Linh Chu

Chương 314: Khảo thí Linh Giác (2)




Chín kiện bảo vật này vô cùng thần kỳ, hàng năm đều có cường giả tu vị tuyệt đỉnh đến đây trộm lấy, nhưng đều nhao nhao bị cao thủ thần bí thủ hộ Linh Bảo Tháp đánh chết, không có một ai có thể thành công mang đi một vật nào ra từ trong Linh Bảo Tháp cả.

Lão giả kia dẫn Phong Phi Vân và Mộ Dung Thác tới tầng thứ mười bảy của Linh Bảo Tháp, trên đường đi thường xuyên có thể nhìn thấy có Tầm Bảo Sư đi qua, những Tầm Bảo Sư này có rất nhiều đang đảm nhiệm công tác trong Linh Bảo Tháp, cũng có một ít Tầm Bảo Sư thế hệ trước đến đây học hỏi trường hỏi, đương nhiên còn có một chút Tầm Bảo Sư học đồ đang đọc sách cổ.

Linh Bảo Tháp này so với tưởng tượng của Phong Phi Vân còn phức tạp rộng lớn hơn nhiều, một tầng hợp với một tầng, mỗi một tầng đều cực kỳ rộng lớn, cao chừng chín mươi bảy tầng.

Tầng mười sau bên dưới có đặt điển tịch tu luyện của Tầm Bảo Sư, ví dụ như: 《 Tinh Tượng Học 》, 《 Cổ Mộ Trấn Hồn 》, 《 Dương Giới Tam Dị 》, 《 Âm Giới Tam Âm》, 《 Nhất cấp trận pháp đại toàn》... V... v, bất quá đều là một ít điển tịch sơ cấp .

Còn có tu luyện tràng Linh Giác, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện Linh Giác.

Có chính tu luyện tràng đặc thù nhãn lực, có tôn sư chuyên môn ở đó giảng bài.

Nồng độ linh khí trong Linh Bảo Tháp cao đến có chút không hợp thói thường, cơ hồ gấp bảy lần bên ngoài, nếu có thể ở trong này tu luyện, tu luyện một ngày, quả thực tương đương với tu luyện ba ngày bên ngoai rồi

Phong Phi Vân cực kỳ hoài nghi, dưới đáy tòa Linh Bảo Tháp này chắc chắn có một đầu linh mạch.

Đối với một đám cổ giả Tầm Bảo Sư mà nói, muốn định trụ một đầu linh mạch để mình sử dụng cũng không phải việc khó gì.

- Ông trời... ơ... i, Linh Giác gấp mười bảy lần thường nhân, chỉ cần đợi một thời gian liền có thể trở thành một gã nhất phẩm Tầm Bảo Sư rồi.

Mới vừa đi tới tầng thứ mười thì bên trong đã truyền ra một tiếng kinh hô gấp mười bảy lần thường nhân .

Linh Giác gấp đôi thường nhân chính là nhất phẩm tầm bảo học đồ; Linh Giác gấp hai thường nhân, chính là nhị phẩm tầm bảo học đồ... Linh Giác gấp chín lần thường nhân chính là cửu phẩm tầm bảo học đồ.

Nhưng muốn trở thành một vị nhất phẩm Tầm Bảo Sư, lại ít nhất cần Linh Giác gấp hai mươi thường nhân.

Về phần nhị phẩm Tầm Bảo Sư càng cần Linh Giác gấp bốn mươi lần thường nhân.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao số lượng Tầm Bảo Sư lại thưa thớt như vậy, chỉ riêng ở phương diện Linh Giác thôi đã cự tuyệt rất nhiều người ngoài cửa rồi, mà số lượng Tầm Bảo Sư thượng đẳng lại càng thêm ít.

Sau khi đi vào cửa tháp, Phong Phi Vân nhìn thoáng qua Kỷ Phong ở trung ương nhất tầng mười bảy, hắn vừa vặn đi xuống khảo thí đài, thiên tài Linh Giác gấp mười bảy lần thường nhân vừa rồi chính là Kỷ Phong.

Đám học đồ Tầm Bảo Sư kia mỗi người đều lộ ra ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm vào Kỷ Phong, những Tiểu sư muội trẻ tuổi xinh đẹp ánh mắt càng nhộn nhạo gợn sóng, thiên tư của Kỷ Phong thật sự rất cao, khiến các nàng sinh lòng ái mộ. Thiên tư như thế, tương lai khẳng định có thể trở thành một vị Tầm Bảo Sư cao cấp, được toàn bộ Tu Tiên Giới tôn kính.

Kỷ Phong tuy rằng bị Phong Phi Vân đánh trọng thương, nhưng lại được đám tôn sư lớp già Linh Bảo Tháp cứu được, cũng cho hắn ăn vào linh đan, khiến hắn trong hai ngày đã khôi phục năng lực hành động cơ bản, hắn hôm nay được tất cả mọi người tán dương, lộ ra mặt mày hồng hào, có vài phần đắc ý, bóng mờ mấy ngày trước đây bị Phong Phi Vân đánh bại lập tức liền bị quét sạch.

