Linh Chu

Chương 664: Dạ tiêu tương (1)




PHỐC!

Một vị cao thủ Tà Đạo mặc chiến giáp Thần Võ Quân bị một đầu Kim Mao Sư Thú tu luyện bảy trăm năm vồ té trên mặt đất, hai cái Sư trảo xé người này thành hai nửa, sau đó nuốt vào trong bụng.

Phong Phi Vân đứng trên đỉnh núi, nhìn xem mọi chuyện phát sinh, trong miệng thổi ra một tiếng huýt sáo, vang vọng khắp sơn lĩnh.

Tiếng huýt sáo này tựa như mang theo một cổ ma tính, phàm là dị thú nghe được thanh âm này liền đều chạy tới, toàn bộ sơn lĩnh trở nên hỗn loạn cả lên, tựa như xảy ra thú triều vậy, chúng điên cuồng đánh tới bọn người Bắc Minh Họa Kích và Đường Ngạo.

- Nguy rồi, dị thú ngày càng nhiều rồi.

Đường Ngạo bị một mảnh thú biển bao phủ, có đến vài chục đầu dị thú vây quanh lấy hắn, giết cũng giét không hết.

Mà những cao thủ cải trang thành Thần Võ Quân kia cũng có hơn hai mươi người chết, đã trở thành thức ăn trong bùng dị thú, toàn bộ chiến đội đã bị công phá, có dị thú trực tiếp đánh tới chiến xa ở trung ương, phát ra thanh âm ầm ầm.

Là lúc này rồi!

Bá!

Phong Phi Vân trực tiếp từ trên đỉnh núi bay xuống, đứng ở trên đỉnh Thanh Đồng chiến xa cao hơn 10m, trên người kích động ra một cổ khí lãng nước cuộn trào, trực tiếp đánh bay hơn mười đầu dị thú và bảy, tám vị cao thủ ở chung quanh ra ngoài.

Đường Ngạo và Bắc Minh Họa Kích liền trước tiên phát hiện ra Phong Phi Vân.

Bắc Minh Họa Kích lệ quát một tiếng:

- Người nào?

- Lại là ngươi!

Đường Ngạo thần sắc bất thiện.

Trên mặt Phong Phi Vân treo vẻ tươi cười, nhẹ nhàng săn ống tay áo, nói:

- Tiểu Hầu gia, chúng ta lại gặp mặt.

Đường Ngạo ở trên Vấn Phật Thai bị Phong Phi Vân một chiêu đánh bại, hơn nữa lại biết hắn là một vị thiên tài cấp bậc sử thi, trong lòng có chút kiêng kị, nhưng Bắc Minh Họa Kích lại không biết những điều này, dẫn theo trường thương tràn đầy bảo quang trực tiếp giết đến.

Bắc Minh Họa Kích tu vị cũng sàn sàn Bắc Minh Khuyết, đều là cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhị trọn, Tử Phủ linh khí trong thân thể mãnh liệt tựa như Giang Hà, từ đan điền chảy tới cánh tay, xông vào trong trường thương.

Oanh!

Một cổ đám mây màu tím từ mũi thương bay ra, khiến không khí cũng có chút vặn vẹo.

Phong Phi Vân cư cao linh hạ, trên bàn tay có sáu bức thần đồ đang chìm nổi, Miểu Quỷ Ban Chỉ Linh Khí kích động ra, có một loại thần uy đại khí huy hoàng, một chưởng đánh xuống, đánh nát cả trường thương trong tay Bắc Minh Họa Kích, tất cả tử vân đều bị phai mờ.

Lực lượng thật cường đại!

Hơn nữa, trong tay của hắn còn nắm giữ một kiện linh khí chính thức.

Bắc Minh Họa Kích sắc mặt biến đổi lớn, cánh tay như chết lặng, vội vàng tế ra bổn mạng pháp khí trong đan điền, đây là một tứ giác thần thai, hình dạng như một cái đỉnh, nhưng là vị trí phía trên lại bằng phẳng như gương, không lõm sâu xuống như đỉnh.

Đây cũng là một kiện linh khí, chính là lúc hắn vượt qua Địa Kiếp đã được môn phiệt ban thưởng.

Linh khí tuy rằng rất vô cùng thưa thớt, uy lực tuyệt luân, nhưng đối với loại thế lực lớn nội tình thâm hậu như Tứ đại môn phiệt mà nói, ban thưởng cho đệ tử ưu tú nhất một đời tuổi trẻ một kiện nhất phẩm linh khí cũng không phải việc gì khó.

Oanh!

thần thai phong cách cổ xưa, có vài chục đạo lôi điện từ trên thần thai lao ra.

Linh khí chi uy bị kích phát ra, trực tiếp khiến những dị thú chung quanh đều cảm thấy khí tức nguy hiểm, nhao nhao chạy thục mạng, hai tòa núi lớn đứng vững ở phía trước cũng ầm ầm chuyển động, như muốn sụp đổ vậy.

