Linh Chu

Chương 484: Thiên tài cấp sử thi, Phong Đại Ngưu (1)




Rất nhiều người cũng biết Yến Tử Vũ có ân oán với Bắc Minh Phá Thiên, xem ra giao thủ với Yến Tử Vũ chính là Bắc Minh Phá Thiên.

Nếu không phải quận Tam Thánh truyền tin tức tà tông xuất thế, chỉ sợ Yến Tử Vũ và Bắc Minh Phá Thiên sẽ tiếp tục đại chiến, thẳng đến khi phân thắng bại mới thôi.

Mấy điện hạ của tà tông động dung, Thiên Toán thư sinh tuyệt đối không có khả năng nói dối, xem ra kình địch của tà tông đã xuất hiện.

- Hôm nay ta chính là soạn thiên tài sử thi sách mà tới, muốn ghi thiên tài cấp sử thi thứ mười một và mười hai vào.

Thiên Toán thư sinh từ từ nói ra.

Mọi người xôn xao!

Hiện tượng thiên văn "Quần long phệ thiên, thái vi thủ tâm" đã xảy ra mấy tháng, cách thiên hạ đại loạn càng ngày càng gần, thiên tài cấp sử thi nhao nhao xuất thế, số lượng vượt xa bất cứ thời đại nào.

Nhưng mà cộng thêm "Thích Dạ Lai" cùng Phong gia "Tiểu tà ma" vừa xuất thế, tổng cộng cũng mới có mười vị, Yến Tử Vũ tự nhiên xem như thứ mười một, người thứ mười hai là ai?

Một vị thiên tài cấp sử thi xuất thế, nhất định danh chấn thiên hạ, chẳng lẽ sắp tới xuất hiện một thiên kiêu tuyệt thế sao?

Nhưng mà gần đây chưa từng có nghe nói có thiên tài cấp sử thi lại sinh ra.

Thiên Toán thư sinh vẫn tươi cười như trước, ngón tay điểm về phía người sắt, trong nháy mắt hắn điểm ngón tay, trong thân thể người sắt xuất hiện tiếng vang nhỏ.

Ba!

Là âm thanh vỡ vụn.

Một vết rách xuât hiện trên thân người sắt, có một đạo hào quan màu trắng bắn ra khỏi vết rách, hào quang sáng chói mắt, có thể chiếu sáng cả một vùng tối lớn.

Ba, ba, ba...

Âm thanh vỡ vụn vang lên liên tục.

Vết rạn trên thân người sắt càng ngày càng nhiều, vô số hào quang từ trong vết rạn bắn ra ngoài, giống như một khối ngọc thô chưa được mài giũa, nhìn thấy hào quang này mọi người kinh hỉ.

- Phong Đại Ngưu không có chết, hắn tìm đường sống trong chỗ chết, sinh mệnh lực trong người tăng lên như bay.

- Hắn chẳng lẽ chính là thiên tài cấp sử thi thứ mười hai sao?

- Ông trời...ơ...i! Quá không thể tưởng tượng nổi!

Lúc này càng sôi trào hơn, so với nghe Yến Tử Vũ trở thành thiên tài cấp sử thi còn sôi trào hơn nữa, bởi vì bọn họ chứng kiến một thiên tài cấp sử thi ra đời.

Yến Tử Vũ lại hạ cờ, nhìn Thiên Toán thư sinh cười nói:

- Một trận chiến ngày hôm nay mới bắt đầu, cũng không biết thiên tài mới xuât hiện của tà tông có thể ngăn cản nổi không.

Lại hạ một con cờ xuống.

- Ha ha! Phong... Đại Ngưu cũng không phải người tốt! Ta lo lắng chính là mười đệ nhất mỹ nhân của tà tông ah!

Thiên Toán thư sinh cười vui.

Dưới cây mai, hai người cười to không dứt.

Oanh!

Thân thể người sắt rách nát, vết rạn xuất hiện liên tục, tinh quang bắn ra xa.

Rầm rầm!

Hai chân của hắn khẽ cong xuống, thân thể nổ tung, đánh ra một chưởng mang theo nhuệ khí chấn nhiếp thiên địa.

Sắc mặt Nạp Lan Tuyết Táng hơi trầm xuống, cảm nhận được một uy áp lớn lao ập vào mặt, thân thể bạo lui, ngón trỏ cùng ngón giữa bắt kiếm quyết, chỉ về phía trước, cửu kiếm đồng thời bay ra, hóa thành một đầu kiếm long!

XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!.

Chín đạo cổ kiếm, kiếm khí xông trời cao, chân khí huy hoàng ngưng tụ cùng một chỗ.

Trên bàn tay người sắt có một tấm thần đồ giống như long mã, lúc này theo chưởng bay ra đánh vào cửu kiếm!

Bảy tiếng nổ vang lên liên tục, bàn tay và cửu kiếm va chạm ảy lần, cuối cùng đánh cửu kiếm bay ra ngoài, có cổ kiếm cắm vào mặt đất, chìm vào trong đất bùn; có cổ kiếm xuyên qua vách tường, bay ra khỏi Thiên Mai trang viên; có cổ kiếm bị đánh vào tầng mây, biến mất vô tung.

