anh ta chỉ biết những giờ làm việc dài dằng dặc, mài đít quần trên ghế với khoản thù lao 600 đô la để bằng cách trữ tình nhất giảng giải xem làm thế nào có thể tổ chức được một cuộc chào bán cổ phiếu ra công chúng – điều mà Salhindro tự biết mình không đủ khả năng hiểu, nhưng ít nhất ông cũng không lên mặt xem thường mọi người. Suốt ba mươi năm cuộc đời, Bentley Cotland đã tích lũy lý thuyết và sự tự tin, nhưng không hề có ý niệm về khoảng cách giữa chúng và thực tế, ít nhất là trong thế giới tội phạm còn hơn cả thực dụng.

Suy cho kỹ thì đó phần nào cũng là hình ảnh mà Brolin thể hiện lúc mới tới đây, khi vừa chân ướt chân ráo rời khỏi FBI ba năm về trước. Nhưng Brolin ngay lập tức tìm cách phá bỏ vẻ bề ngoài giỏi lý thuyết để chứng tỏ rằng ít nhất anh cũng giỏi như vậy trên hiện trường.

Salhindro lùa tay vào mái tóc điểm bạc trên đầu.

Hơn nữa, dù muốn hay không, anh chàng Bentley Cotland này cũng có một cái đầu không thuộc về anh ta. “Đầu đất”, phải, với cặp mắt lồi, tai hơi vểnh ra và mái tóc được cắt cẩn thận trước gương trong phòng tắm.

Salhindro chợt nhận ra mình đang kết tội Cotland mà chưa thực sự hiểu anh ta. Ông ác cảm với anh ta chỉ vì hình thức bề ngoài và thái độ trong khi mới gặp anh ta trong vòng một giờ đồng hồ. Người khác có thể nghĩ gì về ông khi ông đến làm một nơi xa xôi? Với tình trạng thừa cân, tính tình khó chịu và sự tự tin quá mức vào bản thân? Rõ ràng là người ta sẽ ghét ông, thế nhưng Salhindro nghĩ mình không phải loại người xấu.

Còn anh chàng Cotland này, tất cả mọi người đều bực bội vì sự hiện diện của anh ta do chưởng lý Gleith áp đặt, nhưng xét cho cùng thì họ đánh giá anh ta hơi khắt khe, trong khi đang tức giận. Có lẽ anh chàng đáng thương này chỉ muốn hòa vào nhóm, để học hỏi và thay đổi, làm mất đi vẻ tự mãn của mình. Rốt cuộc, tất cả họ đều bêu xấu anh ta đủ điều, nhưng cần phải cho anh ta một cơ hội tự hoàn thiện mình.

Salhindro gật đầu đồng ý.  

Ông sẽ nói chuyện này với Joshua vào chiều nay, cần phải bớt nghiêm khắc với Bentley Cotland, và họ sẽ thấy ngay kết quả thế nào.

Ông thỏa mãn vỗ lên bụng.

Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất. Ông có tin mới cho cuộc điều tra, đây mới là điều quan trọng.

Ông cầm cuốn sổ ghi chép và đi ra khỏi phòng.