Linh Chu

Chương 628: Một người hô, trăm người ứng (1)




Rất nhiều tu sĩ đều ở trong tối cười, nữ nhân rơi vào trong tay Phong Phi Vân khẳng định là trinh tiết khó giữ được rồi, coi như là Sâm La Điện đệ thất điện điện hạ, cũng sẽ không ngoại lệ.

Có đồn đãi, Sâm La Điện đệ thất điện điện chủ cũng cực kỳ tức giận, sẽ đích thân hàng lâm Huyền Tinh Phúc Địa.

Huyền Tinh Phúc Địa ở vào đoạn cuối một tòa linh mạch, đứg vững 99 tòa vân phong, trên vân phong, cây phong lá đỏ, trúc xanh rậm rạp, trên từng vách đá dựng đứng sương trắng lượn lờa, có bốn đầu Bạch Hạc lớn chừng ba mét từ trong sương mù bay tới, trên lưng Bạch Hạc đứng đấy bốn người tu đạo mang kim ti đạo bào.

Bốn đầu Bạch Hạc tiếng kêu thanh linh dễ nghe, xông lên đỉnh núi, tiến nhập vào trong phúc địa.

Xuyên qua tít mãi bên ngoài Duyệt Lai Phong, có thể nhìn thấy có ba tòa vân phong sụp đổ, chặn ngang giữa vách đá, như cự nhân nằm lăn, tiên điện cung khuyết trên đó cũng đã sụp đổ, trong đổ nát thê lương lộ ra một cổ khắc nghiệt chi khí, đây đều là do một hồi đại chiến ba ngày trước tạo thành.

Cao thủ Phong gia cơ hồ đều chết hết, đệ tử khác đều bị cường thế trấn áp, nhốt trong dãy núi, rất nhiều động phủ hiện giờ đều đã biến thành lao ngục.

Hôm nay Huyền Tinh Phúc Địa, đã bị Sâm La Điện đệ thất điện chiếm cứ.

Một ngày này, tu sĩ chạy đến Huyền Tinh Phúc Địa rất nhiều nhiều, có Tà Đạo hung nhân, cũng có triều đình tướng hầu, tiên môn tiền bối.

Thần tướng trẻ tuổi nhất trong triều đình "Lệnh Đông Lai" tay nắm trăm vạn Thần Võ Quân, chính là một người tuổi trẻ tài cao, tài trí hơn người.

Hắn mặc một bộ thiết khải, cưỡi một đầu thằn lằn dị thú cao mười mét tiến nhập Huyền Tinh Phúc Địa, hắn là đại biểu triều đình mà đến, có bốn tướng quân Thần Võ Quân tu vị cường hãn theo hắn chạy đến, đó là bốn gã thuộc hạ cường đại nhất dưới trướng hắn, đều thiên tài tu luyện, nhân trung long phượng, có được nghị lực bách chiến bất tử .

Kỷ Thương Nguyệt mặc một bộ áo đen, như sứ giả đi lại giữa Địa Ngục Minh Uyên, chân đạp Quỷ Tiên Kiều, kéo dài qua núi non trùng điệp mà đến, cũng tiến nhập Huyền Tinh Phúc Địa.

Hai năm trước nàng đã bước chân vào cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng, tu luyện Tài Linh chi thuật trên Mạc Phủ Tầm Bảo Lục, đã trở thành một gã Tà Linh Tầm Bảo Sư, có thể thôn phệ tu vị người khác cho mình dùng, loại thức phương thức tu luyện cướp đoạt này khiến cho tiến cảnh tu luyện của nàng cực nhanh, hôm nay tu vị thâm bất khả trắc.

Hôm nay, Huyền Tinh Phúc Địa mở ra với tất cả mọi người, nếu Phong Phi Vân không đưa Vạn Hương Sầm về, vậy thì đệ tử Phong gia sẽ bị giết hết từng người một.

- Sau lưng Vạn Hương Sầm có một phụ thân cấp bậc bá chủ, Phong Phi Vân rõ ràng dám động nàng, cũng khó trách lại khiến Sâm La Điện đệ thất điện tức giận như vậy.

Một nam tử mặc hắc y sắc mặt trắng bệch như quỷ từng bước một đi tới Huyền Tinh Phúc Địa.

Đây chính là Sâm La Điện đệ tứ điện điện hạ Tiết Trường Tiếu, đến cùng hắn còn có hai vị lão giả đệ tứ điện, chính là hộ đạo nhân của hắn, đi theo ngay phía sau hắn.

Một lão giả trong đó khinh thường cười, nói:

- Phong Phi Vân đã trúng Diêm Vương Hủ Huyết, chính là người hẳn phải chết, thiên hạ còn có chuyện gì mà một người hẳn phải chết không dám làm chứ?

- Nói cũng phải.

