Linh Chu

Chương 615: Tổ Địa rơi vào tay giặc (1)




Mùi hương thơm mát trên người bắt đầu trở nên đậm đặc, hương khí đều phô ra sắc thái hồng nhạt, trở thành mắt thường có thể thấy được.

Thân thể và Thất Phẩm Liên Thai ở dưới chân liền dung hợp, toàn thân đều là màu xanh thánh khiết. Một thanh Lưu Ly Thiên Chiếu Cung nắm ở trong tay, một tay căng dây biến cây cung thành vầng trăng tròn.

Một mũi tên với đuôi ánh sáng dài hơn mười thước rời cung bay ra, đánh cho Vũ Hóa Đài đều bị rung mạnh, mười sáu con dị thú chiến hồn tu vi năm trăm năm bị chấn nát biến thành trận mưa nhỏ.

Nàng nhanh chóng lôi ra mũi tên thứ hai, nhắm ngay vào ngực Phong Phi Vân. Ngón tay vừa buông, một mũi tên với đuôi ánh sáng dài hơn hai mươi thước bay ra, uy lực so sánh một mũi tên vừa rồi kia thì còn lớn hơn bẩy, tám lần.

Phong Phi Vân vội vàng xuất ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, sáu bức thần đồ hiện ra trước người, bao bọc lấy thân thể.

Thất Phẩm Liên Thai và Lưu Ly Thiên Chiếu Cung đều là Nhất Phẩm Linh Khí, trên đó có thiết lập hoa văn trận pháp, trải qua mấy trăm năm mới thai nghén ra linh tính, uy lực không phải chuyện đùa.

Thất Phẩm Liên Thai có thể làm tăng lên chiến lực của nàng, ngưng tụ linh khí nhanh hơn, phát huy ra được cảnh giới lực lượng cao hơn.

Lưu Ly Thiên Chiếu Cung có lực công kích có thể xuyên núi phá đất, nắm giữ ở trong tay nàng có thể bắn chết tu sĩ với cảnh giới cao hơn so với nàng.

Uy lực của hai kiện Linh Khí mà Vạn Hương Sầm có lực lượng với tính áp đảo, đã đánh bay Vũ Hóa Đài. Sức mạnh mũi tên thứ ba đã đạt tới cái đuôi ánh sáng dài hơn ba chục thước, quả thực tựa như một ánh mặt trời.

Sáu bức thần đồ bảo vệ Phong Phi Vân bị một đạo quang tiễn này đánh đến lõm xuống, đầu mũi tên sắc bén không ngừng tiếp cận vị trí ngực của Phong Phi Vân.

"Ba!"

Thần đồ bị đâm thủng, mũi quang tiễn đụng vào thân thể Phong Phi Vân, xuyên luôn qua người.

Phong Phi Vân phát ra một tiếng hét thảm, từ giữa không trung rơi xuống, trên người bắn ra đầy tiên huyết. Bùm bùm một tiếng, rơi vào trong dòng nước chảy xiết.

Trong mắt Vạn Hương Sầm lộ ra nụ cười đắc ý, khoác cây Lưu Ly Thiên Chiếu Cung ở trên lưng, thu Thất Phẩm Liên Thai rồi bay đến trên mặt sông. Một đôi mắt nhung như Đan Phượng bắn ra hai đạo linh quang, tìm kiếm tung tích của Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân muốn bắt nàng, làm sao nàng không muốn bắt Phong Phi Vân. Chỉ có chiếm được Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Phong Phi Vân, mới có thể tế luyện Cưu Cửu Quái Bào, đây là mục đích lớn nhất của Đệ Thất Điện Sâm La Điện trong lần tấn công Phong gia này.

Đây là một dòng sông lớn chảy qua giữa hai quả núi, hai bên bờ sông mọc đầy những cây phong đỏ xanh um tươi tốt. Dưới bóng đêm trông chúng có vẻ cực kì thần bí, có những con sinh vật chưa biết ẩn núp trong rừng, ánh mắt xanh lè.

Những con này là dị thú sinh ra trong núi hoang đầm lầy lớn. Dưới uy áp khổng lồ của Vạn Hương Sầm, toàn bộ đều chậm rãi lùi bước. Bọn chúng biết nữ nhân xinh đẹp trước mắt đang trôi nổi trên mặt sông này không dễ chọc.

Nước sông lạnh lẽo, tạo ra rất nhiều dòng nước xoáy.

Trong nước có rất nhiều Thủy Sinh vật, trong đó có con đã hiểu được đạo tu luyện, còn sống trăm năm trở lên đã biến thành dị thú trong nước.

- Kỳ quái, chẳng lẽ Phong Phi Vân đã chết? Xác chìm đáy nước ?

Chung quanh Vạn Hương Sầm lượn lờ hoa vũ, mùi thơm trên người làm cho người ta say mê. Những Thủy Sinh vật dưới nước này sau khi ngửi được mùi thơm trên người nàng, đều đầu váng mắt hoa, lặn sâu xuống đáy nước.