- Kỷ Phong sư huynh, nghe nói Tử Linh Tử mỗi đời Kỷ gia các ngươi đều là nghịch thiên tài tuấn, mỗi người tu vị đều bất phàm đúng không?

Một tiểu sư muội mặc nho bào màu trắng, hàm tình mạch mạch nhìn qua Kỷ Phong, thanh âm mềm mại mà mảnh mai.

- Tự nhiên là như vậy, Kỷ gia chúng ta có bốn vị Tử Linh Tử, ta cũng là một trong số đó.

Kỷ Phong thong dong mà khoan thai nói.

Lời Kỷ Phong lập tức khiến một đám Tầm Bảo Sư học đồ thét lên, dù sao Kỷ gia chính là đỉnh tiêm gia tộc ở Nam Thái Phủ, có thể trở thành Tử Linh Tử của Kỷ gia, như vậy thì tương lai có cơ hội trở thành người thừa kế Kỷ gia rồi.

Đát đát!

Phong Phi Vân và Mộ Dung Thác đã đi vào tầng thứ mười bảy Linh Bảo Tháp, bị hơn mười vị Tầm Bảo Sư học đồ phát giác ra, cả đám đều dời mắt qua, chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ.

Kỷ Phong lúc thấy Phong Phi Vân đến sắc mặt liền trầm xuống, nếu không phải Linh Bảo Tháp cấm đánh nhau thì nói không chừng lúc này hắn đã ra tay với Phong Phi Vân rồi.

Trận chiến ở Diễn Võ Chiến Tháp, hắn bị bại không phục.

- Bọn hắn cũng là đệ tử thông qua khảo hạch, không biết thiên phú như thế nào?

- Lại là đến khảo khí Linh Giác, sẽ không lại là đồ biến thái Linh Giác vượt qua gấp chín lần thường nhân đấy chứ?

Những Tầm Bảo Sư học đồ này đều ăn mặc nho y màu trắng, cả đám đều rất trẻ tuổi, nam tuấn lãng, nữ xinh đẹp, rất nhiều đều sinh ra từ danh môn, chính là đệ tử gia tộc.

Chỉ là những Tầm Bảo Sư học đồ này không hề giống những tu luyện cuồng nhân kia, luôn đến Diễn Võ Chiến Tháp tranh đấu à chém giết, bình thường đều dừng lại ở khu vực Linh Bảo Tháp, chuyên tâm nghiên cứu trận pháp và tu luyện Linh Giác các loại..., thẳng đến khi đạt đến cấp bậc nhất phẩm Tầm Bảo Sư mới xem như xuất sư, sau đó chu du thiên hạ.

Cũng chính bởi vì như thế, tin tức của bọn hắn tương đối bế tắc, cũng không biết Phong Phi Vân chính là Yêu Ma Chi Tử, cũng không biết Kỷ Phong bọn hắn sùng bái, hai ngày trước vừa thua ở trong tay Phong Phi Vân.

- Đứng trên khảo thí đài, nhắm mắt ngưng thần, trong đầu không được nghĩ gì cả.

Một lão giả chừng năm mươi tuổi đánh một khôi chân diệu linh thạch sâu trong máng, một mảnh vầng sáng màu trắng lập tức bao trùm lấy Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân cảm giác như ngâm mình trong nước vậy thân thể hơi cảm thấy vài phần ấm áp.

Ánh mắt mọi người đều nhìn chẳm chằm vào khảo khí đài, ều muốn biết Phong Phi Vân đến cùng Linh Giác mạnh bao nhiêu.

Kỷ Phong nhíu hai mắt lại, chăm chú nhìn chằm chằm vào mảnh bạch quang bao lấy Phong Phi Vân, trong lòng thầm nghĩ, Phong Phi Vân cho dù đã nhận được 《 Bát Thuật Quyển 》 cũng không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi tu luyện Linh Giác tới tình trạng mạnh mẽ, tuyệt đối không có khả năng so được với ta.

Kỷ Phong đột nhiên cảm giác được phía sau lưng có chút lạnh cả người, chợt quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu niên gầy yếu đang theo dõi hắn, đúng là Mộ Dung Thác.

Mộ Dung Thác nhẹ nhàng cười với Kỷ Phong, sau đó liền thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm về phía khảo khí đài.

Kỷ Phong tự nhiên cũng đã gặp Mộ Dung Thác, tự nhiên biết rõ hắn rất có thể chính là một vị thiên sinh linh nhân, nhưng hắn lại không tin Mộ Dung Thác chính là thiên sinh linh nhân, dù sao thiên sinh linh nhân thật sự quá ít, trăm năm cũng khó gặp được một người.