Phong Phi Vân vẫn không sợ hãi đứng ở nơi đó, lấy tay chống thiên, bàn tay tựa như một mảnh hoàn vũ, nâng sáu bức thần đồ, bộc phát ra một cổ lực lượng còn kinh khủng hơn cả thần thai.

Một chưởng đánh ra!

Sáu bức thần đồ đụng vào trên thần thai, thần thai mãnh liệt nhoáng một cái, Bắc Minh Họa Kích càng bay ngược ra hơn mười trượng, hai chân trượt ra trên mặt đất một rãnh sâu.

Oanh!

Phong Phi Vân ngang nhiên đánh ra chưởng thứ hai, thần thai hào quang ảm đạm, Bắc Minh Họa Kích lui nữa, làn da có huyết châu lăn xuống, thân thể đụng vào dưới chân núi.

Oanh!

Sáu bức thần đồ ánh sáng chói lọi vạn trượng, lộ ra sáu loại khí tượng, trực tiếp đánh cho Bắc Minh Họa Kích miệng phun máu tươi, trong thân thể phát ra tiếng xương gãy, hai chân đứt gãy, nằm sấp trên mặt đất không cách nào đứng lên nổi.

Phong Phi Vân cưỡng ép chặt đứt liên hệ giữa Bắc Minh Họa Kích và thần thai, thu lấy kiện nhất phẩm linh khí này vào lòng bàn tay, "Đồng Lô Thai. "

Đồng Lô Thai, đây là danh tự kiện linh khí này!

Phong Phi Vân không chút khách khí thu Đồng Lô Thai vào trong Giới Linh Thạch, đây chính là một kiện linh khí, có thể bán được với giá trên trời a.

Đường Ngạo trông thấy cái thế thần uy của Phong Phi Vân, căn bản không dám tiến lên một bước, đây chính là một vị hung nhân, bất quá hắn vừa mới nhìn thấy Phong Phi Vân ra tay, trong lòng bàn tay nâng sáu bức thần đồ, trong lòng đã đoán ra được thân phận của Phong Phi Vân.

- Ta biết rõ ngươi là ai rồi, Thám Hoa lang của 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, Yêu Ma Chi Tử, ngươi không phải trúng Diêm Vương Hủ Huyết sao?

Đường Ngạo không thể bình tĩnh được nữa, đối phương thế chính là nhân vật được xưng là Thần Tấn vương triều đệ nhất thiên tài, căn bản không phải hắn có thể so sánh được.

- Ah! Rõ ràng bị ngươi nhận ra rồi.

Phong Phi Vân có chút quay đầu, trong mắt sinh ra sát ý, đã bị người nhận ra, vậy thì không thể lưu một ai sống sót cả.

Ầm ầm!

Bỗng dưng, hai cổ hung sát khí từ trên trời truyền đến, vẫn còn ở bên ngoài mấy trăm dặm đã mang đến cho người một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, trùng kích khiến Phong Phi Vân lui lại liền ba bước.

- Dám đối địch với Bắc Minh phiệt chúng ta, quả thực là muốn chết.

Một thanh âm già nua truyền đến, sóng âm rung chuyển, như thần lôi cuồn cuộn đung đưa trên bầu trời.

Bá!

Một thanh cổ kiếm phá không mà đến, dẫn đầu giết đến.

Thanh cổ kiếm này dài chừng hơn 100m, mũi kiếm chừng hơn 10 m2 thật giống như cự khuyết có thể trảm Long sát Tiên trong truyền thuyết, trên thân kiếm cổ văn đan vào, tràn ngập từng đạo điện mang, phát ra tiếng xé gió lợi hại.

Loong coong!

Phong Phi Vân trầm xuống, hai chân giẫm thành trung bình tấn, hợp sáu bức thần đồ thành một chuỗi, tựa như sáu tòa thế giới hư ảo ngăn cản ở trước người.

Bành, bành, bành, bành, bành, bành!

Miểu Quỷ Ban Chỉ cùng lực lượng sáu bức thần đồ cũng không thể ngăn được thanh cổ kiếm này, ở trên đầu vai Phong Phi Vân lôi ra một đạo miệng máu cự đại, thiếu chút nữa đã chém bay cả cánh tay Phong Phi Vân.

- Ha ha! Cường giả Bắc Minh phiệt chúng ta đã đến, Yêu Ma Chi Tử hôm nay cũng phải mất mạng thôi.

Bắc Minh Họa Kích phá lên cười,

Phong Phi Vân rất nhanh liếc qua, chân trời đã xuất hiện hào quang màu xanh, là hai vị cường giả chạy đến, ít nhất cũng có tu vị Thiên Mệnh đệ tam trọng.

Phong Phi Vân đã không kịp giết những người này nữa, trực tiếp bay đến cạnh cỗ Thanh Đồng chiến xa kia, đem liền tay không kéo đứt khóa sắt trên chiến xa, thả bốn đầu kỳ ngưu kéo xe ra, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, trực tiếp nâng Thanh Đồng chiến xa khổng lồ, vác ở trên vai, sau đó bay lên trời.