Linh Chu

Chương 830: Trong bát bộ long liễn (2)




Thẳng đến khi Phong Phi Vân rời đi, Vân Cáp lúc này mở mắt ra, sau khi xác định Phong Phi Vân đã rời khỏi Ngân Câu phiệt mới mở hai mắt ra, bay ra khỏi bụi cỏ, xuyên qua lầu các cung điện tiến vào một gian phòng cao tầng, như đang nói gì đó với Đông Phương Kính Nguyệt.

Đông Phương Kính Nguyệt nhẹ nhàng vuốt lông vũ Vân Cáp, ánh mắt gợn sóng, mỹ lệ không nói nên lời.

Phong Phi Vân ra khỏi Ngân Câu phiệt, cũng không có nhìn thấy nữ ma, rất có thể nàng đã rời khỏi, dù sao Phong Phi Vân tại Ngân Câu phiệt quá lâu.

Bay khỏi Long hồ, Phong Phi Vân cũng không quay về phủ thần vương, mà là đi phủ thái sư.

Linh dược luyện chế Thiên Tủy Đan mới tìm được tám loại mà thôi, còn có mười loại, có thể thu thập càng nhiều chủ dược, dược hiệu luyện chế ra Thiên Tủy Đan càng tốttăng cảnh giới lên hiệu quả cũng rất tốt.

Mà linh dược có thể tìm được trong phủ thái siw, Phong Phi Vân nhất định phải đi tới đó.

Ầm ầm.

Lúc này ánh sáng màu vàng xông tới, mang theo tiếng long ngâm và khí tức khổng lồ.

Chỉ trong tích tắc tám long hồn nâng "Bát Bộ Long Liễn" dừng trước mặt Phong Phi Vân.

Bát Bộ Long Liễn chính là thánh khí hoàng gia, là công cụ di chuyển nhanh nhất thiên hạ, một khi toàn lực thúc dục, trong vòng một ngày có thể xuyên qua cả Thần Tấn vương triều, long liễn càng cao hơn thân thể Phong Phi Vân, mà thân xe vàng son lộng lẫy, càng giống cung điện di động hơn.

- Công chúa điện hạ còn không tránh ra.

Phong Phi Vân nhìn qua Bát Bộ Long Liễn dừng trước mặt mình.

Ngay cả nữ ma cũng không chờ được mà rời đi, mà La Phù công chúa lại có thể chờ tới bây giờ, rất hiển nhiên là cố ý chờ Phong Phi Vân, hơn nữa nhất định có chuyện không nhỏ.

- Thần Vương đại nhân muốn đi chỗ nào, bổn công chúa vừa vặn đi ngang qua, sẽ chở ngươi đi một đoạn.

Giọng La Phù công chúa truyền ra trong Bát Bộ Long Liễn.

Phong Phi Vân từ chối nói:

- Vậy không tốt lắm, chúng ta không tiện đường.

- Không nể tình.

- Thật không tiện đường.

- Lên xe.

Giọng La Phù công chúa trở nên băng lãnh, có hoàng giả chi khí từ trong thân xe truyền ra ngoài.

Phong Phi Vân nói:

- Vậy được rồi, đa tạ công chúa đưa bổn vương một đoạn đường.

Hoàng gia thiên nữ được nuông chiều từ bé, chưa từng có ai làm trái ý nàng, cũng dưỡng thành thói quen cao ngạo, có cảm giác mình đứng trên người kẻ khác, người khác nên nghe lời nàng, nếu không nghe lời nàng chính là tìm chết.

Phong Phi Vân cũng không sợ La Phù công chúa, nhưng nếu thực sự giao thủ với La Phù công chúa thì nhất định không tốt, huống hồ hôm nay trời đã khuya, hai người bọn họ nếu đánh một trận trên Long hồ, nhất định sẽ hấp dẫn cường giả trong Ngân Câu phiệt, đến lúc đó người khác còn tưởng rằng Phong Phi Vân hắn cưỡng gian không thành, tao ngộ La Phù công chúa phản kháng kịch liệt, vậy sẽ tổn hại hình tượng thần vương của Phong Phi Vân hiện tại.

Bát Bộ Long Liễn xác thực giống như cung điện, bên trong có tám cây cột hình rồng thô chừng một mét, mặt đất phủ tấm thảo màu vàng, tấm vải rất trang trọng, có đỉnh đồng xanh đặt một góc, bên trong có khói xanh bay ra, hiển nhiên đang thiêu đốt dược liệu quý giá.

La Phù công chúa trên ghế hình rồng, mang theo khăn che mặt màu vàng, dáng vẻ đoan trang, quý khí bức người, nói:

- Ngươi muốn đi đâu.

- Phủ thái sư.

Phong Phi Vân tùy tiện tìm ngồi xuống, cách La Phù công chúa rất xa.

Tính tình hoàng gia thiên nữ này rất khó sờ thấu, giờ khắc này có lẽ sẽ xem ngươi như khách quý, sau một khắcra tay giết ngươi cũng không chừng.