Hắn chỉ dùng chưởng đã đánh bay chín chuôi cổ kiếm.

Oanh!

Người sắt không ngừng lại chút nào, tốc độ như ánh sáng bay thẳng tới đỉnh đầu Nạp Lan Tuyết Táng, đánh ra một chưởng, một chưởng mang theo thần quang áp đỉnh, đừng nói là một người, cho dù là một cục sắt cũng bị đánh bẹp.

Tuy sắc mặt Nạp Lan Tuyết Táng trầm ổn, nhưng mà cũng đã hoảng sợ, ngón tay liền niết tám mươi mốt đạo kiếm quyết, cửu kiếm lại bay về, hóa thành một tòa kiếm tháp.

Bành!

Một chưởng này đánh tan kiếm tháp, một chưởng đánh vào người Nạp Lan Tuyết Táng, đánh Nạp Lan Tuyết Táng máu tươi ba thước, thân thể bay ra xa mấy chục trượng, đụng gãy một cây mai lâu năm.

Nhưng mà Nạp Lan Tuyết Táng lại không có ngã xuống, chân vững vàng đứng trên mặt đất, trên người máu tươi chảy ra như suối.

Bá, bá, bá...

Cửu kiếm cũng rơi xuống vây quanh thân thể của hắn, cắm trong bùn đất.

Bành!

Người sắt hạ xuống đất, lá sắt trên người rơi xuống không ít, lộ ra làn da hoàn mỹ như trẻ sơ sinh.

Lá sắt ở hai mắt rơi xuống, lộ ra đôi mắt đen nhánh, ánh mắt và tròng mắt phân biệt rõ ràng, nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Tuyết Táng, ánh mắt lợi hại tới cực điểm.

- Không hổ là thiên tài cấp sử thi, nhưng mà trong cùng cảnh giới, thiên tài cấp sử thi chưa hẳn là vô địch.

Ngực của Nạp Lan Tuyết Táng có vết chưởng ấn lõm xuống, thân thể của hắn lung lay sắp đổ, nhưng mà chiến ý của hắn không giảm đi chút nào.

- Đánh thắng ta nói sau!

Giọng nói nặng nề của người sắt vang lên.

- Ta cũng không muốn nói nhảm nhiều, hôm nay ta cho ngươi biết một chút về Cửu U Ma Kiếm kiếm thứ mười.

Nạp Lan Tuyết Táng hai tay giơ lên, hai tay chắp lên đỉnh đầu và trước ngực, trong bàn tay có hào quang lợi hại bắn ra ngoài.

Cửu kiếm bay lên, lơ lửng chung quanh người của hắn, kiếm quang bắn ra, chuyển động chậm rãi.

Một đạo kiếm ý như có như không bắn ra khỏi người của hắn, trong thân thể hắn có biến thành hình kiếm, bay thẳng lên không trung, cửu kiếm theo sau hắn.

Thân thể Nạp Lan Tuyết Táng bay trước nhất, Phố Kiếm, Kiền Ảnh Kiếm theo sát phía sau, Thiên Lộc Kiếm, Địa Tuyền Kiếm, Nhân Hoàng Kiếm tạo thành đội thứ ba, Cự Khuyết Kiếm, Thái A Kiếm, Tinh Đấu Kiếm, Bà Sa Kiếm theo sát phía sau.

Mười kiếm phi không, hào quang chói mắt, giống như sao chổi bay qua bầu trời.

Mười kiếm hợp nhất, mới thật sự là Cửu U Ma Kiếm.

Người sắt cũng bay lên, bay lên trời cao, nghênh chiến mười kiếm.

Ầm ầm!

Trên bầu trời đại chiến hỗn loạn, căn bản không giống như hai tu sĩ thiên tài thế hệ này đại chiến, chẳng khác gì thế hệ trước chiến đấu dữ dội.

Kiếm khí tung hoành, đồ thần sát phật!

Bóng người và bóng kiếm hòa vào nhau, chỉ có thể nghe được từng tiếng oanh minh bén nhọn khiến nhân tâm rung động.

Nạp Lan Tuyết Táng vừa mới tiến vào Thần Cơ đại viên mãn, tế ra cửu kiếm, có thể khiến thập điện hạ là Thiên Mệnh nhất trọng không làm gì được hắn, hôm nay đạt tới Thần Cơ đại viên mãn đỉnh phong, chiến lực hoàn toàn có thể chống lại tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng, thậm chí còn có thể đánh chết tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng.

Thiên tài nghịch thiên có thể vượt qua hai tiểu cảnh giới giết địch, Thần Cơ đại viên mãn đến Thiên Mệnh nhất trọng, nhưng lại cách một đại cảnh giới tương đương với hai tiểu cảnh giới.

Mà Thần Cơ đại viên mãn tuy chỉ là một tiểu cảnh giới, nhưng mà tiểu cảnh giới này chênh lệch rất lớn, cũng tương đương với hai tiểu cảnh giới.