Linh Chu

Chương 511: Bổn mạng pháp khí (1)




Thiên Toán thư sinh bấm tay tính toán, bọn họ tuyệt đối không có khả năng hoa mắt, như vậy chỉ có thể nói rõ Phong Phi Vân tu luyện công pháp kỳ dị nào đó.

Yến Tử Vũ nhìn sang Thiên Toán thư sinh, Thiên Toán thư sinh thu tay lại, nhẹ nhàng lắc đầu.

Vậy mà không thể suy tính, bị lực lượng kỳ dị chặt đứt thiên cơ, điểm này cũng có thể thấy được đây là công pháp huyền diệu, dường như đến từ rất xa, có thể ảnh hưởng tới thiên cơ.

Mặc dù không suy tính ra Phong Phi Vân tu luyện cái gì, nhưng mà Thiên Toán thư sinh lại nhìn ra một ít thứ gì đó, làm cho hắn cảm giác sợ hãi không nói rõ, không dám lại tiếp tục suy tính Phong Phi Vân, sợ tao ngộ tai nạn nào đó.

Phong Phi Vân thi triển tự nhiên là Luân Hồi Tật Tốc, tuy nhìn thì hắn bước thẳng tới trước, nhưng mà trên thực tế đã quay chung quanh Thiên Di thạch một vòng, đây là chỗ đáng sợ nhất của Luân Hồi Tật Tốc, quỷ dị khó lường không thể tìm.

Mộ Lăng Hoa không hiểu, nhưng dù sao hắn cũng là tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng, một bước tiến lên, một trận pháp đỉnh cấp hiện ra dưới chân Phong Phi Vân.

Muốn dùng trận định trụ Phong Phi Vân, dù cho chỉ trong tích tắc thì Thiên Di Thạch đủ lấy mạng Phong Phi Vân.

Hắn biết Phong Phi Vân có tạo nghệ trận pháp rất cao, cũng tiến lên một bước, một tòa trận pháp cấp hai đỉnh cấp tiến tới, dưới chân Mộ Lăng Hoa nổ tung ầm ầm, nho bào màu trắng của Mộ Lăng Hoa bị nghiền nát.

- Ngươi cũng tiếp ta một chiêu!

Cự đao bay ra, treo ở giữa không trung, một đạo đao lãng xuất hiện, đao khí như cầu vồng, giống nhau bạch long, đao khí sắc bén giống như long uy cuồn cuộn.

Long Hoàng Đao Quyết đệ nhị chiêu, Long Hoàng Lâm Cửu Thiên!

Đây là đao quyết chỉ có hoàng tộc mới có thể tu luyện, khí phách đến cực điểm, cả Thần Tấn hoàng tộc có nhiều hoàng tử, có thể tu luyện Long Hoàng Đao Quyết đệ nhị chiêu không nhiều.

Những hoàng tử này rất nhiều đều chìm đắm trong đao đạo hơn mười năm, mà Phong Phi Vân mới tu luyện không tới một năm.

Oanh!

Đao kính thật sự bá đạo, áp đảo tất cả đao quyết khác.

Mộ Lăng Hoa vội vàng di chuyển Thiên Di Thạch, muốn ngăn cản một đao kia, nhưng mà đao khí đánh lên Thiên Di Thạch lại run lên bần bật, thiếu chút nữa bay ra khỏi tay của Mộ Lăng Hoa.

Tuy hắn ngăn cản, nhưng vẫn lui ra sau một bước.

Oanh!

Hắn còn chưa phản kích, đao thứ hai của Phong Phi Vân đã đánh xuống, vẫn như cũ là "Long Hoàng Lâm Cửu Thiên ", đao pháp càng thêm bá đạo, mang theo khí thế bài sơn đảo hải.

Mộ Lăng Hoa chỉ có thể dùng Thiên Di Thạch ngăn cản đao chiêu, lúc này Thiên Di Thạch rung lên càng lợi hại, lưỡi đao có thể chém vỡ linh khí, đánh lên cự thạch.

Hắn tiếp tục bước lên một bước, đá trên đại điện bị giẫm nát, lưu lại một dấu chân thật sâu.

Long Hoàng Lâm Cửu Thiên!

Đây là đao thứ ba!

Đao quyết như thủy triều, một lớp mạnh hơn một lớp, quả thực hoàn toàn áp chế Mộ Lăng Hoa, chỉ có thể lui ra sau từng bước, không có lực hoàn thủ.

Tình huống hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của mọi người, một tu sĩ Thần Cơ đại viên mãn lại đè đánh một tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh, chuyện này vượt qua dự đoán của mọi người.

Cho dù là thiên tài tuyệt đỉnh trong Thần Cơ đại viên mãn có thể đánh bại Thiên Mệnh nhất trọng, nhưng mà bị đánh bại chỉ là Thiên Mệnh Cảnh bình thường.

Nhưng mà Mộ Lăng Hoa chính là thiên tài nghịch thiên, thiên tư tuyệt đỉnh, cho dù Phong Phi Vân là thiên tài cấp sử thi, muốn đánh bại Mộ Lăng Hoa cũng không thể nào.

- Không ngờ đã tu luyện Long Hoàng Đao Quyết đệ nhị chiêu tới tình trạng như thế.