Một nữ nhân thơm phức, luôn càng làm cho nam nhân mê luyến.

Từ dưới mặt nước có một bóng đen bay vút tới, tốc độ của nó cũng rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt liền lại xuất hiện ra ở phía dưới thân thể Vạn Hương Sầm.

Bóng đen này tự nhiên chính là Phong Phi Vân. Phong Phi Vân che giấu khí tức, chìm ở trong nước mà nhìn về hướng phía. Xuyên thấu qua nước sông trong suốt, có thể thấy quần lụa mỏng màu xanh trên người Vạn Hương Sầm, từng lớp từng lớp, lờ mờ.

Còn có đôi chân ngọc thon thả và mượt mà kia bên trong cái váy. Vẻn vẹn chỉ là liếc mắt nhìn một lần, liền dẫn đến tiểu phúc người ta căng cứng phát đau. Hắn rất muốn đưa tay đến trên bắp đùi nàng mà véo một cái, nếm trải sự mịn màng và co dãn kia.

Vóc người yêu nữ này quả nhiên thuộc về tuyệt phẩm, một đôi chân kia quả thực dụ hoặc người ta tới cực điểm. Chỉ là bình thường đều giấu ở dưới váy sam, nhưng lúc này lại bị phong Phi Vũ nhìn thấy sạch sẽ.

Chỉ sợ cũng chỉ có Phong Phi Vân mới dám dưới váy Vạn Hương Sầm mà ngắm nhìn cảnh xuân mê người kia. Những người khác, ai cũng không có lá gan đó.

Lông mày lá liễu của Vạn Hương Sầm nhướn lên một cái. Nàng cảm giác dưới đáy nước truyền đến một tia dao động rất nhỏ tới cực điểm, nàng vừa mới tính toán xuất ra Thất Phẩm Liên Thai...

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Phong Phi Vân đã sớm một bước nhô lên khỏi mặt nước. Hắn vươn một đôi tay to, trực tiếp túm lấy hai chân của Vạn Hương Sầm, kéo giật nàng xuống phía dưới một cái. Bùm bùm một tiếng, trực tiếp kéo nàng vào trong nước sông.

Tốc độ của Phong Phi Vân so sánh Vạn Hương Sầm nhanh hơn mấy lần, nhưng nàng còn chưa kịp phản ứng lại thì đều đã bị kéo tới đáy sông, ấn vào trong lớp bùn sông thật dầy.

Vạn Hương Sầm dù sao chính là tu sĩ Thiên Mệnh Đệ Tam Trọng, tài trí cao siêu, đã trải qua vô số sát kiếp, đối với nguy cơ có năng lực ứng biến cực mạnh. Phong Phi Vân tóm lấy hai chân nàng, vẫn còn kéo nàng về hướng vào chỗ sâu trong nước bùn.

Hai tròng mắt nàng phát lạnh, trong nháy mắt liền xuất ra pháp khí bổn mạng trong đan điền.

Một vệt sáng xanh bay ra từ vị trí tiểu phúc của nàng, đánh thẳng vào ngực Phong Phi Vân.

Đây là một cái vòng cổ, lại làm cực kì khéo léo. Nhưng mà lực lượng lại vô cùng khổng lồ, làm cho nước ở đáy sông đa phần bốc hơi lên thành thủy khí trong trong nháy mắt.

Phong Phi Vân khóe miệng có hơi nhếch lên một cái, đẳng cấp chính là cơ hội này.

Pháp khí bổn mạng của nàng vừa mới bay ra đan điền, Phong Phi Vân và nàng cách nhau cực kì gần nên hắn lấy tốc độ nhanh hơn để xuất thủ. Một quyền đánh thẳng vào vị trí tiểu phúc đan điền của nàng.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Một cỗ lực lượng xẻ núi phá đá từ quyền của Phong Phi Vân truyền ra, làm cho đan điền của Vạn Hương Sầm bị nện đến có vết rạn nhiều chỗ.

Một cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến, trực tiếp khiến cho vị Tà Tông điện hạ này đau đến ngất đi. Thân thể co giật một cái, hai mắt trở nên trắng dã, từ trong miệng trào ra huyết, thân thể mềm mại liền mềm nhũn chìm ở trong nước bùn.

Uy lực khủng bố của chiếc vòng cổ kia đều đã đánh tới vị trí ngực của Phong Phi Vân, lại đột nhiên mất đi khống chế, miễn cưỡng ngừng lại, rơi vào trong tay Phong Phi Vân.

Tất cả quá trình, đều phát sinh trong lúc nhanh như chớp giật. Mỗi một bước của Phong Phi Vân, tất cả được cho là cực kì tuyệt diệu. Muốn bắt cao thủ như Vạn Hương Sầm thế này, chỉ có một chữ "nhanh".