Huống hồ Phong Phi Vân vốn có thù oán với với La Phù công chúa, nàng không chừng sẽ hạ sát thủ Phong Phi Vân, Phong Phi Vân tự nhiên phải đề phòng nàng một chút.

Bát Bộ Long Liễn bay lên, bay vào thần đô.

La Phù công chúa ung dung đẹp đẽ quý phái, so với nữ tử nào còn cao quý hơn, đây mới thật sự là khí chất hoàng gia thiên nữ nên có, mà những minh châu thiên kiêu, tiên môn, gia tộc không cách nào so sánh với nàng.

Trầm tĩnh thật lâu, La Phù công chúa mới chậm rãi đứng lên, kim y trên người là tơ lụa nhất đẳng tạo thành, còn tốt hơn tơ lụa bình thường gấp mười lần, nổi bật đường cong hoàn mỹ của nàng.

Phong Phi Vân không kìm lòng được ghé mắt nhìn, nhìn qua vị trí hai ngọn núi cao ngất của La Phù công chúa, trong lòng nói thầm.

- Quả nhiên không hổ là đệ tam mỹ nữ Thần Tấn vương, ngược lại là có hàng, khục khục, một tay sợ là cầm không được, cũng không phải hư danh nói chơi.

Phong Phi Vân ngủ qua không ít nữ nhân, trong đó giai nhân tuyệt sắc có vài người, nhưng mà so sánh với La Phù công chúa còn kém một chút.

Nữ tử như La Phù công chúa, nam nhân vừa nhìn thấy sẽ có dục vọng chinh phục mãnh liệt.

- Tấn đế giao nhiệm vụ chọn phò mã cho ngươi, mà đem giao nhiệm vụ này cho Long Thương Nguyệt.

La Phù công chúa ánh mắt phát lạnh, có chút bất thiện, chạy tới trước mặt Phong Phi Vân, ngạo khí lăng vân, giọng nói của nàng giống như răn dạy Phong Phi Vân.

Hoàng gia thiên nữ đúng là hoàng gia thiên nữ, tự cho là đúng, cao cao tại thượng.

Phong Phi Vân ngồi trên nệm hương màu vàng mềm mại, duỗi duỗi chân, lười biếng cười nói:

- Nguyệt công chúa chính là thần vương phi, lại là tỷ tỷ của công chúa điện hạ, giao nhiệm vụ cho nàng có sai sao? Công chúa điện hạ, cứ yên tâm là nàng sẽ lựa chọn ra người tốt nhất làm phò mã đi.

La Phù công chúa há có thể không nghe ra Phong Phi Vân đang châm chọc, nàng chậm rãi cúi người, đôi mắt dễ thương của nàng nhìn chằm chằm vào ánh mắt Phong Phi Vân, lạnh phun nói:

- Long Thương Nguyệt nếu dám làm ra vẻ, ta sẽ giết nàng, ngươi tin hay không.

- Cái này...

Ánh mắt Phong Phi Vân nhíu lại, ánh mắt ngưng tụ, bởi vì nguyên nhân La Phù công chúa cúi người, hơn nữa còn cách Phong Phi Vân rất gần, thế cho nên kim y trên người hạ xuống lộ ra một vùng tuyết trắng dưới cổ, thậm chí có thể xuyên thấu qua kim y nhìn thấy một nửa hai ngọn núi đôi.

Đặc biệt là hương thơm nhàn nhạt trên người của nàng, làm cho Phong Phi Vân môi khô lưỡi đắng, bụng dưới nóng lên, phát nhiệt, kìm lòng không được vận chuyển phượng hoàng thiên nhãn, trừng mắt bắn ra ánh lửa nhàn nhạt, nhìn loáng thoáng vị trí no đủ kia, thật có... Hàng ah.

- Ngươi đang nói cái gì?

La Phù công chúa trong mắt băng lãnh, mặc dù có kim sa che dung nhan, nhưng mà cái mũi nàng cao thẳng, bờ môi mềm mại và cái cằm trắng bóng hạ xuống.

Bỗng dưng La Phù công chúa biến sắc, phát hiện hai mắt Phong Phi Vân đang nhìn chằm chằm vào vị trí không nên nhìn, hơn nữa đôi mắt của hắn mang theo hỏa quang lập lòe, hiển nhiên đang vận chuyển thần thông thiên nhãn nào đó, nhìn xuyên qua áo ngực của nàng.

Bá.

La Phù công chúa cắn răng, tế ra hậu lệnh đập thẳng vào ót Phong Phi Vân.

Quá đáng giận, thật sự quá đáng giận, Phong Phi Vân to gan lớn mật, cũng dám khinh nhờn bổn công chúa, La Phù công chúa vừa nghĩ tới ngực của mình bị Phong Phi Vân nhìn thì nội tâm vô cùng sợ hãi, hơn nữa nhìn vẻ mặt đê tiện của Phong Phi Vân thì biết rõ hắn khẳng định không suy nghĩ đúng đắn.