Tiết Trường Tiếu dưới chân sinh ra một mảnh mây đen, hoành độ hư không, bay về phía ngọn núi ở trung ương Huyền Tinh Phúc Địa, chỗ đó chuông đồng như loại, tiên quang hạo đãng, cung khuyết mọc lên san sát như rừng.

Đây quả thực đã trở thành một hồi thịnh hội, tu sĩ chạy đến có rất nhiều, môn chủ mấy siêu cấp đại tiên môn và gia chủ các gia tộc bản thổ ở Nam Thái Phủ đều mang theo môn nhân, tự mình chạy đến.

Tần gia lão tổ lái một cỗ đồng xa nghiền nát hư không, bay về phía ngọn núi trung ương, lái xe chính là một thiếu niên tuấn lãng mặc kim y, lưng cõng trường kiếm, trên cổ mang theo khóa bạc, đúng là Tần gia đệ nhất thiên tài Tần Minh.

Đại Diễn Tiên Môn lão tổ Nhạc Trùng Tử cũng mang theo môn nhân kiệt xuất chạy đến, Nhạc Trùng Tử từng bị Nữ Ma đánh thành trọng thương, trải qua mấy năm này tu dưỡng, phục dụng đại lượng linh đan và linh dược, thương thế đã tốt hơn phân nửa.

Thiên Nhất Tiên Môn và Tử Vân Động Thiên, đều có đại nhân vật ngang trời mà đến, đây đều là tu tiên tông môn số một Nam Thái Phủ, môn nhân đệ tử mấy chục vạn, trên trăm vạn, truyền thừa hơn một ngàn năm, nội tình thập phần hùng hậu.

Bọn họ là vì chia cắt sản nghiệp của Phong gia tại thế tục mà đến, dù sao những sản nghiệp trong thế tục ki đối với Sâm La đệ thất điện mà nói không coi vào đâu, nhưng đối với bọn họ lại là một miếng thịt mỡ.

- Phong gia đã từng huy hoàng cỡ nào, không nghĩ tới hôm nay lại bị người khi dễ đã đến tận cửa nhà mình.

Phong Mặc đứng dưới một tòa vân đỉnh sụp đổ trong Huyền Tinh Phúc Địa, nhìn qua qua hai bộ hài cốt treo giữa không trung, tay vê râu bạc trắng cảm khái ngàn vạn.

Hai bộ hài cốt này, chính là hai vị lão tổ Phong gia bị Sâm La Điện đệ thất điện Anh Túc phó điện chủ đánh chết, thi thể bị treo trên ngọn núi phơi nắng, đưa tới một đám Ô Nha.

Thi cốt cự kình không thể ăn, những Ô Nha này nuốt chửng một khối huyết nhục, thân thể liền thiêu đốt lên, đốt thành tro bụi, nhưng dù vậy, vẫn không ngừng có Ô Nha bay tới ăn thịt, tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa vậy.

Huyết nhục trên người hai vị Phong gia lão tổ này đã bị ăn sạch một nửa, rất nhiều chỗ còn lộ ra xương cốt trắng như tuyết, bạo lộ trong không khí.

Phong Phi Vân đứng ở sau lưng Phong Mặc, cũng nhìn qua hai cỗ cự kình thi cốt xâu trên không trung kia, vốn hắn đối với ba vị lão tổ Phong gia không có chút cảm tình gì, trong lòng cũng không có chút bi thương nào.

Trước khi đi vào Huyền Tinh Phúc Địa Phong Phi Vân đã được tin tức, vị lão tổ thứ ba của Phong gia đã chết đi, Cưu Cửu Quái Bào trên người cũng mất tích, thi thể vị lão tổ kia bị người chuyển đến phòng đấu giá Ngân Câu phường đấu giá, bị một tên Cản Thi Nhân dùng giá trên trời mua đi.

Ba vị lão tổ Phong gia đều đã chết đi, đối với đệ tử Phong gia mà nói quả thật là một đả kích trí mệnh.

Bên tai Phong Phi Vân ruyền đến tiếng gào khóc, những đệ tử Phong gia bị giam giữ trong động nhìn qua thi thể lão tổ treo trên đỉnh vân phong biến thành thức ăn của Ô Nha, cả đám đều bi thương khóc rống.

Khóc đến đặc biệt tuyệt vọng.

Ba vị lão tổ đều chết hết, Phong gia cũng sắp sửa diệt vong.

- Phong gia muốn diệt tuyệt, chúng ta đều phải chết ở chỗ này, chết ở trong Phong gia tổ địa.

- Gia tộc đã vong, còn sống cũng chỉ là một cái xác không hồn. Nghe nói đám tà nhân Sâm La Điện đệ thất điện còn muốn biến chúng ta thành nô lệ nữa.

- Thà làm quỷ dưới đao, không làm nô quỳ gối.

Giữa dãy núi đều là nguyên một đám động phủ tu luyện, hiện giờ lại biến thành lao ngục, một đường đi qua, đã nghe được rất nhiều tiếng nkhocs của đệ tử Phong gia, còn có tiếng gào thét tuyệt vọng.