La Phù công chúa nhẹ giọng lầm bầm.

Long Hoàng Lâm Cửu Thiên, một lớp hợp với một lớp, tổng cộng cửu trọng thiên, một chiêu mạnh hơn một chiêu.

Thời điểm Phong Phi Vân bổ ra một chiêu thứ bảy, đao khí đã hóa thành thực chất, giống như một con thần long lao tới, muốn nghiền nát kết giới Yến Tử Vũ bố trí xuống.

Lại có mấy đệ tử Thiên Mệnh Cảnh Vạn Tượng Tháp bắn ra một đạo hào quang màu trắng, lại vững chắc kết giới.

Bá đạo, cường hãn, hung mãnh!

Hai tay Mộ Lăng Hoa như vỡ ra, hai tay có từng giọt huyết dịch chảy dài, đôi mắt ưng tràn ngập lệ quang, linh quang thiêu đốt trong đan điền, muốn ngưng tụ thuật pháp nghịch thiên.

Oanh!

Phong Phi Vân chém ra đao thứ tám, nương theo tiếng long ngâm, mặt đất đá vụn vỡ nra, thiên hôn địa ám, mặt đất trên đại điện bị đánh nát.

Một đao màu trắng này lờ mờ bổ mặt đất ra, bổ vào Thiên Di Thạch, một kiện linh vật trời sinh lập tức bị một đao chém bay ra ngoài, đâm vào kết giới màu trắng.

Ba!

Kết giới màu trắng thừa nhận trùng kích nhiều lần, bị phá vỡ một khe hở, Thiên Di Thạch trực tiếp bay xuyên qua khe hở, đánh vỡ vách tường, xuyên thủng ra một lổ thủng khổng lồ.

Đông Phương Tiếu vốn ngủ, con mắt hé ra một tia, khóe miệng co rút như đau đớn, xem ra tổn thất không ít tiền.

Hai tay Mộ Lăng Hoa run lên, đau như muốn ngất đi, hai chân lún vào mặt đất, Long Hoàng Đao Quyết quả nhiên bá đạo, quả thực không thể đỡ.

- Tiễn ngươi lên đường! Long Hoàng Lâm Cửu Thiên!"

Đao thứ chín chém xuống như thiên địa trấn áp, lại xuất hiện hai đạo long khí màu trắng, hình như rồng, động như gió, bén như đao, từng đạo long ngâm gào rú, giống như tiếng sấm liên tục.

Tất cả đệ tử trong đại điện đều bắn hào quang màu trắng ra ngoài, sợ kết giới nghiền nát, một đao của Phong Phi Vân nghiền nát cả đại điện.

- Làm gì dễ dàng như vậy, ngươi quá coi thường Thiên Mệnh Cảnh rồi.

Trong đan điền Mộ Lăng Hoa bắn ra hào quang chói mắt, một con thoi màu xanh dài đến bảy mét, thô to như thân cây, phía trên đầy lân văng, lạnh như hàn khí.

Đây là một con thoi, chính là thượng đan điền của Mộ Lăng Hoa, cũng dung hợp hoàn toàn với Mộ Lăng Hoa, giống như một phần thân thể của hắn.

Linh dẫn, tiên căn, cảnh giới Thần Cơ tu luyện ra chính là đan điền.

Nhưng mà đan điền tổng cộng chia làm ba tầng, chỉ có vượt qua địa kiếp chính là Thiên Mệnh nhất trọng, mới có thể lao ra khỏi đan điền.

- Mộ Lăng Hoa tế bổn mạng pháp khí ra rồi, Phong Phi Vân mạnh như thế?

Một đệ tử Vạn Tượng Tháp giật mình.

Chỉ cần đạt tới Thiên Mệnh nhất trọng, có thể thai nghén bổn mạng pháp khí trong đan điền.

Bổn mạng pháp khí dung làm một thể với tu sĩ, tuy hai mà một, đối với một ít bổn mạng pháp khí của tu sĩ mà nói, linh tính thậm chí còn mạnh hơn linh khí.

Phong Phi Vân ỏổ đao thứ chín bị con troi của Mộ Lăng Hoa ngăn cản, lần đầu tiên hắn triển khai phản kích.

Đầu ngón tay của Mộ Lăng Hoa có một giọt huyết dịch bay ra ngoài, rơi vào con thoi, trực tiếp chìm vào trong con thoi.

XÍU...UU!!

Tốc độ của con thoi nhanh như thiểm điện, xuyên qua đầu vai Phong Phi Vân, tốc độ nhanh quả thực không thấy, thiếu chút nữa xuyên qua thân thể của hắn.

- Phong Phi Vân, bổn mạng pháp khí cũng dùng ra, ngươi còn muốn mạng sống?

Mộ Lăng Hoa cười như điên.

Hắn từ đầu đến cuối vẫn ôm mục đích giết Phong Phi Vân, cũng không phải là tranh thắng thua đơn giản như thế.

- Ngươi cũng quá tự cho là đúng, bắt ngươi luyện đao!

Nói xong lời này, thân thể biến mất tại chỗ, tốc độ kia quả thực còn nhanh hơn con thoi, trực tiếp đứng trước người Mộ Lăng Hoa, cách hắn chỉ gang tấc.