Linh Chu

Chương 544: Bán bộ cự kình (2)




Một cái chưởng ấn hình bàn chân này tới rất đột nhiên, hơn nữa khí tức rất chính trực. Nó mang theo khí lạnh, từng đạo từng đạo khí lưu bắt đầu khởi động thổi xuống.

Lại có vị Bán Bộ Cự Kình thứ hai xuất thủ.

Vị Bán Bộ Cự Kình thứ hai này lại là đến từ một chốn nào?

Âm thầm thì rốt cuộc có bao nhiêu hung nhân thế hệ trước?

Có vị Cự Kình thứ hai xuất thủ, cũng rất có thể sẽ có Cự Kình thứ ba, vị Cự Kình thứ tư... Trừ phi Thần Vương chạy tới, Phong Phi Vân hôm nay rất khó giữ được mạng sống.

Người xuất thủ thật sự rất đột nhiên, đánh cho người ta không hề đề phòng.

Mái ngói của miếu cổ đều bắt đầu lăn xuống, rơi loảng xoảng xuống trên mặt đất. Những dấu vết do tiên hiền lưu lại hình như đều bị một quả ấn hình bàn chân thật lớn đè vỡ vụn

Liền tại lúc tất cả mọi người cho là Phong Phi Vân hẳn phải chết không nghi ngờ, quả ấn hình bàn chân thật lớn trên màn trời kia bị người ta đánh nát.

- Rầm!

Cũng không phải bất cứ người nào trong số Tô Quân, Yến Tử Vũ, công chúa La Phù, Tiểu Tà Ma xuất thủ. Không ai thấy rõ rốt cuộc là người nào đã phá vỡ một kích của Bán Bộ Cự Kình.

Có thể phá vỡ một kích của Bán Bộ Cự Kình, xác định vững chắc chính là cường giả tuyệt đỉnh.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trên bầu trời truyền đến:

- Là ngươi...

- Phịch!

Khí tức Bán Bộ Cự Kình như thủy triều chợt biến mất. Trong một trận mưa máu, một khối thi thể Bán Bộ Cự Kình rơi từ bầu trời, nện xuống ở trên mặt đất đã đập vỡ một tảng đá lớn ngàn cân.

Có người đã giết chết một vị Bán Bộ Cự Kình, thế này... Quả thực rất khó có thể tin nổi. Rốt cuộc là người phương nào ra tay, chẳng lẽ thật sự là Thần Vương chạy đến?

Không, không có khả năng là Thần Vương.

Thần Vương là cỡ nhân vật thế nào. Nếu như chạy tới, nhất định sẽ mạnh mẽ ra mặt, không có khả năng giấu đầu lòi đuôi giống như hiện tại.

Yến Tử Vũ và công chúa La Phù liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đã có suy đoán, chẳng lẽ là nàng ?

- Vị Bán Bộ Cự Kình bị chết này, lại là lão nhân của gia tộc Bắc Minh.

Yến Tử Vũ ngồi xổm người xuống, lấy từ trên người một khối tử thi ra Thiết Lệnh của gia tộc Bắc Minh.

Bán Bộ Cự Kình lại đều chết ngay tại chỗ, bị nhân vật thần bí giết chết. Theo tình hình xem ra, là có cao thủ đang bảo vệ Phong Phi Vân.

Trong miếu cổ Linh Mang càng thêm dày đặc, nhiều nhất còn cần một canh giờ là Phong Phi Vân liền có thể hấp thu hoàn Đan Linh Thạch.

- Cho dù là ai, hôm nay đều không ngăn cản được Phong Phi Vân đi xuống Hoàng Tuyền Lộ.

Vị Bán Bộ Cự Kình của Sâm La Điện lại ngưng tụ Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha lần nữa, ngưng tụ lực lượng toàn thân rồi hung hãn đánh ra.

Lực lượng Linh Khí bị hoàn toàn dẫn động, nửa bầu trời đều ánh thành màu xanh, trực tiếp đánh về hướng Tịch Thần Phong, muốn nện sụp đổ cả quả núi cao.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Một bóng người toàn thân bị Hỏa Diễm bao bọc xuất hiện ở giữa không trung, hắn vươn một bàn tay Hỏa Diễm thật lớn đánh bay Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha trở về, nện cho vị Bán Bộ Cự Kình Sâm La Điện đều đột nhiên lui về phía sau vài trăm thước.

Người thần bí kia rốt cục hiện thân.

- Là Nam Cung Hồng Nhan!

Một người giật mình la lên thành tiếng.

Hồng Loan Hỏa Thường chính là dấu hiệu của Nam Cung Hồng Nhan. Hỏa Thường xuất hiện, như vậy người bị bao bọc trong Hỏa Diễm liền nhất định là Đệ Nhất Thiên Hạ mỹ nhân Nam Cung Hỏa Diễm.

Mặc dù không ai có thể thấy rõ tiên nhan tuyệt thế trong Hỏa Diễm, nhưng mà lại có thể tưởng tượng, mỹ nhân Đệ Nhất Thiên Hạ tuyệt đối không phải chỉ có được hư danh.

- Phong Phi Vân muốn xông vào Thánh Bia, không nghĩ tới lại thu hút cả mỹ nhân Đệ Nhất Thiên Hạ đến đây.

- Ngươi biết cái gì, Phong Phi Vân có nguy nan, Nam Cung Hồng Nhan không có khả năng không xuất hiện. Người đời đều lan truyền nàng chính là một nữ nhân máu lạnh tàn nhẫn, nhưng mà đối với Phong Phi Vân cũng là nặng tình nặng nghĩa.

...

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Trong miếu cổ, một đạo bóng trắng phóng lên cao, mang theo một âm thanh gầm rú vang lên đi xa ngàn dặm.

Phong Phi Vân tư thế oai hùng rắn rỏi, trên người có ba trăm bốn mươi mốt tòa mệnh huyệt được mở rộng. Hắn đứng ở trên đỉnh núi cao nhất, chắp hai tay sau lưng, mái tóc dài trên đầu xõa xuống vai, hai mắt giống như biển rộng không lường được.

Sau khi hoàn toàn luyện hóa Đan Linh Thạch, hắn đã xuất quan.

Một con sông Tiên Hà trôi nổi trên đỉnh đầu ầm ầm sóng dậy. Những cơn sóng thần không dứt, rất giống sông Hằng Hà kết từ mười ức vì sao trên màn trời. Lại có một con Long Mã ở trong Tiên Hà đang nhìn trời mà rít gào,

Trên bờ Thánh Hồ tu sĩ quá nhiều, ai nấy đều nhìn về phía vị trí trên đỉnh núi mà rung động không sao diễn tả nổi. Khí thế này quả thực rất khổng lồ, chẳng lẽ Phong Phi Vân vẫn còn là cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn sao?

Ánh mắt Phong Phi Vân nhìn về Thánh Bia ở trung tâm Thánh Hồ, hắn mang theo một cỗ chiến ý hừng hực, lưu danh Thánh Bia đã là cái gì? Chẳng qua chỉ là chiếm được một chút số mệnh thôi.

Bởi Phong Phi Vân xem ra, chiến thắng loại nhân vật thần thoại như Nạp Lan Hồng Đào này, ý nghĩa càng quan trọng hơn.

Phong Phi Vân rốt cục xuất quan, hắn còn chưa bước vào trong Thánh Hồ, liền lại có hai vị chính là nhân vật cấp bậc Bán Bộ Cự Kình xuất thủ, chỉ muốn tại thời khắc cuối cùng thì loại trừ được hắn.

Đây là hai lão thi người mặc tử bào, trên đỉnh đầu trôi nổi Thi Phù màu tím, đều là có chiến lực có thể so với Bán Bộ Cự Kình. Chúng đều muốn triển khai Sát Phạt mạnh nhất trước khi Phong Phi Vân xông vào Thánh Bia.

Vị Bán Bộ Cự Kình của Sâm La Điện cũng xuất thủ, Thanh Đồng Bán Nguyệt Nha lại lần nữa xuất ra, đồng thời khởi xướng công kích về hướng Phong Phi Vân.

Lực lượng của ba vị Cự Kình này làm cỏ cây đều bị trấn áp thành phấn vụn, khiến đá tảng đều bị nghiền nát. Trên mặt đất đều bốc lên ngọn lửa hừng hực, đặc biệt dọa người.

Nhưng mà ba người lại đều bị một đám Hỏa Diễm ngăn cản!

Một người toàn thân đều bị Hỏa Diễm bao trùm kia đã đánh nhau cùng ba vị Bán Bộ Cự Kình, mọi người bay lên tầng mây, biến mất giữa trời cao.

Phong Phi Vân biết thời gian khẩn cấp, thân hình vừa động liền trực tiếp biến mất đỉnh núi Tịch Thần Phong, xuất hiện ở dưới Thánh Bia. Cùng lúc đó, trên Thánh Bia tỏa ra hào quang vạn đạo, bốn chữ cổ "Nạp Lan Hồng Đào" di chuyển trên thân bia xuất ra ánh sáng lóng lánh chói mắt, rồi biến thành bóng người cao lớn nguy nga kia.

Tất cả tu sĩ giờ phút này đều bắt đầu hết sức chăm chú. Mặc dù rất nhiều người đều không mong muốn Phong Phi Vân đánh bại Nạp Lan Hồng Đào, nhưng mà trong lòng đã có một tia chờ mong. Dù sao ai đều muốn chứng kiến thời khắc lịch sử sinh ra.

Phong Phi Vân đứng trên mặt hồ, tâm tình cực kì bình tĩnh, trong mắt hiện rõ sự sắc sảo, có một sự tự tin đã đánh là thắng.